"Đứa con gái khốn kiếp này!” Công tước Bắc cảnh Calvin một tay chụp lấy ly trà trên bàn định ném xuống đất, tay giơ lên một nửa lại dừng lại, cái ly này là dùng thủy tinh pha lê tốt chế thành, gần như giá trị hai đến ba miếng kim long, hắn có chút không nỡ.
Nghĩ cả buổi, vẫn chậm rãi thu tay về, đặt cái ly về vị trí cũ.
Cảm giác lo được lo mất này khiến cho trong lòng hắn rất buồn bực.
Edith viết thư báo về, nội dung khiến hắn hoàn toàn bất ngờ, bệ hạ lại có thể trực tiếp thu hồi hết thảy quyền lực phân phong của quý tộc, càng không nghĩ tới là đứa con gái bình thường luôn có thể thay hắn chiếm được tiện nghi lại đáp lại điều kiện của bệ hạ, còn khuyên mình nhận rõ tình huống, không muốn dựa vào nơi hiểm yếu chống lại.
Nhìn cách dùng từ này, nói như hắn là phạm nhân vậy!
Công tước hận hận nghĩ, đây là nữ sanh ngoại tộc sao!
"Đại nhân, đã xảy ra chuyện gì sao?" Ngoài cửa, thân vệ hẳn là nghe tiếng vang, ló đầu vô hỏi.
"Biến, đừng có tới phiền ta!"
Không nỡ trút giận với cái ly, Calvin Kant lập tức phát tiết lửa giận lên người thân vệ, cửa nhanh chóng đóng lại, hắn thở phì phì nửa ngày mới đưa mắt nhìn thư lần nữa.
Nếu như đi theo quốc vương bệ hạ, mình thì sẽ không còn là chủ nhân bắc địa, ít nhất không thể giống như bây giờ, nói một không hai. Mới vừa giải quyết gọn gàng gia tộc Howth và gia tộc Leisath, cuối cùng có thể hưởng thụ cảm giác chấp chưởng toàn cảnh, không nghĩ tới chưa được bao lâu thì lại phải về đến điểm bắt đầu, không đúng, hẳn là còn tệ hơn lùi về điểm xuất phát.
Vậy còn không theo bệ hạ thì sao?
Trong thư nói rất rõ ràng.
Như thế ta và Kant sẽ xong, hắn sắp bị vĩnh viễn cầm tù ở trong nhà giam, giống như người thừa kế của công tước Ryan. Mà kết cục của ta chỉ sẽ càng bết bát, ngươi cảm thấy tứ vương tử sẽ đối xử với con gái của một vị công tước không thể nào phản kháng như thế nào? Ta tùy tiện ngẫm lại đều có thể đưa ra không dưới trăm loại phương thức nhục nhã khiến nam nhân hưng phấn không thôi. Khi hắn chơi ngán, ta cũng sẽ bị ném vào địa lao hoặc quân doanh, minh châu của bắc địa của ngài cũng sẽ bị long đong.
Chẳng qua tuyệt đối không nên lo lắng cho ta, bởi vì ngài cũng không khá hơn chút nào, phụ thân. Đại quân của hắn sẽ nhanh chóng binh lâm thành hạ, ta dám đánh cuộc phong thần và bọn kỵ sĩ của ngài ngay cả nửa ngày cũng không chịu được, đến lúc đó đừng nói công tước, ngay cả bình dân cũng không làm được. Như thế nào, ngài sẽ làm ra lựa chọn như vậy sao?
Giọng điệu quen thuộc, thậm chí Calvin có thể tưởng tượng ra khi Edith viết phong thư này thì sẽ cười lạnh như thế nào. Mỗi khi nói về thất bại, nàng luôn dùng giọng điệu cực kỳ bình tĩnh để miêu tả lại kết cục của chính mình, giống như là nàng đang mong chờ ngày hôm nay từng giờ từng khắc vậy. Chỉ cần con gái mở miệng nói tới phương diện này thì hắn rất khó chống lại được rõ ràng là đang uy hiếp nhưng Calvin vẫn không quát lại được.
Dù nói thế nào, Edith Kant Cũng là con gái ruột thịt của hắn cũng là kết tinh duy nhất của phu nhân lớn với hắn.
Tuy rằng giọng điệu của nàng khá khoa trương, nhưng quả thật không thể nào phủ nhận là có khả năng này.
Mà hắn cũng thường nghe thấy lời đồn về tứ vương tử.
Nghĩ tới đây, công tước dần dần bình tĩnh lại.
Chẳng qua nói đi thì phải nói lại, những cơ khí sắt thép ngăm đen đó thật sự thần kỳ như nàng nói hay sao?
Trong ba tờ giấy, con gái dùng trọn một tờ để miêu tả lại những gì nàng nhìn thấy ở Biên Thuỳ Trấn, không đúng, là Thành Neverwinter. Nhiều gấp đôi miêu tả về Roland bệ hạ.
Nàng nói chúng nó có được lực lượng vượt quá tưởng tượng, có thể dễ dàng làm được chuyện mà người bình thường không thể nào thực hiện được, chỉ cần nương nhờ quốc vương mới, bắc địa có thể nhận được những cự thú sắt thép đen có thể làm cho lãnh địa thay đổi nghiêng trời lệch đất này.
Có thể thấy, Edith vô cùng coi trọng thứ đồ chơi này.
Cuối cùng, nàng còn kiến nghị hắn gửi cho bệ hạ một phong thư thể ước chính thức, biểu thị Bắc cảnh thần phục, đồng thời phái nhiều tôi tớ biết chữ tới học tập điều lệ và phương pháp hành chính của Toà thị chính một chút, miễn cho đến lúc đó lại hoàn toàn không biết gì về chế độ mới cả.
Mặt khác, ta hi vọng ngài có thể minh xác không có lầm, chỉ thị Kant ở lại Thành Neverwinter, mà không phải nhất thời mềm lòng để hắn trở về, làm như thế không có bất kỳ chỗ tốt nào cho hắn. Nếu như có thể, chờ sau khi Lance trưởng thành cũng đưa hắn đến đây. Tước vị không cách nào kế thừa, chỉ có thích ứng được với chính sách mới của bệ hạ mới có thể khiến cho gia tộc Conde kéo dài không ngừng.
Con gái của ngài, Edith.
Calvin thở dài, cất thư vào, lấy một tờ giấy trắng khác ra.
Nếu Edith đã làm ra quyết định, hắn cũng chỉ đành tin tưởng quyết định của nàng, cố gắng viết một phong thư cho bệ hạ, cống hiến cho vương đô mới.
Thế nhưng thân là một công tước, hắn nhất định phải dùng phương pháp của chính mình để cố gắng nỗ lực lần cuối, nếu có thể cột chặt lợi ích của hai nhà lại với nhau, Calvin sẽ yên lòng hơn nhiều.
Chẳng hạn như. . . cho con gái trở thành vương hậu.
Thành Neverwinter, khu biên thuỳ, trên sông Xích Thủy.
Mặt trời đang dần dần rơi vào giữa dãy núi, ánh chiều tà xuyên qua dãy núi nhuộm mặt sông thành màu vàng kim xán lạn.
Từng cột khói bếp từ túp lều bay lên, mùi cháo như có như không đã khiến cho Snake Tooth chảy nước bọt.
Tới gần, hắn thậm chí ngửi thấy được mùi thịt.
"Ta ở chỗ này!" Vừa đi vào nơi đóng quân, Tiger Claw nhìn thấy hắn: "Mau tới đây!"
Snake Tooth bước nhanh tới bên cạnh hắn: "Sao vậy, hôm nay có thịt?"
"Phải đó, ngươi về quá muộn, bỏ lỡ thông báo, đây là lãnh chúa đại nhân ban thưởng."
Snake Tooth xoa xoa bờ vai có chút tê dại: "Ban thưởng cái gì? Khu nhà ở bên kia còn lâu mới hoàn thành!”
"Là vương quốc đại đạo hoàn thành!" Chu vi có người tập hợp lại đây hét lên: "Rốt cuộc khu biên thuỳ và khu Epic cũng liền nhau, nghe bọn họ nói, vốn cần ba ngày lộ trình, hiện tại cưỡi ngựa chỉ cần một ngày là có thể đến!"
Thì ra là như vậy, SnakeTooth gật gù, mỗi khi một hạng công trình lớn hoàn thành, bọn họ có thể uống một bát cháo thịt giống như tuyên truyền trên quảng trường, đi tới khu biên thuỳ hai tháng, đội kiến trúc chưa từng phát thiếu một phần đồ ăn nào, cũng không có cắt xén lương. Hiện nay trong tay hắn đã tích góp mười bốn miếng ngân lang, chờ đến tháng này kết thúc thì còn có thể có thêm bảy miếng nữa.
Nếu có thể kiếm được một miếng kim long, hắn có thể nhận một căn nhà từ Toà thị chính, trở thành dân cư chính thức của Thành Neverwinter, không còn là con ‘chuột’ không tên không họ.
Chẳng qua muốn chân chính mua được một căn nhà thì hắn còn phải làm việc thêm ít nhất hai mươi năm.
Đương nhiên, Snake Tooth có lòng tin sau này hắn sẽ tìm được công việc có tiền lương cao hơn… ví dụ như công nhân hầm lò hoặc là công nhân xây dựng. Hết thảy dường như đang chuyển biến về phương hướng tốt thật.
Tiếc nuối duy nhất là hắn vẫn chưa gặp được White Paper.
"Chờ chút nữa nhận được cháo thịt thì nhớ ăn nhanh một chút!” Tiger Claw ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ: “Nếu không thì không giành được vị trí tốt!"
“Cái gì. . . vị trí?" Snake Tooth khó hiểu hỏi lại.
"Để ăn mừng vương quốc đại đạo dựng thành, tối nay quảng trường có trình diễn hí kịch mới, nghe nói tên là ‘Thành phố tình yêu’, ngôi sao Tây cảnh cũng sẽ lên sân khấu, trời ạ. . . ta không đợi nổi nữa!”
"Ngươi tìm những người khác đi!" Hắn không hứng thú lắm: “Ta thấy hơi mệt, hôm nay không muốn đi đâu cả!”
"Thật không, nhưng đoàn kịch diễn hôm nay…" Tiger Claw nở nụ cười thần bí: "Là người địa phương thì đều biết, Đoàn Kịch Tinh Hoa diễn thì lãnh chúa đại nhân sẽ dẫn theo nữ phù thuỷ xuất hiện, nói không chừng ngươi còn có thể gặp được White Paper đó!”