Thời gian gần đây Yorko sống cực kỳ thoải mái.
Chủ nhân Dawn Kingdom đã lâu không có khôi phục, hình như vương tử điện cũng không hề quan tâm đến hắn nhưng các quý tộc thì lại không hoàn toàn lãng quên vị đại sứ đến từ nước láng giền như hắn.
Có mặt ở tiệc rượu xa hoa, tầm hoan tác nhạc với Danis, thậm chí được nàng giới thiệu, ra vào một chút hội sở cấp cao và kỹ viện cần phải có người dẫn vào, nhấm nháp sự giàu có và vận vị đặc biệt của đô thành của vương quốc này, tất cả những thứ này đều là đãi ngộ mà hắn không hưởng thụ được ở Greyfort.
Chỉ vì danh hiệu trên người hắn.
Tuy nói đại sứ tương đương với bá tước nhưng từ một ý nghĩa nào đó thì nó còn có tác dụng tốt hơn bá tước, dù sao cái sau chỉ có thể muốn làm gì thì làm ở trong đất phong của mình, người trước lại có thể hưởng thụ lễ ngộ như một quý tộc cấp cao ở những vương quốc khác.
Hắn cảm nhận rất rõ lợi ích do địa vị mang tới.
Mặt khác, thị vệ Hill Fox do bệ hạ khâm điểm cũng là nhân vật thần kỳ.
Cho dù là hắn có quan hệ với ai thì kiểu gì trong hai ba ngày sau, đếm xuống đối phương sẽ chui vào phòng ngủ của hắn nói rõ thân phận, địa vị, lợi hại của người kia với hắn một phen. Nếu như là đại nhân vật, ngay cả yêu thích cũng có thể tìm được rõ ràng. Có Hill hỗ trợ, Yorko trà trộn trong giới quý tộc như cá gặp nước.
Hơn nữa được đối phương an bài, chuyện mua sắm nô lệ cũng có tiến triển nhảy vọt.
Yorko làm cho Danis thoải mái như tiên, sau đó nói nhỏ bên tai, nữ thương nhân lập tức đồng ý đề nghị của hắn, lợi dụng thương đội hiện hữu, mở một con đường cứu rỗi nô lệ: Mua dân chạy nạn mà Wimbledon bệ hạ cần thiết từ tay những thương buôn nô lệ khác, sau đó vận chuyển đến Greyfort. Điều kiện tiên quyết là nhất định phải cho nô lệ có thân phận dân tự do mà không phải xem bọn họ như là hàng hóa bán trao tay.
Đương nhiên, thương nhân không hổ là thương nhân, cho dù ở thời khắc nồng tình bốn phía thì cũng không quên bàn được giá tốt. Nàng có thể không thu giá chênh lệch mua sắm, nhưng phí vận chuyển không thể bỏ. Nhân thủ, cơm nước, xe ngựa và các loại chi tiêu cộng lại, lại tính cả lợi nhuận, cuối cùng đạt được giá cả vận chuyển một người thu lấy mười miếng ngân lang.
Được Hill nhắc nhở, hắn đồng ý, cũng vỗ ngực nói dù là đắt thì cũng không thể để những người thân có thiên phú này rơi vào kiếp sống nô lệ. Lần tỏ thái độ này lại có thể lấy được nhiều hảo cảm của Danis hơn, hai người lại nhiệt tình hôn trên giường một hồi lâu nữa.
Sau này Yorko phái Hill qua đó bàn chi tiết, hắn có thể không cần xen vào những thương vụ vụn vặt này nữa.
Nghe nói hôm qua, hai mươi lăm tên nô lệ được mua đầu tiên đã đi theo thương đội lên đường, tính như vậy, hắn còn có thể thu được khen thưởng một trăm hai mươi lăm miếng ngân lang mà bệ hạ đã hứa.
Nằm ở trên giường là có thể lấy tiền, còn có chức vị nào tốt hơn như thế này không?
Đại sứ đúng là quá tuyệt vời!
Ngay lúc Yorko suy nghĩ hôm nay nên đi nơi nào lắc lư thì một tôi tớ gõ cửa đi đến: "Các hạ, trưởng tử gia tộc Rakusai, đại nhân Otto muốn gặp ngài."
Otto Rakusai? Hắn cũng không xa lạ gì với cái họ này, một trong ba gia tộc lớn ở vương đô Dawn Kingdom, quyền thế gần với vương thất Maya. Danis còn đặc biệt cảnh cáo hắn, thông đồng cô gái nhà ai cũng được, đừng đi tìm ba gia tộc lớn, đặc biệt là người của gia tộc Quinn, nếu không thì thân phận đại sứ cũng không bảo vệ được hắn.
Nhưng mà bây giờ Yorko không cần lo lắng cái này, hắn luôn hết sức cảm thấy với những vấn đề này, mục đích đối phương tới đây hẳn là mời mình tham gia tiệc chứ?
"Mời hắn vào."
Một thanh niên trẻ tuổi đi vào thư phòng, đầu tiên là nhìn chung quanh một phen, sau đó chủ động đóng cửa sổ lại, ngồi xuống ghế.
Sắc mặt của hắn có chút lo nghĩ, hai mắt biến thành màu đen, hiển nhiên đêm qua đã thức đến khuya, gần như không đi ngủ.
Đối với hành vi hưởng lạc hút khô thân thể như thế này, Yorko không tán thành cho lắm, hắn thấy, vui thích có tiết chế có thể để cho song phương nam nữ tâm tình sáng sủa, thân thể khỏe mạnh, là một loại hành vi hữu ích. Mà trắng đêm tiêu hao tinh lực chỉ là tiêu hao tiềm năng của thân thể, vương tử Alpein chính là một cái ví dụ điển hình, ngay cả sắc mặt cũng vô cùng tái nhợt, tiếp tục như vậy chỉ sợ đến ba mươi tuổi là lực bất tòng tâm.
Nhưng mà đối phương hồi lâu không có mở miệng cũng làm cho hắn cảm thấy cảm thấy kỳ quái, như vậy cũng không phù hợp lễ tiết, người của gia tộc lớn cũng không thể vô lễ như thế. Chờ trong chốc lát, Yorko đành phải chủ động mở miệng nói: “Ngươi chính là đại nhân Otto Rakusai chứ, không biết…"
"Ngươi có thể liên hệ với Roland Wimbledon bệ hạ, đúng không?" Đối phương bỗng nhiên ngắt lời hắn: “Ta có một tình báo quan trọng muốn nói cho ngài ấy."
"Ây..." Yorko ngẩn người: "Tình báo?"
"Đều viết ở bên trong!" Otto móc một phong thư từ trong ngực ra, để ở trước mặt hắn, sau đó lại chồng mười miếng kim long lên: "Số tiền này là thù lao, xin ngươi nhất định phải giao thư cho quốc vương các ngươi, tình báo này liên quan đến tồn vong của vương quốc Greyfort!"
Yorko hít vào một hơi khí lạnh, liên quan đến tồn vong của Greyfort? Kiểu nói này cũng không khỏi quá khoa trương... cho đến khi đối phương ánh mắt sáng rực mà nhìn chằm chằm vào hắn, hắn mới hồi phục tinh thần lại: "Ta biết rồi, yên tâm đi, ta sẽ giao lại cho bệ hạ."
"Xin ngươi nhanh chóng giao nó đi." Lặp đi lặp lại căn dặn một phen, sau đó Otto mới đứng dậy rời đi, nhìn dáng vẻ hắn lòng nóng như lửa đốt, không giống như là đang nói láo.
Yorko nhanh chóng cất mười miếng kim long vào, nhưng mà thư thì hắn không muốn đụng tới, cái đồ chơi này rất là phỏng tay, nên hỏi Hill xem nên xử lý như thế nào.
...
Chờ Hill Fox lặng lẽ không một tiếng động đi vào phòng ngủ, hắn kể lại chuyện xảy ra ban ngày.
Người sau trầm ngâm một lát, rút một con dao nhỏ không biết giấu ở chỗ nào ra, gọn gàng mở thư ra.
"Này, ngươi muốn làm gì!" Yorko kinh hãi nói “Tự mình mở thư của bệ hạ ra là trọng tội!"
"Xuỵt!" Hill ra hiệu cho hắn im lặng: "Nếu như trong tình báo quan trọng đúng như hắn nói, đương nhiên chúng ta không thể dùng thủ đoạn thường quy gửi thư, phái người từ The Dawn City tới Tây cảnh, ít nhất cũng hơn một tháng, trên đường còn dễ xuất hiện tình huống bất ngờ, quá không an toàn."
"Vậy thì có liên quan gì đến chuyện ngươi mở thư?"
"Ngươi còn nhớ mấy con chim cắt xám ta nuôi chứ? Bọn chúng chính là người mang tin tức mau lẹ nhất, chỉ cần hai ba ngày là có thể bay từ đây đến The Dawn City." Hill giải thích: “Sau đó đổi chim đưa thư ở đó, trong vingf một tuần là có thể đưa đến tay bệ hạ. Nhưng mà chúng không thể nào quặp lá thư lớn như vậy bay đi, cho nên ta phải xem hết nội dung, sau đó viết lại thành mật thư."
"Chim cắt xám cũng có thể truyền tin? Không phải bồ câu đưa tin?" Yorko kinh ngạc nói: “Ta còn tưởng rằng ngươi nuôi bọn chúng là dùng để săn thú."
"Bọn chúng thông minh hơn bồ câu đưa tin nhiều!" Hill mở phong thư ra, không lâu sau thần sắc ngưng trọng: "Lại còn có chuyện như vậy..."
"Trên thư viết cái gì?"
"Ngươi muốn biết thật?" Hắn quay đầu lại.
"... Thôi được rồi!" Yorko ho khan hai tiếng: "Ta muốn mỗi ngày có thể ngủ yên giấc hơn."
"Lựa chọn sáng suốt!" Hill đồng ý nói: “Không chỉ như thế, chuyện Otto Rakusai tới tìm ngươi, tốt nhất đừng nói cho bất cứ ai biết, sau này tiệc tổ chức trong vương cung ngươi tạm thời từ chối hết đi!" Hắn dừng một chút: "Bọn họ gặp được phiền phức lớn rồi."