Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 577

Chương 577
Chương 577

"Ta nhớ một tháng trước đã nói với ngài, mau chóng đóng tất cả con đường tiến về vương quốc Wolfheart, tại sao đến bây giờ vẫn có không ít dân chạy nạn nhập cảnh?" Cô gái đeo hắc sa lạnh giọng nói: "Xem như bò thì kỵ sĩ của ngài hẳn là cũng tới biên giới rồi."

"Ngươi cũng biết nơi đó có rất nhiều dân chạy nạn!" Alpein xiết chặt nắm đấm: "Nếu như cấm bọn họ vượt qua đường biên giới, phần lớn người đều sẽ chết đói trên đường —— xung quanh đã không có thành thị, cũng không có chỗ có thể cung cấp thức ăn, trở về theo đường cũ cần ít nhất một tuần mới có thể trở về đến Trấn Hoang Nguyên, bọn họ..."

"Chuyện đó thì có liên quan gì tới ngài?" Đối phương không kiên nhẫn cắt ngang: "Bọn họ đã từ bỏ vương quốc của mình, cho dù chết đói hay là chết khát thì đều là gieo gió gặt bão, tốt nhất ngài nên quan tâm tới phụ thân ngài hơn. Hay là ngài muốn hủy hẹn?"

Vương quốc của mình? Hoang đường! Otto tức giận nghĩ, chính là các ngươi gây ra chiến tranh mới khiến cho những người này không có chỗ đi!

Nhắc đến bội ước, rõ ràng Alpein do dự, qua một hồi lâu mới mở miệng nói: "Những con đường còn lại sẽ triệt để đóng lại trong vòng một tuần, như vậy được chưa. Nhưng nếu bọn họ không đi quan đạo mà thông qua đất hoang và sơn lĩnh qua biên cảnh, ta không xen vào."

"Đương nhiên, chúng ta sẽ không bắt buộc ngài làm chuyện ngài không làm được!" Cô gái đeo hắc sa cầm lấy bình sứ, uống một hớp nhỏ, sau đó đi đến đầu giường khom lưng cúi xuống. Trong mật đạo, hai người mở to hai mắt nhìn, lại không nhìn thấy nàng đang làm cái gì, sau một lát nàng mới ngẩng đầu: "Như vậy là được, nửa canh giờ nữa hắn sẽ tỉnh lại, giống như trước kia."

"Phải dùng miệng mớm thuốc mới được?"

"Nhất định phải là ta mới được!" Nàng nhún nhún vai: "Yên tâm, chỉ cần ngài làm theo ước định, chắc chắn chủ nhân Dawn Kingdom sẽ khỏi hẳn, thậm chí còn khỏe mạnh hơn trước kia."

"Lần sau chúng ta đến, sẽ là sau khi ngài triệt để đóng biên cảnh." Cô gái tóc vàng mỉm cười nói: "Đừng khiến cho miện hạ thất vọng, vương tử điện hạ."

Ngay lúc các nàng quay người chuẩn bị rời đi, Alpein đột nhiên hỏi: "Các ngươi là phù thủy, đúng không?"

"Ừm?" Hai người dừng bước.

"Cái gọi là nhất định phải do ngươi mớm thuốc mới có hiệu là bởi vì ma lực của phù thủy?" Hắn chậm rãi nói: "Ngoài cái này ra, ta không tìm được cách giải thích khác. Tuy trong giáo hội lại có phù thủy khiến cho người ta khó mà tin được nhưng tất cả những chuyện các ngươi làm đều không khác gì hành vi của ma quỷ!"

"Ngài muốn nói cái này?"

"Ra đi!" Vương tử hô lớn.

Câu nói này khiến cho Otto và Ouro giật mình kêu lên, nhìn thấy mấy thị vệ người khoác giáp nửa người trong tủ treo quần áo và dưới giường chui ra, cùng nhau tiến lên vây quanh người thuần khiết.

"Úc ——" Cô gái tóc vàng huýt sáo: "Khiến cho người ta kính nể... hành vi lỗ mãng."

"Hơn nữa không có chút ý nghĩa nào!" Hắc sa lắc đầu nói: “Xem ra giáo hội chưa khiến cho ngài khắc sâu ấn tượng."

"Đừng trang mô tác dạng!" Alpein rống to: "Hoàn toàn chính xác võ sĩ thần phạt các ngươi biểu hiện ra mạnh mẽ đến không thể tưởng tượng nổi, nhưng bây giờ bọn họ cũng không ở nơi này! Thần thạch trong vương cung muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, ngươi cảm thấy mình còn có thể có thể chạy thoát được sao?"

"Chờ một chút..." Cô gái tóc vàng chậc chậc lưỡi: "Chúng ta gặp phải phù thủy trên đường, chẳng lẽ là ngươi an bài?"

"Đó không phải phù thủy chân chính, chỉ là trò xiếc ‘chuột’ thường dùng thôi!" Alpein giống như đang phát tiết nộ khí mình kiềm chế đã lâu, nghiêm nghị nói: “Có thể bị một cái ma hỏa thạch dẫn đi, năng lực của các ngươi cũng không ra gì. Không có võ sĩ thần phạt bảo hộ, trước thần thạch, phù thủy không khác gì người bình thường? Bây giờ giao thuốc ra quỳ xuống đất cầu xin tha thứ còn kịp, nếu như không muốn bị chặt đứt tứ chi, nhổ tất cả răng, làm ấm thuốc hình người thì lập tức làm theo lời ta bảo!"

"Nếu như thục nữ nghe được lời nói này của ngài thì chắc chắn sẽ rất tức giận!" Nàng thở dài: "Không chỉ phù thủy là giả, còn bị một tên mao đầu tiểu tử chế giễu năng lực không được... lần sau tốt nhất đừng để nàng nhìn thấy ngài, nếu không thì ngài sẽ nếm đủ đau khổ."

"Cái gì ——" Vương tử bị thái độ xem thường của đối phương triệt để chọc giận: "Hi vọng đợi chút nữa ở trong lao các ngươi còn có thể mạnh miệng như thế! Vệ binh, bắt lấy các nàng!"

Otto áp sát mặt vào vách đá, hi vọng có thể nhìn thấy càng nhiều, nhưng toàn thân hắn nhanh chóng cứng ngắc, kinh ngạc đến không dám tin vào hai mắt của mình.

Chỉ thấy thị vệ xông đi lên còn chưa có đụng phải người thuần khiết thì bỗng nhiên toàn bộ đổi mũi kiếm, cắt vào phần gáy của mình!

Máu tươi giống như mưa to phun ra ngoài, bắn tung tóe khắp nơi, bọn thị vệ không nói tiếng nào ngã xuống đất, trong phòng lập tức bốc lên mùi máu tươi.

Mà Alpein thì không ngừng run rẩy, như là nhìn thấy chuyện cực kỳ đáng sợ, khí thế và lửa giận trước đó rời hắn mà đi trong nháy mắt, chỉ chốc lát sau, trong quần xuất hiện vết ướt, nước tiểu không kiềm chế được, chảy từ hai chân xuống.

"Đừng làm quá." Cô gái tóc vàng nhún vai nói: “Chúng ta tạm thời còn cần hắn."

"Một cái bài học nho nhỏ mà thôi!" Hắc sa vỗ tay phát ra tiếng, đại vương tử như ở trong mộng mới tỉnh, đặt mông ngồi dưới đất, há miệng run rẩy lui về phía sau.

"Đừng lo lắng, ngài còn sống!" Nàng châm chọc nói: “Nhưng lần tiếp theo ta không bảo đảm."

"Tại sao, tại sao... rõ ràng nơi này có, có Thần Phạt Chi Thạch..." Alpein lắp bắp nói: "Sao phù thủy có thể..."

"Bởi vì chúng ta là người thuần khiết!" Cô gái tóc vàng lạnh nhạt cười một tiếng: "Nói thật, thành thành thật thật dựa theo ước định không tốt sao? Cuối cùng phụ thân ngài sẽ bình yên vô sự, Dawn Kingdom cũng có thể kéo dài một thời gian, chờ đến khi giáo hội chiếm được Greyfort, ngài còn có thể trở thành một thành viên trong chúng ta —— dù cho đến lúc đó vương quốc bị chúng ta tiếp quản nhưng ngài vẫn có thể hưởng thụ cuộc sống giàu có hậu đãi, con dân của ngài cũng có thể tránh được nỗi đau chiến tranh, đâu cần phải làm những chuyện ngốc nghếch này."

Khi rời phòng, nàng còn quay đầu bổ sung một câu: "Đúng rồi, nhớ cho người dọn dẹp chỗ này, chẳng mấy chốc phụ thân ngài sẽ tỉnh lại, ngài cũng không muốn hắn vừa mở mắt thì nhìn thấy vết máu loang lổ trong phòng ngủ chứ?"

Otto cảm thấy sau lưng đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt, người thuần khiết không sợ thần thạch, giáo hội muốn công chiếm Greyfort trước, lại thêm dự định tiếp quản Dawn Kingdom, tất cả đều khiến cho đáy lòng của hắn sinh ra từng cơn ớn lạnh. Giáo hội xem bốn vương quốc lớn như thịt mỡ trong miệng —— điểm này giống y như những gì Roland bệ hạ nói!

Khi chủ nhận Dawn Kingdom tỉnh lại, những tấm thảm bị máu tươi thấm ướt đều được dùng vải phủ lên, trong phòng chỉ còn lại một mình Alpein.

Hắn bưng cháo lúa mì ấm áp, đút từng miếng cho phụ thân, mà người sau hình như cũng quên đi bệnh tình của mình, câu có câu không, trò chuyện chính sự và chuyện nhà với hắn, không khác gì hình ảnh gia đình hòa thuận bình thường.

Cảnh tượng quỷ dị này khiến cho Otto ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Chờ đến chạng vạng tối, hai người mới từ trong mật đạo rời đi.

"Chúng ta nên làm cái gì?" Ngay cả bình thường luôn luôn trấn định Ouro cũng lộ vẻ mặt sợ hãi.

"Nói tất cả những chuyện này cho bá tước Quinn... còn có phụ thân của chúng ta!" Hắn cắn răng nói: “Cái này không phải là vấn đề mà chúng ta có thể giải quyết được."

"Nhưng ngươi cũng nhìn thấy, người thuần khiết ngay cả thần thạch cũng không để vào mắt, coi như ba nhà biết được chân tướng thì có ích lợi gì?"

"Ta biết được một người có thể đối phó các nàng!" Otto nhìn bằng hữu của mình, nói từng chữ từng câu: "Đi tìm đại sứ Greyfort, nói tin tức chúng ta nghe được cho Roland Wimbledon bệ hạ!"

Bình Luận (0)
Comment