Dawn Kingdom, Shining City, bên trong hoàng cung.
Hai người Otto Rakusai và Ouro Tokat lén lút đi vào phía sau một hòn giả sơn.
Đương nhiên, cũng không phải là hoàn toàn lén lút —— ít nhất khi đi vào hoàng cung, bọn họ quang minh chính đại đi qua cửa lớn trước mắt thủ vệ. Chỉ cần không đi khu cấm trong cung điện thì hành động của bọn họ sẽ không bị bất kỳ cản trở nào, tất cả thân vệ đều biết gia tộc Rakusai và Tokat luôn là người ủng hộ trung thực của vương thất, mà sau khi hai người tiếp quản gia tộc thì cũng sẽ trở thành đại thần của đại vương tử.
"Này, phải làm như thế thật sao?" Otto không khỏi có chút khẩn trương.
Nếu như nói chủ nhân Dawn Kingdom xem thành bảo như là vùng cấm, vậy tẩm cung trong thành bảo chính là vùng cấm của vùng cấm. Mà bọn họ lại biết một mật đạo từ sân nhà đến tẩm cung —— thông đạo chật hẹp trong lòng đất hẳn là một trong mấy cái mật đạo chạy trốn của hoàng cung, khi còn bé đã từng tìm kiếm nó với Andrea và vương tử Alpein, bốn người còn coi nó là căn cứ bí mật của mình, thỉnh thoảng sẽ tổ chức một buổi gặp mặt nhỏ ở bên trong.
Đương nhiên, khi đó bọn họ mới khoảng chừng mười tuổi, cho dù bị Maya bệ hạ phát hiện thì nhiều nhất cũng chỉ quát lớn một phen. Nhưng bây giờ hai người đã trưởng thành, lại tự mình chui vào tẩm cung, bệ hạ sẽ nghĩ như thế nào?
"Làm ơn, ba nhà liên hợp lại tìm ra nguyên nhân Alpein trở nên xa lạ, đây không phải ngươi đề nghị sao?" Ouro bĩu môi: "Bây giờ đến thời điểm then chốt ngươi lại muốn rút lui?"
"Ta..." Otto há to miệng, nhất thời nghẹn lời.
"Nhưng mà ta cũng phục ngươi, lại dùng tình hình gần đây của Andrea để hấp dẫn sự chú ý của đại nhân Quinn, nếu như không phải ngươi là bạn chơi từ nhỏ đến lớn của nàng, đổi lại người khác thì ta nghĩ chuyện ông ta muốn làm nhất chính là giết người diệt khẩu." Ouro vừa nói vừa thăm dò quan sát: "Bây giờ chính là thời khắc tốt nhất để tìm hiểu chân tướng, rốt cuộc ngươi có làm hay không?"
Otto do dự một chút, sau đó cắn răng khẽ gật đầu.
Bởi vì bá tước Quinn để lộ tin tức khiến cho người ta rất kinh ngạc.
Từ khi bệ hạ bị bệnh, đại vương tử thường xuyên tiếp kiến một vị thuật sĩ giả kim trong cung, hơn nữa còn sẽ mời người thăm bệnh ra khỏi hoàng cung. Nghe nói mỗi ngày bệ hạ có thể tỉnh lại một hai canh giờ chính là do người đó dùng thuốc đặc chế áp chế bệnh ma. Phụ thân của Andrea là ngự tiền thủ tướng, đương nhiên có cơ hội tiến vào tẩm cung hỏi thăm bệ hạ chính sự, hắn từng gặp tên kia thuật sĩ giả kim đó một chút, đối phương lại là một cô gái trẻ tuổi, toàn thân đều bị hắc sa che phủ, chỉ có thể nhìn thấy con ngươi màu xám ảm đạm không ánh sáng.
Nghe nói như vậy, trong chốc lát Otto nghĩ đến giáo hội.
Nếu như không có đi Greyfort một chuyến, hắn sẽ không nghĩ đến phương diện này, nhưng gặp Roland Wimbledon, tin tức liên quan tới giáo hội âm thầm bồi dưỡng người thuần khiết, mưu toan phá vỡ chính quyền bốn vương quốc lớn, súc tích lực lượng nghênh đón trận chiến tận thế đã cắm rễ trong lòng hắn.
Cuối cùng hắn vẫn không có nói những tin tình báo này cho bá tước Quinn, dù sao việc này ảnh hưởng quá lớn, hắn nhất định phải xác nhận suy đoán của mình chính xác mới có thể làm ra quyết định cho bước kế tiếp.
Biết được tin tức hôm nay thuật sĩ giả kim sẽ xuất hiện từ bá tước, Otto lập tức nghĩ đến cái mật đạo mà hồi bé bọn họ thường xuyên ra vào này.
Đã không thể được đại vương tử ủng hộ, hắn cũng chỉ có thể dùng phương thức này tìm kiếm chân tướng.
Nhìn thấy hắn gật đầu, Ouro lập tức hành động —— đẩy ra cỏ dại cao đến gối, dùng dao găm nạy một tấm che được ngụy trang thành một hòn đá bình thường phía sau giả sơn lên, lan can sắt vết rỉ loang lổ nhanh chóng xuất hiện trước mặt hai người. Hàng rào này dài rộng chừng một tay, chỉ có thể dùng chìa khoá mở ra từ bên trong, nhưng mà cái này không làm khó được hai người đã có chuẩn bị từ trước.
Ouro móc một cái bình thủy tinh từ trong túi tiền ra, mở cái nắp, rót chất lỏng màu vàng nâu trong bình vào vị trí khóa chụp.
Một mùi gay mũi lập tức bốc lên, lan can bị chất lỏng dính vào phát ra tiếng xì xèo, giống như mỡ bò bị ném vào chảo nóng.
Đây chính là nước hóa thép do đại sư giải kim ở Shining City chế biến, một bình lớn chừng quả đấm thì giá hơn mười miếng kim long, mà quá trình cũng không có giống như đối phương tuyên bố, có thể hóa đồ sắt thành một bãi nước đen trong chớp mắt, đổ xong hai bình, khóa chụp teo nhỏ lại mới rớt từ trên lan can xuống.
Hai người lập tức khom người bò vào cửa hang, Ouro vẫn không quên trở lại khép phiến đá lại.
Bò lên tầm mười bước, thông đạo hơi rộng rãi chút, đã có thể đứng thẳng người đi lại. Otto thuần thục tìm được ngọn đèn treo trên tường, dùng đá lửa nhóm lửa. Ánh sáng nhỏ yếu chiếu sáng vách đá và trần nhà —— rời khỏi nơi này hơn mười năm, mật đạo vẫn bảo trì dáng vẻ lúc trước, giống như thời gian dừng lại ở chỗ này, đi ngang qua phòng nghỉ nửa đường, còn có thể nhìn thấy ghế đệm và ly rượu mà năm đó bọn họ lôi vào để chuẩn bị cho buổi gặp mặt.
Theo con đường quanh co khúc khuỷu, Otto Rakusai biết mình đã tiến vào trong thành bảo.
Vách tường thành bảo chia làm hai tầng nội ngoại, giống như là bánh mì có nhân, bộ phận trống ở giữa chính là thiết kế dành cho mật thất và ám đạo. Khi hai người đến cuối mật đạo, chẳng khác nào đi tới phía sau lò sưởi trong tường trong phòng ngủ trong tẩm cung.
Bởi vì cơ quan nhất định phải mở ra từ trong tẩm cung, cho nên bọn họ không thể trực tiếp tiến vào phòng ngủ, nhưng mà xuyên qua khe hở nhỏ bé thì có thể đại khái nhìn thấy cảnh tượng trong phòng ngủ. Hơn nữa nếu đủ yên tĩnh thì còn có thể nghe được người trong phòng nói chuyện.
Otto tắt đèn, ghé mắt vào khe hở.
Lò sưởi trong tường đối diện một cái giường lớn, nằm trên giường chính là chủ nhân Dawn Kingdom, Digen Moore bệ hạ. Mà đại vương tử Alpein đi đi lại lại bên giường, sắc mặt có vẻ hơi lo lắng.
Hai người nhìn nhau, ngầm hiểu lẫn nhau gật đầu, cẩn thận từng li từng tí dựa lên vách đá —— hiển nhiên điện hạ đang đợi tên thuật sĩ giả kim đó đến.
Qua chừng nửa canh giờ, rốt cục trong phòng có động tĩnh mới.
Bọn họ lập tức quay đầu, híp mắt nhìn lại.
Chỉ thấy hai cô gái đi vào phòng ngủ, một người trong đó chính là nhà giả kim đeo hắc sa mà bá tước Quinn nói tới, một người khác đại khái là trợ thủ của nhà giả kim, quẩy theo một cái tay nải, người mặc trường bào và áo choàng đỏ trắng giao nhau, có một mái tóc màu vàng kim xinh đẹp.
"Các ngươi đến chậm!" Alpein không vui nói.
"Thật có lỗi!" Cô gái tóc vàng xoa ngực nói: “Trên đường xảy ra chút tình huống, làm trễ nải không ít thời gian."
"Nói nhiều như vậy làm gì, chỉ cần để phụ thân của hắn tỉnh lại là được rồi chứ!" Người đeo hắc sa nói một câu lạnh như băng: "Sớm một chút hay muộn một chút cũng đâu có khác gì."
"Không thể nói như vậy, chúng ta còn phải dựa vào vương tử điện hạ trợ giúp đó!" Nàng móc một cái bình sứ màu xanh lục từ trong bọc ra: "Duy trì quan hệ hòa hợp đều có chỗ tốt với chúng ta, không phải sao?"
"Đưa thuốc cho ta!" Alpein đi lên hai bước, lại bị người đeo hắc sa ngăn lại.
"Ngài quên ước định của chúng ta rồi? Thuốc này để ta đúc mới có hiệu lực, hơn nữa làm điều kiện trao đổi, ngươi nhất định phải thỏa mãn yêu cầu của miện hạ mới được."
Miện hạ!
Otto tâm thần kịch chấn, chỉ có khi xưng hô giáo hoàng thì mới có thể dùng kính ngữ này, đối phương đúng là người giáo hội phái tới?
Hắn không khỏi cắn chặt bờ môi, nói như vậy, hai người trước mắt này cũng hoàn toàn không phải là nhà giả kim gì mà là người thuần khiết trong truyền thuyết?