Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 585

Chương 585
Chương 585

Ba ngày sau, một ngàn năm trăm chiến sĩ chấp hành ‘hành động nhổ răng’ lên thuyền xuất phát, tiến về mục tiêu cướp bóc đầu tiên: Redwater City.

Cùng lúc đó, dựa theo phương châm chiến lược được quyết định trong hội nghị, binh sĩ khác của Đệ Nhất Quân cũng lục tục hộ tống đạn dược và lương thực tiến về Bắc cảnh, bọn họ sẽ theo số kênh rạch chằn chịt trong nội lục mà hành quân lần lượt đến sông Xích Thủy, kênh đào vương đô, sông Tam Loan, cuối cùng đến Trấn U Cốc.

Vì ứng phó hành quân quy mô lớn như thế, trừ toàn bộ tàu thủy bánh xe guồng của Thành Neverwinter đều được đưa vào làm nhiệm vụ, Roland còn thuê ba mươi chiếc thuyền buồm của Thương Hội Margaret dùng để vận chuyển vật liệu chiến tranh.

Cứ như vậy, hắn có thể ném ba ngàn tên lính và hỏa pháo đạn dược tương ứng đến Bắc cảnh trong một tháng, cũng chính là trước khi tháng bảy đến. Như ở đời sau, vận chuyển mấy ngàn người thì sợ là chỉ dùng ba bốn chiếc tàu chở khách nội hà vận chuyển một chuyến là có thể hoàn thành, nhưng ở thời đại này, nó lại là một chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Khi ‘hành động nhổ răng’ nhận được được đầy đủ Thần Phạt Chi Thạch, quân tiên phong cũng sẽ tiến về Bắc cảnh, cuối cùng Trấn U Cốc sẽ tụ tập đầy đủ đại quân bốn ngàn năm trăm người, bức bách giáo hội co cụm lại ở Coldwind Ridge.

Đương nhiên, cũng không phải là không có dự án khẩn cấp, một tình huống là giáo hội hành động cực kỳ cấp tốc, ví dụ như là để một phần nhỏ quân thần phạt không mang theo hậu cần, quần áo nhẹ đột kích, thuận theo dãy núi tuyệt cảnh một đường xuôi nam, đánh thẳng đến Thành Neverwinter. Một tình huống khác là kẻ địch từ bỏ Thánh Thành, từ chỗ giao giới giữa Dawn Kingdom và Greyfort tiến vào vương quốc.

Năm trăm người lưu thủ ở Thành Neverwinter chính là vì phòng bị cái trước, thủ thành chiến luôn có thể nhận được ưu thế nhất định, đặc biệt là có sự trợ giúp của pháo cứ điểm một trăm năm mươi hai milimet. Mà cái sau thì là lưỡng bại, Đệ Nhất Quân không thể không đi vào tiêu hao chiến, giáo hội sẽ mất đi Thánh Thành Hermes, tín ngưỡng và địa vị đều bị hao tổn, Greyfort cũng sẽ mất đi một lượng lớn nhân khẩu.

Cũng may tỉ lệ loại tình huống thứ hai xuất hiện cực kỳ bé nhỏ, giáo hội không có Thánh Thành thì có thể nói là triệt để mất đi căn cơ, mà Greyfort tổn thất nhân khẩu thì vẫn có thể có cơ hội phục hưng, chỉ cần giáo hoàng không phát rồ thì sẽ không áp dụng phương thức tác chiến không khác gì tự sát này.

Theo đội tàu đầu tiên rời đi còn có trân châu của bắc địa Edith Kant.

"Xin yên tâm, thưa bệ hạ, ta sẽ viết thư cho phụ thân, để hắn lấy một nửa lương tồn ở bắc địa ra cung cấp cho các binh sĩ sử dụng, lãnh chúa Trấn U Cốc cũng sẽ dốc toàn lực phối hợp tất cả yêu cầu của Đệ Nhất Quân."

"Ngươi không trở về bắc địa sao?" Roland hỏi.

"So với về nhà, ta muốn đi theo Đệ Nhất Quân tham dự tất cả chiến đấu tiếp theo hơn." Edith đứng ở mép thuyền, đưa tay hất mái tóc dài lên, sau đó xoa ngực hành lễ: "Đệ đệ của ta thì nhờ ngài vậy."

“Ta sẽ chăm sóc tốt cho hắn!”

"Đa tạ bệ hạ, như vậy ta sẽ ở Trấn U Cốc đợi ngài —— khi đại chiến chính thức đến."

Sau khi thuyền rời đi, giọng nói bất mãn của Nightingale vang lên bên tai Roland: "Chậc chậc, rõ ràng là chiến tranh sống còn, nàng lại nói như là tình nhân hẹn hò vậy."

"Khục khục... có sao?"

"Ngươi nhìn không ra? Cái động tác giương tóc đó... bây giờ lại không có gió lớn, vẽ vời thêm chuyện." Nightingale hừ lạnh nói: “Đương nhiên, cũng không bài trừ nàng đã quen bày tư thái như vậy với đàn ông, đã trở thành một loại bản năng."

"Ngươi vẫn còn canh canh trong lòng chuyện lá thư đó sao?" Roland dở khóc dở cười lắc đầu: "Đã nói là chuyện không thể nào rồi. Đúng rồi, lời nàng nói có đáng tin?"

Nightingale không tình nguyện đáp: “Gần như không có vấn đề gì, ít nhất khi biểu đạt ý thần phục và bàn những phương án tác chiến đó thì đều là lời nói thật."

"Như vậy là đủ rồi!" Roland thở ra một hơi: "Chúng ta về thành bảo đi."

Trong khoảng thời gian này, mặc dù Thành Neverwinter gặp được áp lực do đại chiến mang tới nhưng tin tức tốt cũng không ít —— công trình được quy hoạch lúc Tà Ma Chi Nguyệt lần lượt kết thúc công việc, cơ sở kiến thiết nghênh đón giai đoạn thành công.

Quan trọng nhất là rốt cuộc Tây cảnh cũng có cửa biển của riêng mình.

Sau khi lấy được tin tức này, Roland thông báo cho Bộ xây dựng trước, không lâu sau đó chỗ nước cạn sẽ có thêm một nhóm phòng ốc, nhà kho và bến tàu tạm thời. Có cảng nước sâu tự nhiên làm cơ sở, đã có thể bắt đầu đóng thuyền biển kích thước lớn —— nhưng mà suy tính đến Anna đã tập trung vào sản xuất quân công, những kế hoạch đóng thuyền này đều phải kéo dài đến khi chiến tranh kết thúc.

Mà công trình đầu mối mang tính then chốt —— đường cái số sáu mươi bảy cũng đã bắt đầu xây dựng, nó trải qua cầu lớn sông Xích Thủy, nối liền khu công nghiệm và chỗ nước cạn phía nam, đội ngũ thi công là toàn bộ đội thi công đại đạo vương quốc. Roland đồng thời thực hiện lời hứa của mình, gần một nửa công nhân biểu hiện ưu dị trong đó có được tư cách trở thành dân cư chính thức của Thành Neverwinter, cũng được ban thẻ căn cước.

Mặt khác là lò luyện than cốc ở sườn núi phía bắc cũng được đưa vào sản xuất.

Nói chính xác hơn thì nó vốn có thể đưa vào vận chuyển sớm, nhưng mà trong lúc thử thì xảy ra một vài vấn đề nhỏ, ví dụ như là lần đầu khai lò thì không có hút sạch không khí trong lò, khiến cho than đá cần sấy khô trực tiếp bốc cháy, hoặc là nhiệt độ và thời gian nắm giữ không chuẩn, khiến cho luyện than cốc thất bại. Sau đó còn xảy ra sự cố nghiêm trọng như ống thải bị bụi mù bịt kín, khi xuất tiêu thì lửa đột nhiên thoát ra khỏi lòng lò. Cũng mai nhờ có năng lực chiếu lại của Asha, nguyên nhân xảy ra những sự cố này được nhanh chóng tìm ra, cũng được cải tiến, một nhóm lò luyện than cốc mới cũng được nhanh chóng xây dựng.

Trừ phương diện xây dựng cơ bản, sản xuất quân sự cũng nghênh đón đột phá.

Súng lựu đạn có thể tăng thêm phần thắng cho đại chiến rốt cuộc đã được nghiên cứu chế tạo thành công.

Tuy vẫn bị thể tích đạn pháo hạn chế, dung tích chứa thuốc có hạn, nhưng vẫn có thể tạo thành đả kích trí mạng cho kẻ địch trong bán kính mười mét, trang bị thêm mảnh vỡ thì khoảng cách này còn có thể tăng lên gấp hai.

Có thể tưởng tượng, nếu như đưa vào sử dụng mấy khẩu hoả pháo một trăm năm mươi hai milimet tầm bắn gần mười cây số trên chiến trường, vậy thì có thể vượt qua trận địa dự kiến, trực tiếp đả kích hậu phương kẻ địch —— thời đại này, mọi người hoàn toàn không có trải nghiệm sự kinh khủng của ‘vua chiến tranh’, sóng xung kích và mảnh vỡ của súng lựu đạn tạo thành sát thương cho kẻ địch không có gì che giấu thì có thể nói là đả kích mang tính hủy diệt.

Đáng tiếc là thứ đồ chơi nặng nề như thế chỉ có thể do Hummer vận chuyển, dưới tình huống không có đường cái cứng rắn, một lần chỉ có thể bố trí hai khẩu.

Ngay cả khi như vậy thì Roland cũng không muốn từ bỏ hỏa lực mạnh mẽ như thế.

So sánh lại, tin tức mô hình động cơ tuốc bin hơi nước vận hành thành công không có quan trọng nữa.

Dù sao cho dù là thuyền hơi nước kiểu mới hay là máy phát điện nhiệt điện, tạm thời đều không đủ nhân thủ đi nghiên cứu phát minh. Nói theo một ý nghĩa nào đó, kể từ khoảnh khắc nhận được tình báo từ Down Kingdom trở đi, Thành Neverwinter đã tiến vào thời gian chiến tranh, tất cả quy hoạch đều phải nhường đường cho chiến tranh, Anna cũng không ngoại lệ.

Bây giờ công việc hàng ngày của nàng chính là buổi sáng gia công đạn pháo và ngòi nổ, buổi chiều cắt chém những linh kiện mấu chốt mà súng máy hạng nặng cần có.

Nhà máy chế tạo vũ khí cũng ba ca thay phiên sản xuất đạn và súng trường ổ quay, cũng may mà có hai người Mystery Moon và Candlelight nên các cỗ máy mới có thể vận chuyển hết công suất mà không xảy ra vấn đề lớn.

Trở lại văn phòng không lâu sau, chim đưa tin mang tin tức đưa một phong mật thư đến từ Fiordland.

Đây là... Tilly trả lời?

Roland vội vàng mở giấy ra, nhanh chóng đọc xong nội dung trong thư. Trầm tư một hồi, hắn nói Nightingale gọi Macy tới.

"Dẫn Sylvia theo, đuổi theo đội tàu đã xuất phát, dặn dò Iphies làm theo những gì trong thư."

"Groo!"

Bình Luận (0)
Comment