"Phản ứng ma lực?" Bá tước Delta quay đầu lại: "Đó là cái gì?"
"Mau gọi kỵ sĩ của ngươi tránh ra!" Brien không để ý tới lễ tiết, hét lớn với hắn.
Lời còn chưa dứt, một đám tín đồ mặc áo màu chàm của giáo hội đã từ góc đường xông ra, nhào vào trong đám kỵ sĩ dẫn đường. Kẻ tập kích có sức mạnh rất lớn, khi va vào ngay cả ngựa cũng bị hất tung. Những tên kỵ sĩ còn không có kịp phản ứng thì đã bị tọa kỵ giống như núi đè xuống ép gãy chân, những người khác lập tức rút kiếm tiến lên, chém giết với tín đồ.
Dân chúng trên đường nhao nhao né tránh, không ít người trong lúc bối rối bị chen ngược lại, tiếng kêu khóc và tiếng cầu cứu liên tiếp vang lên, trong lúc nhất thời hiện trường loạn cào cào.
"Phản... phản thật!" Bá tước đầu tiên là kinh ngạc một hồi, sau đó giận tím mặt nói: “Đáng chết, giết sạch những kẻ phản nghịch này cho ta!"
Nhưng mà một viên đá xanh bay tới khiến cho hắn ngậm miệng lại.
Đó chính là thứ dùng để trải đường, chỉ thấy phiến đá bay lên trên không, đập mạnh về phía kỵ sĩ, tốc độ nhanh chóng đến mức chỉ có thể nhìn thấy một bóng mờ màu xanh, người bị đập trúng khôi giáp lập tức xẹp xuống một lỡm, máu tươi từ mặt nạ và khớp nối phún mạnh ra, mắt thấy là không thể sống.
Sau đó là càng nhiều phiến đá bay ra, thậm chí ngay cả tín đồ cũng nằm trong phạm vi công kích. Người bị đá dựng thẳng đập trúng xương cốt vỡ vụn, bị đá nằm ngang bắn trúng thì bị đứt làm đôi.
Bá tước Delta còn không kịp tỏ vẻ rung động thì đã bị Brien kéo qua bên đường.
"Khai hỏa!" Iron Axe hạ lệnh.
Trong nháy mắt, trên đường đi, tiếng súng vang lên liên miên không dứt.
Người còn đứng vững ngã xuống như là lúa mì bị gặt, phía trước đội ngũ vốn đang hỗn loạn không chịu nổi đột nhiên trở nên trống trải trong giây phút ngắn ngủi. Khi khói bụi tan hết, hiện trường chỉ còn lại kỵ sĩ và tín đồ nằm rạp dưới đất, có vài người chưa tắt thở, co rút lại trên mặt đất, phát ra tiếng rên rỉ thống khổ.
"Kẻ địch đâu?" Brien nhìn chằm chằm vào góc đường, sắc mặt như lâm đại địch.
"Kẻ địch... không phải ngã xuống sao?" Bá tước vừa khiếp sợ vừa khó hiểu nói. Hiển nhiên hắn không ngờ tới quân đội của bệ hạ lại mạnh mẽ đến nước này, hơn mười tên ngân giáp kỵ sĩ gần như mất đi năng lực chiến đấu trong chớp mắt.
"Đến rồi!" Sylvia nghiêm nghị nói.
Giống như là đáp lại lời cảnh báo của nàng, một cô gái từ góc đường đi ra, phiến đá trên đường phố bị cuốn lên giống như là thảm, theo thứ tự nổi bồng bềnh giữa không trung.
Tiếng súng kịch liệt lại vang lên, phiến đá vừa mới dựng lên đã bị đập tan thành từng mảnh, nhưng vẫn có phiến đá xanh bị lật ra, giống như một thanh kiếm dày đặc quét về phía đám người.
Hỏng bét! Trong lòng Brien lạnh lẽo, có kinh nghiệm từ một màn vừa xảy ra, súng kíp tuyệt đối không thể nào chuẩn xác bắn nát một phiến đá lật bay tới trong khoảng cách ngắn như vậy. Hắn gần như không dám tưởng tượng cảnh binh sĩ bị đánh trúng, bọn họ ngay cả thiết giáp cũng không có, thương vong sẽ chỉ càng nặng nề hơn kỵ sĩ. Nhưng mà lúc này chỉ có thể ngạnh kháng.
Gần như là đồng thời, một đạo tử quang chợt hiện ra phía trước đội ngũ.
Lồng giam do ma lực tạo thành hoàn toàn bao phiến đá đột kích lại, cũng nhanh chóng rút lại, mạnh mẽ cản nó lại..
"Kẻ địch... là phù thủy?" Lúc này, bá tước Delta mới phản ứng được.
Cho đến khi toàn bộ phiến đá dựng đứng lên rơi xuống đất, Đệ Nhất Quân mới ngừng bắn.
Khói lửa nồng đậm che đậy tầm mắt, trong không khí tràn ngập mùi lưu huỳnh gay mũi, nhưng ai cũng không dám dụi mắt hoặc ho khan, ngoại trừ tiếng đổi đạn, hiện trường nhất thời an tĩnh dọa người
"Tiểu thư Sylvia?" Iron Axe hỏi.
"Ma lực... biến mất!" Nàng chậm rãi nói.
Ma lực biến mất có nghĩa là kẻ địch thoát ly chiến trường hoặc là đã tử vong.
Đợi đến khi sương mù tan hết, Brien mới nhìn thấy kết quả.
Một cô gái ngã trong vũng máu, tóc quăn màu xanh thẫm bị máu tươi thấm vào trở nên thẫm hơn.
Brien thả bá tước còn chưa tỉnh hồn ra, đi đến trước người nàng, áo thần quan đỏ trắng giao nhau đã chứng minh thân phận của nàng.
Trên ngực và bụng người thuần khiết có hai cái vết thương lớn chừng bàn tay, vẫn đang chảy ra những cục máu màu nâu đỏ, đại khái là đạn xuyên qua phiến đá, dư lực chưa tiêu hết, sau đó xuyên vào trong thân thể của nàng. Cánh tay và đùi đều có nhiều vết thương, hẳn là bị đá vụn vẩy ra quẹt vào.
Cuốn đá xanh trên đường phố lên làm hộ thuẫn, lại xem phiến đá dư ra như vũ khí công kích kẻ địch, dù cho đối thủ có Thần Phạt Chi Thạch, trước mặt kiểu công kích này thì cũng khó có thể tới gần, cái này vốn là rất cách làm chính xác nhưng mà không dự tính trước được uy lực của súng kíp.
Bây giờ hồi tưởng lại, chỉ sợ ở vòng bắn thứ nhất thì đối phương đã bị mưa đạn dày đặc bắn trúng nhưng nàng vẫn kiên trì ném một phiến đá xoay ra, ý chí có thể thấy được lốm đốm.
"Nàng đúng là phù thủy của giáo hội?" Delta cẩn thận từng li từng tí tiến tới góp mặt.
"Không phải trong tuyên truyền ở vương đô, bệ hạ đã nói rất rõ ràng sao?" Brien tức giận đáp: “Giáo hội không chỉ dùng thuốc viên cuồng hóa độc hại dân chúng bình thường, còn lén lúc bồi dưỡng phù thủy làm việc cho bọn họ, mà những cô gái vô tội bị giáo hội hãm hại mới là người đứng về phía chúng ta, chẳng lẽ ngươi không nghe được chút tin tức nào sao?"
"Nghe thì đúng là có nghe, chỉ là quá khó tin..."
Như vậy thì đã tính là gì, những chuyện ti tiện mà giáo hội làm nhiều lắm, đương nhiên, quý tộc cũng không khá hơn chút nào. Brien thầm nghĩ trong lòng, lại không nói gì thêm.
Trong số người bị trận xung đột ngắn ngủi này chấn nhiếp còn có Edith.
Lần đầu tiên nàng nhìn thấy phương thức tác chiến của bộ đội súng kíp, từ phát hiện mục tiêu đến đánh tan kẻ địch, toàn bộ quá trình như là bão tố, mà các chiến sĩ chỉ cần đứng bất động là được. Chỉ riêng điểm tiêu hao thể lực thì quân đội của bệ hạ đã chiếm hết ưu thế, có thể tưởng tượng, quy mô giao chiến càng lớn, ưu thế khi sử dụng súng kíp càng rõ.
Không hề nghi ngờ, hình thức chiến tranh so đấu giáp dày lưỡi dao đã bị triệt để thay đổi.
Lại liên tưởng những máy móc kêu vang trắng đêm ở Tây cảnh đang không ngừng sản xuất ra vũ khí như thế này thì có thể biết được rốt cuộc lãnh địa của bệ hạ có tiềm lực chiến tranh đáng sợ như thế nào.
Cho đến khi Iron Axe hạ lệnh cho đội ngũ tiếp tục tiến lên, Edith mới hồi phục tinh thần lại.
Nhưng mà trong lòng nàng càng thêm kiên định lựa chọn của mình là chính xác.
Đệ Nhất Quân ngoặt qua góc phố, chỉ chốc lát đã đi tới cổng giáo đường, mà trên mặt đất đã nằm rất nhiều bộ thi thể, nhìn cách ăn mặc gần như đều là đội tuần tra.
Nguyên nhân được tra ra rất nhanh, khi đội tuần tra tuân theo mệnh lệnh phong tỏa giáo đường, hơn hai trăm người cuồng hóa đột nhiên giết ra, đánh cho người của lãnh chúa thất linh bát lạc, một vài tín đồ ở lại dây dưa với đội tuần tra, cũng gây ra hỗn loạn ở khu ngoại thành, mà một số người thì trực tiếp vọt tới cửa thành phá vây. May mắn lúc ấy Đệ Nhất Quân cách giáo đường không tới trăm mét, vừa lúc đụng phải người thuần khiết, nếu trễ một khắc thì đoán chừng người thuần khiết có thể thừa dịp loạn trốn.
Brien dẫn đội xông vào trong giáo đường, nhanh chóng quét sạch người chống cự còn sót lại bên trong.
Tiếp theo chính là thời khắc cướp sạch, dựa theo yêu cầu của bệ hạ, văn thư, thư tín và vật tư ở giáo đường đều phải lục soát cạo sạch sẽ, một chút cũng không để lại.
Dưới sự chỉ thị của Sylvia, các binh sĩ dùng túi thuốc nổ nhỏ nổ tung cửa sắt nặng nề của tầng hầm, khi cánh cửa chậm rãi ngã xuống, những người ở chỗ này không khỏi mở to hai mắt nhìn.
Chỉ thấy hơn mười rương Thần Phạt Chi Thạch được xếp chỉnh chỉnh tề tề, trên mặt đất thì chất đầy tiền vàng óng ánh.