"Bị thương trong lúc bắt?"
"Ừm, chân trúng một thương, mặc dù cầm máu rồi nhưng đoán chừng không thể đi bộ."
"Những người khác không có sao chứ?"
"Còn có một phù thủy của Hội Răng Máu là Skyflame, đêm xuống thì qua đời." Tilly thở dài: "Người của chúng ta thì không bị thương tích gì."
Roland gật gật đầu: "Ta sẽ cho Nanawa chữa khỏi cho nàng, chuyện còn lại về thành bảo rồi nói sau."
...
So với thẩm vấn thủ lĩnh Hội Răng Máu, giáo hội sắp xâm lấn Greyfort mới là đại sự hàng đầu. Trở lại văn phòng, hắn hỏi thăm tình huống Đảo Trầm Thụy trước, sau đó đưa thư tín bắc địa gửi tới cho mấy người Tilly quan sát. Bởi vì liên lụy đến ba gia tộc lớn ở vương đô Dawn Kingdom cho nên Ashes và Andrea đều được giữ lại.
Từ khi nhận được mật thư cảnh cáo, Roland lại liên hệ với thám tử Hill Fox ở Shining City hai lần, cuối cùng đại khái hiểu rõ được chuyện đã xảy ra. Khi hắn nói lại bộ tình báo, Andrea không khỏi lắc đầu nói: "Otto, tên ngu ngốc này vẫn giống như khi còn bé, nếu như không giật dây Ouro thì hắn tuyệt đối không dám một mình đi vào hoàng cung."
"Ít nhất hắn để cho chúng ta biết sớm được động tĩnh của giáo hội!" Ashes nhún vai: "Hơn nữa trong này có nguyên nhân rất lớn là vì ngươi."
"Ngươi trả lời hắn chưa?" Tilly hỏi.
"Ta khuyên hắn không nên khinh cử vọng động, nếu như tên phù thủy đó đúng là có thể miễn dịch Thần Phạt Chi Thạch thật, người bình thường sẽ rất khó chế trụ nàng, chứ đừng nói tới Alpein vương tử còn nói." Roland rót cho mỗi người một ly trà: "Greyfort cách Dawn Kingdom quá xa, ta không thể trực tiếp trợ giúp hắn, cho nên tạm thời giữ bí mật, chờ đến khi giáo hội tập trung toàn bộ lực chú ý đến Greyfort thì mới tính toán mới là lựa chọn sáng suốt."
"Hắn không chắc có thể kiềm chế được!" Andrea nhíu mày nói: "Từ nhỏ Otto Rakusai đã rất xúc động."
"Hắn sẽ nghe, bởi vì ta còn nói thêm một câu!" Roland cười nói: “Ngươi ở chỗ ta rất an toàn, cho dù là tác chiến với giáo hội thì kẻ địch cũng không đả thương được ngươi chút nào, nhưng nếu như hắn chết, hắn sẽ không còn được gặp lại ngươi."
"Một biện pháp thuyết phục rất hữu hiệu." Ashes huýt sáo.
"Được rồi!" Tilly lên tiếng ngăn lại hai người sắp cãi lộn, tiện thể còn trừng Roland một cái, hình như đang trách cứ hắn không nên lấy chuyện này ra đùa đối phương: "Ngươi định ứng phó giáo hội tấn công như thế nào?”
"Khục khục... dùng súng kíp và đại pháo, xây dựng phòng tuyến dưới Coldwind Ridge." Hắn lấy địa đồ từ trong ngăn kéo ra, mở ra, chỉ vào một đường trên Bắc cảnh, nói: “Sau khi nhận được tình báo, ta đã cho Đệ Nhất Quân vận chuyển vật liệu chiến bị tới Trấn U Cốc, đồng thời quét sạch thế lực của giáo đường trong vương quốc. Như vậy chắc chắn Thánh Thành Hermes sẽ phát hiện được động tĩnh ở Greyfort, tiến tới phát hiện ta định tiến vào chiếm giữ Coldwind Ridge."
"Cố ý để cho kẻ địch biết hành động của ngươi?" Andrea không hiểu hỏi: "Tha thứ cho ta nói thẳng, bình thường thì không phải những tin tức được cố ý tiết lộ ra này đều là giả sao?"
"Chỉ có như thế thì ta mới không cần đi suy đoán bọn họ sẽ xâm lấn Greyfort từ phương nào, nhân dân cũng có thể ít bị tổn thất một chút." Roland giải thích kế hoạch của mình một lần: "Chính diện nghênh địch mới là phương thức tác chiến mà Đệ Nhất Quân am hiểu nhất."
"Thì ra là thế!" Tilly gật gật đầu: "Đúng là một phương pháp đơn giản nhưng hữu hiệu."
"Nhưng có một cái tai hoạ ngầm, đó chính là người thuần khiết!" Hắn nói tiếp: "Trước mặt lưới hỏa lực, bất kỳ kẻ địch có thể thấy được nào đều không đáng sợ, mà phù thủy giáo hội có năng lực gì thì hoàn toàn không rõ, có thể mang tới phiền phức khó mà dự liệu được cho Đệ Nhất Quân. Người thích hợp nhất để đề phòng các nàng, ta nghĩ chỉ có phù thủy có thể cảm ứng được ma lực.”
"Đây cũng là mục đích chuyến đi này của chúng ta!" Tilly đáp lại: “Yên tâm đi, ca ca, phù thủy Đảo Trầm Thụy sẽ dắt tay cùng ngươi sóng vai chiến đấu."
Trở lại tòa nhà phù thủy, Tilly lại đi vào trong căn phòng nàng ở lại trước kia.
Phòng khách và sắp xếp trong phòng ngủ vẫn giống như khi nàng rời đi, trên mặt bàn một chút tro bụi cũng không có, hiển nhiên Roland có sắp xếp người thường xuyên quét dọn nơi này.
Nơi bắt mắt nhất ở cổng còn trưng bày ba cái chậu gỗ dùng để tắm rửa, bên trong chất đầy quần áo sạch, bên cạnh thì là dép. Sống ở thành bảo, tắm rửa đã thành một bộ phận quan trọng, cho dù ở hoàng cung thì nàng cũng chưa từng thử kiểu tắm rửa như thế, dù sao nước tới rất dễ.
Thậm chí khi nàng lần theo mùi thơm mở tủ bát ra, lại phát hiện bên trong chất đầy nhiều loại gia vị, bánh bao bột mì chà bông, có thể nhìn ra được những thức ăn này đều mới ra lò hôm nay, chỉ cần đói bụng, tiện tay lấy là có thể nhét đầy cái bao tử.
Tuy không phải đặc biệt để ý đến những hưởng thụ bên ngoài này nhưng khi thấy cảnh này, nàng vẫn cảm thấy trong lòng có một dòng nước ấm chảy qua.
"A... ta lại có thể dùng xà bông thơm tắm rửa!" Andrea nói lớn trong phòng khách: “A, trong chậu này, ngay cả khăn mặt cũng được chuẩn bị xong, hình như còn là mới hoàn toàn."
"Mới không tốt sao?"
"Không, ta chỉ cảm thấy để cho ngươi dùng thì có chút lãng phí."
"Ngươi nói cái gì?"
"Ta thấy ngươi dùng mảnh vải rách ngươi đem theo bên người mới hợp, dù sao dùng nước biển vừa mặn vừa tanh tắm rửa cũng có thể chấp nhận được, còn cần khăn mặt làm gì."
Nghe được tiếng đấu võ mồm quen thuộc, Tilly im lặng cười cười, xem ra mọi người thích nơi này thật. Cho dù là người của Hội Răng Máu thì sau khi đến Thành Neverwinter cũng trở nên không giống.
Giờ phút này ngay cả nàng cũng cảm thấy như vậy.
Nếu nói là do chất lượng cuộc sống nâng cao, đối với những phù thủy khác thì có lẽ như thế, nhưng so với người từng được Wimbledon Đệ Tam sủng ái như nàng thì trình độ xa hoa vẫn chênh lệch không ít với khi còn sống ở hoàng cung. Rất nhiều thứ chỉ có thể nói là mới mẻ thú vị mà không phải là lộng lẫy.
Thứ hấp dẫn phù thủy ở nơi này chính là một thứ khác.
Sống trong thành thị này thì sẽ khiến cho người ta cảm thấy dễ chịu hơn một cách khó hiểu, trước đó nàng không rõ rốt cuộc là vì cái gì, nhưng mà khi Roland tự mình pha trà cho ba người thì nàng bỗng nhiên hiểu ra một chút.
Đối phương tuyệt đối không phải là vì muốn cầu cạnh phù thủy Đảo Trầm Thụy mà giả vờ làm như vậy, mà là đã quen làm như vậy, tiện tay mà làm.
Cho dù thân phận của hắn là lãnh chúa, vương tử hay là quốc vương, thái độ cũng không có bất kỳ thay đổi nào.
Hắn coi phù thủy là bạn —— đó không phải là cố ý giả ra mà là tình cảm toát ra trong lúc lơ đãng.
"Ngươi vẫn ổn chứ?"
Sau lưng bỗng nhiên vang lên tiếng Ashes hỏi, Tilly quay đầu lại, chỉ thấy đối phương khẽ đóng cửa phòng bếp.
"Ừm?"
"Tại sao ngươi... đột nhiên gọi hắn là ca ca?" Ashes chần chờ nói: “Khi ở Đảo Trầm Thụy, không phải ngươi nói giúp hắn chỉ là đang giúp mình sao? Hơn nữa... hắn hoàn toàn không giống vị tứ vương tử đó."
"Ta cũng không có cho là hắn là vị ca ca vừa ngu dốt lại hèn yếu đó, hoặc nói là có phải hay không cũng không quan trọng." Tilly dừng một chút: "Ngươi có nghĩ tới hay không, trận chiến với giáo hội này có ý nghĩa như thế nào?"
"Báo thù?"
"Không!" Nàng lắc đầu nói: "Là cuộc sống tự do. Ngươi... có nghĩ tới chuyện ở lại chỗ này hay không?”