Ashes tỏ vẻ kinh ngạc: "Tại sao ngươi lại hỏi cái này —— ta chưa bao giờ nghĩ tới chuyện rời xa ngươi."
"Ta không có ý đó." Tilly biết nàng hiểu lầm: "Chỉ nói về yêu thích... chỗ này cũng không tệ lắm đúng không?"
Ashes do dự một lát, cuối cùng vẫn gật đầu nói: "Hội Cộng Trợ nguyện ở lại làm việc cho Roland, không phải là không có nguyên nhân. Nhưng chúng ta không giống, chúng ta có nhà của mình —— "
"Trận chiến tranh này chỉ có ba kết cục.” Tilly cắt ngang lời nàng: "Loại thứ nhất, chúng ta không ngăn được thế công của quân thần phạt, chiến tử ở Bắc cảnh, như thế cho dù là Đảo Trầm Thụy hay là Thành Neverwinter đều không có liên quan gì đến chúng ta."
"Ngài tuyệt đối sẽ không an nghỉ ở chỗ như thế, ta lấy tính mệnh thề." Ashes vội vươn tay bịt miệng ngũ vương nữ, dưới tình thế cấp bách còn dùng kính ngữ.
Tilly cười híp mắt nhìn nàng, cho đến khi nàng buông tay ra mới khẽ nói: "Giả thiết mà thôi, ta cũng không cho là mình sẽ chết ở trong tay giáo hội."
"Vậy thì đừng nói ra." Ashes lo lắng nói: “Bình thường ngươi luôn nói câu gì nhỉ..."
"Một câu thành sấm!" Tilly đi đến cửa sổ nhỏ trước phòng bếp, ngóng nhìn vườn hoa sức sống bừng bừng sau thành bảo: "Cho nên ta đặt nó ở trước nhất. Tình huống thứ hai là Roland thất bại, nhưng chúng ta đều sống tiếp được. Kể từ đó, toàn bộ Greyfort sẽ không còn sức ngăn cản giáo hội, Thành Neverwinter cũng sẽ rơi vào biển lửa, hắn chỉ còn lại một chỗ có thể đi."
"Đảo Trầm Thụy?"
"Ừm, chúng ta sẽ tiếp tục phản kháng giáo hội áp bách ở nơi đó, cho đến khi Trận Chiến Thần Ý giáng lâm. Thời điểm triệt để hủy diệt rất có thể là mấy trăm năm sau, lúc đó cũng không phải là chúng ta có thể lo được."
"Loại thứ ba thì sao…”
"Loại thứ ba chính là chúng ta đánh bại giáo hội, nhổ tận gốc Thánh Thành Hermes!" Tilly mỉm cười nói: "Tất cả phù thủy đều có thể thoát khỏi khi nhục và hãm hại, nhận được giải phóng chân chính. Khi một ngày này đến, sứ mệnh của Đảo Trầm Thụy cũng kết thúc."
"Kết... thúc?"
"Nó vốn là ngôi nhà cho phù thủy tị thế, giáo hội suy sụp, đương nhiên chúng ta không cần thiết trói buộc mọi người ở trên hải đảo Fiordland. Chỉ nói về hoàn cảnh sinh hoạt thì Fiordland cũng không phải là một nơi tốt, vật tư khuyết thiếu, thời tiết hay thay đổi... đương nhiên, Đảo Trầm Thụy sẽ không bị vứt bỏ, Ma Chú Ngủ Say cũng sẽ tiếp tục kinh doanh, nhưng mọi người có thể lựa chọn sống ở thành thị mình thích, không phải sao?"
"Cho dù là Địa Ngục Thâm Uyên có vô số ma quỷ thì ta vẫn sẽ ở bên cạnh ngươi."
"Cho dù là thế giới chỉ có cá ướp muối và canh cá cũng như thế?"
"Ặc ——" Ashes không khỏi cứng lại.
Tilly không nhịn được cười ra tiếng: "Yên tâm, ta cũng sẽ ăn ngán, nói không chừng sau này ta sẽ thường thường đến Thành Neverwinter ở lại một hồi, thay đổi khẩu vị."
"Các ngươi nói cái gì ở đó thế?" Andrea đẩy cửa ra dò hỏi, chỉ thấy nàng đội chậu gỗ, ngay cả áo choàng tắm cũng đã thay.
"Ngươi định làm gì?" Ashes cau mày nói.
"Tắm rửa!" Nàng bĩu môi: "Ở trên thuyền hơn mười ngày, vị mặn trên người sắp lan ra. Đương nhiên, người nào đó không phát hiện được cũng không bất ngờ, đại nhân Tilly, ngài muốn đi với ta không?"
"Được!" Tilly nói: “Chờ ta thay quần áo một chút."
"Khục... vậy ta cũng đi!" Ashes giả bộ như lơ đãng nói.
"Làm ơn, ta cũng không có mời ngươi." Andrea liếc nàng một cái.
"Ta đi với Tilly, cũng không phải là đi với ngươi, đừng có hiểu lầm."
Nhìn dáng vẻ hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ, Tilly không khỏi thoải mái nghĩ, nếu có thể chiến thắng giáo hội, tất cả mọi người đều có thể sống cuộc sống như thế.
Roland ngẩn người cả buổi ở văn phòng, cho đến khi Nightingale cầm cá khô lung lay ở trước mặt hắn, hắn mới hồi phục tinh thần lại.
Tiếng ca của Tilly khiến cho mọi người không thể đề phòng, mà lần trước trước khi chia tay, nàng vẫn không có thừa nhận thân phận huynh muội, chuyện này khiến cho Roland mừng rỡ sau đó cảm thấy không hiểu —— rốt cuộc là nàng cảm thấy mình là tứ vương tử thật hay là xem hắn thành huynh trưởng với nghĩa khác?
"Không phải chỉ một tiếng ca ca sao." Nightingale xem thường nói: "Muốn nghe thì ta cũng có thể gọi ngươi như vậy."
Ngươi còn lớn hơn ta ba tuổi đó, lòng tự tôn quý tộc của ngươi đâu? Roland bó tay nghĩ, nhưng mà tỷ đệ nghe có vẻ như cũng không tệ... khoan đã, ý nghĩ này không thể nghĩ sâu hơn nữa: "Ngươi nói xem tại sao nàng lại đột nhiên thay đổi thái độ?"
"Ai biết được, đại khái là nghĩ ngươi không có thừa dịp phù thủy của Hội Răng Máu bất mãn mà phân liệt Đảo Trầm Thụy, còn có người toàn diện khai chiến với giáo hội nhanh như vậy. So với hứa suông thì những hành động này càng có thể chứng minh thành ý của ngươi." Nightingale nhún vai: "Nhưng mà chỉ là ta đoán, có lẽ nàng chỉ là nói sai cũng khó nói."
Hoàn toàn chính xác, nguyên nhân cũng không quan trọng, mấu chốt ở chỗ sự thật. Cho dù nói thế nào đi nữa thì làm như vậy quan hệ của hai người có thể trở nên càng chặt chẽ hơn, hắn tiến thêm một bước chắc trên con đường lôi kéo tất cả phù thủy Đảo Trầm Thụy.
"Tiếp theo chúng ta nên đi xem Heidy Morgan một chút." Hắn nói.
...
Roland đi vào nhà giam dưới mặt đất trong thành bảo, thấy nàng đang nằm mê man trên giường rơm rạ, vết thương trên đùi đã khép lại, chỉ để lại vết máu khô lớn.
"Vì cam đoan Nanawa an toàn, ta đánh cho nàng bất tỉnh rồi mới trị liệu." Nightingale thấp giọng nói ở bên tai: “Nếu không thì gỡ Thần Phạt Chi Thạch xuống quá nguy hiểm, nghe một phù thủy khác của Hội Răng Máu nói, khi nàng bị bao vây mà còn có ý đồ đuổi bắt Andrea làm con tin, nếu không thì nàng cũng sẽ không phải chịu đau khổ như vậy."
"Ừm, ngươi làm rất đúng."
Thân là phù thủy chiến đấu có năng lực mạnh mẽ, cổ và trên cổ tay của Heidy đều bị vòng sát có Thần Phạt Chi Thạch khóa lại, không có công cụ đặc thù thì rất khó gỡ những cái khóa này xuống được.
Theo lời giải thích của Tilly, nàng có thể làm cho vật thể trong phạm vi mười bước sụp đổ từ bên trong, từ đó sinh ra phá hư mang tính trí mạng. Loại sụp đổ này không bị những ngoại lực khác ảnh hưởng, khi phóng thích nó với vật chứa thì cho dù là xác ngoài là gỗ hay là kim loại thì đều không khác gì nhau cả —— gỗ sẽ vì bị uốn cong kịch liệt mà vỡ nát, kim loại thì sẽ bị đè dẹp lép.
Càng đáng sợ hơn chính là nó cũng có tác dụng với sinh vật sống, ví dụ như là ổ bụng, lồng ngực, những bộ phận bên trong có khe hở như thế này thì sẽ bị năng lực tác dụng mà nhanh chóng co lại, ép cho khí quan trong cơ thể chảy ra ngoài như là bùn nhão, chuyện này khiến Roland không khỏi nhớ tới ken đánh răng.
Nhưng mà đối với hắng thì năng lực của Heidy thích hợp ở lại trong nhà xưởng hơn mà không phải là đi chém giết với kẻ địch.
Nếu như đặt nguyên liệu vào trong một cái khuôn đúc, năng lực của nàng có tác dụng như là một cái máy dập, mà đây còn chỉ là cách vận dụng đơn giản nhất. Nếu như thông qua học tập, để nàng nhận ra được nội bộ phân tử và nguyên tử cũng có khoảng cách thì sẽ như thế nào?
Đáng tiếc, tất cả đều đã trễ rồi!
"Đánh thức nàng đi!" Roland nói.
Nightingale gật gật đầu, lách mình đi vào trong lồng giam, nhấc Heidy lên, kéo đến bên cạnh lan can.
"Ta chính là Roland Wimbledon, vua của Greyfort!" Hắn từ trên cao nhìn xuống nàng: "Không phải ngươi có chuyện chỉ muốn nói với một mình ta hay sao, bây giờ ngươi có thể nói rồi đó."