Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 597

Chương 597
Chương 597

Qua một hồi lâu Heidy mới biết rõ tình trạng của mình.

Đầu tiên là nàng sờ lên cái đùi đã khôi phục như lúc ban đầu của mình, sau đó lại quan sát Nightingale bên cạnh vài lần, mới chuyển ánh mắt qua người Roland: "Ngài chữa khỏi cho ta?"

"Nếu không thì Nightfall sẽ bị ngươi làm cho sụp đổ." Hắn tìm một cái ghế ngồi trước lồng giam, cúi người hỏi: “Nói cho ta biết, những phù thủy bị ngươi cự tuyệt đều đã đi đâu?"

"Đây là... Iphies nói với ngài ?"

"Không sai, phù thủy tên là Annie đó chính là bạn của nàng."

Heidy khẽ cắn môi, không có nói tiếp, nhưng từ trong mắt nàng, Roland nhìn thấy được vẻ thù hận.

"Rõ ràng ngươi có thể giữ nàng lại, đảo Dagong là lãnh địa của đại công tước Morgan, ngươi là người thừa kế của hắn, không thể nào có chuyện nuôi không nổi hơn mười phù thủy phụ trợ." Hắn nói thẳng: “Cho dù các nàng không còn gì khác thì cũng chỉ là mỗi ngày cung cấp hai phần cháo loãng mà thôi, huống chi tác dụng của phù thủy phụ trợ còn lớn hơn ngươi tưởng tượng rất nhiều. Súng kíp mà Andrea dùng để kích thương ngươi chính là vũ khí do phù thủy và người bình hợp tác với nhau chế tạo, không có giới hạn sử dụng, cho dù là nông phu suốt ngày bán mặt cho đất bán lưng cho trời cầm nó lên thì cũng có thể nhẹ nhõm giết chết một kỵ sĩ có kinh nghiệm phong phú."

Sắc mặt Heidy khẽ động, chợt ngẩng đầu: "Ngài nói cái gì? Người bình thường cũng có thể sử dụng nó?"

"Ngươi cho rằng ta dựa vào phù thủy mới đánh chiếm được vương đô, trở thành vua của Greyfort hay sao?" Roland ngồi thẳng dậy, dựa lưng vào ghế: "Nếu như các nàng có thể làm được điều này thì sẽ không bị giáo hội và thế lực bình thường áp chế."

"Vậy súng kíp đó được chế tạo ra… như thế nào?"

Hắn lạnh lùng nhìn Heidy, cho đến khi nàng nhận ra được mình đã lỡ lời thì mới mỉa mai một câu: “Sao hả, lẽ nào ngươi cho rằng bây giờ là yến tiệc trong hoàng cung hay sao?"

Nàng không cam lòng nuốt nước miếng một cái: "Ngươi bên cạnh ngài chính là..."

"Nightingale là người của ta, không có liên quan gì với Tilly!" Roland trầm giọng nói: "Ta hỏi một lần nữa, những phù thủy bị ngươi cự tuyệt đó đều đã đi đâu rồi?"

"Ta thả các nàng đi, cho các nàng tự đi tìm những tổ chức phù thủy khác, tung tích cụ thể ta cũng không rõ ràng, có thể... có vài ngươi sẽ trở về thành trấn gần đó, có vài người đi Dawn Kingdom —— "

"Ngươi nói láo!" Nàng còn chưa nói xong thì Nightingale đã ngắt lời của nàng: “Những gì mà ngươi nói không có một câu nào là thật hết."

"Không, bệ hạ, nàng hoàn toàn không biết gì cả..."

"Ngươi không cần phải giải thích gì cả!" Roland lắc đầu nói: “Nightingale có thể phân biệt ra lời nói dối, bất kỳ lời nói trái lương tâm nào đều chạy không thoát được sự thẩm tra của nàng. Bây giờ ngươi biết tại sao Tilly phải đưa ngươi khỏi Fiordland, đưa đến Tây cảnh thẩm vấn sao? Nếu như không muốn ăn đau khổ thì hãy khai hết những gì ngươi đã làm ra, sự kiên nhẫn của ta là có giới hạn."

Dưới ánh lửa mờ nhạt, sắc mặt Heidy lộ ra âm tình bất định, hiển nhiên nàng không ngờ được đối phương lại có được năng lực như vậy. Sau khi trầm mặc ngắn ngủi, nàng bỗng nhiên nắm chặt lan can sắt, cao giọng nói: "Wimbledon bệ hạ, vương quốc Wolfheart đã bị giáo hội chiếm đoạt, bây giờ Lang Vương không rõ tung tích, ta là huyết mạch sau cùng của vương thất Morgan. Chỉ cần ngài có thể trợ giúp ta đoạt lại Wolfheart, ta có thể đem lại lợi ích đếm không hết cho ngài! Kim long, châu báu... đúng, còn có phù thủy! Hội Răng Máu sẽ nghe theo lệnh của ngài!"

"Đây là lời cuối cùng mà ngươi muốn nói?"

"Thậm chí ta có thể cho ngài nửa cái Wolfheart! Lấy vách đá đen làm ranh giới, tất cả địa giới phía tây đều thuộc về ngài!"

"Đủ rồi!" Roland nói: "Ta chỉ muốn biết tung tích của những phù thủy đó thôi!"

"Cái gì?" Heidy không dám tin nói: "Chẳng lẽ vương quốc của ta còn không bằng những phù thủy đó hay sao?"

"Ngươi không có nghe hiểu lời của ta sao?" Trong lòng hắn có chút phiền chán: "Wolfheart đã không còn là vương quốc của ngươi nữa, ta cũng không có hứng thú với thổ địa cách mình ngàn dặm. Bây giờ hỏi thăm chỉ là vì lễ tiết cơ bản nhất giữa các quý tộc thôi, ta có rất nhiều phương pháp để ngươi mở miệng, liên quan tới tra khảo thấm vấn, hẳn ngươi phải biết rõ ràng hơn ta đúng không, ngoại trừ chịu nhiều đau khổ ra thì cũng không có bất cứ lợi ích gì cho ngươi. Bây giờ thừa dịp ta còn ở đây, hãy mau khai hết những chuyện ngươi đã làm ra, như thế ta còn có thể tha cho ngươi một mạng."

Câu nói sau cùng để nàng giống như là nắm được cây cỏ cứu mạng: "Ngài... sẽ bỏ qua cho ta thật sao?"

"Từ trước đến giờ ta luôn nói là làm."

Heidy cúi đầu xuống, do dự hồi lâu mới nói: “Ta giao bọn họ cho quý tộc.”

Trong lòng Roland cảm thấy nặng nề, ám hiệu của Nightingale cũng chứng minh lần này là nàng nói thật: "Không phải bán cho bọn họ?"

"Không, bản thân chuyện này vốn là một giao dịch!" Nàng hít sâu một hơi, nói: "Chỉ dựa vào phù thủy thức tỉnh ở đảo Dagong thì cả đời cũng không góp ra đủ số lượng, ta nhất định phải làm cho thanh danh của Hội Răng Máu truyền khắp các nơi trong Wolfheart mới có thể để cho càng nhiều phù thủy tìm tới nương tựa."

Chiêu này Roland cũng đã làm, mặc dù bị Tilly đoạt trước khiến cho sau cùng thành quả chỉ được rải rác: "Như vậy chỉ cần thuê ‘chuột’ tuyên truyền là được rồi, có liên quan gì tới quý tộc chứ?"

"Bản thân ‘chuột’ đã bị quý tộc điều khiển, hơn nữa một khi tin tức bị giáo hội để mắt tới, đảo Dagong sẽ có phiền phức lớn đó."

"Phù thủy chính là lợi ích cho quý tộc?"

"Cũng là thủ đoạn lôi kéo cam đoàn bọn họ, quý tộc lén che giấu phù thủy, sau đó sẽ tự giác chú ý động tĩnh của giáo hội, khống chế ‘chuột’ truyền bá, thậm chí chủ động thay ta hấp dẫn ánh mắt của Thánh Thành." Heidy thấp giọng nói: “Chỉ cần có quý tộc vui lòng chấp nhận phù thủy thì ta mới có thể truyền bá tin tức, như vậy thì có thể giảm mức phong hiểm xuống đến mức thấp nhất."

Chuyện xảy ra sau đó, dù cho Roland không hỏi cũng có thể tưởng tượng ra được, những phù thủy không phải là phù thủy chiến đấu này sẽ bị nhốt ở trong phòng tối không thấy ánh mặt trời, có rất ít người có thể sống qua thời điểm ma lực phản phệ, cho dù có số ít may mắn có thể chống đỡ được cho đến khi trưởng thành thì chờ quý tộc chơi chán hoặc là giáo hội tăng lớn áp lực thì cũng sẽ bị coi như công tích hoặc là đạo cụ chuyển di áp lực mà vứt bỏ, kết cục chỉ có một con đường chết.

Lửa giận dâng cao của Nightingale khiến cho Heidy trong lồng giam cũng nhận ra, nàng không nhịn được lui về phía sau vài bước: "Bệ hạ, ngài đã hứa với ta!"

Roland đưa tay ngăn Nightingale lại: "Những chuyện này do ai áp dụng? Iphies nói ngươi chưa từng gặp Annie."

"Skyflame... nàng đã bị Ashes giết."

"Không có những người khác sao?" Hắn gặn hỏi: “Hiện phù thủy trong Hội Răng Máu đều không biết gì về chuyện này?"

Heidy gật gật đầu.

"Nói!"

"... Vâng."

Roland âm thầm thở phào nhẹ nhõm: "Một vấn đề cuối cùng, ngươi mời chào phù thủy chiến đấu khắp nơi, xây dựng lên Hội Răng Máu, mục đích của ngươi là cái gì?"

Heidy trầm mặc một hồi mới nói: "Ban sơ ta chỉ muốn trợ giúp phụ thân leo lên vương vị vốn nên thuộc về hắn."

Nàng không có nói hết lời nhưng mà Roland cũng biết được kết quả, sau khi đại công tước Morgan chết, Hội Răng Máu đã trở thành công cụ cho nàng thực hiện dục vọng quyền lực của bản thân.

Đi ra khỏi địa lao, Nightingale không nhịn được kéo tay hắn lại, hỏi: "Ngươi muốn tha cho hung thủ giết ngươi đó một mạng thật sao?"

"Heidy Morgan là phù thủy của Đảo Trầm Thụy, để ta tới xử trí cũng không thích hợp, Tilly đem nàng tới Tây cảnh, chỉ là ủy thác ta giúp nàng tra ra chân tướng mà thôi."

"Ý của ngươi là..." Hai mắt của Nightingale chiếu lấp lánh.

"Đảo Trầm Thụy sẽ bỏ qua cho nàng hay không thì không phải là chuyện mà ta có thể quyết định được." Roland giang tay nói.

Bình Luận (0)
Comment