Hôm sau, Roland nói tin tức này cho mấy người Tilly.
"Nàng lại xem phù thủy như thù lao mà đưa cho những quý tộc vô sỉ đó?" Không đợi ngũ vương nữ mở miệng, Ashes đã vội vã không nhịn nổi trách móc, nếu như không có Andrea ngăn cản thì đoán chừng nàng sẽ lao thẳng đến địa lao.
"Tiểu thư Nightingale đã xác nhận?" Tilly tỉnh táo hỏi.
"Chỉ là thăm dò hai câu đơn giản thì nàng khai hết!" Roland nói kĩ lại chuyện đã xảy ra: "Ta vốn tưởng rằng sẽ không thể có được kết quả nhanh như thế, nàng còn yếu ớt hơn ta tưởng tượng." Theo suy nghĩ của hắn, ngày hôm qua hỏi thăm chỉ là đe dọa theo thông lệ, cũng không có muốn hỏi ra thứ gì, đối phương thà chết không hé miệng nói gì thì thẩm vấn sau đó mới là bữa ăn chính. Cũng chính vì vậy nên hắn cũng không có mở khóa Thần Phạt Chi Tỏa trên người Heidy ra, mà Heidy cũng không biết năng lực kiểm tra nói dối của Nightingale không phải căn cứ giọng nói để phán đoán mà là thông qua quan sát ma lực.
"Thì ra là thế!" Tilly gật gật đầu: "Cám ơn vì tất cả những gì ngươi đã làm cho ta."
"Ta là ca ca ngươi nha, không cần khách khí như thế!" Roland thừa cơ chắp nối nói: "Hơn nữa, Heidy Morgan cũng có thể xem như phù thủy của Đảo Trầm Thụy, giao cho ngươi xử trí là chuyện nên làm."
"Ta hiểu..." Tilly trầm mặc một lúc lâu: "Nếu như chuyện này xảy ra ở Thành Neverwinter, ngươi sẽ làm thế nào?"
Roland nhìn chằm chằm con mắt như đá quý của nàng, chỉ thấy trong con ngươi màu xám toát ra một chút đau thương và tiếc hận, nhưng nhiều hơn chính là phẫn nộ không lời.
Nàng đã làm ra quyết định.
"Ta cũng sẽ giống như ngươi." Roland an ủi.
Câu nói này tương đương với tuyên án tử hình cho Heidy Morgan.
Tilly không do dự nữa, nàng áp sát vào bên tai Ashes thấp giọng dặn dò hai câu, Ashes gật gật đầu, quay người rời khỏi văn phòng.
"Như vậy ta cáo từ trước, ca ca."
Nhìn ra được, tâm tình Tilly cực kỳ sa sút, ở thời điểm này Roland cũng không thể nói cái gì, đang chuẩn bị đứng dậy đưa nàng về tòa nhà phù thủy thì sau lưng bỗng nhiên vang lên một tiếng thét kích động —— chính là tới từ Ma Thạch Lắng Nghe trong ngực Nightingale.
"Đây là Lightning, lặp lại, đây là Lightning, Asha đã đã tìm được thời gian xảy ra biến cố!"
Câu nói của cô gái nhỏ khiến cho mọi người ở đây không khỏi sững sờ.
"Ặc, nàng nhìn thấy cái gì?" Roland hỏi.
"Một cái miệng lớn, xúc tu, hai con quái vật, ta không biết phải hình dung như thế nào!" Giọng Lightning nghe cực kỳ hưng phấn: "Chuyện này phải nói là phát hiện trước này chưa từng có, trời ạ... bệ hạ, tốt nhất là ngài nên tự mình đến xem!"
"Đây là..." Tilly nghi ngờ nói.
"Các nàng đnag thăm dò doanh trại của ma quỷ ở phía sau núi tuyết, một tuần trước sương đỏ ở nơi đó tiêu tán không còn thấy bóng dáng tăm hơi nào!" Roland giải thích đơn giản một phen: "Những chuyện này vốn định nói cho ngươi hôm nay, chỉ là..."
"Ta suýt nữa quên mất chuyện của ma quỷ!" Tilly hít một hơi thật sâu: "Nhưng mà tình huống chi tiết hơn ngươi có thể nói cho ta trên đường đi."
"Trên đường đi?" Roland hơi sững sờ.
"Ta không thể đến đó với ngươi hay sao?" Nàng chớp mắt nói.
Không hổ ngũ vương nữ từ nhỏ đã rất kiên cường, khi gặp được sự kiện mấu chốt thì có thể lập tức điều chỉnh tâm tình, ném tình cảm cá nhân ra sau đầu là tố chất thiết yếu nhất để trở thành một kẻ thống trị. Roland âm thầm cảm thán, ở điểm này, thiên phú của nàng còn tốt hơn mình nhiều.
Hơn nữa dẫn theo Tilly có nghĩa là Ashes và Andrea cũng sẽ đi theo, hệ số an toàn sẽ gia tăng thật lớn, hoàn toàn không có chuyện không đồng ý.
"Không, đương nhiên không có vấn đề!" Hắn gật đầu đáp.
Heidy dựa vào bên cạnh lồng giam, chờ đợi Roland đưa nàng ra khỏi nơi này.
Hội Răng Máu đã hoàn toàn xong đời, chắc chắn Tilly sẽ không cho phép mình trở về Đảo Trầm Thụy nữa, nhưng thân là vương thất Morgan, nàng tìm được một con đường phục hồi mới.
Đó chính là dựa vào lực lượng của vương quốc Greyfort để giúp mình leo lên vương vị lần nữa.
So với lời hứa của đối phương, Heidy càng tin tưởng lợi ích mình đưa ra hơn —— có lẽ hắn chỉ ngại vì quan hệ với Tilly, không thể trực tiếp đáp ứng, kiên trì hỏi ra tung tích của những phù thủy đó cũng là vì dễ bàn giao lại với Đảo Trầm Thụy.
Nàng tin chắc không có vị quý tộc nào có thể làm như không thấy cám dỗ lớn như vậy —— nửa cái Wolfheart, đất đai màu mỡ sẽ mang lại tài phú và danh vọng khó mà tưởng tượng nổi cho hắn, mà tên của hắn cũng sẽ bị khắc sâu vào trên sử sách, vĩnh viễn lưu truyền lại.
Về phần mình? Có lẽ sẽ bị các quý tộc hậu thế chửi rủa nhưng nàng không quan tâm, chỉ cần có thể trở thành vua của Wolfheart, tất cả đều có thể vứt bỏ.
Sau đó nó nàng mới có thể triển khai trả thù chính thức.
Báo thù đám quý tộc đã chối bỏ nàng, chối bỏ phụ thân nàng.
Nàng thề phải treo cổ từng người trong số những phản đồ đó, treo ở trước cửa thành tuyên cáo với mọi người, đây chính là kết cục của những người hãm hại đại công tước Morgan.
Bỗng nhiên, cửa sắt tầng hầm bị đẩy ra, tiếng ma sát kẽo kẹt vang dội trong địa lao yên tĩnh.
Heidy lập tức bò dậy, bám sát vào lan can nhìn về phía cuối đường hầm.
Nhưng mà người xuất hiện trong tầm mắt của nàng không phải là Roland Wimbledon mà là Ashes mặt trầm như nước.
Nàng lập tức cảm thấy thấy lạnh cả người, lạnh từ lòng bàn chân dâng lên.
"Ngươi, ngươi tới đây làm gì, Roland bệ hạ đâu?"
"Mục đích ta tới đây hẳn là trong lòng ngươi cũng biết rõ!" Ashes từng bước đi đến bên cạnh lồng giam —— đối phương tiến bước một bước, Heidy lui về phía sau một bước, nhưng không lâu sau, nàng đã không còn đường để lui: "Khi ngươi giao phù thủy vô tội cho quý tộc thì nên tính ra được ngươi sẽ có một ngày như thế này.”
"Không!" Heidy la hoảng lên: "Roland bệ hạ hứa không còn so đo việc này, hắn đã rộng lượng tha cho ta, ngươi đang vi phạm mệnh lệnh của quốc vương! Hắn ở đâu? Ta muốn gặp hắn!"
Hai tay Ashes nắm lan can sắt, mạnh mẽ kéo nó ra, xoay người đi vào trong lao: "Những phù thủy đó mang ước mơ mà đến, hi vọng có thể được người sáng lập Hội Răng Máu che chở, hi vọng có thể ngủ an giấc khi không bị giáo hội lùng bắt, hi vọng sẽ không vì cái ăn mỗi ngày mà phát sầu, nhưng ngươi lại phụ bạc các nàng. Không chỉ có như thế, ngươi còn tự tay đưa các nàng vào Địa Ngục. Các phù thủy trốn khỏi vòng vây của giáo hội, lại bị đồng loại của mình làm hại, cho dù Roland sẽ tha thứ cho ngươi nhưng ta cũng không thể xem như chuyện gì cũng không có xảy ra."
Cái tên này... chẳng lẽ là nàng nghe trộm được mình nói chuyện với Roland bệ hạ? Hay là hắn nói chuyện này cho mấy người Tilly? Heidy hoảng sợ túm lấy Thần Phạt Chi Tỏa ở giữa cổ, nhưng nó hoàn toàn bị vòng sắt bịt kín, chỉ dựa vào ngón tay thì hoàn toàn không kéo xuống được.
"Ta tới giúp ngươi!" Ashes tới gần đến bên tường, duỗi tay nắm lấy cổ của nàng, một tay nhấc nàng lên.
Dưới sức nắm to lớn, vòng sắt bắt đầu thít chặt vào, Heidy bị siết đến hô hấp khó khăn —— thân thể của nàng vặn vẹo giống như con cá mất nước, hai chân đạp đạp muốn tìm một cái điểm tựa, nhưng mà tất cả đều không làm nên được chuyện gì, ánh mắt dần dần mơ hồ, bóng dáng Ashes cũng trở nên mong manh.
Vì sao lại như vậy...
Nàng không muốn chết ở chỗ này, nàng là người thừa kế vương vị duy nhất, là vua tương lai của Wolfheart...
Vương tọa răng nanh giống như đang rời xa nàng, tiếng cười đùa cợt của các quý tộc lại về tới bên tai.
Theo một tiếng răng rắc, vòng sắt khảm vào trong cái cổ mềm mại, Heidy cũng ngừng giãy giụa.