Hai tay Dispersion Star run rẩy, nhưng bây giờ còn không phải thời điểm lộ ra.
"Khi hồng nguyệt phủ xuống, thế giới sẽ rơi vào tai nạn vạn kiếp bất phục."
Đương nhiên là hắn biết ý nghĩa của lời tiên đoán này.
Thở sâu một hơi, thủ tịch chiêm tinh gia cẩn thận từng li từng tí ngẩng đầu, sợ bởi vì động tác dư thừa của mình đụng trúng bộ dụng cụ xem sao này, từ đó làm mất dấu ngôi sao khó tìm này.
Mặc dù hắn nhắm mắt lại cũng có thể tìm tới vị trí này lần nữa.
"Ghi chép lại, Hạ sơ, khu Đông Ba, giữa sao Lục Đạo và sao Sí Thiên."
"Vâng!" Fall lấy vở ra, sau đó vẽ một vòng tròn vào vị trí tương ứng, như vậy có nghĩa là trên bản đồ sao lại có thêm một vì sao: "Tên?"
"Tạm thời không cần."
"Lão sư?" Fall nao nao.
"Làm theo lời ta bảo, tạm thời không ghi tên." Dispersion Star lặp lại: “Mặt khác, triệu tập toàn bộ các học sĩ đài chiêm tinh tới, sau đó cho học đồ rời đi... lập tức!"
Một tiếng cuối cùng của hắn gần như là gầm từ trong cuống họng ra.
"Ta sẽ làm ngay!" Fall bị giật nảy mình, sau đó chạy tới chỗ các chiêm tinh gia khác.
Cầu nguyện thần linh trên trời phù hộ chúng ta, Dispersion Star nghĩ thầm.
Chỉ chốc lát sau, tất cả học sĩ đều tụ tập đến bên người thủ tịch chiêm tinh gia.
Từ vẻ mặt nghiêm túc của hắn, hình như mọi người cũng nhận ra được cái gì —— từ khi Roland bái phỏng Hiệp Hội Chiêm Tinh, lời đồn ngôi sao diệt thế cũng không còn là bí mật giữa các chiêm tinh gia. Thậm chí quốc vương trẻ đề nghị thủ tịch giao miếng vàng tiên tổ truyền lại cho tất cả học sĩ xem, một là đề cao mục đích xem sao của bọn họ, hai là khiến cho bọn họ có cảm giác chức trách và vinh quang. Không biết có phải là ảo giác hay không, Dispersion Star luôn cảm thấy lúc ấy khi bệ hạ nói tới tận thế thì giọng điệu có chút xem thường.
"Thủ tịch, chẳng lẽ ngài..."
Hắn gật gật đầu: "Ta tìm được một ngôi sao màu đỏ."
Lời này làm cho tất cả mọi người hít vào một hơi khí lạnh.
"Nhưng ta không biết nó có phải là quầng sáng hay không, hay là ảo giác..." Dispersion Star khoát tay nói: "Loại hiện tượng này rất phổ biến khi xem sao, cho nên..."
"Cho nên cần chúng ta tiến hành duyệt lại." Void nói tiếp.
"Không sai!" Hắn gật gật đầu: "Bắt đầu từ ngươi trước đi."
...
Sau nửa canh giờ, toàn bộ tám vị chiêm tinh gia đều quan sát một lần —— vì loại bỏ vấn đề đến từ dụng cụ, bọn họ còn đổi kính viễn vọng hai lần, và một lần đổi dùng dụng cụ xem sao kiểu cũ.
Ngoại trừ cái sau đúng là không thể nào quan sát được ngôi sao màu đỏ ra thì cho dù là dùng cái kính thiên văn nào thì tất cả mọi người đều thấy được ngôi sao ảm đạm đó rất rõ ràng.
Một người có thể sẽ hoa mắt hoặc là xuất hiện ảo giác nhưng không thể nào tám người đều là như thế.
Trong đó học sĩ Rose có thị lực tốt nhất còn tuyên bố mình nhìn thấy được hình dáng của nó.
Sự tồn tại của "ngôi sao đỏ" đã được xác thực.
Sau đó đài chiêm tinh rơi vào trong trầm mặc.
Dispersion Star không biết đây là thần linh phù hộ hay là trách phạt, từ khi bọn họ gia nhập hiệp hội đến nay, tất cả cố gắng cũng là vì một ngày này, vì tìm được ngôi sao diệt thế báo hiệu bất hạnh và tai nạn này. Nhưng khi tìm tới nó thì trong lòng của hắn bỗng nhiên lại thấy sợ hãi.
Sự nỗ lực của bọn họ đã được đền đáp, dự báo tai nạn sớm có thể cứu được tính mệnh của hàng vạn nhân dân, từ giờ khắc này, Hiệp Hội Chiêm Tinh sẽ hoàn toàn áp đảo Hiệp Hội Giả Kim, thành quả này thậm chí không thể nào dùng kim long để suy tính, nhưng cảnh cáo của bọn họ, nói theo một ý nghĩa nào đó cũng là một loại nguyền rủa ác độc nhất.
Tiên đoán tận thế đối với các chiêm tinh gia thì chính là một trách nhiệm vô cùng nặng nề.
"Chúng ta nên làm cái gì?" Qua hồi lâu mới có người hỏi.
"Theo lý thì hẳn là nên báo cáo việc này cho quốc vương."
"Ngươi nói là Roland Wimbledon? Hắn có tin hay không?"
"Cho dù hắn không tin thì sao trời cũng sẽ không biến mất."
"Không, ta nói là có thể hắn sẽ không tin tưởng tiên đoán liên quan tới ngôi sao tận thế."
"Tốt xấu gì cũng phải thử một chút, dù sao những dụng cụ này vẫn là hắn đưa cho đài chiêm tinh, cũng không thể nào khịt mũi coi thường lời chúng ta nói."
"Ai biết được, khi hắn ở vương đô thì có tiếng là cố chấp."
"Nếu như hắn cố chấp thì lúc trước sẽ không giữ chúng ta lại!"
"Đủ rồi!" Dispersion Star đưa tay cắt ngang cuộc thảo luận của mọi người: "Tạm thời không được lộ tin tức ngôi sao màu đỏ ra ra ngoài, chúng ta quan sát thêm mấy ngày."
Hắn nhìn mỗi một vị học sĩ xung quanh mình: "Chỉ biết nó tồn tại thôi thì còn thiếu rất nhiều, ta muốn hiểu được quỹ đạo vận hành của nó, tốc độ tiến lên, và bao lâu thì nó có thể giáng lâm thế gian. Manh mối lấy được càng nhiều thì lời tiên đoán của chúng ta mới càng có sức thuyết phục, rõ chưa?"
"Như ngài mong muốn, thủ tịch đại nhân." Mọi người đồng loạt khom người nói.
...
Trải qua một tuần lễ quan sát, Dispersion Star cảm thấy ngôi sao này càng ngày càng không thể tưởng tượng nổi.
Nó sẽ không di chuyển.
Tất cả sao trời đều đang vận động, có đôi khi bọn chúng sẽ xuất hiện ở vị trí đường chân trời, sẽ chầm chậm lên cao đến giữa không trung, có khi thì sẽ biến mất ở nửa đêm, loại thay đổi có tính quy luật, nếu không thì cũng không có quỹ đạo.
Nhưng ngôi sao tận thế hoàn toàn không có chút dấu hiệu vận động nào.
Bảy ngày khiến cho sao Lục Đạo hơi nghiêng một chút —— khi mùa thu đến thì nó sẽ dần dần chuyển từ sáu hàng ngang sang sáu hàng dọc, còn ngôi sao màu đỏ thì đang rời xa trung ương hai ngôi sao.
Dưới sự so sánh, Dispersion Star mới giật mình vì nó chưa từng biến động, giống như nó không phải một ngôi sao mà là bối cảnh cố định trong màn đêm.
Nếu nó không di chuyển thì nó không thể tới gần bốn vương quốc lớn.
Dựa theo tiên đoán, ngôi sao tận thế nhất định phải hàng thế —— cũng chính là cho dù là kẻ nào cũng có thể trực tiếp dùng mắt thường quan sát được, đến lúc đó tai nạn mới giáng lâm. Nếu như nội dung khắc trên miếng vàng là chính xác, như vậy có phải là tai nạn tận thế sẽ vĩnh viễn không giáng lâm?
Điểm thứ hai là, ánh sáng của nó đang thay đổi.
Cái kết luận này đến từ học sĩ Rose, trong ghi chép của nàng cho thấy ngôi sao đang dần sáng lên.
Ngay từ đầu chỉ có một mình nàng nói đến việc này, Dispersion Star còn không để ý, dù sao sao trời là thứ cực kỳ ổn định, không liên tục thay đổi hình dạng và ánh sáng giống mặt trăng. Nhưng đến ngày thứ bảy, khi học sĩ Sky lành bệnh trở về cũng đưa ra kết luận y như vậy, lại thêm hai người bọn họ là hai vị chiêm tinh gia có thị lực tốt nhất trong hiệp hội, chuyện này không thể không khiến cho hắn xem trọng.
Đêm đó, hắn triệu tập mọi người thảo luận một phen, ý tưởng đột phát của nữ học sĩ khiến cho tất cả mọi người ở đây không rét mà run.
Nếu như giáng lâm thế gian là khiến cho con dân vương quốc đều nhìn thấy nó, vậy có phải là sẽ có khả năng như thế này hay không —— dù cho ngôi sao diệt thế không di chuyển nhưng ánh sáng càng ngày càng sáng, cuối cùng sẽ khiến cho nó sáng hơn sao kim, trở thành bó đuốc cao lơ lửng giữa không trung, từ đó khiến cho tất cả mọi người nhìn thấy?"
Câu nói này dường như sấm sét nổ vang trong lòng Dispersion Star.
Dân chúng chỉ không hiểu được cách phân biệt chòm sao, nhưng không phải là bọn họ không nhìn thấy ngôi sao.
Có một phần sao trời có độ sáng gần như tương đương với mặt trăng, chỉ cần thời tiết tốt thì có thể nhìn thấy bọn chúng.
Nếu như ngôi sao đó có được màu sắc bắt mắt, độc nhất vô nhị thì sao?
Câu trả lời không thể nghi ngờ.
"Bây giờ ta sẽ lập tức viết thư cho Roland bệ hạ!" Thủ tịch chiêm tinh gia mồ hôi lạnh chảy ròng ròng nói: “Hi vọng sẽ không quá muộn."