Greyfort, The Dawn City, đài chiêm tinh.
Sau khi Deflick rơi đài, nơi đây cũng không còn là vương đô nữa, học sĩ Dispersion Star vốn tưởng rằng sẽ nghênh đón một trận rung chuyển nhưng trật tự trong thành thị cũng không có thay đổi quá nhiều. Mọi người vẫn bận rộn cuộc sống của mình như cũ —— nông phu trồng trọt ruộng đồng vùng ngoại ô, thợ đá tiếp tục sửa chữa tường thành hư hao, thợ rèn gõ khôi giáp trong cửa hàng, mà đội tuần tra tiếp tục chơi trò mèo vờn chuột với các lưu dân trong hắc phố, thoạt nhìn thì nó vẫn là một trong số những thành thị phồn hoa nhất vương quốc.
Đương nhiên cũng không phải hoàn toàn không có thay đổi, ví dụ như là mỗi ngày đều sẽ có người rời khỏi vương đô cũ, đi đến Tây cảnh tìm kiếm cơ hội mới. Mà đối thủ cũ của Hiệp Hội Chiêm Tinh, toàn bộ Hiệp Hội Giả Kim Vương Đô dời khỏi The Dawn City. Bây giờ trong vương cung chỉ có một đám quý tộc không có danh tiếng gì, bọn họ cả ngày tranh đến sứt đầu mẻ trán vì chia cắt đất đai và quyền lực mà các quý tộc cũ để lại, hoàn toàn ném các hiền giả sang một bên. Không có ai hỏi thăm vận mệnh vương quốc, cũng không có ai xem bói tương lai hung cát.
Nếu như không phải quan viên mà Roland bệ hạ để lại sẽ định kỳ giao cho đài chiêm tinh một phần lương thực và kim long thì sợ là đám học đồ sẽ giải tán ngay lập tức.
Cũng may bây giờ bọn họ vẫn có thể duy trì hiệp hội vận chuyển.
Chỉ cần đài chiêm tinh vẫn tồn tại, sứ mệnh của các học sĩ sẽ không bỏ dở.
Mặt trời chậm rãi chìm vào dãy núi phía tây, bầu trời từ màu da cam biến thành đỏ sậm, cuối cùng chuyển thành màu tím sậm... sau khi màn đêm buông xuống, công việc của các chiêm tinh gia chỉ mới bắt đầu.
Ngọn đèn thông khí được đốt lên trên đài cao, học đồ lấy từng cái dụng cụ xem sao từ trong kho ra —— bọn họ nhất định phải vô cùng cẩn thận, người sơ ý làm hư hao dụng cụ sẽ bị phạt quất roi và trừ tiền lương, đặc biệt là mấy máy móc xem sao mà Roland bệ hạ đưa tới, nó là bảo bối trong số bảo bối.
Mới đầu khi học sĩ Dispersion Star cầm tới những dụng cụ được chứa ở bên trong rương gỗ thì cũng không có để ý cho lắm.
Quả thật bệ hạ từng hứa sẽ đem công cụ xem sao tân tiến hơn tới cho Hiệp Hội Chiêm Tinh, nhưng chế tạo dụng cụ là một cái quá trình cực kì phức tạp. Nó không giống như kính quan sát, chỉ cơ quan điều chỉnh khoảng cách hoạt động trong thân ống đã khiến cho cho thợ thủ công tay nghề thành thạo nhất đau đầu hơn nửa tháng, chứ đừng nói tới rèn luyện thấu kính thủy tinh. Một cái dụng cụ xem sao từ khi chọn vật liệu tới chế tạo thành công mất chừng một năm, kim long tốn hao chừng trăm viên.
Nếu như nói hiền giả chi học có chỗ chung nào thì đó chính là cả hai đều cực kỳ hao phí tiền tài, chỉ là thuật giả kim làm ra sản phẩm thường có thể được quý tộc và phú thương hoan nghênh, thuật chiêm tinh thì không may mắn như vậy, bởi vậy bình thường chỉ có thủ đô một nước mới có tài lực và nhân thủ xây dựng đài chiêm tinh. Mà theo hắn biết, Biên Thùy Trấn Tây cảnh hai năm trước vẫn là một vùng đất nghèo nàn không chịu nổi, cho dù chinh chiến cướp đoạt một lượng lớn tiền tài từ bốn phía thì ai nỡ tiêu những kim long này cho người chiêm tinh không có liên quan tới mình chút nào chứ?
Nhưng khi hòm gỗ bị mở ra, Dispersion Star nhất thời ngẩn ra.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy công cụ xem sao có hình dạng như thế —— không giống như dụng cụ bằng ống trúc của hiệp hội, thân ống bằng kim loại, lớn chừng thùng nước, kính pha lê khảm ở trong đó sáng đến có thể soi ra bóng người, cho dù nhìn gần như thế nào đi nữa thì cũng không thể tìm được một chút vết cắt nào.
Mà cơ quan hoạt động của nó cũng được thiết kế có chút xảo diệu, phần đuôi chỉ có một cái nút xoay lớn bằng ngón cái —— chỉ cần nắm rồi xoay nhẹ thì có thể thực hiện điều chỉnh khoảng cách thấu kính, đồng thời điều chỉnh xong khoảng cách thì không cần khóa lại, sử dụng rất thuận tiện.
Roland bệ hạ lục tục đưa tới ba nhóm, chia làm sáu loại công cụ xem sao kiểu mới, cũng đặt cho nó một cái tên dễ hiểu: “Kính viễn vọng.”
Từ khi Dispersion Star dùng một lần, hắn không muốn dùng tới những công cụ đời cũ đó nữa.
Năm chiếc kính viễn vọng còn lại đương nhiên sẽ được giao cho năm chiêm tinh gia kinh nghiệm phong phú nhất trong đài chiêm tinh.
"Lão sư, tất cả dụng cụ xem sao đều đã được xếp đúng chỗ." Đại đệ tử Fall báo cáo.
"Tinh khu chia xong chưa?"
"Vâng!" Hắn đưa mắt nhìn ghi chép trong tay: "Hôm nay người phụ trách khu hướng bắc là học sĩ Sky, hắn bị bệnh cho nên học sĩ Void thay thế hắn."
"Như vậy đốt lửa sao lên, bắt đầu xem sao đi!" Thủ tịch chiêm tinh gia ra lệnh.
"Rõ!"
Chậu than chính giữa đài chiêm tinh được đốt lên, lửa nóng hừng hực, nó tượng trưng cho sao kim sáng nhất bầu trời đêm, các chiêm tinh gia đứng xung quanh chậu than thì là vệ tinh của nó, toàn bộ sân được sắp xếp cẩn thận theo tinh tượng, kể từ đó, bọn họ cũng tương đương với đứng trên bầu trời, trở thành một thể với vô số ngôi sao trên trời.
Ngoại trừ thiết bị xem sao có giá trị không nhỏ ra, một nhóm cần tốn thời gian bồi dưỡng khác chính là người xem sao.
Bọn họ chỉ có thể dựa vào ánh mắt của mình.
Bởi vậy muốn trở thành một chiêm tinh gia hợp cách thì nhất định phải học được nên bảo vệ cặp mắt của mình như thế nào. Dispersion Star đã năm mươi lăm tuổi nhưng thị lực của hắn vẫn tốt hơn đa số thanh niên trong The Dawn City.
Đây cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Sau khi thông qua sàng chọn, trở thành học đồ chiêm tinh, ban đêm, thứ bọn họ có thể nhìn chỉ có sao trời trong màn đêm, đọc sách dưới ngọn đèn hoặc ngọn nến là hành vi bị cấm tuyệt đối, mặt khác, ban ngày, vào lúc giữa trưa cũng không được ra ngoài, phòng ngừa ánh mặt trời kích thích con mắt.
Cơm nước cũng sẽ có những thay đổi tương ứng, đầu tiên là nhất định phải ăn nội tạng và con mắt động vật, tiếp theo là không được ăn loài cá với các loại hương liệu. Căn cứ tri thức mà chiêm tinh học lưu truyền lại, ăn nhiều huyết có thể làm cho con mắt càng sáng hơn, nhưng cá thuộc thủy, hương liệu thuộc thổ, cái trước sẽ phá hủy lửa trong huyết, cái sau sẽ khiến cho con mắt bị mờ.
Dispersion Star kiên trì được hơn bốn mươi năm.
Hắn biết con mắt người có thời gian sử dụng có hạn.
Cho nên hắn tận dụng nó để xem sao, thời gian còn lại hắn rất ít đọc sách hoặc là bản đồ sao —— dù sao hình ảnh những chòm sao đó đã khắc sâu ở trong đầu của hắn.
Học sĩ đưa mắt nhắm ngay lỗ quan sát —— nó giống như là một cái ống nhỏ bé, nằm ở cuối thân ống lớn.
Hiển nhiên trong này có lắp một cái kính phẳng nghiêng mới có thể làm cho tia sáng được phản chiếu đến mắt của mình.
Một kỹ xảo thú vị nhưng cũng rất thực dụng.
Chiêm tinh gia mặc dù hiểu được nguyên lý này nhưng lại chưa bao giờ nghĩ tới ứng dụng nó vào thiết bị xem sao.
Hiện tại xem ra nó đúng là có thể cải thiện hoàn cảnh xem sao rất nhiều, ít nhất khi quan sát các khu vực có sao ở cao thì không cần cúi người xem.
Bởi vì Roland bệ hạ đưa kính viễn vọng tới có hiệu quả tốt hơn dụng cụ xem sao đời cũ, bởi vậy chuyện hiệp hội cần làm chính là quan sát những khu vực sao đã có, rồi vẽ lại lần nữa, từ khi sử dụng sáu chiếc kính thiên văn này đến nay, bọn họ lại phát hiện ra mấy chục ngôi sao ẩn trước đó không có phát hiện ra.
Dispersion Star quen thuộc nhìn qua khu vực mình phụ trách, tuy chòm sao sẽ biến hóa tạo thành hình dạng khác biệt theo mùa, đối với người mới học thì có thể sẽ rất khó nắm giữ, nhưng đối với hắn thì ánh sáng của bọn chúng thân thiết giống như là vết đồi mồi trên mặt mình.
Quan sát xong khu vực sao thứ nhất, hắn đang chuẩn bị di chuyển kính viễn vọng thì một luồng ánh sáng không lạ lẫm bỗng nhiên đập vào mắt hắn.
Trong chốc lát, học sĩ cảm thấy máu của mình nhưng muốn đông lại.
Hắn ngừng thở, tập trung toàn bộ sự chú ý đến hướng đó.
Đó không phải ảo giác...
Một ngôi sao ảm đạm giấu ở trong sao Lục Đạo và sao Sí Thiên, ánh sáng của nó yếu ớt, giống như có thể sẽ dập tắt bất cứ lúc nào. Nhưng rõ ràng nó hoàn toàn khác với những ngôi sao xung quanh…
Nó có màu đỏ.