Vấn đề có lẽ nằm ở chỗ năng lực của phù thủy.
Yorko ý thức được, trưởng tử nhà Rakusai chỉ nghe được có bán phù thủy mà đã xem nhẹ nhân tố nguy hiểm là năng lực này, năng lực quỷ dị hiển nhiên sẽ kéo thấp giá bán của phù thủy, dù sao ai cũng không hy vọng vừa sơ sẩy đã mất luôn mạng cả. Phải biết rằng các nàng đều không phải người bình thường, cho dù có phải nanh vuốt của ma quỷ hay không, tóm lại chơi có phiêu lưu.
Mà năng lực của phù thủy này vừa nghe không hề thấy đáng sợ, tự lành không chỉ không cách nào tổn thương người khác, còn có thể thỏa mãn một vài nhu cầu tìm kiếm cái lạ, cho nên giá mới có thể vượt qua mong muốn trên diện rộng.
- Đại nhân, người không ra giá sao?
Lần đầu tiên Số bảy mươi sáu chủ động mở miệng nói.
- À… chờ một chút.
Yorko lau mồ hôi trong tay, tuy rằng Otto nói Black Letter này chính là tiền, nhưng rốt cuộc giá trị bao nhiêu tiền chứ? Một ngàn kim long hay là hai ngàn vậy? Nếu vượt qua hạn mức, “Black Money” sẽ nhận chứ? Nếu để cho mình bỏ tiền túi ra bù lỗ hổng thì làm thế nào? Vấn đề nối tiếp nhau nhảy vào trong đầu hắn, khiến cho hắn hít thở hơi khó khăn, đừng nói một ngàn kim long, kể cả một trăm hắn đều không lấy ra được.
Lúc này đấu giá đã dần ổn định, mỗi một lần tăng giá đều ở trong khoảng mười kim long, thêm với khoảng cách ra giá càng ngày càng chậm.
- Một ngàn hai trăm sáu mươi!
- Còn có giá cao hơn không?
Yorko biết mình còn không ra giá thì sẽ bỏ lỡ dịp may với phù thủy.
Thôi, hắn khẽ cắn môi, nếu như vượt quá hạn mức thì bày thân phận đại sứ của Greyfort ra, bọn họ sẽ không dám đánh đại sứ một quốc gia đâu, sau đó kéo dài đến sáng ngày mai kêu Otto đến chi trả.
- Ra giá, một ngàn năm trăm kim long.
Hắn thấp giọng nói.
- Vâng.
Số bảy mươi sáu lập tức giơ tay phải lên:
- Một ngàn năm trăm!
Toàn trường lập tức vang lên tiếng bàn luận.
Một lần tăng giá lên tận ba trăm, hiển nhiên nhất định phải có phù thủy, phương pháp ra giá này trừ bỏ cho thấy thái độ của người mua, cũng hàm nghĩa cho các nhà đấu giá khác bậc thềm, dù sao có thể lấy được thiệp mời của “Black Money” thì đều là nhóm người tài phú hoặc quyền thế lên đến đỉnh, duy trì quan hệ càng quan trọng hơn là một món đồ thuần túy dùng để vui đùa, nếu không phải là thứ không thể thay thế được, bình thường sẽ không tiếp tục chém giết.
Đây cũng là phương pháp đấu giá mà Yorko đã học được từ chỗ Danis, hắn hy vọng có thể dùng phương pháp này để khiến các nhà đấu giá khác biết khó mà lui.
Nhưng mà hy vọng của hắn nhanh chóng rơi vào khoảng không.
- Một ngàn tám trăm!
Không đến thời gian thở, trong đám người lại vang lên tiếng báo giá mới.
Trái tim Yorko trầm xuống.
Cách tăng giá tương tự cho thấy cuộc bán đấu giá này có ý nghĩa với đối phương cũng giống như với hắn, nhất định phải có.
- Đại nhân?
Số bảy mươi sáu nhắc nhở.
- Hai ngàn.
Yorko cắn chặt răng.
- Hai ngàn ba trăm!
Người dẫn đường mới vừa ra giá, bên kia lại tiếp tục tăng giá.
Đáng chết, cho dù hướng về năng lực tự lành thì giá này cũng quá cao rồi! Một nữ nô đứng đầu trong chợ nô lệ có dung mạo kỹ xảo đều tốt cơ bản đều sẽ không vượt qua một trăm kim long, mua một tá tùy tiện chơi như thế nào đều được, còn không lo vi phạm pháp luật Dawn, chẳng lẽ còn không bằng một phù thủy sao?
Thêm với hắn chú ý đến, người dẫn đường thay đối phương gọi giá là một nam tử.
- Người dẫn đường căn cứ vào giới tính của người đấu giá để quyết định đúng không?
Yorko oán hận nói:
- Cho nên gia hỏa kia nhất định là nữ? Nàng lại không có công phu như ở trên tay ta, mua phù thủy về để bày xem sao?
- Trừ phi khách có nhu cầu đặc thù, bằng không quả thật như người vừa nói.
Số bảy mươi sáu gật đầu:
- Người còn định tiếp tục tăng giá không?
- Mỗi lần hai trăm, mãi cho đến khi nàng bỏ qua!
Đã đến nước này rồi, Yorko cũng bất cứ giá nào, hắn không tin nội tình của đối phương có thể vượt trên cả tam đại gia tộc Dawn, dù sao việc này là do Otto yêu cầu, có phiền toái cứ để cho hắn đi chống lại.
Theo hai người tranh nhau đấu giá, người chung quanh đã bắt đầu châu đầu ghé tai, hiển nhiên tràn ngập hứng thú với trò hay tràn ngập này.
Số tiền vẫn thẳng tiến lên đến bốn ngàn, bên kia cuối cùng đã ngừng.
Nhưng giá tiền này đã vượt qua dự tính của Otto đến năm lần.
- Bốn ngàn lần một!
- Lần hai!
Giọng điệu không nhanh không chậm của người chủ trì quả thật khiến Yorko vô cùng lo lắng, hắn hận không thể tự mình xông lên gõ vang cái chùy nhỏ quyết định giá thay cho chủ trì.
Cũng may tiếng gọi giá như ác mộng kia cuối cùng đã không vang lên nữa.
- Lần ba, thành giao!
Yorko thở phào một hơi, nằm dựa vào băng ghế, sau lưng lại có cảm giác ướt sũng.
Bốn ngàn kim long… món tiền mà cả đời này hắn đều không thể đụng chạm vào được, hiện giờ lại vì một phù thủy mà dốc túi ra, đây là phương thức tiêu tiền của đại quý tộc sao? Hắn đột nhiên cảm thấy cuộc sống lăn lộn ở vương đô khi trước của mình đều uổng phí, cái gọi là phong nguyệt sướng mắt chỉ sợ là chê cười ở trong mắt đại thế gia và thương gia giàu có mà thôi.
- Đại nhân, chúc mừng người!
Người dẫn đường cười hì hì nói:
- Món hàng số mười là của ngươi!
Người bên cạnh cũng ném một ánh mắt kính trọng về phía hắn, cho dù như thế nào, có thể vì một món hàng tiêu hao ngắn hạn mà ném ra bốn ngàn kim long, bút tích này đều đáng để tôn kính.
Ở Dawn, tài phú là tượng trưng cho thân phận.
Xem nhẹ lo âu và lo lắng trong quá trình đấu giá, trải nghiệm giờ phút này quả thật giống như mật đường ngọt lành đối với Yorko, hắn vẫn là lần đầu tiên nếm được cảm giác là tiêu điểm của ánh mắt, không phải là khinh bỉ hoặc qua loa đã tập mãi thành quen, mà là chú ý và coi trọng của đại nhân vật.
- Vật phẩm đấu giá tiếp theo đều là nô lệ sao?
Yorko dư vị đủ rồi mới lại hỏi.
- Món đồ cuối cùng không phải.
Số bảy mươi sáu trả lời:
- Nghe nói đó là một món bảo bối vô cùng hiếm lạ, “Black Money” hao tốn tinh lực rất lớn mới lấy được.
- Kể cả ngươi cũng không biết?
- Lão bản nói như vậy càng thêm thần bí.
Nàng bất đắc dĩ nói:
- Hắn chỉ tiết lộ với chúng ta đó là một vật di tích, trên đó còn khảm ma thạch.
- Cho nên món đồ kia có thể phát sáng?
Yorko bĩu môi:
- Lúc trước ngươi đã nói trong danh sách không có ma thạch bán đấu giá.
- Ma thạch không chỉ có một loại, mặc dù có một vài tảng đá không thể phát sáng, nhưng đều là châu báu cao cấp nhất.
Số bảy mươi sáu giải thích:
- Ví dụ như ngôi sao xanh biếc đã được bán đấu giá với giá ba ngàn bốn trăm kim long vào nửa năm trước, chính là một viên ma thạch không phát sáng. Nhưng đặt nó trong bóng tối thì có thể nhìn thấy bên trong đó giống như có vô số ngôi sao đang lóe lên, vốn không phải đá quý thông thường có thể so sánh được.
Giá cũng không phải đá quý thông thường có thể có được, trong lòng Yorko không khỏi hơi tò mò, rốt cuộc sẽ xinh đẹp đến mức nào nữa mới có thể bán được với giá cao như thế? Dù sao chuyện Otto nhắc nhở đã làm thỏa đáng, tiếp theo coi như tăng thêm kiến thức là được, về sau có thể thổi phồng thêm vài câu khi ở trước mặt Danis.
Khó khăn lắm mới đợi được đến vòng đấu giá cuối cùng, kết quả lại khiến cho hắn thất vọng.
Đó lại là một thanh trường kiếm.
Trên chuôi kiếm thật sự có khảm bốn viên đá quý màu sắc tươi sáng, nhưng đây rốt cuộc đang bán đá hay bán vũ khí chứ?
Người chủ trì thổi phồng đến liến thoắng, nói vị trí phát hiện ra nó là ở trong một tòa di tích xa xưa ở trong dãy núi Tuyệt Cảnh, bức tranh trên tường bốn phía cho thấy thanh trường kiếm này vốn từng thuộc về một tay võ sĩ kiệt xuất, ở trong tay nàng, thanh trường kiếm này thậm chí còn có thể gây ra thiên tượng, mà kẻ địch của nàng là ma quỷ đến từ địa ngục. Yorko chỉ cười nhạt, nói không chừng gỡ đá quý xuống rao hàng riêng còn càng thực tế chút, mà tuyên truyền của đối phương đặt trên vũ khí hiển nhiên đã sai trọng điểm.
Giá khởi điểm năm vạn kim long càng khiến toàn trường ồ lên, kết quả cuối cùng thế mà lại không có ai ra giá, khiến phiên đấu giá này qua loa xong việc.
- Phù thủy ta mua đâu?
Tâm tư của Yorko đã không đặt trên triển lãm, hắn vuốt đùi Số bảy mươi sáu thấp giọng nói:
- Đã đưa vào trong phòng ta rồi chứ?
- Đương nhiên, đại nhân.
Nàng cười khanh khách không ngừng:
- “Black Money” đã chuẩn bị xong tất cả cho ngươi, xin mời đi theo ta.