Rời khỏi hang động đá vôi lớn trong cảnh tối lửa tắt đèn, người dẫn đường nắm tay Yorko, ngựa quen đường cũ đi tới động nhỏ trên vách tường.
Hắn rõ ràng khó mà nhìn thấy rõ tình huống trên mặt đất, nhưng bước chân của đối phương lại không hề chậm. Hơn nữa hắn có thể cảm nhận được, khí lực của Số bảy mươi sáu hoàn toàn không hề nhỏ hơn mình bao nhiêu, trong lòng bàn tay còn nổi lên mấy vết chai, hoàn toàn không phù hợp với thân hình của nàng, đại khái trừ bỏ hầu hạ khách ra, triển lãm dưới lòng đất còn coi nàng như một nửa thị vệ để sử dụng, bồi dưỡng được một người như vậy không dễ dàng gì, nếu như có thể mua một người từ chỗ “Black Money” thì tốt quá.
Tuy rằng thoạt nhìn Hill Fox khôn khéo có khả năng, nhưng dù sao đều là người của lão bằng hữu, chắc chắn sẽ không đi theo hắn cả đời. Thêm với lại là nam, làm thân vệ có phần… ngán ngẩm. Nếu đổi thành Số bảy mươi sấu hiển nhiên càng thích hợp hơn.
Đương nhiên, vấn đề này thì Yorko chỉ nghĩ mà thôi, dù sao Black Letter không thuộc sở hữu của hắn, bốn ngàn kim long đã vượt trên dự trù của Otto, nếu như lại thêm một khoản dùng riêng nữa, chỉ sợ nhà Rakusai một trong tam đại gia tộc sẽ lập tức trở mặt với mình, như vậy được không bù nổi mất.
Sau khi tiến vào động nhỏ này, Yorko phát hiện phần lớn chúng nó đều là lối đi do thiên nhiên tạo thành, bởi vì địa hình hẹp, ánh sáng của cây đuốc có vẻ còn sáng ngời hơn nhiều. Thêm với trên đỉnh còn mở rất nhiều giếng trời, có thể mơ hồ nhìn thấy trên bầu trời cao đang màn đêm phủ xuống. Những lối đi nhỏ này giăng khắp nơi, thông đến cụm hang động đá vôi càng sâu, có vài chỗ đã bị đổi thành khách sạn, còn có treo nhãn hiệu thùng rượu, nghiễm nhiên đã có dáng vẻ của một trấn nhỏ dưới lòng đất.
Xem ra bố trí một người dẫn đường cho khách là phải có, bằng không chỉ riêng tìm được gian phòng của mình thôi đã tiêu tốn thời gian nửa ngày rồi.
- Đúng rồi, ta phải chi trả danh mục bán đấu giá này như thế nào vậy?
Thấy chung quanh không có ai, Yorko nhỏ giọng hỏi.
- Chờ ngươi xác nhận hàng hóa không có vấn đề gì rồi trước khi rời khỏi dưới lòng đất đưa thiệp mời cho ta là được.
Số bảy mươi sáu cười trả lời:
- Ta sẽ làm thỏa đáng thủ tục tiếp theo cho ngươi. Ngươi cũng có thể tham quan quán rượu, sòng bạc và hồ tắm nước ấm của chúng ta, cho dù là tìm thú vui hay thả lỏng tâm tình, “Black Money” đều có phục vụ tương ứng.
- Tất cả tiền đều sẽ ghi tạc trên Black Letter?
- Đúng.
- Nếu có người muốn mua người dẫn đường thì sao?
- Chỉ cần chi trả năm trăm kim long cho “Black Money” là được.
Số bảy mươi sáu trả lời thật thoải mái, giống như đã tập mãi thành thói quen với chuyện này rồi:
- Đại nhân, người muốn mua ta sao?
- Ở chung không ở thời gian dài ngắn mà ở cho vui thích.
Yorko trốn tránh nói:
- Ngươi cảm thấy như thế nào?
- Ngươi nói không sai.
Nàng không khỏi khẽ bật cười.
- Lại nói, có thể để cho ta nhìn thấy dáng vẻ của ngươi không?
- Vậy không được.
Số bảy mươi sáu lắc đầu:
- Trừ phi ngươi mua người dẫn đường, bằng không thì người dẫn đường không thể lén cởi bỏ mặt nạ xuống, đây là quy củ của “Black Money”.
- Nhưng ngươi nói phục vụ gì đều được…
- Đương nhiên.
Đối phương sờ cánh môi đỏ mọng của mình, trong giọng nói tràn đầy ý tứ khiêu khích:
- Nó cũng không gây trở ngại cho ta phục vụ người đâu, đại nhân à.
Yorko cảm thấy hứng thú lên cao.
- Chúng ta đã đến rồi, đây là phòng của ngươi.
Xuyên qua từng hang động, Số bảy mươi sáu mang hắn đến trước một cửa gỗ được khảm trên hang động sau cùng, trên cửa có khắc con số giống với số thứ tự của nàng:
- Phòng ở phân chia hai phòng trong ngoài, đêm nay ta ngủ ở phòng ngoài, ngươi có bất cứ căn dặn gì đều có thể kêu ta.
Cửa phòng mở ra, Yorko không khỏi nhíu mày:
- Đây là phòng ngoài?
Chỉ thấy hang động phía sau cửa trước hẹp sau rộng, cái gọi là phòng ngoài chỉ dài rộng chừng một người, trải một tầng cán mạch ở trên nền đất, khi thức dậy đoán chừng không khác gì cái chuồng ngựa.
- Dù sao là ở dưới đất, rất khó tìm được nhiều phòng thích hợp như vậy.
Người dẫn đường lơ đễnh khoát tay, sau đó mở cửa phòng thứ hai ra cho hắn.
Mà phòng trong cũng không rộng rãi hơn bao nhiêu, trừ bỏ một chiếc giường lớn và hai cái ghế đệm ra, cơ bản không để được thứ gì khác.
- Ưm! Ưm!
Yorko đi vào phòng trong, liếc mắt đã nhìn thấy được phù thủy mình vừa đấu giá thành công. Hai tay hai chân nàng bị kéo ra, khóa chặt trên vòng sắt trên tường, miệng còn bị nhét một miếng vải tơ trắng tinh, nhìn thấy có người đi vào đã lập tức kinh hoảng giằng co.
Khóe miệng hắn giật giật hai lần, trong lòng nhất thời mắng trên dưới “Black Money” mấy lần, vốn tưởng rằng nơi này ít nhất chia ra làm mấy phòng, còn có một nhà giam đặc biệt để nhốt nô lệ, kết quả đơn sơ như vậy?
Như vậy phải hưởng thụ một đêm dài với Số bảy mươi sáu như thế nào đây?
Diễn một màn xuân cung sống ở trước mặt phù thủy sao?
Tha cho hắn đi, hành vi này chỉ sợ còn hỏng bét hơn cả trực tiếp động tay động chân với nàng. Vừa nghĩ đến Otto còn kêu hắn dốc hết khả năng nhận được tín nhiệm của phù thủy, Yorko nhíu mày càng sâu hơn.
- Chắc “Black Money” có phòng ở khác chứ… Ta nói là kiểu phòng trả tiền.
Hắn hết cách hỏi.
- Lo nghĩ đến một số vị khách có yêu cầu khá cao đối với phòng ngủ, chúng ta có phòng ở bán lộ thiên càng gần mặt đất, cũng có phòng gần suối ngầm dưới lòng đất.
Quả nhiên, thương nhân kiếm tiền đến thật sự khiến cho người ta giận sôi.
- Tiện nghi nhất bao nhiêu?
- Ba kim long một đêm.
Giá tiền này có thể ở trong khách sạn trong nội thành vương đô nửa tháng, Yorko oán thầm, nhưng mà so với bốn ngàn kim long, mức giá này vốn không đáng để nhắc đến, coi như phí thủ tục là được, chắc Otto Rakusai sẽ không đặt trong lòng đâu.
- Ngươi đi ra ngoài chờ ta một chút đã.
Hắn suy tính một chút rồi nói:
- Ta có chút chuyện muốn nói với vị phù thủy tiểu thư này, đợi xong việc ta sẽ gọi ngươi.
- Vâng, đại nhân.
Số bảy mươi sáu cung kính lui ra khỏi phòng.
Yorko cởi áo khoác, đi đến trước mặt phù thủy, phù thủy giãy giụa càng kịch liệt hơn, trong ánh mắt lộ ra vẻ hoảng hốt và sợ hãi.
Hắn thở dài, cầm quần áo trùm lên người đối phương:
- Nghe kỹ đây, ta được người nhờ vả, đến đây cứu ngươi đi ra ngoài. Không có ai làm bị thương ngươi cả, chỉ cần ngươi đừng ầm ĩ đừng làm khó, mọi chuyện đều dễ nói, nếu rõ rồi thì gật đầu hai cái.
Phù thủy dừng giãy giụa lại, nàng trừng mắt nhìn Yorko thật lâu, giống như không thể tin nổi lời mình vừa nghe được vậy.
Đại sứ đành phải lặp lại một lần nữa, giọng nói cố gắng chậm lại, mặc dù dáng dấp vô cùng xinh đẹp, nhưng tiểu cô nương còn chưa mất đi tính trẻ con này thật sự không phù hợp với khẩu vị của hắn.
Lúc này nàng cuối cùng gật gật đầu.
Yorko nhẹ nhàng thở ra, giơ tay gỡ mảnh vải trong miệng phù thủy.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Nàng ho khan hai tiếng rồi hỏi.
- Một người tới cứu ngươi.
Yorko trở lại bên giường ngồi xuống.
- Ngươi có tên chứ?
- Amy.
Nàng dừng lại một chút:
- Nếu ngươi tới cứu ta, vì sao không thả ta ra?
- Lỡ như ngươi chạy trốn thì làm sao? Nếu như ngươi bị bắt lại, ta không có bốn ngàn kim long khác để mua ngươi một lần nữa đâu.
Yorko dang tay nói:
- Vì lý do an toàn, ngươi tốt nhất vẫn giữ ở dáng vẻ bị cầm tù đi, cũng đỡ cho bị người khác hoài nghi. Đợi đến ngày mai sau khi rời khỏi đây rồi, ta sẽ thả cho ngươi tự do, được không?
- Thật chứ?
Amy nửa tin nửa ngờ nói.
Dễ dàng tin tưởng người khác như vậy, không trách bị người phát hiện mật báo, hắn thầm nghĩ, còn may lúc này gặp được mình, coi như nàng may mắn.
- Không chỉ như thế, ta còn giới thiệu cho ngươi một chỗ phù thủy tụ tập, chỗ kia có rất nhiều đồng bọn đang chờ ngươi, ngươi cũng không cần trốn tránh cả ngày nữa.
Yorko đứng lên:
- Cho nên ngoan ngoãn đợi đến ngày mai là được, hiểu chưa?
- Chờ chút, ngươi định đi đâu?
- Đương nhiên là đi hưởng thụ cuộc sống ban đêm tươi ngọt rồi.
Hắn nhếch miệng nói.
Ngay khi Yorko chuẩn bị gọi Số bảy mươi sáu thì phòng ngoài đột nhiên vang lên tiếng bước chân hỗn độn, sau đó là tiếng vang nặng nề của vật nặng va vào nhau, tất cả tới nhanh đi cũng nhanh, sau vài giây, ngoài phòng lại một lần nữa quay về yên tĩnh.
- Số bảy mươi sáu?
Hắn thử thăm dò hỏi, nhưng lại không có ai trả lời.