- Ngoài ra, ta định xây một công trình kiến trúc tiêu biểu ở thành Neverwinter.
Roland nói tiếp.
- Tiêu biểu?
Kai lại trở về trạng thái lúc trước chỉ sau một lát vui vẻ.
- Ý ngươi là bia kỷ niệm hoặc là tháp đồng hồ hay mấy công trình kiến trúc bắt mắt kiểu vậy sao?
- Ngươi cũng có thể gọi nó là kỳ quan.
Không hổ là nhân vật đỉnh cao trong hội Thạch Tượng của vương đô cũ, phản ứng lại được với danh từ mới nhanh thế này. Roland gật đầu, nhưng sau đó lại lắc đầu, nói:
- Nhưng ta không định xây công trình kiến trúc tiêu biểu không có chút giá trị sử dụng nào.
Sau khi tác chiến với Giáo hội, Đệ Nhất Quân bị tổn thất nghiêm trọng. Cho dù Iron Axe báo cáo rằng sĩ khí của quân đội không hề bị giảm đi, nhưng sự đau thương của các gia đình bởi thương vong là điều không thể tránh được.
Để làm dân chúng mạnh lên, đặc biệt là lấy được niềm tin của các con dân đến từ nơi khác, hắn đã nghĩ đến những thứ khiến người ta phải cảm thán như là kỳ quan. Đương nhiên, trong lịch sử có một vài kỳ quan chỉ hoàn toàn là để làm hài lòng mong muốn cá nhân của những kẻ thống trị thôi, không hề có ích gì cho những người xây dựng nó cả. Cho dù có thể thể hiện sức mạnh đất nước thì Roland cũng sẽ không làm vậy đâu.
- Ta định xây một khu nhà ở bên bờ nam của sông Xích Thủy, cũng là phía sau khu công nghiệp ấy.
Kai không nói gì cả. Rất hiển nhiên, hắn đã ý thức được tòa nhà đó sẽ không tầm thường.
Roland rất hài lòng về sự bình tĩnh của đối phương.
- Nó sẽ có khoảng mười lăm tầng, tính một tầng là ba mét rưỡi thì tòa nhà đó sẽ cao hơn năm mươi mét. Nói một cách khác thì nó cao gần bằng bốn bức tường thành của vương đô cũ. Đó đã là công trình lớn nhất mà ngươi từng tham gia rồi nhỉ?
Hắn hít một hơi thật sâu.
- Bệ hạ, nó sẽ được coi là tháp thông thiên.
- Không đến mức chọc trời đâu, chỉ là một tòa nhà cao tầng rất bình thường thôi.
Roland cười, nói.
- Nhưng mà ở thời đại này, để làm công trình kiến trúc tiêu biểu thì không quá đáng đâu.
Độ cao mười lăm tầng có nghĩa là nó cao hơn lâu đài rất rất nhiều, chỉ cần bước vào địa phận của thành Neverwinter là có thể nhìn thấy tòa nhà cao tầng đó ngay. Nó vừa có thể tượng trưng cho sự mạnh mẽ của Neverwinter, vừa có thể giải quyết vấn đề thiếu nhà ở hiện giờ. Dù sao thì với nhà ở cao tầng, sức chứa của một khoảng diện tích sẽ cao hơn rất nhiều, đây cũng là lý do tại sao ở những thế hệ sau, ngày càng có nhiều tòa nhà cao tầng.
- Nhà ở xây được cao đến mức đó sao?
Kai có vẻ hơi ngờ vực.
- Với bê tông thì đây chưa phải là giới hạn đâu.
Sau một vài phút trầm ngâm, Roland nói:
- Ta sẽ đích thân chỉ đạo ngươi hoàn thành nó.
Cho dù khác ngành thì sẽ có rất nhiều vấn đề nhưng lực học và nguyên lý cấu tạo thì vẫn là thứ thông dụng. Trước khi nói về suy nghĩ này của mình, hắn cũng đã cân nhắc rất nhiều điều rồi: Độ cao nhìn thì có vẻ đáng sợ nhưng thực ra không phải như vậy. Ví dụ như kim tự tháp Ai Cập được xây dựng vào khoảng hơn hai ngàn năm trước công nguyên đã cao hơn một trăm bốn mươi mét rồi, đó còn chỉ là những hòn đá được ghép vào nhau thôi ấy. Trung Quốc cũng từng có một tháp phật bằng gỗ cao hơn một trăm ba mươi mét. Chỉ cần vật chống đỡ đủ lớn thì độ cao không phải là vấn đề lớn đâu.
Thế hệ sau muốn tiết kiệm nguyên liệu nên sẽ cố gắng giảm đi diện tích của những mặt tường chống đỡ với điều kiện là mọi thứ đã đạt đến mức đủ rồi. Trước mắt, sản lượng xi măng của thành Neverwinter đã nhiều lắm rồi, dùng để xây một tòa nhà bằng bê tông sẽ là một lựa chọn tốt.
Ngoài ra thì nếu kết cấu sử dụng rất nhiều thiết kế dạng tháp, tuy rằng sẽ phải sử dụng thêm một phần đất nữa nhưng nó sẽ khiến công trình chắc chắn hơn rất nhiều. Đồng thời, nó cũng giảm độ khó khi xây dựng nữa.
Đó là không vững thì cho thêm cột trong truyền thuyết đấy, trình độ không đủ thì cứ đổ nhiều cột vào vậy. Chỉ cần đảm bảo là công trình chắc chắn vững chãi, muốn nó đổ cũng rất khó.
Điều khó khăn cuối cùng là công tác đổ bê tông. Về việc này thì Roland đã suy nghĩ xong rồi. Hắn sẽ để Macy đưa theo Hummer lên cao, Hummer sẽ nâng ống sắt đó lên không trung rồi đổ bê tông xuống, hiệu suất không thấp hơn nhiều so với xe đổ bê tông đâu.
Lúc trước Kai đã có kinh nghiêm xây dựng tháp phù thủy rồi, nó cũng được xây dựng từ bê tông. Lần này chỉ mở rộng quy mô ra chút thôi. Hơn nữa tre trúc và sợi sắt lúc đó sẽ được đổi thành cốt thép thực thụ, cộng thêm sự hỗ trợ về kỹ thuật của Liên minh Phù Thủy nữa, hắn rất tự tin về việc này.
- Đến giờ rồi, mọi người bỏ bút xuống đi.
Scroll gõ gõ bàn, nói.
- Phù…
Evelyn thở dài một cái. Nếu như vậy thì đến Biên Thùy Trấn… à không đúng, học kỳ hai ở thành Neverwinter coi như là đã kết thúc rồi đấy. Trong một năm này, cuối cùng nàng cũng đã đuổi kịp được tiến độ học tập của mọi người cùng tham gia vào kỳ thi cuối kỳ lần này.
Nàng thu bút chì lại, nhìn mọi người ở xung quanh, Anna vẫn chưa rời khỏi ghế. Theo lời chị Wendy nói thì nàng đã đạt đến cảnh giới là hư không nhưng cũng chẳng phải hư không. Người bình thường mà đọc mấy cuốn sách mà nàng đọc thì chỉ thấy đau đầu chóng mặt, chỉ muốn đi ngủ thôi, cứ như là bị hao hết ma lực của cơ thể vậy.
Candlelight cũng đang nhìn về phía nàng. Khi ánh mắt của hai người gặp nhau, nàng còn giơ ngón tay cái lên, xem ra nàng thi cũng tốt.
Nightingale ngồi ở hàng cuối trông vẫn rất sầu đời, từ khi không có bài kiểm tra đọc viết nữa, thành tích của nàng tụt dốc không phanh, điều này khiến Evelyn thấy rất khó hiểu. Theo như nàng tìm hiểu được, đối phương tốt xấu gì cũng xuất thân từ gia đình quý tộc, nàng được dạy dỗ sớm hơn đại đa số mọi người, không đến mức phải khổ sở vì việc học như vậy. Nghĩ tới nghĩ lui, nàng chỉ có thể cho nằng năng lực của Nightingale quan trọng quá, suốt ngày phải bận bịu xử lý mọi chuyện cho bệ hạ nên bỏ lỡ việc học.
Dù sao thì đối phương là phù thủy có thể kề vai chiến đầu với Ashes đại nhân. Nếu là ở đảo Trầm Thụy, đó sẽ là một con người mà nàng chỉ có thể ngước nhìn được thôi.
Những người khác thì cũng có người vui người buồn, ví dụ như Akesha, Lucia và Lily của đội số một, họ luôn có thể nhận được điểm cao một cách nhẹ nhàng, việc học đối với bọn họ cứ như một năng lực sinh ra đã có rồi vậy. Đặc biệt là tiểu thư Akesha, trước mắt thì nàng đã có xu hướng vượt qua Anna, tiến đến gần với Tilly rồi. Cộng thêm việc nàng là một phù thủy chiến đầu, điều này khiến Evelyn thấy ngưỡng mộ kinh khủng.
Những người xếp cuối nhìn biểu cảm thôi là cũng đoán ra được rồi. Nếu không có gì bất ngờ thì về cơ bản sẽ là do Honey, Hummer và Echo đảm nhiệm.
Đương nhiên rồi, trong đó chưa bao gồm White Paper và Asha mới gia nhập vào. Bọn họ vẫn chưa theo kịp được tiến độ, tạm thời chỉ có thể để giáo viên là Scroll dạy riêng thôi.
Nhưng mà người khiến Evelyn thấy phấn khích nhất thì là Macy. Nhìn cô gái ngơ ngác kia, nàng không nhịn được mà bật cười thành tiếng.
Kỳ thi lần này không có câu trắc nghiệm!
Từ khi thành tích của kỳ thi cuối kỳ lần trước được công bố, Evelyn cứ canh cánh mãi, nàng tưởng mục tiêu mà mình đặt ra đã là thực tế lắm rồi, không ngờ nàng vẫn thua Macy một điểm.
Vì điều này mà nàng còn tìm đến Scroll, muốn xem xem có phải là điểm bị tính sai rồi không. Kết quả là tỷ lệ chọn đúng những câu trắc nghiệm của Macy cao đến mức khiến người ta phải bất ngờ, việc nàng thua không có gì để bàn cãi cả.
Trong một năm học tiếp đó, Evelyn dành phần lớn thời gian nghỉ ngơi để dành cho việc học.
Tốc độ phóng thích sức mạnh của nàng rất nhanh, thường thì một tuần chỉ cần đến xưởng rượu khoảng hai, ba chuyến thôi, mỗi lần chỉ cần chưa đến nửa khắc là nàng đã có thể sử dụng hết ma lực. Cho dù sau này có mở quán bar thì cũng không mất nhiều công sức lắm.
Nàng chưa bao giờ chơi với nhóm đánh bài ba người kia mà vui vẻ được cả. Khi không phải điều chế rượu, nàng sẽ lật sách ra làm vài trang đề để củng cố nội dung mình học lúc tối. Cho dù là việc sưu tầm nước hoa mà nàng yêu thích nhất thì cũng bị đẩy ra sau. Chỉ khi có mùi nước hoa mới được bày bán thì Evelyn mới rủ Candle Light đi chơi ở chợ của dân thường chút thôi. Nàng muốn thực hiện mục tiêu mà mình đã đặt ra.
Mà lần này, nàng thắng chắc rồi.