Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 686

Chương 686
Chương 686

- Quái vật?

Võ sĩ thần phạt lộ ra một tia châm biếm:

- Thân thể này không phải do các ngươi sáng tạo ra sao? Chiến sĩ siêu phàm dùng hỗn hợp máu phù thủy và đá thần phạt cải tạo mà thành, đáng tiếc bởi vì thiếu bước mấu chốt dẫn tới chiến sĩ trở thành thứ phẩm thiếu khuyết không có linh hồn. Đối với thể xác không có khí lực các ngươi gửi gắm hy vọng chiến thắng ma quỷ, hiện tại lại gọi nó là thành phẩm chân chính?

- Thành phẩm... chân chính?

Trong lòng Tafron trào dâng sự kinh sợ! Phương pháp chế tác của quân thần phạt có thể nói là cơ mật trung tâm nhất của giáo hội, nhưng đối phương thoạt nhìn không chỉ biết được việc này, dường như còn biết nhiều hơn mình.

- Tự do tiến công, giết bọn họ!

Thẩm phán trưởng hô lớn.

Mười tên người đấu võ thần phạt tràn lên, lấy tốc độ cực nhanh vượt qua tổng giám mục, đánh thẳng tới kẻ địch.

Nhưng mà đối thủ của bọn họ cũng là người đấu võ thần phạt, thậm chí còn mạnh hơn bọn họ.

Rõ ràng số lượng người tương đương, nhưng những người này sử dụng lui về sau, dụ dỗ, chia ra bao vây, nháy mắt hình thành cục diện lấy nhiều đánh ít. Khi một người đấu võ thần phạt giằng co với kẻ địch, sau lưng sẽ gọi tới những người khác đánh lén. Ngay cả Tafron cũng có thể nhìn ra, lúc này cách làm chính xác có lẽ là thu kiếm lui về phía sau, nhưng thẩm phán trưởng không thể phân ra tinh lực để đồng thời khống chế mười người tác chiến, một khi sức mạnh của đối phương không rơi xuống hạ phong, hoàn cảnh bất lợi của quân thần phạt cũng hiện ra rõ ràng.

Cho dù là chiến sĩ siêu phàm, một khi bị chém thành hai đoạn, cũng không có năng lực tác chiến.

Rất nhanh mười tên người đấu võ thần phạt toàn bộ đều ngã xuống, mà một mình đối phương lại không chút tổn hại.

Sau khi Ellington dẫn đầu mang thẩm phán trưởng cuối cùng xông lên thoải mái chém chết, giơ lên trường kiếm, đặt lên bờ vai đã không thể nhúc nhích tổng giám mục.

Hỗn hợp máu màu xanh đậm cùng máu đỏ tươi của thẩm phán trưởng hòa cùng một chỗ, từng chút theo mũi kiếm chảy vào cổ áo của hắn.

- Ngươi... Không thể giết ta.

Tafron run giọng nói:

- Nếu ta chết, Thánh Thành sẽ hoàn toàn sụp đổ... Đến lúc đó, ai tới ngăn cản tà thú tàn sát bừa bãi? Nếu để chúng nó phá tan phòng tuyến Hermes, tứ đại vương quốc e rằng đều sẽ rơi vào ——

- Rơi vào hủy diệt?

Đối phương ngắt lời nói:

- Ngươi dùng lời nói này lừa gạt những tín đồ bên ngoài ngây thơ không biết còn được, ở trước mặt ta vẫn tiết kiệm hơi sức đi. Chúng ta đều biết tà thú đang tìm cái gì, nếu không phải các ngươi bắt nó dẫn đến nơi này, làm sao đám ngu xuẩn không có não kia lại có thể vào thời điểm trăng máu ma lực tràn đầy nhất, cái gì cũng không có chui vào trong bẫy băng tuyết?

- Không... Ta không hiểu ý của ngươi...

- Cái gì chứ, xem ra ngay cả di vật ngươi cũng chưa gặp qua.

Người đấu võ thần phạt sở hữu cùng khuôn mặt với Ellington nhún vai:

- Vậy thì thật đúng là đáng tiếc.

Tafron vừa định nói cái gì đó, bỗng nhiên cảm thấy cổ chợt lạnh, một luồng cảm giác tê liệt và lạnh như băng nháy mắt chiếm cứ ý thức của hắn.

Elena một cước đá bay đầu của lão già ra ngoài, nhìn thấy thi thể đối phương chậm rãi ngã xuống, mới cảm thấy mỹ mãn thu hồi trường kiếm:

- Đi thôi, phải làm chính sự rồi.

- Đợi đã, ngươi bị thương rồi.

Phía sau có người giữ nàng lại:

- Trước tiên cầm máu, bằng không thân thể sẽ không khống chế được.

- Miệng vết thương ở đâu?

- Bên hông, rách ra một cái lỗ, ngươi phải cởi áo giáp ra.

- Cái thân thể chết tiệt này, một chút cảm giác cũng không có.

Elena mắng một tiếng, cởi bỏ hai mảnh giáp trước sau cố định, lộ ra nửa người trên rắn chắc.

- Chậc chậc, coi dáng người này, đặt ở Taquila ít nhất giá trị năm mươi kim long.

Có người chen vào nói:

- Nói thật, ngươi có ở trước gương...

- Thôi đi Betty, chỉ là lời ảo tưởng có khác gì giày vò?

Người giúp Elena cầm máu ngắt lời nói:

- Thậm chí ta cũng không dám hồi tưởng ở những ngày ở Taquila, nhớ lại cuộc sống lúc đó, với hiện tại bị nhốt ở trong xiềng xích hư vô không có gì khác nhau.

- Carol nói không sai.

Lập tức có người đồng ý nói:

- Nếu ai có thể làm cho ta lại nếm được mùi vị đàn ông, ta bằng lòng trả giá mọi thứ lấy hắn làm chồng... Không, cung phụng hắn làm chủ cũng được.

- Đàn ông? Ta chỉ cần có thể ăn được bò bít tết nấu bơ thơm ngon đã thỏa mãn rồi.

- Ta muốn phơi nắng...

- Gặp quỷ, là ai nhắc tới này đề tài?

- Tiểu thư Betty.

- Ta, ta chỉ là thuận miệng nói thôi, lúc trước ta cũng muốn thân thể này để...

- Đều ngừng lại!

Elena tức giận gào lên một tiếng:

- Những người khác còn ở đỉnh tháp chờ chúng ta đó, tập trung vực dậy tinh thần, đừng quên mục tiêu chuyến này của chúng ta!

Đợi cho Carol xử lý xong miệng vết thương, nàng đi đầu chui vào mật đạo.

Theo thềm đá chật hẹp một đường đi vào tàng thư quán, một nhóm phù thủy khác đã trong phòng chờ đợi —— tuy rằng các nàng thoạt nhìn tất cả đều là dáng vẻ quân thần phạt.

Đây cũng là người chứng kiến cuối cùng còn sót lại của hội Liên Hợp.

Trong đáy lòng Elena thở dài, Natalia đại nhân, ngươi nhìn thấy một màn này không? Cuối cùng vẫn là chúng ta thắng.

- Tìm được vị trí di vật không?

- Chỗ cũ.

Người dẫn dắt của một đội khác Zoe tiến đến:

- Bố trí của nơi này giống y như đúc Thánh Thành Taquila. Nói làm sao các ngươi tiêu tốn thời gian dài? Như vậy không để một ai chạy thoát chứ?

- Đương nhiên, mọi thứ đều rất thuận lợi.

Elena ho khan hai tiếng:

- Vậy thì dựa theo giao ước...

- Hai người chúng ta cùng nhau tiếp xúc di vật.

Nàng gật đầu:

- Nếu đã như vậy, bắt đầu đi.

Di vật của Thần Minh là nguồn gốc của trận chiến Thần Ý, cũng là bí mật cao nhất của hội Liên Hợp. Trên thực tế, trước khi đế quốc phù thủy bại vong, các nàng cũng không biết được sự tồn tại của di vật. Thẳng đến khi trốn trong mê cung dưới lòng đất, trật tự ban đầu hoàn toàn bị tan rã, người may mắn sống sót mới từ trong miệng ba lãnh đạo đã biết hết thảy.

Bắt đầu từ lúc đó, các nàng không còn còn phân chia giai cấp, mỗi người đều là cá thể ngang hàng, vì tìm kiếm con đường chống lại ma quỷ, tất cả người may mắn sống sót đều quan trọng như nhau.

Nghĩ đến lúc chính mình sắp phải tiếp xúc vật do thần tạo, Elena cảm thấy tim đập cũng nhanh hơn.

Cho dù nàng biết đó chỉ là ảo giác mà thôi.

Đi theo Zoe tiến vào một cửa ngầm giấu sau giá sách, con đường hướng về phía điểm cao nhất của tàng thư quán.

Điểm cuối là một căn phòng hẹp không có cửa sổ, trừ đỉnh đầu ma thạch tỏa ra tia sáng u lam ra, cái gì cũng không có.

- Nơi này chính là phòng cầu nguyện theo như lời Pasha?

- Đúng vậy.

Zoe rút ra một thanh thiết chùy, dùng sức ném vào mặt tường. Theo một âm thanh khó chịu vang lên, trên tường chỉ để lại từng đốm trắng nhàn nhạt.

- Xem ra không ở bên này.

Nàng thay đổi vị trí, tiếp tục huy động thiết chùy —— sau mấy lần thử, theo một tiếng cót két giòn vang, trên bức tường đối diện lối vào xuất hiện một đường nứt.

- Tìm được rồi! Đến giúp ta đi.

Elena lấy ra trường kiếm, đi lên phía trước, một người đập một người nạy, rất nhanh mở ra một lỗ hổng cao bằng nửa người trên bức tường.

Sau lưng tường cũng không phải là hang động dưới lòng đất chỗ Thánh Điện bí mật, mà là một gian mật thất càng thêm nhỏ hẹp. Từ tiết diện của bức tường bị vỡ có thể thấy được, dường như nó rộng cỡ nửa cánh tay, hai bên đều bôi đầy vữa thật dày, phương pháp gõ nghe tiếng bình thường căn bản không thể phân biệt nó có gì không giống.

Ngay bên trong mật thất, Elena thấy được di vật của thần.

Bình Luận (0)
Comment