Lần đầu tiên Phyllis cảm thấy được chờ đợi là gian nan như thế, vốn tưởng rằng trải qua bốn trăm năm ma luyện, thời gian đã thành thứ không khiến nàng quan tâm nhất, không nghĩ tới một buổi sáng ngắn ngủi khiến cho nàng cảm thấy đứng ngồi không yên.
Nếu cách nói của Celine không sai, tìm được người trời chọn là ý nghĩa kết thúc trận chiến Thần Ý-- thiết bị thiên khiển có thể phá hủy tất cả ma quỷ, sứ mệnh của nàng cũng đến đây là kết thúc.
Không có thân thể giáo hội chế tạo, phần lớn di dân đều sẽ lần lượt tiến vào ngủ đông, mà lần này giấc ngủ dài rất có thể sẽ không có ngày tỉnh lại nữa; hoặc là dung hòa linh hồn cùng Eleanor đại nhân thành một thể, cống hiến một phần nhiệt lượng thừa cuối cùng của bản thân.
Nghĩ đến đây, trong lòng nàng sẽ gặp dâng lên cảm giác phức tạp khó có thể nói rõ, trừ chờ mong giải thoát đã lâu, cũng có một tia không nỡ. Sinh mệnh bị nhốt ở trong xác rỗng, cho dù có thể tiếp tục kéo dài cũng là một loại tra tấn, đợi sau khi chiến tranh kết thúc, nàng sẽ có thể nghênh đón sự yên nghỉ thật sự. Nhưng tưởng tượng đến sắp vĩnh viễn nhắm mắt, lại không có cách nào nhìn thấy thế giới mà Taquila vinh quang lần nữa, nàng lại cảm thấy khó có thể dứt bỏ.
Hai tâm trạng mâu thuẫn thay nhau đánh sâu vào nàng, thẳng đến buổi trưa.
- Chuẩn bị xong chưa?
Wendy xuất hiện trong đại sảnh tòa thành.
- Bất cứ lúc nào đều được.
Phyllis lập tức đứng lên.
- Đi theo ta.
Dưới sự dẫn dắt của Wendy, nàng xuyên qua một hành lang dài của hậu hoa viên do cây oliu tạo thành, đi vào một khu đất trống nhỏ hẹp. Ở dưới sự che đậy của hàng rào xung quanh và dây leo dày đặc, nàng chỉ có thể nhìn thấy một vùng trời nhỏ trên đầu, và cái “Lề đường” lúc đến. Muốn từ nơi này rời khỏi, nhất định phải quay về dựa theo đường cũ.
Phyllis nháy mắt lĩnh ngộ được ý đồ của đối phương, phù thủy chịu quan sát từng người sẽ xuất hiện ở cuối hành lang dài, khoảng cách này vừa không ảnh hưởng quan trắc, đồng thời cũng bảo đảm sự an toàn cho thành viên Liên Minh.
Nếu có dị động, hành lang dài này tuyệt đối là ranh giới mà nàng khó có thể vượt qua.
Phyllis không chỉ không cảm thấy phản cảm, ngược lại xem trọng quốc vương phàm nhân thêm vài phần -- ít nhất hắn không xem phù thủy như phụ kiện có thể có có thể không, trước khi chưa hoàn toàn lấy được lòng tin, cách làm của hắn không thể bắt bẻ.
Đến đây, Liên minh Phù Thủy trong cảm nhận của nàng chấm điểm đã vượt lên đến cấp bậc thánh thành, nếu nói không có quy mô và thủ đoạn, tổ chức phù thủy lại bị thế tục chèn ép còn không cách nào sinh ra đủ ảnh hưởng, hiện tại cộng thêm các nàng ở một phần trong lòng quốc vương, Liên Minh này đã lờ mờ có bóng dáng của hội Liên Hợp.
Sau khi Wendy rời đi không lâu, phù thủy đầu tiên rất nhanh xuất hiện trong tầm nhìn của nàng.
Chính là Akesha.
Khí người thăng cấp trẻ tuổi nhất thời đại Taquila triệu hồi ra một miếng tinh thể băng màu lam nhạt trong sáng, Phyllis đã hoàn thành quan trắc, cột sáng tương đương với Macy, đều không phải là người trời chọn mà nàng tìm kiếm.
Sau khi ra hiệu thí nghiệm hoàn thành, Akesha cũng không có rời khỏi hành lang dài, mà là đi thẳng về hướng nàng.
- Đại nhân?
Phyllis thoáng có chút bất ngờ.
- Ta cũng từng là một thành viên của tổ chức Quest, đối với đồ vật như ma thạch tràn ngập hứng thú, có lẽ ngươi sẽ không để ý ta cùng đứng ngoài quan sát chứ?
- Đương nhiên sẽ không.
Phyllis trước lắc đầu, sau đó đầy tôn kính gửi một lễ phù thủy cấp cao cho nàng:
- Đúng rồi, ta còn chưa cảm ơn sự trợ giúp của ngươi, nếu không phải lời nói đó của ngươi, ta chỉ sợ không nhanh như vậy có thể xác định người trời chọn.
- Đây cũng là lựa chọn của bản thân ngươi.
Akesha khoát tay nói:
- Tiếp tục xem đi.
- Vâng.
Tiếp theo từng phù thủy thi triển ra năng lực ở cuối hành lang, nàng đặt chiếc nhẫn giữa hai người, trừ quan sát cường độ của cột sáng ra, Akesha còn có thể ghi chép kết quả vào.
Lúc này, Phyllis cũng phát hiện không ít chanh quang chói mắt -- ví dụ một vị phù thủy tên là Soria, độ rộng cột sáng đã vượt qua hai vai, so với Anna và Nightingale còn hơn hẳn một bậc. Mà một phù thủy khác Evelyn, cường độ cột sáng vô cùng kinh người, dường như đạt tới gấp hai lần Anna.
Trừ điều này ra chanh quang khá mạnh còn có Echo và Asha, cũng đều đạt tới trình độ chiều rộng bằng với thân thể.
Mà trong thành viên Liên Minh bắt mắt nhất là Foliage.
Khi nàng điều động ma lực, trong phút chốc Phyllis cho rằng bản thân thấy được Eleanor đại nhân, vô số luồng chanh quang cỡ độ dày ngón tay từ xung quanh dâng lên, xông thẳng phía chân trời, giống như hàng rào nối tiếp trời đất -- những cột sáng này đến từ mỗi thực vật ở trong hoa viên, chúng nó hô ứng ma lực của Foliage, giống như từng sinh linh sống động. Mà cột sáng trên đỉnh đầu bản thân Foliage đã tiếp cận sát rìa của ma thạch ngũ sắc, không kém Eleanor đại nhân chút nào.
Nháy mắt khi cột sáng nở rộ, Phyllis cảm nhận được trái tim của mình suýt chút nữa nhảy ra khỏi lòng ngực, dường như cho rằng Foliage chính là người trời chọn mà những người sống sót Taquila cầu mong. Nhưng mà sau khi mạnh mẽ áp chế tâm trạng kích động, nàng phát hiện cột sáng vẫn cách rìa ma thạch khoảng cách một chút như vậy -- chanh quang chiếu rọi ra cũng không thể tùy sự thay đổi gần xa của mục tiêu quan sát mà biến hóa, chỉ cần dán tại trước mắt, cảnh tượng nhìn thấy là biểu hiện chân thật của chìa khóa.
Mặc dù toàn bộ hậu hoa viên đều dâng lên cột sáng, nhưng chúng nó cũng không phải là bức tường ánh sáng mà bản thân thấy được -- cột sáng dày đặc cố nhiên to lớn, nhưng trước sau không san sát với nhau.
Nàng cũng không phải người trời chọn.
Sau khi thở ra một hơi, Phyllis buông chiếc nhẫn xuống, lặng lẽ chờ đợi phù thủy tiếp theo ra sân.
Nhưng mà đến cuối cùng, nàng cũng không có thể nhìn thấy bức tường ánh sáng hùng hậu đó.
- Đây chính là tất cả mọi người của Liên minh Phù Thủy.
Akesha khép lại bản ghi chép:
- Foliage là người trời chọn mà ngươi muốn tìm sao?
- Người trời chọn không ở bên trong...
Phyllis im lặng một trận mới lẩm bẩm nói:
- Cho dù cột sáng của nàng rất kinh người... Nhưng cách chanh quang mà buổi tối ta quan sát được còn kém xa.
Vốn dĩ trái tim nàng không dễ dàng gì lắng đọng lại lần nữa nóng ruột lên, vì sao có thể như vậy? Chẳng lẽ Roland Wimbledon giấu người trời chọn đi? Hay là toàn bộ thành viên Liên minh Phù Thủy cũng không đến đông đủ? Rốt cuộc hắn không muốn kết hợp với Taquila cùng nhau đối kháng ma quỷ, hay là vốn dĩ không yên tâm phù thủy đế quốc đã từng thống trị qua toàn bộ đại lục?
Từng suy nghĩ lóe ra trong đầu, từng cái lại bị nàng phủ quyết -- không, cái này nói không thông, đối phương không có ma thạch ngũ sắc, không thể trước đó giấu đi người trời chọn. Hơn nữa trong chuyện đối kháng ma quỷ Akesha đại nhân tuyệt đối sẽ không cấu kết với phàm nhân để lừa gạt mình, lúc này nhất định phải bình tĩnh... trách mắng và hoài nghi vô cớ sẽ chỉ khiến sự việc trở nên càng tồi tệ hơn.
- Buổi tối?
Akesha nhíu nhíu mày:
- Các phù thủy bình thường sẽ không ở trong phòng luyện tập năng lực, hơn nữa lúc ấy có lẽ ngươi ở tòa lầu ngoại giao mới đúng, ma thạch có thể quan sát được khoảng cách xa như vậy sao?
- Ta quả thật thấy được cột sáng của người trời chọn... Không chỉ chiều rộng vượt quá tưởng tượng, khoảng cách cũng vượt qua phạm vi ma thạch có khả năng cảm ứng được, nói là kỳ tích cũng quá.
Phyllis dùng hết ngữ khí có thể nhẹ nhàng nói:
- Ta lấy danh nghĩa của Taquila xin thề.
- Ta biết rồi.
Akesha gật đầu:
- Vậy thì giao chiếc nhẫn cho ta đi.
- Đại nhân, ý của ngươi là...
Nàng hơi sửng sốt.
- Với tính tình của Nightingale, tuyệt đối không thể mặc kệ ngươi vào ban đêm tiến vào khu vực tòa thành, nếu người trời chọn thật sự ở trong tòa thành, ta đến giúp ngươi tìm được nàng là được rồi.