- Điểm đầu tiên, tới tay.
Andrea tao nhã phủi tóc dài để gạt tuyết dính ở trên đỉnh đầu xuống, dẩu môi nói với Ashes:
- Việc khuân vác tiếp theo sẽ giao cho ngươi.
- Đợi chút… tại sao lại là ta chứ?
Ashes trợn tròn hai mắt.
- Ngươi sức lực lớn mà.
Nàng dang tay nói:
- Đây chính là tiểu đội thi đua, tự nhiên cần cùng nhau hoàn thành. Nghe cho kỹ đây, chúng ta đại biểu cho thể diện của Đảo Trầm Thụy, nếu bởi vì tốc độ khuân vác của ngươi quá chậm dẫn đến bị thua trận, ta sẽ nói từ đầu đến đuôi cho Tilly điện hạ.
Thắng lợi mang tính áp đảo! Nightingale, ngươi nghe thấy chưa? Andrea đắc chí nhìn Ashes tuy rằng có vẻ không phục nhưng lại chỉ có thể xoay người vác tà thú đã hôn mê lên, trong lòng cảm thấy vô cùng thoải mái.
Dù sao nàng không thể vác nổi thứ nặng chết này được.
- Ngươi đợi ở đó đừng động, ta sẽ nhanh chóng trở về.
Người siêu phàm vác chủng lợn rừng to khỏe lên trên vai, quay lại dặn dò.
- Ta biết rồi, mau đi đi.
Đợi đến khi Ashes rời đi, Andrea ngửa đầu hỏi về phía rừng rậm:
- Foliage, cảm phiền nói cho ta con tà thú tiếp theo ở đâu.
- Ở bên phải ngươi, ngoài bốn trăm năm mươi mét, chủng Tuyết Lang.
Chạc cây đu đưa:
- Nhưng mà ngươi không đợi nàng sao?
- Đương nhiên không, như vậy quá chậm.
Andrea suy tính một phen:
- Ừm… ước chừng hơn chín trăm bước, ta xuất phát, xin nhờ nói vị trí mới của ta cho nàng.
Foliage trầm mặc một lúc:
- Ta hiểu rồi.
- Yên tâm, chẳng qua chỉ là một con sói ngốc mà thôi, có ngươi nhắc nhở, nó sẽ không chạm được vào ta.
Cho dù là chủng hỗn hợp to lớn lần trước đã gặp phải, ở trước mặt năng lực mới của nàng chỉ có con đường chết, mũi tên ma lực ban đầu có uy lực kinh người, nhưng tầm bắn chỉ có mười bước, mà bây giờ chỉ cần ma lực đầy đủ, nàng đủ để bắn viên đạn có uy lực ngang nhau ra ngoài trăm thước, phối hợp thêm với năng lực nhánh đánh mục tiêu chính xác, cho dù tà thú có mọc thêm hai đôi cánh đều không chạy thoát khỏi đòn đánh của nàng được.
Trận đấu lần này, nàng thắng chắc rồi.
- Xin lỗi, ta không nghĩ tới hắn sẽ để ngươi tham dự chuyện vặt này.
Phyllis nhìn Akesha đi trước mặt:
- Lúc đó ta chỉ thuận miệng đáp ứng thôi.
Ban đầu khi nghe được đề nghị như thế, nàng chưa hề lo lắng nhiều lắm, bởi vì bị mất vị giác cho nên Kei Os Drinks lại có ngon lành nữa thì cũng không hề có lực hấp dẫn với nàng, khiến cho nàng đáp ứng chỉ vì một phần rất hiếu kỳ đơn thuần thôi, dù sao đang rảnh rỗi không có việc gì làm, không bằng nhân cơ hội quan sát năng lực chiến đấu của Liên minh Phù Thủy là được. Kết quả không hề nghĩ tới, trận đi săn này lại là trận đấu phân tổ, mà đồng đội của nàng lại là Akesha đã từng là phù thủy cấp cao trẻ tuổi nhất.
- Không sao cả, so với việc cả ngày ở trong phòng thí nghiệm nghiên cứu ma thạch, thỉnh thoảng ra ngoài hoạt động cũng không tệ.
Akesha nhún nhún vai:
- Nếu ta không định lãng phí thời gian, từ mới đầu đã không đáp ứng bệ hạ rồi.
- Là như vậy sao? Thế… chúng ta tùy tiện bắt mấy con tà thú về cho đủ số chứ?
- Như vậy sao được, đây là trận đấu.
- Nhưng không phải quốc vương đã nói tình hữu nghị hạng nhất, trận đấu hạng hai sao? Những người khác đều đã đáp ứng như vậy.
- Nhưng trong lòng các nàng lại không thật sự cho rằng vậy, nhìn vẻ mặt đã biết được mấy tên kia đánh chủ ý gì rồi. Cho dù không có Kei Os Drinks làm phần thưởng, Lightning và Andrea đều không muốn bị thua bởi bất cứ kẻ nào.
Akesha dừng lại một chút:
- Nếu là thi đấu bình thường thì thôi, nhưng bây giờ chúng ta là đội đại biểu cho Taquila, đúng không?
- Đúng…
Không biết vì sao, Phyllis lại cảm thấy đối phương tràn ngập ý chí chiến đấu.
- Một khi đã như vậy, phải thắng trận đấu.
Akesha dừng bước lại, trong tay ngưng kết ra nhiều bông tuyết.
Âm thanh của Foliage gần như đồng thời vang lên:
- Phía sau các ngươi, ngoài hai trăm mét, chủng hỗn hợp sói ưng, đang cấp tốc đến gần!
Phyllis lui lại hai bước, nhìn cánh rừng tuyết trắng xóa sau lưng, theo một tiếng hét dài, một quái thú lông trắng thân hình thon dài xuất hiện trong đống tuyết. Khi cánh của nó mở ra, giống như đang trượt trên mặt đất, hạ tiếng động lúc di chuyển xuống thấp nhất, thảo nào nàng không chú ý được sau lưng có kẻ địch đang đến gần.
Nhiệt độ bên người Akesha chợt giảm xuống, đất tuyết lập tức kết thành một mặt băng cứng rắn, ngay khi kẻ địch tới gần, nàng ném bông tuyết bén nhọn trong tay ra khiến cho chủng hỗn hợp lắc mình né tránh, sau đó mất đi cân bằng trên tầng băng bóng loáng.
Phù thủy cao cấp lại như dẫm trên đất bằng, linh hoạt trượt tới bên người quái vật, hai tay đặt trên da lông nó, lập tức đã biến thành nửa khối băng điêu.
Phương thức chiến đấu như nước chảy mây trôi, không hổ là thiên tài của Taquila, Phyllis kính nể nghĩ. Cho dù Akesha thân là thành viên tổ chức Quest, còn chưa hề lên chiến trường chân chính, nhưng vẫn có thể thấy được nàng bỏ không ít công sức cho huấn luyện chiến đấu. Đặc biệt là kết hợp giữa nhịp bước với năng lực đã tạo thành một ưu thế lĩnh vực có thể chiếm cứ chủ động thật lớn, nếu như chiến đấu với nàng trên băng tuyết, nhất định sẽ bị nàng hạn chế khắp nơi.
- Ngươi phát hiện ra nó như thế nào vậy?
Phyllis tò mò hỏi.
- Dưới chân ta triệu hoán một miếng băng mỏng, chỉ cần gần đó có thứ gì bước vào trong tuyết, ta đều có thể nhận ra được…
- Thì ra là thế…
Nàng nhìn chủng hỗn hợp chỉ lộ cái đầu ra ngoài, thân thể đã bị bông tuyết bao trùm:
- Bây giờ ta kéo nó đi ra chỗ tường thành?
- Để lại ở đây đi, tạm thời không đông lạnh chết nó được, chờ bắt thêm vài con lại cùng mang đi qua.
Akesha khoát tay:
- Chúng ta mau chóng tìm con tà thú tiếp theo.
Nàng đang nghiêm túc, Phyllis ý thức được phù thủy cao cấp trẻ tuổi này thật sự mong thắng được trận đấu.
Là vì nàng đại biểu cho Taquila sao? Như vậy trong đàm phán sau này, nàng sẽ nghiêng về thành Neverwinter hay nghiêng về nhóm người Taquila sống sót đây/
Vấn đề này khiến Phyllis tâm tình thấp thỏm.
Đi ra chưa được vài bước, nàng đã không nhịn được mở miệng nói:
- Akesha đại nhân…
- Đừng gọi ta như vậy, cứ gọi thẳng tên ta là được rồi.
Akesha quay đầu lại:
- Lúc trước ngươi nói phù thủy Taquila đã không còn lấy trình độ năng lực để phân địa vị nữa, mà tất cả mọi người ngang hàng ở chung?
- Đúng… Từ sau khi Eleanor đại nhân hy sinh bản thân, đồng bạn sống sót càng ngày càng ít, mọi người dần dần tạo thành nhận thức chung… Kể cả là người tấn chức cao cấp của Hội Liên Hợp hay là phù thủy nguyên sơ bình thường nhất đều không hề có ngăn cách về thân phận. Mỗi một phù thủy đều quan trọng như nhau, chính là do Pasha nói ra.
- Ta cũng không cần ngoại lệ.
Nàng gật gật đầu:
- Nhìn người của Liên minh Phù Thủy lấy tỷ muội xưng hô, có đôi khi ta sẽ cảm thấy các nàng mới là kẻ kế thừa của thời đại mới.
- Ta hiểu rồi.
Phyllis chần chừ:
- Ta có thể hỏi ngươi một chuyện không… Ngươi rốt cuộc đối đãi với phù thủy Taquila và thành Neverwinter như thế nào?
- Ngươi hỏi chính là ta rốt cuộc trung thành với bên nào sao?
Akesha dừng bước lại.
Phyllis không hề tránh né ánh mắt nàng, một điểm này vô cùng quan trọng đối với các nàng.
- Ta trung thành với tín niệm của chính ta.
Nàng đáp lại.
- Tín… niệm?
- Không sai, cho nên ta hy vọng các ngươi có thể dời vào Tây cảnh Greyfort, ở dưới sự lãnh đạo của Roland Wimbledon, cùng nắm tay với thành Neverwinter chống lại ma quỷ.