Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 717

Chương 717
Chương 717

Thời gian chôn thuốc súng đen và lắp đặt kíp nổ còn lâu hơn dự tính của Roland một chút, chủ yếu là vận chuyển từng thùng thuốc nổ đến địa điểm định trước ngoài thành hết sức phiền toái, tuyết đọng không quá đầu gối khiến xe ngựa hành động hơi bất tiện, mỗi khi gặp tà thú quấy nhiễu còn bị gián đoạn vận chuyển, cho dù có Lian hỗ trợ đào hầm lấp hố, nhưng vẫn cần thời gian một tuần mới sắp xếp thỏa đáng được.

Vì để đảm bảo hiệu quả nổ tốt nhất, tất cả thuốc nổ ở khu vực chôn lấp đều được kích nổ bằng ngòi nổ điện, nguyên lý của ngòi nổ điện cực kỳ đơn giản, bởi vì không cần lo lắng đến mang theo và tích trữ, cơ bản chỉ dùng một đoạn ống đồng dày đặc và hai cây dây dẫn tạo thành, trong ống đồng có mồi lửa, mà giữa dây dẫn nối mảnh sợi đồng để hình thành đoản mạch. Khi điện được truyền qua, sợi đồng sẽ cháy đỏ, đồng thời kích nổ mồi lửa chung quanh.

Toàn bộ dây dẫn ra đều được Lian chôn dưới đất, chiều sâu gần năm thước bảo đảm cho dù không có vỏ bọc bảo vệ thì đường dẫn sẽ không hề bị đại bác trên mặt đất hoặc tà thú ảnh hưởng đến. Cuối cùng, tất cả dây dẫn đều cùng tập trung vào trong bàn điều khiển trên tường thành, muốn kích nổ thuốc nổ ở khu vực nào, chỉ cần gạt tay cầm máy phát điện tương ứng là được.

Vì thế diễn tập chỉ còn lại một công việc cuối cùng là chuẩn bị mục tiêu sống.

- Khụ khụ, hành động săn bắt tà thú lần này, tình hữu nghị hạng nhất, thi đấu hạng hai, bảo vệ an toàn ưu tiên nhất, không thể rời khỏi khu vực giám sát của Foliage, hiểu chưa?

Đứng ở trên tường thành, Roland quan sát “Người dự thi” đang xếp thành một hàng trước mặt.

Vì mục đích công bằng, cũng vì để giảm bớt gánh nặng cho Foliage, các phù thủy dự thi tổng cộng có sáu người được chia thành ba tổ, theo thứ tự là Ashes và Andrea đội đại biểu cho Đảo Trầm Thụy, Lightning và Macyy đội đại biểu cho thành Neverwinter, cùng với Phyllis và Akesha đội đại biểu cho Taquila.

Hắn vốn còn định kêu Iphies và Annie ghép lại thành một đội đại biểu cho Wolfheart, nhưng mà hai người này lại không hề tình nguyện tham dự săn bắn, các phù thủy Wolfheart khác lại không hề có năng lực chiến đấu nên hắn chỉ đành phải từ bỏ.

- Đã rõ!

Mọi người đồng thanh đáp lại, đặc biệt là Andrea Quinn vô cùng hăng hái tinh thần. Kể từ sau khi nhấm nháp Kei Os Drinks, phù thủy quý tộc đứng đầu tam đại gia tộc đến từ Dawn Kingdom này đã hoàn toàn bị mê hoặc trong hương vị độc đáo của rượu Rồng Lửa, thậm chí còn hy vọng có thể dùng số lượng Kei Os Drinks định mức một tháng của mình để đổi lấy nửa lọ rượu Rồng Lửa còn lại duy nhất kia.

Đối với việc này, câu trả lời của Roland chính là nếu như có thể lấy được hạng nhất thì không phải không thể.

- Quy củ rất đơn giản, lấy thời gian một ngày làm hạn định, ai có thể bắt được càng nhiều tà thú thì người đó chính là hạng nhất, nhưng cần phải nhốt được vào trong lồng mới được tính.

Hắn chỉ vào lồng sắt để ở phía dưới tường thành:

- Mặt khác nếu như có ai rời khỏi khu vực theo dõi của Foliage, tiểu tổ sẽ trực tiếp mất đi tư cách. Như vậy, hành động săn bắt bây giờ bắt đầu!

- Nha!

Vừa dứt lời, Lightning va Macy đã bay vút lên không trung đầu tiên, bay về phía rừng rậm Dodge, hai đội còn lại chỉ có thể dựa vào hai chân để đi.

- Ngươi cảm thấy ai có thể thắng?

Chờ sau khi ba tiểu đội dự thi rời khỏi tường thành, Tilly mỉm cười hỏi.

Từ trong nụ cười của nàng, Roland luôn cảm thấy ẩn chứa một ý tứ gì khác:

- Ừm… ta đoán chắc là Lightning và Macy. Năng lực của các nàng thật sự không thể coi là mạnh nhất, nhưng phải nhốt tà thú vào trong lồng mới được tính điểm, vậy hành động mau lẹ của các nàng không thể nghi ngờ càng chiếm ưu thế hơn.

- Không bằng chúng ta đánh cuộc đi, ca ca.

Nàng nhếch miệng lên:

- Ta đoán tổ của Đảo Trầm Thụy hạng nhất.

Andrea và Ashes sao? Roland suy nghĩ, hai người kia một người là phù thủy chiến đấu tầm xa chuyên nghiệp, một người lại là người siêu phàm, về mặt thực lực thì không cần nghi ngờ. Nhưng mà tiêu diệt kẻ địch là chuyện rất dễ dàng với các nàng, nhưng vây bắt lại khó giải quyết hơn nhiều, lại còn thuận lợi bắt về thì nhất định phải đánh mỗi con tà thú đến nửa sống nửa chết mới được, tinh lực tiêu phí còn lớn hơn trực tiếp giết chết mục tiêu, muốn đạt được đệ nhất chỉ sợ hơi khó khăn.

Đây dường như là một mối buôn bán kiếm lời ổn mà không lỗ.

- Được, đánh cược cái gì?

- Nếu ta thắng, ừm… Sau này phần lợi nhuận thu được khi bán Kei Os Drinks, ta hy vọng có thể chi một nửa để thưởng cho phù thủy có cống hiến xuất chúng cho sự nghiệp phát triển thành thị.

Bản thân Evelyn chính là người của Đảo Trầm Thụy, hơn nữa hành động này có tác dụng hấp dẫn càng nhiều phù thủy đến, cũng không tính là một chuyện xấu. Trên thực tế, cho dù nàng không đề cập đến thì Roland cũng có tính toán như vậy.

- Không thành vấn đề, nếu như ngươi thua thì sao?

- Về sau ta sẽ ở lại thành Neverwinter, có được không?

Roland hơi ngẩn ra, quay đầu sang nhìn Tilly, lại phát hiện nàng không giống như đang nói đùa:

- Thật sao?

- Đương nhiên là thật.

Trong ánh mắt của Tilly lộ ra vẻ giảo hoạt:

- Nhưng mà ngươi cũng không chắc có thể thắng đâu, không tin cứ chờ xem.

- Ta cũng cảm thấy thế.

Nightingale trong sương mù nói khẽ bên tai:

- Mới vừa rồi đã quên nói cho ngươi… Ma lực của Andrea đóng băng.

- Phía trước bên trái ngoài một trăm hai mươi lăm mét, một con tà thú chủng lợn rừng đang tới gần các ngươi.

Thân cây đung đưa làm rơi một đống tuyết đọng, tiếng chạc cây và lá anh đào thường xanh cọ vào nhau tạo thành giọng điệu riêng của Foliage, lấy phương thức này, Foliage có thể giám thị toàn trường đồng thời đối thoại với mọi người.

- Hả… Một trăm hai mươi lăm mét là bao xa vậy?

Andrea vẫn không quen với đơn vị đo lường mà Roland mới ban bố, cau mày suy tư nói:

- Một mét là hai bước… như vậy một trăm hai mươi lăm mét chính là…

- Không cần tính đâu.

Ashes trợn trừng mắt, rút Ashbringer sau lưng xuống:

- Ta đã nghe được tiếng bước chân của nó.

Một lát sau, một bóng dáng màu đen xuất hiện trong rừng rậm, chính là lợn rừng do tà thú hóa thành, cái đầu tương đương với người trưởng thành, răng nanh màu nâu xám có kích thước gần bằng cánh tay.

- Ngươi đừng ra tay, bắt sống mới được tính.

Andrea huýt sáo với tà thú:

- Đến chỗ ta đây nè!

“Ụt ụt” chủng lợn rừng phun ra khí trắng hình tròn, trừng đôi mắt màu đỏ tươi lên, nhào thẳng về phía phù thủy tóc vàng đang khiêu khích nó. Nếu như là thợ săn bình thường gặp phải cảnh tượng này thì tuyệt đối sẽ không sinh ra ý tưởng đối đầu chính diện, hoặc nhanh chóng trèo lên đại thụ gần nhất hoặc tùy thời tránh né, về phần có thể sống sót dưới răng nanh của tà thú và bị giẫm đạp lên hay không lại là một chuyện khác.

Nhưng Andrea vẫn không nhúc nhích, nàng thậm chí còn không lấy súng trường yêu quý ở sau lưng xuống, mà dang tay ra, khép ngón trỏ với ngón cái thành một hình thoi. Xuyên qua hình thoi này, lợn rừng đã cách nàng tầm mười bước, nàng đã có thể nhìn thấy đối phương nhễu nước miếng và một đống lông bờm sáng loáng.

- Ầm.

Nàng nói khẽ.

Một dòng khí cường đại đột nhiên từ trong lòng bàn tay nàng bắn ra, đồng thời phát ra tiếng nổ vang giống như nổ mạnh, chủng lợn rừng giống như bị đánh lên một bức tường vô hình, toàn bộ thân hình đều bay lên. Tuyết đọng dưới chân lập tức trở thành hư không, bốc lên màn sương trắng dày đặc, thân thể tà thú khổng lồ bốc lên hai vòng, sau đó nặng nề nện xuống đất, không hề phát ra tiếng kêu thảm thiết, khóe miệng đã phun ra bọt máu, chổng vó lên trời mà run rẩy.

Đây là năng lực mới của Andrea, thông qua quan sát sự khác nhau giữa cung tiễn và súng cùng với học tập bắt buộc của Tilly điện hạ, nàng đã lĩnh ngộ được phương hướng tiến hóa của mình: Nếu hai thứ đều chuyển năng lượng lên trên mũi tên hoặc viên đạn, vì sao không thể trực tiếp từ ma lực cung cấp năng lượng cần bắn chứ? Trong hơn hai tuần đi thuyền, nàng dần dần nắm giữ được kỹ xảo chiến đấu hoàn toàn mới này.

Cho dù khi trong tay không có vật thể dùng làm viên đạn, chỉ dựa vào lực đánh vào cũng có thể sát thương kẻ địch. Thêm với loại thuật bắn này chỉ có liên quan đến ma lực của nàng, uy lực của nó vượt xa búng ngón tay bắn ra trước đó, giống như cung tiễn và súng vậy. Khi một lần phóng thích toàn bộ ma lực, vật thể phóng ra thậm chí còn làm bị thương đến chính nàng.

Bình Luận (0)
Comment