Sau cuộc diễn tập, Phyllis, cùng với Akesha, lần thứ hai đến lâu đài của lãnh chúa.
Bước vào văn phòng, vẻ mặt của Roland Wimbledon vẫn như lần trước, không hề lộ ra vẻ đắt ý, như thể đây chỉ là một chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.
Tuy nhiên, lần gặp gỡ này, nàng cảm thấy trọng lượng của con người ngồi sau chiếc bàn tử đàn kia nặng hơn rất nhiều, miệng vô thức thốt ra kính ngữ,
- Bệ hạ, trước khi liên hệ với phù thủy Taquila, ta muốn hỏi người vài vấn đề.
- Nói đi,
Roland gật đầu.
- Các vũ khí phòng thủ mà người vừa biểu diễn, có thể được sản xuất hàng loạt không?
Nếu kế hoạch tìm kiếm Người trời chọn không thuận lợi, cuộc chiến với ma quỷ chắc chắn sẽ tiếp tục kéo dài nhiều năm, nếu loại vũ khí này thực sự cần gần mười ngàn người để chế tạo mà sản lượng lại không tăng lên, thành Neverwinter sẽ vẫn như cũ phải đối mặt với một trận chiến khó khăn.
Đến lúc đó, bản thân cũng có thể giành thêm địa vị cho những người sống sót ở Taquila.
Xét cho cùng, Đội quân thần phạt gồm 100 người do phù thủy điều khiển chắc chắn là một lực lượng không thể khinh thường. Khi pháo cứ điểm không đến kịp để đối phó với những con thú công thành vọt ra từ Tứ diện bát phương, thì phải dựa vào họ để mở đường máu rồi.
Đối phương lộ ra vẻ tươi cười,
- Đầu tiên ta phải nói một điều là pháo cứ điểm không phải là một vũ khí phòng thủ thuần túy. Mặc dù trông rất nặng và khó vận chuyển bằng sức người hoặc gia súc, nhưng nó không phải là một vấn đề khó khăn đối với một số vật chở khác. Trên thực tế, chỉ cần nó được cải tiến một chút, là có thể biến thành vũ khí vừa tấn công vừa phòng thủ.
- Vật… chở?
Phyllis lặp lại. Lúc trước khi đến tòa thành này, nàng đã nghe Akesha kể là khi nói chuyện với Bệ hạ, người thường tạo ra một số từ ngữ khó đọc, hầu hết đều rất là thẳng thắn, nếu như không hiểu thì cứ trực tiếp nói ra, thường thì hắn sẽ rất vui lòng giải đáp thắc mắc đó nha.
Quả nhiên, Roland chà xát hai bàn tay vào nhau và nói:
Bất cứ thứ gì có thể vận chuyển nó đều được, ví dụ, đơn giản nhất là ... một chiếc barque, nó cũng có thể được coi như là một tải cụ.
- Nhưng loại tàu lớn này chỉ có thể vận chuyển trong khu vực biển có xoáy nước thôi a.
- Ta chỉ đưa ra một ví dụ, sau này, sẽ có những phương tiện có thể đi lại tự do trên sáu thuộc địa -- thành Neverwinter đang nghiên cứu chế tạo về thứ này, tuy rằng việc vận chuyển pháo cứ điểm có lẽ chỉ là nghề tay trái của nó mà thôi.
Một loại vũ khí chiến tranh có thể đi lại thoải mái trên đường và chở đồ nặng như vậy? Nhưng nghe Quốc vương nói, hình như không phải đặc biệt chuẩn bị cho hỏa pháo. Ngay khi nàng muốn hỏi thêm vài câu, Roland đã đón ý bước xuống tiếp tục nói:
- Về vấn đề sản lượng, đợi khi thế hệ gia công công cụ mới trở nên phổ biến, ta tin rằng nó sẽ phủ kín toàn bộ tường thành nơi biên cảnh trong vòng một hoặc hai năm nữa.
Câu trả lời này khiến Phyllis thầm hít một hơi khí lạnh, phủ kín tường thành trong vòng một hai năm? Cho dù là máy bắn đá và máy bắn tên, cũng không thể tạo ra nhiều cái như vậy trong một khoảng thời gian ngắn đi?
Nếu đúng như vậy, các phù thủy sống sót của Taquila có lẽ khó có đất dụng võ rồi.
Xem như đây là một câu trả lời nửa tốt nửa xấu đi, có lẻ địa vị của họ sẽ thấp hơn các tổ chức phù thủy khác, nhưng ... có thể tránh được không ít thương vong vẫn tốt hơn.
Song, theo kinh nghiệm trước đây của mình, nàng quyết định tạm không nhắc đến mối nghi ngờ của mình mà chuyển qua chủ đề khác.
- Ta hiểu rồi, thưa Bệ hạ. Câu hỏi thứ hai là, ta thấy trong cuộc diễn tập hỏa lực lúc nãy, tiếng nổ cuối cùng không giống tiếng của pháo cứ điểm, nó có phải là phương pháp gây sát thương cực mạnh mà người đang nắm giữ không?
Khi hỏi ra câu hỏi này, Phyllis chú ý tới nụ cười kỳ lạ đang lộ ra trên khuôn mặt của Roland,
- Nếu dựa vào những kỹ thuật đã nắm vững mà nói thì nó chỉ có thể được coi là loại kém nhất ở cấp độ 1.
- Thấp ... nhất?
Nàng kinh ngạc hỏi.
- Lẽ nào người có thể tạo ra một vụ nổ mạnh hơn nó nữa sao?
- Không mức độ nào dành cho vụ nổ cả,
Roland lắc đầu,
- Cấp thứ hai là cấp độ vũ khí mà thành Neverwinter thực sự sở hữu vào lúc này, sau đó là cấp độ thứ ba… Ở cấp độ đó, việc một thành phố có thể bị san bằng thành bình địa chỉ trong một hơi thở cũng không phải là không thể.
Phyllis hoàn toàn sững sờ, theo bản năng nàng muốn nghĩ câu nói này là chuyện vô căn cứ, phá hủy cả một thành phố chỉ bằng một lần duy nhất? Đó không phải là sức mạnh mà một con người hay một phù thủy có thể làm được, chỉ có Thần Minh mới có thể làm được điều này. Nhưng nhìn thấy ánh mắt sáng ngời kỳ lạ của đối phương, nàng phát hiện mình không thể dễ dàng bác bỏ những lời này được.
Cuối cùng, nàng chỉ có thể hạ giọng hỏi:
- Đó là loại vũ khí gì?
Roland không trực tiếp trả lời, mà chậm rãi mở miệng sau khi uống một ngụm trà,
Ngươi nghĩ cảnh tượng vụ nổ cuối cùng vừa rồi giống cái gì?
Điều này thì có liên quan gì đến sự nghi ngờ của ta? Nàng nhắm mắt lại, suy nghĩ một chút rồi nói:
- Một mặt trời mới.
Nếu coi khói bụi như những đám mây, thì quả cầu lửa màu đỏ cam bốc lên từ giữa không trung chắc chắn là mặt trời mọc vào lúc bình minh.
- Đúng vậy, chỉ là một vòng ánh nắng ban mai đỏ thẫm mà thôi, mà vũ khí cấp ba chính là mặt trời thật.
Roland nhếch lên khóe miệng, giống như đang nói về một thứ thần thánh do các vị thần minh tạo ra,
- Ngươi không có cách nào nhìn thẳng vào nó, bởi vì nó sẽ làm bỏng mắt ngươi. Nếu đến quá gần nó, ánh sáng nở ra sẽ khiến ngươi toàn thân bốc cháy. Nhiệt độ trung tâm của nó có thể biến tảng đá thành chất khí, làn sóng không khí sản sinh ra đủ để đẩy sập cả ngôi nhà.
Cách miêu tả này khiến Phyllis rùng mình, nàng không còn phân biệt được người bên kia đang Ba hoa chích chòe hay nó thực sự có chuyện như vậy.
- Vậy làm thế nào mới có thể chế tạo ra nó?
- Có hai nhiệm vụ cấp sử thi phải hoàn thành, một nhiệm vụ có tên là phóng xạ ánh sáng, nhiệm vụ còn lại có tên là Khoảng cách của Mặt trời, và còn —
- Bệ hạ!
Akesha nhíu mày ngắt lời hắn.
- Làm ơn đừng nói sảng vào lúc này,
Giọng nói của Nightingale cũng truyền vào tai Phyllis.
Nhiệm vụ sử thi? Phóng xạ ánh sáng? Hiện tại ngay cả một từ nàng cũng không thể hiểu. Nhìn về phía Akesha, Akesha bất đắc dĩ nhún nhún vai về phía nàng.
- Khụ khụ, dù sao nó cũng rất phức tạp, vì vậy ta cần thêm nhiều phù thủy để thúc đẩy công việc nghiên cứu của mình, cộng với các cuộc triển khai công nghệ khác nhau ở thành Neverwinter.
Roland ho khan hai lần,
- Tất nhiên, những gì ngươi tìm thấy trong di tích không chừng có thể sẽ giúp được gì đó, vì vậy ta hy vọng có thể mau chóng tiến hành một cuộc đàm phán thấu đáo hơn.
Phyllis nhìn vị Quốc vương người phàm một cách phức tạp, rồi tháo chiếc nhẫn trên tay nàng xuống.
- Theo ước định, ta sẽ liên lạc với Pasha và những người sống sót khác cho người. Khi ta nghiền nát viên ma thạch năm màu này, họ sẽ có thể cảm ứng được vị trí của ta, nhưng nếu muốn nói chuyện trực tiếp, e rằng phải mất một hai ngày... bởi vì ta không biết khi nào thì Pasha mới chuẩn bị được hạch tâm ma lực.
- Bất kỳ chỗ nào cũng nói chuyện được sao?
- Đúng vậy, nhưng điều kiện cho phép là phải ở một nơi tương đối rộng rãi.
- Hử… Vậy thì hãy đập nát ma thạch ở sảnh tiếp khách đi, trông cũng trang trọng hơn.
Roland nói với Akesha,
- Ngươi đưa nàng đến đó là được.
- Vâng, thưa bệ hạ.
Sau khi rời văn phòng, Phyllis hít một hơi thật sâu.
Những gì có thể nàng đều đã làm hết rồi, kế tiếp phải xem phản ứng của những người sống sót như thế nào rồi.