Khi Roland đi vào phòng tiếp khách đã lập tức bị quầng sáng che khuất nửa bức tường hấp dẫn.
Chỉ thấy bên cạnh quầng sáng tản ra tử quang sáng tối nhấp nháy, giống như tạo ra một lối đi ở trên tường xuyên qua nối liền với một vị diện khác vậy. Cảnh tượng bên kia vô cùng âm u, giống như trong hang động trống rỗng nằm sâu trong lòng đất. Dòng sông đỏ chiếu sáng vách đá và trên đỉnh hang li ti giống như mạng nhện chảy xuôi, có thể mơ hồ nhìn thấy được hình dáng di tích cổ đại. Theo hiệu quả thị giác rất thật đến xem, đây chắc không phải là cảnh tượng đối phương hư cấu ra mà là truyền hình trực tiếp vượt qua trăm ngàn dặm.
Một quái vật bướu thịt vĩ đại đối diện với hắn, xúc tua trên người nhao nhao xòe ra, giọng nói xa lạ trực tiếp vang lên trong đầu hắn.
- Xin lỗi, để cho ngươi đợi lâu… quốc vương Greyfort tôn kính, Roland Wimbledon bệ hạ. Ta là Pasha, một trong những người Taquila sống sót. Nói như vậy ngươi đã từ chỗ Phyllis biết được tin tức về chúng ta rồi.
- Hóa ra liên lạc trực tiếp là như vậy.
Roland ngồi xuống đối diện quầng sáng, có mặt cùng hắn còn có Nightingale, Akesha, Wendy và Scroll:
- Các ngươi nói chuyện trước rồi cũng tốt, như thế ta không cần tự giới thiệu bản thân nữa.
- Nhìn ngươi dường như không hề kinh ngạc với hình dáng của ta.
Pasha có vẻ hơi ngoài ý muốn:
- Ta vốn còn tưởng rằng ngươi phải cần thời gian rât lâu mới có thể tiếp nhận cách nói chúng ta là phù thủy.
Bởi vì nhập vào và khái niệm tay chân giả linh tinh, ta thật sự đã từng gặp nhiều rồi, Roland thầm nghĩ trong lòng, nhưng ngoài miệng lại vẫn bình thản nói:
- Hồng Nguyệt sắp đến, đối với cả hai bên chúng ta thì thời gian là thứ không còn thừa lại bao nhiêu cả. So với việc giấu giếm và nghi kỵ nhau, không bằng ngay từ đầu đã đối xử thẳng thắn thành khẩn, các ngươi đã từng là người nắm giữ đại lục, chắc đều hiểu rõ đạo lý này.
Pasha hơi sửng sốt, sau đó cười khẽ một tiếng:
- Phyllis nói không sa, ngươi thật sự là người tài giỏi hiếm thấy.
- Ta chỉ đứng trên bờ vai của người xưa mà thôi.
Roland nhún vai nói:
- Nói vào chuyện chính đi, chúng ta đều có được mục đích chung, đó chính là chống lại ma quỷ. Mục đích các ngươi phái Phyllis ra là trừ bỏ tìm kiếm người trời chọn ra, còn cần yêu cầu khơi thông với quốc vương thế tục, điểm này ta đoán không sai chứ?
- Hoàn toàn chính xác.
Pasha thoải mái thừa nhận:
- Mới đầu chúng ta chỉ định âm thầm xâm nhập, dần dần mời chào hoặc khống chế một số người bình thường để tìm kiếm người trời chọn, Black Money ở Dawn Kingdom chính là một người trong số đó. Nhưng Giáo hội thất bại lại khiến cho chúng ta thấy được một hy vọng ới, đó chính là đứng ở trước sân khấu quang minh chính đại, tập trung tất cả phù thủy vào cùng một chỗ.
- Cho nên các ngươi nhìn trúng Greyfort?
- Từ trên tin tình báo thu thập được, trước mắt Đảo Trầm Thụy của Fiordland có được tổ chức phù thủy khổng lồ nhất, mà lãnh tụ của đảo lại là muội muội của quốc vương Greyfort, Greyfort lại là nước lớn tự tay đánh tan Giáo hội, bởi vậy là trạm đầu tiên để tìm kiếm người trời chọn là lựa chọn vô cùng thích hợp. Nhưng ta không nghĩ tới Phyllis sẽ nhanh chóng liên lạc với các ngươi như vậy, thêm với mang đến một tin tức khiến cho người ta cực kỳ khiếp sợ. Nói thật ra, chúng ta vốn tưởng rằng phải đi tìm ít nhất hai ba năm thời gian mới có thể thực hiện được bước này.
- Được rồi, xem ra chúng ta lại tiết kiệm được hai ba năm thời gian, chỉ riêng một thành quả này đã đủ để lần đàm phán này ghi vào trong sử sách rồi.
Roland mỉm cười nói.
- Dường như là thế không sai.
Pasha cũng bật cười:
- Điều kiện trước tiên là chúng ta có thể đánh bại ma quỷ, tiếp tục sinh sôi nảy nở ở Dawning Realm.
- Đương nhiên có thể, chỉ cần người bình thường và phù thủy bỏ qua ngăn cách, nắm tay cùng tiến, ma quỷ không phải là kẻ địch không cách nào chiến thắng.
Roland khựng lại một chút:
- Ta cũng có thể giúp các ngươi tìm kiếm người trời chọn, dù sao nhiều thêm một vũ khí mạnh mẽ để chống lại ma quỷ luôn là chuyện tốt, nhưng mà hợp tác phải được hình thành trên cơ sở hiểu biết lẫn nhau, ngươi cảm thấy như thế nào?
- Đồng ý.
Xúc tua trên người Pasha đồng thời lắc lư:
- Nếu ngươi muốn biết cái gì, xin cứ hỏi, bệ hạ.
Hắn nhìn quanh bốn phía, lần lượt liếc nhìn Akesha, Wendy và Scroll rồi mới chậm rãi mở miệng:
- Sau khi từ chỗ Phyllis biết được đoạn lịch sử bị chôn vùi, chỗ ta khó hiểu lớn nhất chính là các ngươi rốt cuộc đã phát hiện ra cái gì ở trong di tích vậy, mới khiến Taquila không tiếc đoạn tuyệt với Falling Star City, thậm chí khiến Hội Liên Hợp sụp đổ?
Đây cũng là một trong những nguyên nhân mấu chốt nhất khiến Roland quyết định chủ động liên hệ với người sống sót, kỹ thuật kiểu như dời linh hồn này hoàn toàn là chuyện mà khoa học kỹ thuật hiện giờ không cách nào giải quyết được; kế hoạch khiến các phù thủy tin tưởng có thể thay thế quân thần phạt, dụng cụ thiên khiển có thể triệt để phá hủy ma quỷ tất nhiên cũng có chỗ không giống bình thường. Hắn sẽ không mù quáng cho rằng khoa học kỹ thuật mà mình biết đã hoàn hảo không thiếu sót, lấy thừa bù thiếu là một đạo lý mà mỗi một người hiện đại đều hiểu biết rõ.
Trên thực tế hắn vẫn muốn nhét ma thuật thứ nhì như lực lượng không gì không làm được cả này vào trong khoa học kỹ thuật. Khi thấy đối phương mượn dùng đồ cổ đại chế tạo ra trong di tích chuyển hình ảnh chân thực chính xác đến bên trong thành bảo Tây cảnh thì hắn đã xác định lần đàm phán này tuyệt đối là cần thiết.
Không hề nghi ngờ, năng lực này đã vượt ra khỏi cực hạn của phù thủy.
- Pasha!
- Ngươi xác định muốn nói cho hắn biết chuyện này sao?
- Đó là bí mật của thần minh!
- Chúng ta bỏ ra hy sinh bao lớn mới được…
Trong phút chốc có vài âm thanh đã dũng mãnh truyền vào đầu hắn, có lo lắng, cũng có bất mãn, lúc này hắn mới ý thức được bên chỗ Taquila kia cũng có rất nhiều người đang quan sát được trận đàm phán này.
- Chính bởi vì chúng ta đã bỏ ra hy sinh, mới không thể cho những hy sinh này thành lãng phí vô ích.
Pasha ngắt lời mọi người đang bàn luận:
- Nếu không cách nào ngăn cản được cơn sóng ma quỷ dâng trào, chẳng lẽ chúng ta còn định mang theo bí mật này vào trong mộ sao, cũng giống như nhưng bia mộ mà chúng ta đã phát hiện ra hay sao?
Câu hỏi lớn tiếng của nàng khiến nơi đây lập tức yên tĩnh lại, đại khái nói đến điểm mấu chốt, không có ai lại đứng ra phản đối cái nhìn của nàng nữa.
Điểm ấy khiến Roland thoáng chú ý đến, xem ra miêu tả của Phyllis về những người sống sót không hề dối trá, trên mức độ nhất định các nàng đang xóa tan đi ảnh hưởng của giai cấp và địa vị, bằng không sẽ không sinh ra tranh chấp dưới tình huống chuyện lớn lâm thời như thế này. Nhưng mà xét về tổng quát, Pasha vẫn có uy vọng cực cao trong các nàng.
- Xin lỗi, tin tức này thật sự rất quan trọng…
Pasha buông xúc tua về phía phòng tiếp khách, giống như đang tỏ ý xin lỗi:
- Nhưng sự việc đến bây giờ, nó đã không thể lại trở thành bí mật được nữa – ít nhất không phải là bí mật nên hình thành giữa chúng ta.
Trầm mặc một lát, sau đó nàng mới nói tiếp:
- Chuẩn xác mà nói, không phải là di tích do chúng ta phát hiện ra, mà là di tích tìm tới chúng ta.
Roland nhướng mày:
- Nó tìm tới Taquila?
- Không phải là Taquila, mà là chúng ta vào thời đại sớm hơn… Ước chừng sau khi Trận Chiến Thần Ý lần thứ nhất bắt đầu không lâu.
Chúng ta trong lời nói của Pasha là chỉ “Toàn nhân loại” sao? Không biết vì sao, hắn lại mơ hồ cảm thấy có khí lạnh đang từ lòng bàn chân dâng lên cả người:
- Đó đã là chuyện của hơn tám trăm năm trước rồi.
- Không sai, đáng tiếc chúng ta hiện giờ lại không thể lý giải được ý tứ của nó.
Pasha thở dài:
- Thứ tới tìm chúng ta là một nền văn minh… Một nền văn minh dưới lòng đất đã biến mất.