Đợi đã, Roland tự dưng hơi giật mình, sao cái thứ đó nghe giống tà thú khổng lồ hoạt động ở gần núi Great Snow vậy?
- Tương tự như thú hoang sao?
Hắn chưa kịp hỏi thì Akesha đã nói trước.
- Lẽ nào người vào doanh địa Ma Quỷ, nuốt mất tháp Blackrock là ngươi sao?
- Doanh địa… Ma Quỷ?
Nghe giọng của Pasha có vẻ khá ngờ vực.
- Ngoài việc tu sửa di tích và mở đường đến Shining City thì bọn ta không hề để trùng thân mềm cắn nuốt đi đến nơi khác. Dù sao thì những thứ nó cần phải tiêu hoá nhiều quá, bọn ta khó mà phụ trách hết được.
Roland giải thích qua về hiện tượng lạ mà các phù thuỷ gặp phải ở hai nơi là rừng rậm Dodge và Tây cảnh rồi để Scroll đi lấy bức tranh cự thú cắn nuốt do Soria vẽ.
- Tung tích của hai con quái vật này luôn hướng về phía một ngọn núi Snow khổng lồ, cơ thể của nó chắc là phải to hơn thú man hoang.
- Đúng là trùng cắn nuốt rồi, không sai được.
Pasha nhìn bức ảnh sinh động đó xong thì hít một hơi thật sâu.
- Sợ là trong ngọn núi Snow mà ngươi nói cũng có di tích của một nền văn minh dưới lòng đất. Có tin lan truyền trong các văn hiến là bọn chúng từng ở khắp Dawning Realm. Chỉ cần là những nơi có núi cao thì đều có vết tích của trùng thân mềm. Điều này có thể được dễ dàng nhận ra từng hàng trăm, hàng ngàn cái lỗ ở trong núi. Ghi chép này không khoa trương quá.
- Nhưng các ngươi cho rằng nền văn minh dưới lòng đất đã bị biến mất triệt để rồi.
- Đúng vậy, thế nhưng trùng thân mềm chỉ là cái vỏ bọc thôi, phương thức vận dụng giống hệt như tải thể nguyên sơ, chỉ cần chuyển một linh hồn vào đó là có thể thao túng hành động của nó.
Nghe thấy câu này, lòng Roland nặng trĩu. Hắn nhìn xung quanh, phát hiện trông biểu cảm của các phù thủy đang ngồi ở đây đều rất nghiêm túc. Rõ ràng là mọi người đều nghĩ giống nhau rồi. Hai lần trùng thân mềm cắn nuốt xuất hiện, một lần là nhằm vào tháp nghiên cứu của Akesha, một lần là nhằm vào doanh địa ma quỷ. Loại trừ trường hợp có thế lực thứ ba thì chỉ còn một khả năng duy nhất, đó là chủng tộc chưa từng lộ diện kia rồi.
Lẽ nào bọn chúng đã phát hiện ra di tích bên trong núi Snow, nhập vào vỏ của trùng thân mềm rồi sao?
Nếu chỉ là vậy thôi thì nó chỉ có thể được coi là một chuyện ở tầm trung thôi.
Cứ thuận theo lối tư duy này thì nhỡ đâu trong di tích ở núi Snow cũng có ma lực quan trọng và tải thể trung khu thì phải làm sao? Liệu đối phương có vì vậy mà nâng cao trình độ về lý thuyết của ma lực của mình, từ đó tạo ra máy thiên khiển để đối phó với các phù thủy không?
Ngoài ra, theo ghi chép trong văn hiến, núi rừng các hùng vĩ thì thành phố được xây nên bởi nền văn minh dưới lòng đất sẽ càng khổng lồ. Tuy núi Snow không giống Tuyệt Cảnh và núi Dragonspine kéo dài cả ngàn dặm nhưng ngọn núi chính của nó thì lại là ngọn cao nhất trong khu vực. Nếu ở đó có rất nhiều vỏ thật thì chắc chắn hắn không thể không quan tâm chuyện này được.
- Bệ hạ, xin hãy giúp bọn ta khám phá ngọn núi Snow này.
Tự dưng Celine nói với vẻ rất sốt ruột.
- Nếu ở đó có đồ để tạo ra máy móc tốt thì...
- Còn cả những tải thể được nhắc tới trong văn hiến nữa. Nếu những thứ đó rơi vào tay kẻ địch thì sợ là chúng ta sẽ gặp rất nhiều sự phiền phức đấy.
Giọng của Pasha cho dù có vẻ rất bình tĩnh, nhưng có thể nhìn ra từ những xúc tu đang chuyển động rất nhanh đó là nàng cũng không bình tĩnh hơn được bao nhiêu đâu.
Cùng lúc đó, đằng sau cũng có giọng thì thào bàn tán, hiển nhiên là tin này đã tạo ra một làn sóng thảo luận rất lớn trong nhóm người dân di cư Taquila.
Roland hiểu ra ngay nguyên nhân tại sao họ lại kích động đến vậy.
So với cơ thể quân thần phạt không có tri giác, tuy rằng tải thể có thể hoàn toàn thoát ly khỏi hình người, thế nhưng về phương diện này thì cũng không đỡ hơn là bao. Ít nhất là họ có thể cảm nhận được nóng, lạnh, mỏi, đau, còn có cả khứu giác nữa. Bị nhốt trong một cái lồng ở giữa hư không hàng trăm năm, cũng khó trách bọn họ lại quan tâm đến tin tức về tải thể mới đến vậy.
- Lo lắng của các ngươi cũng là đúng.
Hắn tỏ vẻ trầm mặc.
- Lúc trước, ta có ý định khám phá núi Snow ở Tây cảnh nhưng lại không có công cụ vận chuyển hiệu quả, lại không muốn để phù thủy một mình mạo hiểm đến đó nên chuyện này mới bị hoãn lại. Nếu có sự phối hợp của trùng thân mềm cắn nuốt thì đây sẽ là một cơ hội tốt đấy.
- Bọn ta sẽ cố gắng triển khai thật nhanh hành động di chuyển lần này.
Pasha trả lời, rất trịnh trọng.
Lúc trước họ còn thảo luận cách hợp tác, không ngờ chẳng qua bao lâu mà họ đã tự tìm đến rồi. Thực tế là cho dù không có sự khẩn cầu của đối phương thì Roland cũng sẽ không triển khai việc điều tra bên trong núi Snow đâu. Ngoài việc bắt buộc phải loại bỏ mọi sự uy hiếp ở gần thành Neverwinter thì hắn còn rất có hứng thú với việc có thể khai thác những tải thể kích thước lớn dưới lòng đất một cách dễ dàng như vậy nữa.
Chỉ cần tưởng tượng một chút thôi là có thể hiểu nó hữu ích đến mức nào rồi.
Lúc trước hắn định biến dãy núi Tuyệt Cảnh thành một màn chắn tự nhiên để chống lại ma quỷ, nhưng muốn thực hiện công trình này chẳng phải điều gì dễ dàng cả. Đường đi giữa các ngọn núi vừa hẹp vừa dốc, sự thay đổi về khí hậu cũng rất lớn. Chỉ vận chuyển xi măng, gạch đá không thôi cũng đủ khiến người ta đau đầu rồi. Ngoài ra muốn để quân đội ở đó lâu dài, ngoài pháo đài ra thì doanh trại, đường đi và những cơ sở vật chất để sinh hoạt thường ngày cũng phải xây ở gần công trình. Đây là một thử thách rất lớn đối với Hummer và nhiều người khác nữa.
Thế nhưng có trùng thân mềm cắn nuốt thì hắn hoàn toàn có thể mở một đường đi thẳng từ đằng sau núi ra ngoài, khiến tất cả những điểm phòng ngự được xây dựng trên đỉnh núi liên kết với trung tâm thành Neverwinter.
Kho trữ thuốc nổ và doanh trại được xây dưới lòng đất có thể tránh được sự ảnh hưởng của gió, mưa bão, lại còn có thể xây cả đường ray trong đường hầm bằng phẳng đó, dùng xe kéo chạy bằng hơi nước để vận chuyển binh sĩ và vật tư.
Bên trên là lô cốt bê tông cốt thép, bên dưới là tuyến giao thông có thể đi đến khắp nơi trong khu sinh hoạt đó mới là ý nghĩa thực sự của việc xây dựng lớp ngăn cách tự nhiên.
Ngoài ra, việc kiến thiết thành phố bắt buộc phải có đường dây quản lý dưới lòng đất, mạng lưới thoát nước thải, có trùng thân mềm cắn nuốt thì những thứ này đều không thành vấn đề. Hắn thậm chí có thể nói rằng, ở thời đại thành, thành Neverwinter đã có hệ thống lọc nước ngầm có thể uống được rồi. Có thể nói là trước khi máy khoan hầm toàn tiết diện, thứ này hoàn toàn có thể được coi là thần khí của giới xây dựng. Tác dụng của nó không hề kém so với máy thiên khiển và máy tính sinh học
- Hi vọng sự tin tưởng giữa chúng ta sẽ được bắt đầu từ đây.
Roland đứng dậy đi đến bên màn sáng, đưa tay về phía đối phương.
- Bệ hạ, đây là...
- Nghi thức bắt tay, có nghĩa là hai bên đã thống nhất được với nhau điều gì đó.
Hắn nhìn vật khổng lồ cao hơn mình mấy mét liền, nói với vẻ rất bình tĩnh.
Đối phương có hơi do dự, đưa xúc tu lớn nhất trên đầu mình ra, nó xoay xoay một chút rồi chạm vào lòng bàn tay của hắn.
Đáng tiếc là Soria không ở đây, Roland nghĩ thầm, nếu không thì khá chắc là cảnh này sẽ bị ghi vào sử sách rồi.
Khi hai không gian ảo nối liền giữa hai nơi bắt đầu bị méo mó, hắn tự nhiên hỏi.
- À, đúng rồi, ngươi nói trong ngọn núi cao nào cũng có thể có di tích của nền văn minh dưới lòng đất, vậy những dãy núi dưới đáy biển thì sao?
- Dưới đáy biển cũng có núi sao?
Pasha nói với vẻ ngờ vực.
- Theo văn hiến ghi chép thì phạm vi hoạt động của chúng không chỉ giới hạn trong Dawning Realm, không có dấu hiệu nào cho thấy chúng đã ra khỏi biển. Bởi vì phần lớn các tải thể đều rất nặng nề, không tiện để hoạt động trong nước. Sao ngươi lại hỏi cái này?
- Không có gì cả, chỉ hơi tò mò thôi.
Roland lắc đầu.
Chỉ ở trong Dawning Realm, không ra ngoài... xem ra tòa tháp kỳ dị dưới đáy biển và kính viễn vọng không liên quan đến bọn chúng rồi. Nhưng mà cánh cửa đá khổng lồ mà ống kính viễn vọng hướng tới và cả phần đất liền chỉ khi thủy triều dâng lên mới có thể đến được nữa, đó là địa bàn của ai đây? Là thế lực thứ ba vẫn luôn giấu mình trong bóng tối sao?
Hi vọng Thunder có thể tìm được đáp án.
Đang suy nghĩ, sau khi màn sáng màu tím đó chuyển động thì nó biến mất hoàn toàn luôn.
Phòng tiếp khách quay lại với vẻ thường ngày.