Sau khi màn đêm buông xuống, Wendy đi tới cửa phòng ngủ của Scroll.
Nàng vươn tay, trong khi nàng đang do dự không biết mình có nên gõ cửa không thì cửa phòng lại mở ra, người đứng sau cánh cửa đúng là Scroll.
- Ta biết ngươi sẽ đến tìm ta mà.
Đối phương hơi mỉm cười.
- Bởi vì ta cũng muốn nói chuyện với ngươi… Giống như ngày xưa vậy.
Hiển nhiên Scroll đã tắm rửa xong từ sớm, mái tóc dài ướt đẫm không búi lên như bình thường mà tùy ý xõa tung trên vai. Vì không để áo ngủ bị ướt, nàng còn lót một cái khăn lông trên vai. Phần mũi che trán nàng, cũng che đi những nếp nhăn do năm tháng để lại. Hơn nữa, theo cuộc sống càng ngày càng thoải mái, làm làn da của nàng cũng ngày càng căng mịn, nhìn qua có vẻ trẻ hơn không ít.
Thứ duy nhất không thay đổi chính là đôi mắt cơ trí thuộc về người lớn tuổi kia.
Wendy không nhịn được mà khẽ cong khóe môi.
- Ở phòng của ngươi hay là phòng ta?
-Phòng ngươi đi, Nightingale sẽ về muộn hơn Foliage một chút.
- Cũng được.
- Dùng Kei Os Drinks của ngươi.
-Ơ!
- Đương nhiên, ai nói trước thì người đó chịu trách nhiệm về rượu, quy tắc cũ.
- Vậy nên ngươi mới chờ ta ở cửa à?
- Không sai, kiên nhẫn là thứ rất quan trọng, đây cũng là một trong những kinh nghiệm của ta đó, ngươi học được chưa?
- Thôi được rồi…
Hai ngươi quay về phòng ngủ, dọn dẹp bàn đọc sách xong, Wendy lấy hai cái ly và một lọ Kei Os Drink srồi rót đầy ly. Dưới sự chiếu rọi của ma thạch, chất lỏng màu cam hồng chiết xạ ra ánh sáng giống như một ngọn lửa lộng lẫy.
- Thứ ngươi rút được vậy mà lại là cái này à?
Scroll nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
- May mắn đó, mùa đông uống một ít cũng không kém hơn rượu Rồng Lửa bao nhiêu…
- Vậy nên mới nói ngươi kiếm lời.
Wendy buông tay và nói.
- Đừng nói như vậy, chúng ta đều là nhờ phúc của tiểu thư Evelyn.
Cách thức mà bệ hạ tặng cho thành viên của Liên minh Phù Thuỷ loại đồ uống thay đổi thất thường này cũng rất là thú vị. Mỗi một tháng, mọi người sẽ có cơ hội rút ra một lọ trong số những lọ Kei Os Drinks do Evelyn chế tạo… Bởi vì trước khi công bố đáp án chỉ có thể nhìn thấy đánh số, vậy nên ai cũng không biết mình sẽ nhận được loại đồ uống có vị gì.
Bởi vậy, xong việc trao đổi, hoặc là cọ ăn cọ uống bèn trở thành một vòng quan trọng của buổi trưa. Không biết vì sao, lúc nào Macy cũng có thể rút được loại đồ uống được hoan nghênh nhất, làm lần nào mọi người cũng nghĩ rằng Evelyn tiết lộ cho nàng biết.
Hai người châm rãi nhấm nháp loại đồ uống ngọt ngào làm ấm trái tim, đồng thời lắng nghe tiếng rít của cơn gió lạnh lẽo ngoài cửa sổ. Đối lập với trong nhà tràn ngập ấm áp, loại cảm giác này không thể nghi ngờ là làm người cảm thấy say mê trong đó. Các nàng nói rất ít, có đôi khi chỉ là ánh mắt đối diện, là có thể hiểu được suy nghĩ trong lòng đối phương.
Trên thực tế, Wendy cũng không có lời nói cụ thể nào muốn nói, chỉ là nàng cảm thấy vui vẻ từ tận đáy lòng mà thôi. Đến bây giờ, nhắm mắt lại, trong đầu nàng đều sẽ xuất hiện câu nói đó của Roland Wimbledon.
- Người lãnh đạo chỉ có một, đó chính là ta.
Trước đó, tuy nàng cảm thấy bệ hạ cực kỳ bình dị, gần gũi, nhưng cũng lo lắng hắn sẽ do dự trong một số vấn đề quan trọng, hoặc là biểu hiện ra sự mềm yếu không nên xuất hiện trên người một vị quân vương. Bây giờ xem ra, hắn còn xuất sắc hơn cả mong muốn của mình, hơn nữa nhìn từ giọng điệu và biểu tình khi giao thiệp của bệ hạ, những chuyện trải qua mấy năm nay đã khiến cho hắn càng ngày càng trưởng thành, cũng có khí thế nói một không hai.
Điều làm Wendy càng không thể tưởng tượng nổi chính là, cho dù biểu hiện của Roland càng ngày càng trưởng thành với vị trí của một người đứng đầu, nhưng thái độ của hắn với phù thuỷ và những người bình thường vẫn như lúc ban đầu. Thật giống như đó là một loại bản năng, so với cái trước, đây mới là điểm làm nàng bất ngờ nhất, đặc biệt là với một quý tộc vương thất.
Nàng biết Scroll cũng cảm nhận được sự thay đổi này cho nên mới chờ nàng ở cửa.
Đây cũng là thói quen từ Hội Cộng Trợ được giữ lại tới nay. Khi các nàng gặp được chuyện vui vẻ gì mà muốn chia sẻ, ba người bọn họ, Wendy, Scroll và Cara sẽ hội tụ với nhau, uống vài chén rượu mạch chất lương kém và nói chuyện suốt đêm. Sau đó điều kiện càng ngày càng khó khăn, lúc ngay cả rượu cũng không thể uống thường xuyên, bèn đổi thành quả dại ngâm nước.
Tiếc rằng sau này Cara càng lúc càng xa cách, chuyện vui vẻ có thể chia sẻ hay là những quy hoạch với tương lại tốt đẹp cũng chậm rãi biến thành lo lắng và hoang mang, cuối cùng chỉ còn lại Wendy và Scroll ủng hộ và giúp đỡ lẫn nhau… Làm người nhiều tuổi nhất trong số các chị em, cũng là người sáng lập Hội Cộng Trợ, một khi các nàng ngã xuống, tất cả mọi người sẽ mất đi niềm tin với chuyện tìm kiếm núi Thánh. Trong những ngày tháng vô cùng gian khổ đó, hai người chính là như vậy mà tiếp tục.
Mà giờ phút này giống như tái hiện ngày xưa.
- Đúng rồi.
Wendy uống cạn đồ uống trong ly, thở ra một hơi nóng.
- Sau khi hội nghị kết thúc, ta đã đưa kết quả thí nghiệm của phù thuỷ Wolfheart cho bệ hạ.
- Ồ? Họ có những năng lực gì?
Scroll thoải mái dựa người vào trên ghế dài rồi hỏi.
Wendy nói qua về năng lực của bốn người cho nàng nghe một lần, khi nói tới Broken Sword còn cố ý tỏ vẻ thần bí.
- Ngươi đoán xem hắn sắp xếp Broken Sword cho ai?
- Ừm, chắc là Nightingale hoặc là Ashes… Cũng chỉ có hai người đó mới có thể phát huy toàn bộ uy lực của Broken Sword.
Scroll suy tư một lát.
- Tuy ma lực của Anna và Foliage rất mạnh mẽ, nhưng lại không thích hợp chiến đấu chính diện với kẻ địch, những chị em khác cũng giống như thế… Trong Liên minh Phù Thuỷ cũng không có nhiều phù thuỷ chiến đấu chân chính.
- Suy nghĩ của ta và ngươi giống nhau, nhưng bệ hạ lại không nghĩ vậy.
Wendy lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng.
- Hắn không đưa Broken Sword cho bất cứ ai.
Scroll nao nao.
- Vì sao?
- Bởi vì hắn nói bình thường vũ khí là thứ lúc nào cũng phải mang theo bên người, như vậy chẳng khác nào biến tướng giam cầm tự do của kiếm. Hơn nữa kẻ địch cũng không thể xuất hiện trong thời gian làm việc, uy lực của kiếm cũng không nhất định sẽ lớn hơn súng pháo. Vậy nên, so với việc trở thành một thanh vũ khí, chi bằng phối hợp thử nghiệm hiệu quả xếp chồng với từng phù hủy, sau đó dựa theo trình độ thú vị để xác định công việc là được.
- Theo trình độ thú vị để… Sắp xếp?
- Ừm, đây chính xác là lời nói của bệ hạ.
So với chuyện dựa theo công dụng để cân nhắc tác dụng của phù thuỷ, điều hắn để ý đầu tiên chính là cảm xúc của đối phương. Có thể cũng vì thế mà lúc trước Nightingale mới có thể lựa chọn ủng hộ hắn mà không hề giữ lại.
Bây giờ nhớ lại, may mà cuối cùng các nàng tin tưởng phán đoán của Nightingale.
Nghĩ đây đến, Wendy không nhịn được mà nhoẻn miệng cười, nàng đổ đầy ly thứ hai cho mình rồi đưa tới trước mặt Scroll.
- Chúc mừng chúng ta vì đã tìm được một vị quốc vương tốt.
Người còn lại nâng ly nhẹ nhàng chạm vào.
- Ừ, kính núi Thánh.
- Ai… Hết rồi.
Sau khi uống hết ly này, Wendy đang định rót tiếp thì mới phát hiện ra một lọ Kei Os Drinks đã bị cả hai người uống sạch.
- Ta về phòng lấy bình của ta sang nhé?
Scroll cũng có vẻ chưa đã thèm.
- Không cần, nếu đã là quy tắc cũ, vậy thì phải tuân thủ chứ.
Nàng xua tay rồi lấy ra một lọ đồ uống mới từ trong ngăn kéo.
- Nhưng mà tiếp theo ta sẽ không gõ cửa nhanh như vậy nữa đâu.
- Từ từ, đây là của… Nightingale đúng không?
-Ừ, nàng sẽ không để ý đâu.
Trong buổi tối ấm áp và vui vẻ này, hai người lại nâng ly chạm cốc.