Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 744

Chương 744
Chương 744

Chuyện Thuram thích làm nhất, chính là ngồi ở tầng hai của quán rượu, đánh giá khách hàng lầu dưới lui tới không thôi.

Đây là quán rượu của hắn, cũng là lãnh địa của hắn, bởi vậy Thuram dựa theo yêu thích của mình, đặt tên cho nó là Skull Cup, cũng lần nữa trang trí một lượt, còn ở lối vào treo lên một chuỗi đầu lâu liên tiếp không nguyên vẹn, làm ký hiệu của quán rượu.

Cho dù vào năm năm trước, nó vẫn không phải gọi bằng cái tên này.

Khi đó gọi là gì?

Yêu tinh rừng rậm... Hoặc là yêu tinh vườn hoa? Mặc kệ nó là gì, dù sao đã không quan trọng nữa, Thuram uống một ngụm rượu mạnh có chứa quả lồng đèn, khiến hương vị nóng bỏng tràn ngập gốc lưỡi. Như vậy cái tên yếu đuối không phù hợp với vùng đất đẫm máu, nơi này không nhìn thấy yêu tinh hoặc là cô gái giống như yêu tinh, ngược lại xương cốt muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.

Mỗi lần sau khi chiến đấu, bên ngoài thành Ironsand sẽ để lại một đống thi thể, so với da thịt dễ dàng hư thối, hắn càng thích xương trắng chôn trong cát nóng nung mà thành, đặc biệt bộ phận đầu.

Đầu tiên, nó có tác dụng đe dọa, có thể làm cho những tên mượn rượu gây chuyện hiểu được, nơi này rốt cuộc là nơi gì.

Tiếp theo, nó quả thật có thể chứa rượu, như vậy có thể bớt mua mấy ly rượu.

Dù sao nó không phải có hiệu quả đối với tất cả mọi người, luôn có một bộ phận đầu óc ngu ngốc trời sinh dị dạng cho rằng tất cả các nơi đều giống như sân sau nhà mình, mà đối thủ của hắn đều không khác gì đàn bà khóc sướt mướt. Ở một nơi thường xuyên xuất hiện người gây chuyện, đồ gốm và thủy tinh dễ vỡ cũng không phải là đồ chứa lý tưởng gì.

Đánh giá mỗi vị khách hàng là thói quen của Thuram mấy năm dưỡng thành, người ra vào nơi này bình thường có thể chia làm ba loại, người nửa sống nửa chết, người sắp chết và người chết -- so với thân phận, hắn càng thích phân chia mọi người như vậy. Mục tiêu của người nửa sống nửa chết tới đây rất đơn giản, uống rượu, đánh bạc, chơi gái; chỉ cần bọn họ duy trì trạng thái làm việc trước mắt, cơ bản đều có thể đi hết nửa đoạn đường con lại. Mà phần lớn người sắp chết là Chó giữ cửa, hoặc là người khiêu chiến đến tìm hiểu tình huống, đầu bọn họ đã đặt dưới đao kiếm, bất cứ lúc nào cũng có có thể chuyển nhà.

Về phần người chết à... Đương nhiên chính là những tên gây sự rồi.

Đối tượng quan trọng mà Thuram quan sát vừa không là người nửa sống nửa chết, cũng không phải người chết, bởi vì loại trước rất vô vị, loại sau chỉ có lúc chết mới có thể mang đến một chút niềm vui như vậy. Hắn thích xem nhất chính là người sắp chết, ở trên người bọn họ, Thuram có thể nhìn thấy mình lúc còn trẻ.

Khi đó, hắn cũng giống như bọn họ, trong tay nắm đao nhọn, thân ở vùng đất đẫm máu mà rất nhiều thị tộc thèm muốn, ánh mắt lại luôn nhìn thành Ironsand ở phía xa.

Trong lúc chờ đợi, dũng khí, nhiệt huyết, sức mạnh từng chút cách xa hắn, thẳng đến khi có người thay thế vị trí của hắn, trở thành chủ nhân mới của tiểu ốc đảo ... Hắn vẫy đuôi cầu thương xót mới để mình sống tiếp, trở thành một bộ phận của vùng đất đẫm máu, lại từ người sắp chết biến thành người nửa sống nửa chết.

Cho dù đặt sinh mệnh dưới lưỡi dao, người sắp chết lại có thể một bước bay tận trời, như phá kén giương cánh, dục hỏa trùng sinh. Mà người nửa sống nửa chết vĩnh viễn không có cơ hội này, chỉ có thể ở nửa đời sau nhạt nhẽo tìm kiếm một vài việc vui xem như an ủi.

Ví dụ đánh giá những vị khách băng qua ốc đảo này... Hoặc là chôn thân trong cát vàng, hoặc là trở thành chủ nhân mới của nơi này.

Đúng lúc này, một thuộc hạ đẩy cửa đi đến, ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ hai câu.

- Ồ? Ngươi xác định không có nghe lầm?

Thuram giật mình.

- Hắn đúng là nói như vậy, hơn nữa từ dung mạo của cô gái bên cạnh hắn xem ra... rất có thể là một Thần Nữ.

Thuram do dự một lát, sau đó lộ ra một nụ cười không có ý tốt:

- Dẫn bọn hắn vào đi, nhớ rõ thu lại vũ khí, tên này cũng không dễ đối phó.

- Vâng.

Xem, hiện tại đã có một niềm vui lớn tìm tới cửa rồi.

...

Người đến thăm tổng cộng hai người, tuy rằng thân hình che giấu dưới trường bào rộng thùng thình, nhưng hắn vẫn nhìn ra đối phương là một nam một nữ. Khi người đàn ông cao lớn kia tháo nón che xuống, ở trước mặt hắn lộ ra diện mạo thật, Thuram không nhịn được híp mắt lại:

- Không ngờ ta còn một ngày có thể có gặp lại ngươi, Iron Axe.

- Chuyện ngươi không thể ngờ còn nhiều hơn bóng những ngôi sao trong ốc đảo, điều này không có gì kỳ quái.

Iron Axe đầu tiên là hầu hạ cô gái ngồi xuống, tiếp theo mới thản nhiên ngồi đối diện hắn.

- Nhưng mà giờ này khắc này... Có lẽ ngươi biết vì sao ta đến.

- Đại khái đi.

Thuram nhún vai, là một người Sand già, mỗi một trận quyết đấu thần thánh của vùng đất Lửa đều nghe nhiều nên thuộc. Có người sắp chết quả thật có thể dục hỏa trùng sinh, nhưng phần lớn người sắp chết đều trở thành người chết hoàn toàn, Thị tộc Osha là một trong số đó... Cho dù nghe nói trong quá trình quyết đấu đã xảy ra một vài chuyện ngoài ý muốn, nhưng kết quả sẽ không thay đổi.

- Chỉ là ngươi không nên trở về, thị tộc Ironwhip đã xưa đâu bằng nay.

Đối phương là một võ sĩ hỗn huyết có chút danh tiếng, hắn cũng từng khởi tâm mời gọi -- cho dù trở thành bộ hạ của Chó giữ cửa, hùng tâm tráng chí ban đầu vẫn chưa dập tắt hoàn toàn, hắn ảo tưởng thị tộc một ngày kia có thể một lần nữa chiếm giữ tiểu ốc đảo, hơn nữa càng tiến thêm một bước, đi lên vùng đất quyết đấu của thần thánh.

Nhưng mà, đó đều là chuyện của nhiều năm trước.

Về phần hiện tại à... Hắn chỉ là muốn tìm chút niềm vui thôi.

- Thật không, vừa hợp ý ta.

Iron Axe cũng không cho là đúng nói:

- Ban đầu ta còn lo lắng bọn họ đã bị người khiêu chiến khác đuổi ra khỏi thành Ironsand, chết ở trong góc xó nào, hiện tại xem ra, Tam Thần vẫn không có hoàn toàn ngủ mê man.

Thuram nhíu mày, võ sĩ hỗn huyết trong ấn tượng của hắn cũng không phải một người ba hoa khoác lác.

- Ta hiểu khát vọng muốn báo thù của ngươi, nhưng không có thực lực tương xứng, không khác gì tự tìm đường chết.

Nói đến đây hắn nhìn về phía cô gái không nói một lời.

- Cho dù thị tộc Osha sinh ra một vị Thần Nữ, cũng rất khó xoay chuyển khoảng cách giữa các ngươi và thị tộc Ironwhip. Người bị lưu đày phần lớn đã chết đi, chỉ dựa vào hai người các ngươi có năng lực làm gì?

- Cho nên ta tìm tới ngươi, Thuram.

Vẻ mặt Iron Axe vô cùng tự nhiên, nội dung trong lời nói lại làm cho trái tim hắn đập mãnh liệt:

- Thị tộc của ngươi còn đợi trong ốc đảo chứ? Tám năm trước cùng thị tộc Osha đều là người khiêu chiến, rõ ràng có cơ hội trở thành chủ thành Ironsand, cuối cùng lại trở thành Chó giữ cửa, đến sau này nữa... Ngay cả Chó giữ cửa cũng không phải. Nhìn thấy tộc nhân sa sút thành nô lệ của thị tộc khác, ngươi không cảm nhận được một tia hối hận sao? Hiện tại một cơ hội mới bày ra trước mặt của ngươi, tuyên thệ tận trung với Drow Silvermoon đại nhân, ngươi sẽ có thể lại chạm đến đến tường thành của thành Ironsand!

Sửng sốt một lúc lâu, rốt cuộc Thuram cười ra tiếng.

- Hahahaha...

Chuyện vui này thật là hiếm có, không có gì còn thú vị hơn so với đánh giá một người báo thù điên cuồng hướng tới hủy diệt, chỉ là hắn không dự đoán được đối phương còn ý đồ chuyển dời việc vui lên người hắn.

- Cho nên ngươi muốn để cô gái nhỏ này trở thành tộc trưởng mới của thị tộc, sau đó lại khởi xướng quyết đấu thần thánh? Cho dù là cha của nàng, chẳng qua cũng trò chuyện ngang hàng với ta, hiện tại ngươi lại để ta hầu hạ nàng làm chủ? Có lẽ ngươi quả thật tìm được vài trợ thủ tốt, có thể giở ra vài trò lừa bịp ở trận quyết đấu, nhưng với ta mà nói lại có chỗ tốt gì? Triệu tập đến tộc nhân nô lệ này, và nhìn Chó giữ cửa chiến đấu đến thương tích đầy mình, sau đó vui vẻ tiễn các ngươi vào thành Ironsand?

Nói xong lời cuối cùng, giọng điệu của hắn đã có chút dữ tợn:

- Nói cho ta biết, Iron Axe, ngươi có thể cho ta tốt chỗ gì, mới khiến ta không đến mức tiết lộ chiều hướng của vị tiểu thư Drow Silvermoon này cho thị tộc Ironwhip, đổi lấy phần thưởng hậu hĩnh từ bọn họ? Ta đoán bọn họ nhất định sẽ hứng thú với giày vò một Thần nữ kẻ thù cũ ngày xưa hơn.

Bình Luận (0)
Comment