Iron Axe cũng không nổi giận đùng đùng như hắn dự đoán, thậm chí ngay cả biến hóa của biểu cảm cũng rất khó nhìn thấy, điều này làm cho Thuram cảm kinh ngạc. Nhớ rõ trước kia, vị hỗn huyết này tuyệt đối sẽ không cho phép bất luận kẻ nào uy hiếp Osha công chúa, cho dù trên miệng cũng không được.
Hắn không khỏi nghiêng đầu nhìn Drow Silvermoon, phát hiện Thần Nữ cũng không có bất kì phản ứng gì, giống như là cũng không để ý an nguy của mình.
Rốt cuộc hai người suy nghĩ cái gì?
Thuram sờ đá thần phạt trong lòng ngực, vẻ hung ác trên mặt không khỏi có chút cứng ngắc.
- Trên thực tế, ta không gửi hy vọng cho ngươi tới đánh bại chó giữ cửa, từ tám năm trước không hề ra tay, thì biết dũng khí của ngươi bao lớn... Ít nhất kém xa khẩu khí của ngươi.
Iron Axe chậm rãi mở miệng nói:
- Hơn nữa lần này ta trở về, cũng không chỉ là vì báo thù thị tộc Ironwhip.
Nửa câu đầu của đối phương chọc vào chỗ đau của hắn, mà nửa câu sau làm cho hắn hơi sửng sờ.
- Không chỉ là vì báo thù?
- Ta sẽ khởi xướng khiêu chiến với sáu đại thị tộc, khiến cho Osha trở thành thị tộc đứng đầu.
Iron Axe nói từng câu từng chữ.
Tuy rằng thị tộc thành Ironsand cùng quản lý ốc đảo này, nhưng giữa tộc với tộc cũng tồn tại địa vị cao thấp -- người mạnh nhất có được khu vực thành tốt nhất, đây là đạo lý thiên kinh địa nghĩa. Muốn trèo lên vị trí này, nhất định phải theo thứ tự khiêu chiến thị tộc xếp hạng phía trước, đối với Osha hai bàn tay trắng mà nói, tự nhiên phải đánh bại toàn bộ sáu đại thị tộc, mới có thể chiếm giữ trung tâm khu vực thành Ironsand.
Đây là cách nghĩ mà kẻ điên mới có.
Con đường trèo lên đỉnh không thể gián đoạn, chỉ là thể lực tiêu hao của chiến sáu trận liên tục có thể làm cho người ta tuyệt vọng, càng đừng nhắc tới phải đối đầu với dũng sĩ nhất lưu của Mojin. Bình thường mà nói, sau một trận quyết đấu thần thánh, trong tộc võ sĩ cần thời gian hơn nửa năm mới có thể khôi phục lại, về phần những người tử trận đó, còn có thể bồi dưỡng hoặc chiêu mộ một lần nữa.
Nói cách khác, tài nguyên càng nhiều, bối cảnh càng dày. Phải biết rằng người đứng đầu thị tộc hiện giờ Wildflame đã hơn mười năm không nhường ra vị trí đứng đầu.
Người báo thủ là một loại người rất khó phân loại.
Bọn họ có tiếng kêu thấu trời, cũng có mất đi tất cả; về phần ở trong quá trình chuẩn bị do dự không quyết hoặc là dứt khoát buông bỏ thì chỗ nào cũng có. Bởi vậy bọn họ có thể là người nửa sống nửa chết, người sắp chết, cũng có thể là người chết... Nhưng không thể nghi ngờ, kẻ điên nhất định là loại cuối cùng này.
Không có gì tốt để bàn.
Thuram phát hiện ngay cả hứng thú tìm niềm vui của mình cũng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, báo thù Ironwhip có thể nói thành không biết tự lượng sức mình, trở thành kẻ địch của cả thành Ironsand? Tin tức này chỉ là suy nghĩ một chút cũng có thể khiến hắn đứng ngồi không yên. Vì tránh cho dẫn lửa thiêu thân, hắn trực tiếp hô lớn:
- Các con, bắt tên này, cùng với cô gái kia lại!
Trong phòng tổng cộng bốn tộc nhân, công thêm hai người trông coi ngoài cửa, toàn bộ nắm giữ lợi đao và thần thạch. Chiến đấu sáu đối hai, hơn nữa trước khi vào cửa, bọn họ cũng đã bị thu lại vũ khí, chỉ sợ Iron Axe cường thịnh mạnh hơn nữa, cũng không thể từ đây chạy thoát.
Giết chết đứa con hỗn huyết, lại giao hậu duệ Osha cho thị tộc Ironwhip, có lẽ có thể được không ít phần thưởng, hắn nghĩ, nói không chừng còn có thể một lần nữa trở thành Chó giữ cửa của tiểu ốc đảo.
Đúng lúc này, công chúa Osha cũng đứng lên, nàng phát ra nụ cười khẽ châm biếm, sau đó vén nón che lên, đồng thời tháo xuống khăn che mặt mỏng trên mặt kia.
Tóc đen rơi xuống, đẹp không sao tả xiết, thuộc hạ nói không sai, nàng quả thật là một Thần Nữ, nhưng... Không phải Drow Silvermoon mà Thuram quen thuộc.
Không có một cô gái người Sand nào có thể sở hữu da thịt trắng như tuyết giống như nàng.
Tóc dài đen nhánh giống như thác nước tản ra, đôi mắt màu vàng tỏa ra quang mang nguy hiểm.
- Ngươi... là ...
Thuram mở miệng, nói chưa tới phân nửa, cô gái đã thoải mái tránh thoát nghênh đón đòn chém tới, tiếp theo một quyền đánh vào trên mặt một tộc nhân.
Thần Nữ tóc đen quả thật không sử dụng vũ khí, nhưng nắm tay của nàng vậy mà còn có lực hơn so với thiết chùy, theo một tiếng trầm đục vang lên, tộc nhân chịu một kích này trực tiếp bay ngược đi ra ngoài, đụng thủng vách tường tạo thành từ ván gỗ, thẳng từ lầu hai ngã xuống lầu một!
- ... Ai?
Khi hắn hỏi ra những lời này, người thứ hai cũng đã phá một lỗ trên tường.
Trong quán rượu nhất thời bị phá banh.
Gió lạnh thổi vào, làm cho bếp lò bắt đầu bập bùng.
Bước chân Thần Nữ không ngừng, một chiêu một thức giống như theo gió múa lên, bóng đen phóng lớn bằng ánh lửa lại làm cho trái tim Thuram phát lạnh, vì sao? Bọn họ không phải đều đeo đá thần phạt sao?
Loại bảo thạch giá cao mua từ vương quốc Greyfort, hẳn là có thể để người thường lúc đối mặt Thần Nữ khi cũng có cơ hội phản ứng, nhưng vì sao ở trước mặt nàng lại giống như không có gì?
Tộc nhân thứ tư cũng phun máu tươi ngã xuống, đối phương quẩn quanh phía sau lưng một cước đá trúng xương sống của hắn, làm thân thể hắn gần như gãy thành hai đoạn.
Cho dù là đại bàng bốn cánh lao xuống, lực đạo e rằng chẳng qua cũng chỉ như vậy nhỉ!
Không ai có thể ở trước mặt nàng chống đỡ quá một hiệp, sau mấy giây, trong phòng chỉ còn lại ba người Iron Axe, Thần Nữ và Thuram.
- Đều qua đây cho lão tử, lầu hai quán rượu có người gây chuyện!
- Tộc trưởng ở đâu?
- Chết tiệt, các ngươi trông cửa như thế nào vậy!
- Có khách bị đập chết rồi!
Cửa cầu thang vang lên tiếng bước chân dồn dập, hiển nhiên rất nhiều người đang nhanh chóng tới phòng của tộc trưởng, nhưng mũi nhọn của trường đao đã chặn trên cổ của Thuram.
- Đều, đều đừng vào!
Trên trán hắn đổ ra một tầng mồ hôi lạnh, không quan tâm đau đớn mà lưỡi dao cứa vào da, hô lớn về phía ngoài cửa.
- Tộc trưởng?
- Toàn bộ các ngươi cút xuống cho ta! Lập tức!
Thuram đau xót phát hiện, Iron Axe nói không sai, lá gan của hắn quả thật nhỏ hơn khẩu khí của hắn nhiều lắm, đối mặt với uy hiếp của cái chết, thứ đầu tiên hắn nghĩ đến chính là thỏa hiệp, mà không phải phấn chấn phản kháng. Có lẽ ngay từ đầu, hắn không phải là một người sắp chết hy vọng có dục hỏa trùng sinh, mà là một người nửa sống nửa chết tính trước lo sau.
- Hiện tại chúng ta có thể nói chuyện đàng hoàng rồi?
Giọng điệu của Iron Axe vẫn không có nhiều thay đổi lắm.
- Ta đồng ý với người thì có tác dụng gì! Chó giữ cửa ở đây là thị tộc Ironwhip và thị tộc Cut Bone cùng nhau nâng đỡ, hiện tại gây ra động tĩnh lớn như vậy, ngươi cho rằng còn có thể giấu được cho bọn họ sao? Đợi đến ngày mai, thành Ironsand sẽ biết tin tức này!
Thuram gầm nhẹ nói:
- Mà thời điểm này ngay cả tộc nhân của ta cũng không tập hợp đủ, phần lớn bọn họ đã thành nô lệ của nhà khác, cho dù bằng lòng trở về, cũng không ngăn được những võ sĩ mà đại thị tộc bồi dưỡng -- nếu ngươi không muốn chết không nơi chốn thân, hiện tại rời khỏi ốc đảo vẫn còn kịp!
- Trước đây ta đã nói, ta cũng không trông cậy vào ngươi tới đánh bại Chó giữ cửa.
Thuram cắn chặt răng, lời này là ý gì? Nếu hắn thật sự có được thực lực mạnh mẽ như vậy, trực tiếp trở thành người khiêu chiến là được... Vì sao còn muốn làm điều thừa?
Trừ khi -- trừ khi thế lực sau lưng hắn không thuộc cực Nam cảnh!
Ý nghĩ này mới vừa nảy ra, đáy lòng lão tộc trưởng liền dâng lên một luồng kinh sợ.
Cho nên đối phương mới phải mượn danh hiệu của thị tộc, để khởi xướng quyết đấu thần thánh sao?
Đột nhiên, ngoài cửa sổ vang lên hai tiếng sấm rền, thanh âm cũng không lớn, giống như từ nơi rất xa truyền đến.
Kỳ quái chính là, Thuram cũng không nhìn thấy ánh chớp cắt qua bầu trời đêm -- dựa theo lẽ thường mà nói, nó sẽ sớm hơn một chút so với tiếng sấm.
Cùng lúc đó, biểu cảm trên mặt Iron Axe rốt cục có biến hóa.
- Nghe, sấm sét giáng xuống rồi.