Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 746

Chương 746
Chương 746

Tia sáng nổ tung lóe qua trong nháy mắt, giống như là ánh sáng của đom đóm hiện ra trong màn đêm.

Vannah giơ kính viễn vọng lên, nhìn ốc đảo ở nơi xa.

Từng bó đuốc thành dấu hiệu chỉ thị mục tiêu tốt nhất, càng tới gần hướng thành Ironsand, số lượng cây đuốc lại càng dày đặc. Trăm ngàn ánh lửa nhảy múa phác họa doanh địa người Sand đến mức có thể nhìn thấy rõ ràng, đó cũng là mục tiêu chủ yếu mà tiểu đoàn pháo binh công kích.

Qua một lúc lâu, tiếng ù ù vang lên mới từ chỗ sâu ốc đảo truyền ra.

- Điểm rơi có chút lệch.

Cùng Cat's Claw quan sát lầu bầu nói.

- Không còn cách nào, bản thân trong đất cát là giá pháo không tốt, chỉ có thể xem mấy phát trước đó trở thành bắn thử.

Thừa dịp Peels nói chuyện, đã lắp đạn pháo tiếp theo vào đại pháo.

- Tóm lại đánh xa một chút đi, nếu rơi xuống trên đầu Iron Axe, chúng ta đều xong rồi.

- Yên tâm, quán rượu cách doanh địa rất xa, nếu có thể bắn trúng, sổ tay xạ kích mà những hiền giả này biên soạn phải viết lại rồi.

Rodney kéo cò:

- Chuẩn bị!

- Nổ súng!

Vannah gật đầu nói.

Hai khẩu đại bác lại phát ra tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, ngọn lửa từ miệng pháo phun ra ngắn ngủi chiếu sáng mặt đất phía trước, cát bụi bốc lên đập vào trên mặt, khiến mọi người không tự chủ híp mắt.

Tiểu ốc đảo trong miệng người Sand cũng không thể xem như thành trấn chân chính, chẳng qua nó là trận địa bên ngoài thành Ironsand do thị tộc tụ tập hình thành, không có một tòa nhà dùng đá xây mà thành, trừ số ít lầu thấp và tháp canh gác xây dựng bằng gỗ, còn lại phần lớn đều là lều trại từ thuộc da cùng vải vóc chống lên.

Bởi vậy hiệu quả sát thương mà khẩu đại bác tạo thành có thể khiến người ta bất ngờ.

Vannah chú ý tới, cho dù đạn pháo rơi xuống nơi nào, chung quanh nháy mắt đều sẽ tối đi một mảnh, nhưng rất nhanh sẽ lại sáng lên--trước đó là sóng không khí do nổ mạnh tạo thành cuốn đi lều vải và cây đuốc, rồi sau đó là cây đuốc dầu và vật liệu kiến trúc dễ cháy trộn lại với nhau, hình thành cột lửa càng chói mắt hơn.

Đây là lần đầu pháo binh doanh Đệ Nhất Quân lợi dụng đo khoảng cách trước, căn cứ vào sắp xếp tiến công của trận địa đại bác theo bản bắn. Kết quả không thể nói rõ có bao nhiêu lý tưởng, cũng may mục tiêu yếu ớt dễ cháy ít nhiều bù lại chỗ thiếu sót này. Số lần pháo bắn ra, trong doanh địa người Sand lại bốc lên lửa lớn, số ánh lửa sáng rực đang khuếch tán ra ngoài, nhờ vào gió đêm gào thét, mắt thấy có chiều hướng dẫn cháy cả ốc đảo. Cho dù không cách nào đến gần thể nghiệm đến sự kinh hoàng mà bắn pháo mang đến, nhưng mà Vannah hoàn toàn có thể tưởng tượng ra, cái đám gọi là Chó giữ cửa trước mắt rơi vào trong một hoàn cảnh khó khăn như thế nào.

Thế không thể chống đỡ, tránh cũng không thể tránh, đây là thần chiến tranh trong miệng bệ hạ.

Ca ngợi đại bác!

Ca ngợi đại bác cỡ lớn!

Hắn đắc ý liếc nhìn tiểu đoàn súng kíp cùng với hai tổ súng máy hai bên mai phục trước trận địa, lại một lần nữa vui mừng lúc trước mình đã đưa ra lựa chọn chính xác.

Chiến tranh sau này đều do đại bác làm chủ, về phần súng kíp à... chẳng qua là chỉ là vai phụ dùng để bổ sung cùng quét dọn chiến trường mà thôi.

...

Cả nửa ngày Thuram mới từ trong tiếng nổ kinh thiên động địa phục hồi lại tinh thần, thẳng đến giờ phút này, trong lỗ tai của hắn vẫn đang ù ù vang dội, giống như bị người hung hăng tát một cái.

Đó chính là sấm sét theo như lời Iron Axe?

Sau tiếng sấm trầm thấp cùng tiếng gào thét bén nhọn, một tòa tháp canh gác cách quán rượu không xa đột nhiên bị một đám cầu lửa cắn nuốt, trong phút chốc cả thân tháp bị chia năm sẻ bảy! Cùng lúc đó, tiếng nổ vang kịch liệt bên tai làm cho hắn trong khoảng thời gian ngắn mất đi thính giác.

Xuyên qua lỗ thủng do đâm vào trên tường để lại có thể nhìn thấy, không ít lửa trại của lều trại bị bắn tung tóe thành mạt vụn dẫn lửa, rất nhanh biến thành từng đống lửa trại càng lớn hơn. Mọi người kêu thảm từ đống lửa chạy ra, ngã trên mặt đất lăn lộn giãy dụa, muốn dập tắt ngọn lửa trên người, đáng tiếc chỉ có số ít người may mắn có thể làm được điều này.

Còn có một bộ phận người Sand tới tháp trạm canh gác mềm nhũn tê liệt ngã xuống đất -- rõ ràng không giống như chịu thương tổn nghiêm trọng gì, nhưng lại không thể đứng lên nữa.

Đáng chết, cái này là sấm sét gì, hoàn toàn là thiên hỏa rơi xuống thế gian!

Chỉ có phụ thần thiên không mới có được thủ đoạn đáng sợ như thế.

Thuram vốn tưởng rằng công kích mãnh liệt giống như vậy, tất nhiên sẽ không lâu dài, nhưng hắn rất nhanh phát hiện chính mình sai rồi.

Tiếng sấm cách khoảng mỗi nửa khắc sẽ vang lên một lần, theo sát sau đó tất nhiên là cầu lửa và tiếng nổ vang, hơn nữa hắn còn chú ý tới, địa điểm mà ngay từ đầu cầu lửa xuất hiện còn có chút tán loạn, nhưng không bao lâu liền dần dần tập trung vào trung tâm ốc đảo-- nơi đó chính là nơi tụ tập của Chó giữ cửa, so với những người phụ thuộc thị tộc như bọn họ, Chó giữ cửa đương nhiên địa chiếm một lãnh địa đất đai màu mỡ nhất ốc đảo.

Nhưng mà giờ phút này, nơi đó đã biến thành một địa ngục.

Cột lửa hừng hực bay lên, giống như thiêu đốt trên không trung.

Hắn nhìn ánh mắt đã hoàn toàn thay đổi Iron Axe.

- Tam Thần ở trên... đây tuyệt đối không phải sức mạnh mà ngươi có thể sở hữu!

Thuram mở giọng nói khán khàn, run giọng nói:

- Rốt cuộc ngươi ... nương nhờ ai? Đám người phương bắc kia phải không?

- Một vị quân vương nhân từ.

Iron Axe trả lời:

- Hắn sẽ vì người Mojin, người Sand đến dẫn dắt ốc đảo và trật tự.

- Điều này không thể --

Hắn theo bản năng muốn nói ra một từ không thể nào, nhưng nhìn thấy ốc đảo lan tràn trong biển lửa, cuối cùng một âm tiết lại giống như kẹt ở trong cổ họng, làm thế nào cũng không phát ra được.

- Đáng tiếc không phải tất cả mọi người sẽ vui vẻ tiếp thu trật tự như vậy, ốc đảo thai nghén người Sand, cũng giam cầm tư tưởng bọn họ. Chém giết và hãm hại tất cả đều là bởi vì tranh đoạt nơi sinh tồn mà dấy lên, ốc đảo thai nghén sinh mệnh ngược lại ngâm đầy máu tươi, không thể không nói là một chuyện châm chọc. Về phần Chó giữ cửa rõ ràng thủ đoạn dùng để bảo vệ quyền lực của đại thị tộc, làm cho tộc nhân chịu khổ trong cát vàng và khô hạn, lại là cách làm ngu xuẩn mà thiển cận.

- Nếu lời này từ trong miệng người phương bắc nói ra, ta thấy không chút kỳ quái, nhưng Iron Axe...

Thuram cố gắng lắc đầu:

- Ngươi rõ ràng là hỗn huyết sinh ra từ trong sa mạc, vì sao cũng có thể có cách nghĩ ngây thơ như vậy? Ngươi không thể không biết, nếu không chém giết cướp đoạt, ốc đảo hữu hạn không cách nào chứa dân cư không ngừng tăng trưởng như chúng ta. Trừ khi người Mojin có thể sở hữu sức mạnh áp đảo Greyfort, nếu không thì không thể xông ra sa mạc này! Hợp tác và sẵn sàng góp sức đều chỉ có một con đường chết, người phương bắc tuyệt đối sẽ không chân chính tin tưởng chúng ta, thị tộc Blackbone và thị tộc Sandstone chính là bằng chứng tốt nhất!

Vì một lãnh địa phì nhiêu, hai thị tộc này có cơ hội tiến vào trú ở thành Ironsand xoay người sẵn sàng góp sức cho nữ vương Greenwater Garcia, kết quả thì sao? Nghe nói tất cả mọi người đều bị cho ăn một loại thuốc viên kì quái, cuối cùng hóa thành máu thịt hư thối, mà lãnh địa hứa hẹn thưởng cho bọn họ, kết quả cũng thành một lời nói suông.

- Không có tin tưởng ... thật sự sao?

Vẻ mặt Iron Axe lộ ra một tia cảm khái:

- Ban đầu ta cũng cho rằng như vậy. Nhưng mà sự thật nói cho ta biết, luôn luôn một vài người, trời sinh chính là vì phá vỡ lệ thường mà tồn tại.

Bỗng nhiên, ngoài quán rượu vang lên một chuỗi tiếng vó ngựa dồn dập, hơn nữa càng ngày càng dày đặc, Thuram không cần nhìn cũng biết, đây là đội ngũ phản kích của Chó giữ cửa đang tập kết.

Có lẽ bọn họ đánh mất dũng khí dám nghĩ dám làm, nhưng tài nghệ và cưỡi ngựa vẫn chưa mất đi, chỉ cần kẻ thù xuất hiện ở phụ cận ốc đảo, bọn họ sẽ giống như trùng sa mạc hút máu lao vào mục tiêu. Khi hắn đang chuẩn bị nhắc nhở Iron Axe vài câu, lại bị đối phương nắm lấy cổ áo, kéo đến bên cửa sổ.

Ở cách đó không xa, hắn nhìn thấy còn có rất nhiều cây đuốc nhảy múa, đang đi vội đến sa mạc ngoài ốc đảo.

Nhìn dáng vẻ này, đám Chó giữ cửa này đã đánh hơi được khí tức đối thủ.

Nhưng mà cho dù là Iron Axe, hay là Thần Nữ tóc đen kia, biểu tình đều có vẻ đặc biệt thong dong, gióng như vốn dĩ không để đội ngũ kỵ binh này vào mắt.

- Trước đó ta nói tới cái gì, không phải tất cả mọi người sẽ vui mừng tiếp thu trật tự mới... Giống như Chó giữ cửa, tự cho rằng có thể ngăn cản sấm sét.

Đứa con hỗn huyết đang thấp giọng nói vào lỗ tai hắn, giọng điệu giống như đang tuyên án vận mệnh của hắn.

- Nhưng cho dù các ngươi tiếp thu hay không -- cuối cùng trật tự mới sắp đến rồi.

Bình Luận (0)
Comment