Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 751

Chương 751
Chương 751

- Trước mắt mọi việc ở Cực Nam cảnh tiến triển thuận lợi, thị tộc Ironwhip đã bị hủy diệt, Echo nhờ ta gửi lời cảm tạ đến ngài.

- Quyết đấu thần thánh cần thời gian chuẩn bị, ta dự tính trước một tuần sau thị tộc thành Ironsand sẽ đến vùng đất Lửa.

- Nhân khoảng thời gian rảnh này, ta thuê một ít tộc nhân đánh dấu mốc vị trí của sông Styx. Ta tin là rất nhanh sẽ có thể tìm được một đầu nhánh sông Blackwater tương đối gần bờ biển.

- Còn nữa, người định xử trí thần nữ thuộc thi tộc như thế nào?

- Kính chào ngài, Iron Axe.

- Bệ hạ, đây chính là tin tức được gửi từ Cực Nam cảnh.

Lắng nghe ấn phù tỏa ra ánh sáng màu đỏ, giọng nói của bá tước Speer sau khi báo cáo xong thì ngừng lại, rõ ràng đang đợi câu trả lời của Roland.

Tiếp đó, Nightingale đưa một cái ấn phù khác đến.

Bởi vì nàng đang ngồi ở trên bàn, cũng không biết có phải cố tình hay không mà vị trí ấn phù được đưa đến vừa khớp đặt ở bên cạnh bắp đùi thon dài. Dù không phải là mùa hè nhưng nàng vẫn mặc quần dài đen bó sát, khoe triệt để dáng người hoàn mỹ của mình. Nếu Roland muốn nói chuyện vào ấn phù thì phải đến gần chân của nàng.

Không thể không nói, đây thật sự là một lựa chọn khó khăn.

Hắn cũng không biết nên quang minh chính đại dò xét hay là giả vờ làm lơ dời hai mắt đi.

- Khụ khụ, làm tốt lắm… Ý ta là Iron Axe.

- Bệ hạ, ngươi vẫn ổn chứ?

Bá tước trả lời:

- Ta nghe giọng ngài hơi khàn khàn. Mùa đông mong ngài chú ý giữ ấm, cơ thể của ngài cũng đâu được như phù thủy.

- Ta rất khỏe.

Roland hắng giọng:

- Gửi lời đến Iron Axe, nếu như không xuất hiện sai lầm lớn nào thì để hắn tiếp tục làm thoe kế hoạch. Còn về phần thần nữ, có thể cố gắng hơn, nhưng đối phương không muốn rời khỏi Cực Nam cảnh, không nên miễn cưỡng.

- Nhiều việc thế sao?

- Ừm, nếu có yêu cầu khác ta sẽ thông báo tiếp cho ngươi.

- Ta hiểu rồi, vậy ta xin cáo lui, bệ hạ.

Ánh đỏ trên ấn phù tắt ngúm.

Roland quay đầu trở về, thở phào một hơi.

Cái cảm giác lạc lõng mất mát này là sao đây!

Nightingale mỉm cười thu hồi ấn phù, lắc mình quay về ghế nằm, tiếp tục vừa ăn cá khô vừa đọc sách truyện tranh “Câu chuyện phù thủy”.

Roland bĩu môi, tập trung sự chú ý trở về chuyện chính sự. Hành động sa mạc lần này đã được đưa toàn bộ ấn phù lắng nghe vào, lợi dụng bá tước Speer Passy của Fallendragon Ridge làm trung gian, để thực hiện liên lạc tức thời giữa thành Neverwinter và bộ đội tiền trạm. Cứ trò chuyện qua lại như thế có hơi bất tiện, nhưng so với việc động một cái gửi thư mất mười ngày nửa tháng ban đầu và phi hành đưa tin theo ngày thì cách thức liên lạc thế nào đã được gọi là nhanh như điện rồi.

Cuối cùng hắn cũng thấy cảm khái bởi được thỏa thích ngắm nhìn toàn cục lãnh địa khó diễn tả được.

Đáng tiếc là ấn phù linh thính cần phù thủy rót ma lực vào mới có hiệu lực, vả lại muốn thực hiện trò chuyện từ hai phía ít nhất phải có được hai tổ ấn phù và hai phù thủy mới được. Việc này đã quyết định nó không thể nào thay thế được điện thoại được sử dụng như một công cụ truyền tin cho người bình thường.

Bây giờ tuyến điện thoại đầu tiên ở Tây cảnh đã tiến vào giai đoạn thử nghiệm, nó được đưa từ phòng làm việc thành bảo đến thẳng tòa thị chính khu Epic. Cùng lúc đó, tuyến thứ hai và tuyến thứ ba cũng đang được quy hoạch, dự tính sẽ nối liền tòa thị chính của hai nơi, sau này truyền đạt mệnh lệnh chỉ cần một cú điện thoại là được.

Cân nhắc đến thời gian và công sức hao phí cho việc nối liền cột điện, còn dễ bị băng tuyết phá hỏng, Roland quyết định bố trí dây cáp dọc theo sườn núi ban đầu chuyển thành xuống dưới lòng đất, vừa thuận tiện lại còn an toàn.

Đợi sau khi phòng tuyết dọc sườn núi được thành lập, hắn tất nhiên còn muốn thiết kế thêm tuyến đường liên hệ với tiền tuyến. Đến khi đó, chỉ sợ trong văn phòng phải bày bố ra hơn mười cái điện thoại cầm tay mới được.

Trừ việc đó ra, hành động di cư của phù thủy cổ đại Taquila cũng là sự quan tâm hàng đầu của Roland.

Macy và Lightning đảm nhiệm công việc báo động, phạm vi điều tra đã mở rộng đến khu vực dãy núi phía bắc cách hơn mười cây số, chính là vì để có thể sớm điều tra được cuộc tiến công quy mô lớn của tà thú.

Dù sao di vật thần minh rất có thể quyết định sự tồn vong của tộc quần, có xử lý một cách thận trọng cũng chẳng đủ.

Trong khoảng thời gian nửa tháng này, hắn và Pasha đã tiến hành trao đổi nhiều lần.

Phương án của các nàng rất đơn giản, trước hết để vật dẫn nhuyễn trùng mở một con đường mòn hướng đến thẳng đến vùng núi Tây cảnh. Sau đó lựa chọn một vị trí có tầng nham thạch ổn định, ít đường rẽ chia cắt để xây cung điện. Tiếp đến phù thủy cổ đại sẽ lần lượt vận chuyển vật dẫn, văn hiến và xác thịt quân thần phạt đến nơi cư trú mới, cuối cùng mới đến phiên Dụng cụ thiên khiển và di vật thần minh.

Một phù thủy tích cực nhất đối với việc di cư tên là Fran, hoặc có thể gọi là… nhuyễn trùng thôn phệ.

Nàng mở cái miệng to như bồn máu ra, cơ thể tròn vo giãy giụa chen đến trước dụng cụ huyễn tượng, trong lúc nàng phấn khích bày tỏ lòng biết ơn đối với hắn, đúng là hắn đã giật nảy cả mình.

Sau này được Pasha giải thích mới biết, phù thủy dấn thân vào vật dẫn thì không thể gửi vào võ sĩ thần phạt, cảm giác và ý thức của các nàng đều dung hòa thành một với cơ thể mới. Chỗ tốt chính là không cần phải trải qua khoảng thời gian rèn luyện dài đằng đẵng mới có thể sử dụng vật dẫn, chỗ hại là một khi thể xác hư hao, các nàng không có vật dẫn dự bị có thể thay đổi được.

Nghĩ đến đây, nếu như phù thủy không áp dụng cách thức tiếp nhận này, chỉ sợ phải luyện tập cả một đời cũng không thể nào khiến vật dẫn hoạt động được. Một con người với thói quen đủ tay đủ chân mười ngón, phải làm sao mới có thể điều khiển được vô số xúc tu, hoặc là nhuyễn trùng co duỗi tứ chi để tiến lên? Ngược lại, một khi đã thích ứng với vật dẫn kỳ lạ thế này, có lẽ cũng chẳng thể quay trở lại cách sống trước đây được nữa.

Bởi vì nhuyễn trùng thôn phệ cần tiêu hao lượng lớn đồ ăn để cung cấp nuôi dưỡng, nên lúc không cần sử dụng đến, phù thủy cổ đại không thể không đưa Fran trở lại bên trong linh hồn vật chứa được nữa, khiến nàng chìm vào giấc ngủ ngàn thu. Chuyện này đương nhiên không phải là một trải nghiệm tốt đẹp gì, có thể nói nàng đã vì tương lai của tộc quân Taquila mà hi sinh tương lai của bản thân, so với việc chuyển hóa thành vật dẫn nguyên sơ của Pasha, cái giá mà người Alethea phải trả còn nặng nề hơn.

Chí ít với vật dẫn nguyên sơ của Pasha có thể thời thời khắc khắc ngắm nhìn thế giới này, cảm nhận sự biến hóa và đổi thay của thế giới bên ngoài.

Bởi vì thế có thể hiểu được sự cảm kích của nàng đối với Roland.

Điều quan trọng nằm ở việc hắn từng khoe khoang khoác lác rằng có vô số công việc làm không hết đang chờ đợi Fran ở thành Neverwinter. Lời này có nghĩa là hắn phải hao phí một lượng lớn lương thức để giúp đối phương duy trì trạng thái tinh lực dồi dào. Cũng may là nhuyễn trùng thuộc về loài vật dẫn có thuộc tính ăn tạp, bất kể là ngũ cốc hay là thịt đều có thể hấp thu được.

- Ta muốn ăn món cháo thịt nóng hôi hổi, được nêm thêm hương liệu, và cả món bò nướng nguyên con được nướng đến mức da bóng mỡ!

Trong lúc Fran nói ra những lời này, rõ ràng là vừa nói vừa chảy cả nước bọt.

Mặc dù vẻ ngoài của nhuyễn trùng có hơi xấu xí, nhưng lại giống như sarcoma có thể sử dụng cách thức đặc biệt để cảm nhận môi trường bên ngoài, bao gồm cả hương vị, sự đau và nhiệt độ.

Roland chỉ có thể nở nụ cười đầy nước mắt trong lòng, nhận lời cảm ơn của nàng.

Xem ra dù là ở bất kỳ thế giới nào, ngành xây dựng cũng đều là một con quái thú khổng lồ nuốt vàng.

Nhân tiện hắn còn hỏi thăm Pasha một câu xem vật dẫn nguyên sơ và trung tâm dùng thứ gì để nhét đầy cái bao tử, câu trả lời nhận được là bùn đất ở nhiệt độ cao. Lý do cũng là vì các nàng thích ngâm mình trong mắc ma.

Đáp án này khiến Roland thoáng thở phào nhẹ nhõm, đại khái thì so với nhuyễn trùng thôn phệ, cách thức sarcoma hấp thụ năng lượng giống với thực vật hơn. Nếu thế, hắn cũng không cần phải gánh vác chi tiêu ăn uống của mấy người có tuổi thọ gần như vô hạn này.

Trong lúc hắn đang cân nhắc nên quy hoặc phòng tuyến trên núi như thế nào, giúp việc xây dựng cơ sở hạ tầng quân sự dưới lòng đất có thể tốt hơn so với con đường phụ hiện có, thậm chí đang là lúc cung điện phù thủy cổ đại liên tiếp mọc lên, ngoài cửa sổ bỗng dưng truyền đến một tiếng nổ vang trời.

Roland kinh ngạc quay đầu lại nhìn về phía cửa sổ chạm sàn, chỉ kịp trông thấy ở một góc của thành trấn bốc lên một luồng khói đen, bên trong làn khói còn nhìn thấy thấp thoáng ánh lửa, hướng đó ở gần học viện có tường vây dựng bằng đá xếp.

- Nightingale!

- Ta sai Sylvia và Phillys đi xem thử, bệ hạ, đừng rời khỏi văn phòng, ta lập tức trở về ngay!

Trong lúc nói chuyện, Nightingale đã chìm vào trong làn sương mù, biến mất vô tung vô ảnh.

Bình Luận (0)
Comment