Một đám người lén lút tiến vào tòa nhà, bò lên tầng hai.
Bên trong hành lang vẫn còn loáng thoáng mùi gỗ bị thiêu cháy, sách vở và giấy trắng bay tán loạn khắp nơi, đại khái là do các học sinh hoảng loạn chạy trốn để lại.
Men theo mùi than cháy, đám người rất nhanh đã tìm đến địa điểm xảy ra sự việc, một căn phòng ở gần cuối hành lang.
Bước vào trong phòng, Lily chú ý đến góc phòng đã biến thành một mảng đen kịt, toàn bộ mặt tường đã vỡ ra, vết nứt đã lan đến tận mặt sàn. Diện tích bị lửa cháy sém không lớn, nhưng lại có thể nhìn thấy rất rõ ràng phạm vi ngọn lửa lan ra, đầu gỗ cháy đen từ đậm đến nhạt, từng vòng từng vòng trông như gợn sóng lan ra dần, hoàn toàn không giống như một trận phóng hỏa tự nhiên.
Nhưng điều khiến nàng để ý đến nhất vẫn là mấy vết nứt kia.
Chúng trông cứ như bị rìu bổ nứt ra, khe nứt đã hoàn toàn biến thành than đen, đưa ngón tay luồn vào vẫn có thể cảm nhận được độ ấm còn lưu lại.
- Chắc hẳn là nơi này rồi.
Mystery Moon đi men theo góc tường một vòng:
- Asha, còn lại giao cho ngươi đấy.
- Ừm… Nếu có người đến, các ngươi nhớ nhắc nhở ta.
Asha đi đến chính giữa phòng học, thi triển năng lực hồi tố.
Bởi vì vụ nổ không có thời gian xác định, lại thêm khoảng cách hiện giờ chưa vượt qua khỏi một ngày, rất nhanh nàng đã tìm được chi tiết quan trọng trước khi vụ việc xảy ra. Theo dòng ma lực đang tuôn trào, mặt tường bị nứt vỡ trở nên hoàn hảo như ban đầu, ghế ngồi ngã trái ngã phải cũng khôi phục vẻ ngăn nắp. Trong phòng học không một bóng người xuất hiện một vài học sinh, bọn họ có người gục xuống bàn ngủ, có người tụ tập nói chuyện phiếm, trên bục giảng không có giáo viên, chắc hẳn là giờ nghỉ trưa.
Mới đầu nhìn thấy cảnh tượng này Maggie và Vanilla đều kìm lòng không nổi mà sợ hãi thán phục thành tiếng, sau đó lại sợ làm phiền đến Asha nên vội vàng bịt kín miệng mình. Đặc biệt là khi nhìn thấy một tên đệ tử bình thản như không có việc gì đi về phía các nàng. Khi hắn đi xuyên qua cơ thể các nàng như một u linh, hai người hoảng hốt lùi lại mấy bước, suýt chút nữa té ngã ra đất.
- Đừng lo, đây đều là ảo ảnh mà thôi.
Evelyn nhiệt tình giải thích, nói:
- Asha có thể quay ngược thời gian, khiến những việc đã từng xảy ra tái hiện lại lần nữa.
- Chuyện này… đúng là năng lực không tầm thường!
Amy cũng là lần đầu tiên được nhìn thấy nhưng lại không tỏ ra sợ hãi mà chỉ tỏ vẻ kính nể cảm thán.
- Ha ha… cũng chẳng ghê gớm gì lắm.
Asha ngượng ngùng sờ đầu:
- So với Nightingale tỷ, năng lực của ta chẳng đáng kể tí nào.
- Nightingale? Người ngươi nói chính là đại tỷ tỷ tóc vàng rất ít khi lộ mặt, thường đi theo bên người bệ hạ sao?
- Đúng vậy, nàng ấy chính là phù thủy mạnh mẽ nhất toàn bộ Tây cảnh, nói không chừng còn là phù thủy mạnh mẽ nhất toàn bộ vương quốc!
- Lợi, lợi hại!
Hai mắt Amy phát sáng lấp lánh, tiếp lời.
- Khoan đã.
Mystery Moon bỗng nhiên ngắt lời các nàng:
- Các ngươi nhìn kìa!
Lily cau mày:
- Đây là…
- Bắt nạt?
Evelyn khẽ giọng nói.
Chỉ thấy năm sáu đứa trẻ mười mấy tuổi dồn hai cô bé vào góc tường, đang cãi vã kịch liệt chuyện gì đó. Mà hai người đang bị dồn vào góc tường lại có phản ứng hoàn toàn khác, một người dang hai tay chắn trước mặt mọi người, không chút lùi bước lớn tiếng quát lên, người còn lại thì ôm đầu nấp ở sau lưng người kia, trông có vẻ như rất hoảng sợ.
Bởi vì lớp phổ cập sơ cấp không thống nhất tuổi tác nhập học, vì thể trong nhóm người này lớn nhất đã mười lăm mười sáu tuổi, cơ thể còn cao lớn thơn hai cô bé gộp lại, tư thế phơi bày với ưu thế áp đảo. Nhưng cô bé tóc ngắn bị gã kia không nhường nhịn một bước sấn tới lại không vì đối phương đông người mà ngã xuống. Dù bên mình chỉ có một người nhưng khí thế cũng không hề rơi xuống hạ phong chút nào.
Từ khẩu hình của hai bên có thể suy đoán ra được nội dung tranh chấp có liên quan đến nơi sinh của hai cô bé… Ví dụ mấy câu như cút về Đông cảnh đi, thứ chó săn phản vua.
Rất nhanh cuộc tranh chấp biến thành xô đẩy, tên có dáng người cao to kia ra tay trước, định đẩy người đang chắn trước mặt xuống đất, nhưng không ngờ trong lúc hai bàn tày đang nắm chặt hai bên bả vai cô gái thì đã bị đá trúng một phát vào đầu gối, toàn thân lập tức nghiêng đi ngã xuống.
Hiện trường lập tức trở nên hỗn loạn.
Cô bé giống như một con cá chạch, lách người rời khỏi vòng vây, rồi lại vung chân gạt ngã một gã mập, khiến ánh mắt mọi người đều hướng về mình.
Không ai thèm quan tâm đến cô gái đang ôm đầu khóc nức nở kia nữa, đám người bao quanh như ong vỡ tổ nhào về phía cô gái tóc ngắn kia. Mà cô gái này, sau đó chạy vọt qua nửa cái lớp học, loiwh dụng những học sinh khác làm lá chắn, động tác linh hoạt đến mức không khác gì một con mèo con. Bởi vì đám người kia không chiếm được ưu thế, mỗi lần nàng vung chân đều đá vào vị trí quanh đầu gối hoặc mắt cá chân. Chỉ một đá đã có thể khiến đối thủ quỳ rạp xuống đất, một lúc lâu cũng không đứng thẳng lên được.
- Cô nhóc này, mạnh thật!
Mystery Moon líu lưỡi, nói.
- Cố lên, đánh ngã bọn chúng đi!
Amy không kìm được siết chặt nắm tay, dường như chính bản thân nàng đang có mặt ở hiện trường.
- Nhưng… sức lực của nàng quá yếu.
Vanilla lo lắng nói.
- Vả lại chỉ tấn công vào một vị trí sẽ rất dễ khiến đối thủ đề phòng, cuộc chiến kéo dài sẽ gây nên bất lợi cho nàng.
- Hả, ngươi biết cả à?
Mystery Moon kinh ngạc nhìn về phía nàng.
- Ừm, xin lỗi, chỉ là trước đây ta…
- Giáo hội đã từng dạy những thứ này, đúng không?
Evelyn an ủi:
- Không sao cả, các ngươi đã có thể thông qua sự thẩm tra của bệ hạ, điều đó chứng tỏ các ngươi không cùng một loại người với những người thuần khiết ác độc khác.
Lily cau mày không nói gì, nàng cũng đồng ý với cách nhìn của Vanilla. Đám học sinh bị đá phải nhìn thì có vẻ rất chật vật, nhưng một lúc sau đó vẫn có thể khập khiễng đứng dậy, tiếp tục bao vây cô gái tóc ngắn. Hơn nữa lần này bọn hắn còn chú ý bảo vệ hai chân cẩn thận hơn nhiều, đối phương cũng không dễ đắc thủ nữa.
Bỗng dưng, tên cao to kia tóm lấy một cái ghế, nhân lúc sự chú ý của nàng bị hai người khác phân tán, bất chợt vung xuống ngay sau lưng nàng.
- Cẩn thận!
Amy hét to.
Nhưng ảo cảnh được ghi chép lại chỉ là chuyện đã xảy ra, lời cảnh báo của nàng không thể giúp cô gái phát hiện ra mình bị đánh lén từ phía sau.
Chân ghế nện lên đầu nàng, khiến nàng bổ nhào xuống mặt đất. Trong nháy mắt khi nàng đang bổ nhào xuống, nàng lộn một vòng trốn thoát khỏi đòn giáp công từ hai người ở phía trước, ôm đầu cắn răng, ngồi xổm trên mặt đất.
Có thể nhìn thấy rõ trên đầu ngón tay của cô gái đã dính vết máu loang lổ.
Máu tươi chậm rãi chảy xuống bên hàng tóc mai của nàng, nhuốm đỏ một bên gò má.
Tên cao to kia cũng có vẻ hơi sững sờ, đại khái là không ngờ rằng đối phương sẽ ngang ngạnh đỡ trọn một đòn này. Hắn do dự chốc lát mới vứt ghế xuống mặt đất, đi từng bước một đến trước nàng.
Trong lúc tất cả mọi người cho rằng thế cục đã định, cô gái đột nhiên lộ ra vẻ mặt đau đớn, cùng lúc đó cũng mở miệng kêu to. Dù mấy phù thủy có mặt ở đây không nghe thấy âm thanh nhưng lại có thể dựa vào nét mặt của nàng để nhận ra được giờ phút này nàng đang phải chịu đau đớn mãnh liệt đến cỡ nào. Lúc nãy xem như có bị ghế đập trúng đầu nàng cũng chưa từng thay đổi sắc mặt như thế.
Tiếp đó, một dòng điện phóng ra từ đầu ngón tay của nàng, rất nhanh sau đó là dòng điện thứ hai, thứ ba… lan ra dọc theo sàn nhà. Sau lưng để lại dấu vết vặn vẹo màu da cam, khi nó lan đến chỗ cửa sổ, bất chợt bộc phát một chuỗi tia chớp sáng chói!
Trong chốc lát, tia lửa bắn tứ tung, tựa như sắt đá ma sát vào nhau, lớp kính thủy tinh vì đó mà vỡ vụn, mặt tường cũng nổ tung thành một cái lỗ lớn. Đám người kinh ngạc xoay người bỏ chạy, cuối cùng không để ý đến cô gái tóc ngắn bị luồng điện bao quanh người nữa.