...
Ngọn lửa từ trong lòng đất phun trào giống nhưng những gốc cây khổng lồ giương nanh múa vuốt. Những ngọn lửa đang bay múa là cành của nó, lá cây do những đám khói dày đặc cuồn cuộn tạo thành, chúng nó nối liền với nhau, đan chéo vào nhau tạo thành tán cây màu đen rộng lớn.
Bước đi dưới gốc cây lửa đỏ cam, Thuram cảm thấy nhiệt độ xung quanh mình đang không ngừng tăng lên, trên trán xuất hiện những hạt mồ hôi to như hạt đậu, trên lưng cũng trở nên nhớp nháp. Nơi này và sa mạc băng giá bên ngoài dường như là hai thế giới, gió lạnh của tà nguyệt không thể bào mòn khu vực trung tâm của Đại Địa Mẫu Thần.
- Đó là lý do nơi này được gọi là vùng đất Lửa sao...
Thần nữ tóc vàng tò mò nhìn xung quanh:
- Không ngờ ở tận cùng của Nam cảnh còn có nơi thú vị như vậy.
Sau một tuần làm quen, Thuram đã hiểu sơ bộ về nhóm người mà Iron Axe dẫn đến. Ví dụ, nữ thần đang nói chuyện này là tên là Andrea, giỏi bắn cung, ngay cả những người thợ săn giàu kinh nghiệm nhất của người Sand cũng không thể sánh được với phương pháp bắn cung tinh xảo này. Không hề nghi ngờ, nàng sắp cùng thần nữ Ashes đại nhân siêu mạnh tham gia trận quyết đấu thần thánh sắp diễn ra.
- Thú vị?
Ashes giật giật khóe miệng:
- Ta chỉ cảm thấy nơi này giống như một cái lò hấp, nếu người bình thường dừng chân tại đây khoảng hai ngày chỉ e sẽ trở thành phế nhân.
- Ta không ngạc nhiên khi nghe ngươi nói như vậy.
Andrea nhún vai:
- Thiếu thường thức và phẩm cách, đương nhiên là không thể thưởng thức phong thổ nhân tình của nơi này.
- Ngươi không định lau khô mồ hôi rồi mới khen ngợi sao? Mồ hôi đầy đầu đến mức không nhìn thấy phong cách gì cả.
- Ngươi tránh ra!
Thuram không thể không đồng ý với lời thần nữ tóc vàng, nếu được hỏi rằng nơi nào đẹp nhất ở khu vực cực nam, thì đó không phải ốc đảo sông Silver đã mang lại cho bộ tộc Mojin nơi sinh sống và sinh sản mà là vùng đất Lửa nơi ngọn lửa trong lòng đất không ngừng cháy và mũi đất Endless. Mặc dù đầy nguy hiểm nhưng chúng cũng tượng trưng cho sức mạnh to lớn, là nơi ở của các vị thần, và cũng là nơi tín ngưỡng của người Sand. Một cái được dùng để tranh giành địa vị và quyền lực thể hiện cho mẹ nữ thần bản lĩnh và sự ngoan cường của thị tộc; cái còn lại dùng để hiến tế, hy vọng rằng con trai của biển cả có thể phù hộ tộc nhân, đổ càng nhiều máu cho sông Silver, làm cho sa mạc phát triển ốc đảo mới.
Đặc biệt là vùng đất Lửa, cả một vùng lòng chảo hơi nhô lên ở giữa giống như một cái chậu úp ngược, gần như có thể chứa được mấy thành Ironsand. Ngọn lửa vĩnh viễn cháy đã khiến đất cát xung quanh trở thành một liên kết cứng rắn, đi trên đó giống như bước vào một cung điện được xây bằng gạch đá.
Ngoài con đường kiên cố rộng lớn ra, hai bên lại là vực sâu đen tối và cái giếng, địa hỏa từ trong lòng giếng phun trào, không ngừng thiêu đốt mặt đất nơi này. Và điều khiến người ta ngạc nhiên nhất là màu sắc - khi bất kỳ người Sand nào lần đầu tiên bước vào Thánh địa thì đều luôn bị màu sắc lộng lẫy ở đây thu hút: bắt đầu từ vực thẳm, bức tường đá hai bên sườn cho thấy sự thay đổi dần dần của ánh sáng đỏ rực rỡ, càng đến gần bề mặt, nó càng sẫm lại, giống như một viên đá carbon bị thiêu đến đỏ rực đang không ngừng nguội đi.
Nhưng càng gần mặt đất, màu sắc đột nhiên chuyển sang màu xanh lục tươi sáng, đất cát như được phủ một lớp ngọc bích trong suốt sáng lấp lánh. Nó là một vật thể giống như thủy tinh được hình thành bằng cách kết tinh lại cát sau khi bị tan chảy, phản chiếu ánh sáng chói lọi bên trong ngọn lửa.
Cao hơn nữa là chủ đề vĩnh cửu của nơi này - ngọn lửa rực cháy màu đỏ cam. Hàng chục cột lửa phun ra từ lòng chảo, chúng tụ tập lại xung quanh đài cao ở khu vực trung tâm, như để chào đón sự xuất hiện của những người khiêu chiến mới. Nơi đó cũng là trung tâm của vùng đất Lửa, nơi so tài của cuộc quyết đấu thần thánh.
Màu xanh và màu đỏ đan xen nhau, cộng thêm mạch nước đen dưới lòng đất và cồn cát vàng phía xa, thoạt nhìn, dường như tất cả màu sắc trên sa mạc đều tập trung ở khu vực này. Nếu không phải tà nguyệt, còn có thể nhìn thấy ánh sáng mặt trời chiếu qua làn khói đặc khắp bầu trời, thứ duy nhất có thể so sánh với cảnh tượng kỳ diệu này là mũi đất Endless nơi ngọn lửa thiêu đốt đáy biển.
- Ta cũng cảm thấy nơi này rất đẹp... Nếu không có giao tranh và đổ máu thì sẽ càng đẹp.
Chủ nhân mới của hắn, công chúa Drow Silvermoon đại nhân đột nhiên nói:
- Giống như bệ hạ Roland đã nói, nếu chỉ để thưởng thức, nhất định sẽ trở nên nổi tiếng...
- Công viên tự nhiên cấp quốc gia? Một người thần nữ Hummer vóc dáng nhỏ nhắn nói tiếp.
- Ừ, đó là câu hắn nói khi kiểm tra doanh địa ma quỷ sau lưng núi Snow.
- Không hổ là vua của một đất nước, giống hệt như những gì ta tưởng tượng. Andrea dương khởi hạ ba.
- Thôi nào, cứ làm như ngươi đã từng nghe hắn nói gì vậy? Ashes châm chọc.
- Chưa từng thấy thì không được nghĩ đến sao? Đơn thuần nhìn từ mặt chữ thì có thể thấy câu đó ám chỉ nơi có phong cảnh tráng lệ, đương nhiên người có kiến thức hời hợt sẽ không hiểu được.
- Chậc!
Dù là Iron Axe hay là các thần nữ, tên của quốc vương Greyfort sẽ luôn được nhắc đến một cách vô tình trong cuộc trò chuyện giữa bọn họ. Thuram cảm thấy rất tò mò, rốt cuộc Roland Wimbledon trong miệng bọn họ là loại người như thế nào mà lại có thể khiến người Sand và thần nữ đều tin tưởng. Đặc biệt là vế sau, hắn nhớ thương nhân lữ hành đã từng nói đến, thần nữ nhận được sự tôn kính của bộ tộc Mojin, là đối tượng tà ác bị Giáo hội săn đuổi trong bốn vương quốc lớn. Tuy nhiên, xét từ thái độ của bọn họ đối với quốc vương kia, có thể thấy, hiên nhiên là không giống như những gì thương nhân đã nói.
Khi đoàn người bước đến đài cao, các võ sĩ của tộc Bone Cutting đã đứng đợi ở đó từ lâu, miệng bọn họ phát ra âm thanh thổi gió kéo dài. Những người đứng xem của các thị tộc khác thì đối xử lạnh nhạt với bọn họ - tiếng sấm kinh hoàng của thành Ironsand hiển nhiên đã tạo thành nỗi hoảng sợ rất lớn cho bọn họ. Sau đó Thuram mới nghe ngóng được rằng, pháo đài đá nơi Rubraca, tộc trưởng Ironwhip sống đã sụp đổ trong vụ nổ, những người thân ruột thịt và thuộc hạ của hắn đều đã bị chôn vùi trong đống đổ nát. Do đó, sáu thị tộc lớn mới biến thành năm, và trong một khoảng thời gian rất dài không thể bổ khuyết được.
Chẳng qua, đối với người Sand, báo thù là chuyện thiên kinh địa nghĩa, huyết hải thâm cừu giữa Ironwhip và Osha không phải là điều bí mật, và những chiến sĩ ngoại tộc vẫn chưa xâm chiếm thành Ironsand. Sự trả thù của Drow Silvermoon là không chê vào đâu được. Vì vậy, ngoài kinh ngạc và sợ hãi, các thị tộc khác chỉ có lạnh lùng.
Thật tiếc khi bọn họ không biết rằng mục đích của Osha lần này nằm ngoài sức tưởng tượng của mọi người. Trong lòng Thuram thầm nghĩ, tộc Bone Cutting chỉ là sự mở đầu, dù sớm hay muộn thì các thị tộc ở đây cũng phải bước xuống khỏi ghế quan sát, biến thành kẻ bị người khiêu chiến - hoặc là đánh bại đối thủ, hoặc là trở thành đá kê chân của Drow Silvermoon.
Thủ lĩnh thị tộc Wildflame, là người làm trọng tài, bước ra, đi đến trước mặt mọi người:
- Tộc trưởng Osha bước lên trả lời.
Drow hít một hơi thật sâu, bước một bước và chậm rãi nói:
- Là ta.
Người bên kia vô cảm gật đầu:
- Tốt lắm, đây không phải là lần đầu tiên ngươi tham gia quyết đấu thần thánh, chắc đã nắm rõ quy tắc. Tộc Bone Cutting sẽ cử tổng cộng hai mươi hai người tham chiến, bây giờ hãy cho các dũng sĩ của ngươi chọn lựa vũ khí, được phép từ bỏ và đầu hàng, nhưng không được vi phạm lời thề với Tam Thần. Cho đến khi không còn ai đứng trên sân, người chiến thắng sẽ giành được tư cách vào thành Ironsand! Chuẩn bị tốt rồi bắt đầu đi.