Giá vũ khí đã được đặt ở hai bên võ đài để cho những người tham gia quyết đấu lựa chọn.
Những vũ khí thông thường như đao kiếm hay đao côn đều có cả. Để đảm bảo tính công bằng, tất cả mọi đối thủ tham gia đều không được mang theo những vũ khí tự chế, ví dụ như các thị tộc lớn đều có thể chế tạo ra những lưỡi đao sắc bén hơn nhiều dựa trên năng lực của mình nhưng do phần lớn những kẻ khiêu chiến đều là những kẻ nghèo nàn, những kẻ đó chỉ sử dụng những vũ khí có chất lượng vừa vừa tầm thường mà thôi. Nếu trong cuộc thách đấu mà chất lượng vũ khí của hai bên chênh lệch quá nhiều thì sẽ khiến cho nó mất đi ý nghĩa vốn có.
Nhưng Thuram biết đều này khó mà có thể thực hiện được. Thị tộc Ironwhip đã đánh bại thị tộc Osha bằng lén đổi vũ khí thông thường bằng chiếc black water whip. Cho dù sau đó trọng tài trừng phạt nghiêm khắc những kẻ trông coi vũ khí nhưng kết quả thất bại của Osha đã định rồi, chẳng ai lại vì một thị tộc đã suy vong mà đi so đo với một thị tộc lớn thành Ironsand cả.
Chỉ là không một ai có thể ngờ rằng một ngày nào đó thị tộc tưởng chừng như đã sắp biến mất khỏi bản đồ các thị tộc lớn trên thế giới lại có thể dục hỏa trùng sinh.
Thế trận đó mãnh liệt đến nỗi cả thủ lĩnh của các thị tộc đều cảm thấy áp lực.
Hắn mới lần đầu được nhìn thấy thủ lĩnh Wildflame đối đãi trang trọng với những kẻ khiêu chiến mới như vậy.
Ashes bỗng nhiên hỏi:
- Có quy định mỗi người chỉ được mang một loại vũ khí không?
Thuram trả lời:
- Ừm... cái này hình như không có quy định, nhà ngươi mang theo được bao nhiêu thì cứ mang thôi.
- Tốt lắm, ta đã chuẩn bị xong rồi.
Trước tiên nàng cầm hai thanh loan đao dắt vào hai bên hông, sau đó nàng cầm lấy một cái thiết chùy dài lên áng chừng một chút rồi lại đeo thêm một khiên gỗ hình vuông, nàng nói:
- Những thứ này chắc là đủ cho ta dùng cho đến khi trận quyết đấu kết thúc rồi.
Thuram nuốt nước bọt, tuy hắn đã sớm biết vị nữ thần tóc đen mắt vàng này có sức mạnh vô tận nhưng việc này không phải là quá lắm rồi sao? Người bình thường phải trải qua biết bao năm tu luyện mới có thể nâng cả một chiếc chùy lên bằng hai tay mà nàng lại có thể nâng nó bằng một tay mà đã thế lại còn vung chiếc chùy y như thể nó là một thanh kiếm mỏng vậy. Ai mà gặp phải một đối thủ như nàng thì chẳng khác gì là đang gặp ác mộng cả. Rõ ràng cái trận xung đột xảy ra trong quán rượu kia nàng vẫn chưa dùng hết sức lực của mình nếu không thì có khi nàng chẳng cần dùng bất cứ cái gì cũng có thể bẻ đầu lũ kia để làm thành chén rót rượu rồi.
- Ta cũng chuẩn bị xong rồi.
Andera tiện tay lấy một cái cung ngắn rồi còn cố tình bỏ bớt mấy mũi tên lông vũ trong ống tên ra, nàng chỉ định mang theo hai mươi hai mũi mà thôi.
Iron Axe nghiêm túc nói:
- Cứ như thế mà lên quyết đấu thôi.
Thuram không khỏi sửng sốt nói:
- Đợi đã. Chỉ có bốn người các ngươi tham gia quyết đấu thôi à?
Hắn ta liếc nhìn đám chiến binh Greyfort ở phía sau, bọn chúng có tận năm mươi người đang đứng rải rác xung quanh giá vũ khí, chúng quay lưng vào với nhau rồi nhìn đám người xung quanh đầy cảnh giác, hắn đoán rằng bọn chúng hoàn toàn không có ý định đi lựa chọn vũ khí chiến đấu.
Ashes thản nhiên nói:
- Quyết đấu thần thánh không có quy định số người tham gia mà, bốn người bọn ta là đủ rồi.
Theo như quy định, số lượng võ sĩ tham gia quyết đấu của các thị tộc phải ở khoảng từ mười năm đến ba mươi người, lý do quy định như vậy là bởi vì võ đài có giới hạn. Nhưng một quy định chi tiết khác lại là số lượng kẻ khiêu chiến không được vượt quá số lượng chiến binh của thị tộc bị khiêu chiến. Nói cách khác là nếu như đối phương chỉ cử mười năm người ra ứng chiến thì Osha cũng chỉ được cử nhiều nhất mười năm người ra chiến đấu.
Tất cả những quyết định đó đều dựa vào một sự thật tàn khốc đó là: cho dù khi quyết đấu giành được chiến thắng hay gặp phải thất bại thì những dũng sĩ trên võ đài đều sẽ phải đối mặt với tổn thất nặng nề, hơn một nửa trong số đó bị thương nghiêm trọng dẫn đến chết thì âu cũng là chuyện thường tình, thậm chí thỉnh thoảng còn xảy ra chuyện phải chiến đấu đến tận người cuối cùng của các thị tộc luôn. Đương nhiên càng có nhiều người tham gia vào cuộc chiến thì thực lực của thị tộc đó càng suy yếu nhanh, thế cho nên việc một thị tộc cử đến ba mươi người tham gia quyết đấu khá hiếm gặp, trừ phi trước đó biết được những kẻ khiêu chiến không thể có đủ ba mươi dũng sĩ khỏe mạnh tham chiến thì người ta mới dùng cách này để đạt được lợi thế trên sức chiến đấu tổng thể.
Do đó thị thị tộc Cut Bone đã cử hai mươi hai người tham gia, chắc họ cũng đã chuẩn bị đến việc quyết đấu thất bại thì cũng không ảnh hưởng nhiều đến thị tộc. Việc từ một chiến binh trông coi thành Ironsand bị buộc chuyển xuống thành những kẻ khiêu chiến không có nghĩa là bọn chúng đã hoàn toàn thất bại, chỉ cần trong thị tộc vẫn còn những chiến binh dũng cảm thì chúng hoàn toàn có cơ hội trỗi dậy.
Điều đúng đắn nhất mà Osha có thể làm bây giờ đó là cử số lượng chiến binh tham gia chiến đấu đúng bằng số lượng người của đối thủ. Cho dù đám võ sĩ Greyfort kia nhìn thì có vẻ vừa thấp vừa ốm yếu, hoàn toàn không được gọi là chiến binh dũng mãnh thiện chiến nhưng chỉ cần có Ashes thì chắc chắn Osha vẫn sẽ chiếm được ưu thế mà thôi. Dù không có sự giúp sức của đá thần phạt thì sức mạnh bẩm sinh của nàng ấy cũng đã thừa đủ để kiểm soát thế cục của trận chiến.
Nhưng chỉ có bốn người lên trận thì lại hoàn toàn khác. Nữ thần là người có thể dẫn dắt cả một thị tộc sống sót vượt qua sa mạc tàn khốc, cũng là người được dân chúng vô cùng tôn kính nhưng lại không có nghĩa là những nữ thần này thích hợp tham gia chiến đấu. Huống chi những kẻ quyết đầu đều đeo đá thần phạt, viên đá này có thể dễ dàng áp chế năng lực của các nữ thần, khiến cho họ trở lên yếu hơn cả người bình thường.
Một khi Drow Silvermoon và Andrea Quinn mất đi năng lực chiến đấu thì trên võ đài chỉ còn lại Iron Axe và Ashes. Cho dù Iron Axe và Ashes có mạnh như thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể đối phó với hai mươi người cùng lúc được. Dù sao khi đối phương đã có suy nghĩ chiến đấu đến tận hơi thở cuối cùng thì cho dù có sức mạnh siêu phàm cũng khiến họ khó lòng nào mà chống đỡ nổi rồi.
Vốn dĩ Thuram nghĩ rằng vì Iron Axe đã từng tham gia quyết đấu thần thành rồi nên chắc hắn ta phải hiểu rõ chuyện này rồi chứ, lại thêm việc khi bọn họ bàn bạc việc quyết đấu cũng không gọi hắn ra nghe cùng nên hắn cũng không quá để ý đến chuyện này theo kiểu người không biết gì thường sống lâu hơn chứ, ai ngờ rằng đám người này lại có thể bất cần như thế chứ.
Khi nhìn thấy bốn người bọn họ bước lên võ đài, hắn ta không khỏi rùng mình trợn mắt há hốc cả mồm luôn, rõ ràng mồ hôi trên trán vẫn đang không ngừng chảy nhưng hắn lại có cái cảm giác như đứng trần truồng giữa một đêm lạnh giá trên sa mạc vậy.... dường như mọi ngọn đuốc được đặt xung quanh đã không còn có thể đủ ấm để che chắn cho hắn trước những cơn gió lạnh đang thổi cuồn cuộn kia nữa rồi.
Cần phải biết rằng, hiện nay hắn đã là một thành viên trong thị tộc Osha rồi.
Nếu như đám người này thất bại, hắn còn có thể ở lại trên cái ốc đảo nhỏ này không? Sợ rằng đến cả Cực Nam cảnh hắn cũng không thể ở lại nữa rồi.
Vì đã sớm nhận ra điều này nên dù cho tất cả các thành viên trong thị tộc đều thua thì hắn cũng không muốn tiếp tục chìm trong vũng bùn này nữa.
Sự xuất hiện của bốn người bọn họ trên võ đài đã gây chấn động mạnh đối với những người xem, lấy ít địch nhiều là biểu tượng của sự tự tin và võ dũng, nhưng chỉ có bốn người mà dám đối đầu với hai mươi hai vị dũng sĩ của bộ tộc đã chinh chiến khắp các chiến trường ư? Đây quả thực là muốn đi tự sát mà.
Những tiếng la ó trong nháy mắt đã ngưng lại.
Tất cả mọi người xem đều đều căng mắt ra nhìn, những sự thờ ơ trên khuôn mặt đám người kia đã dần dần biến mất và thay vào đó bằng những nét kinh ngạc và chăm chút mải miết nhìn xem trận đấu sẽ diễn ra như thế nào.
Nhìn thấy một cảnh tượng kỳ quái như vậy thủ lĩnh Wildflame không khỏi dò hỏi một câu:
- Các ngươi có chắc là Osha chỉ có bốn người các ngươi không?
Ashes nhếch mép nói:
- Đúng vậy. Nhanh chóng khai chiến đi. À đúng rồi, các ngươi hẳn là nên viết di chúc đi là vừa đó.
Cả võ đài ồ lên.
- Cái người này là ai vậy?
- Nàng ta có phần hơi ngạo mạn rồi đó.
- Cho dù là nữ thần thì cũng không thể chống đỡ được mũi thêm đá thần mà.
- Đợi đã, sao ta lại thấy rằng này ta có vẻ nghiêm túc đó...
- Ta cũng nghĩ như nhà ngươi, có vẻ như vị nữ thần này cũng đã từng giết không ít người rồi đó.
- Ngươi chắc chứ?
- Ta cũng là võ sĩ nên ta cảm nhận được điều đó, có vẻ như nàng ta rất đáng gờm đó.
- Nhưng mà bọn họ cũng chỉ có bốn người mà thôi.
- Đợi chút nữa sẽ biết kết quả thôi mà.
Chỉ trong chưa đầy một phút cả cục diện của trận đấu đã có những thay đổi to lớn, tất cả các thành viên trong thị tộc đều đổ dồn sự chú ý võ đài, những sự thờ ơ lạnh nhạt trước đó đều đã tan biến. Cho dù có phải là tự tìm cái chết hay không thì chỉ riêng cái dũng khí này cũng đã đáng được ca tụng rồi. Đối với những võ sĩ chân chính thì người Sand vẫn sẽ luôn kính trọng họ mà thôi.
Nghe thấy những lời bàn luận của những lời đến xem trận chiến, Thuram cũng không khỏi chần chừ, lẽ nào bọn họ thực sự sẽ thắng sao? Trước những bất lợi lớn như vậy về mặt số lượng người tham gia chiến đấu mà họ vẫn có thể giành chiến thắng được sao?
Ngay khi đầu óc còn đang hỗn độn, những suy nghĩ còn đang dâng trào thì trọng tài gõ chiếc chiêng đồng đang được treo ở một góc trên võ đài.
- Vậy thì ta xin tuyên bố, trận quyết đấu thần thánh thị tộc Osha thách đấu thị thị tộc Cut Bone xin được phép bắt đầu ngay bây giờ!