Anna cứ dán vào bên người hắn như vậy, nghe xong được toàn bộ quá trình phù thủy thần phạt ngoài ý muốn tiến vào thế giới trong mơ.
- Cho nên bọn họ đều có thể tìm được về cảm giác đã mất đi, thêm với một lần nữa trở về cuộc sống của người bình thường?
Nàng thở phào một hơi, trong giọng nói có một phần lớn là cao hứng từ tận đáy lòng, còn có một phần nhỏ là phiền muộn và tiếc nuối:
- Thật tốt… Nếu như ta cũng có thể đi vào xem thế giới ngươi đã từng sống thì tốt quá.
- Chỉ có hóa linh hồn thành cột sáng thì mới có thể làm được một điểm này thôi, sẽ là cái giá quá lớn đối với ngươi đó.
Roland vuốt ve tóc và vành tai nàng nói:
- Thêm với chúng ta có thể xây dựng thành Neverwinter thành dáng vẻ như trong lý tưởng mà, khiến hiện thực không hề thua cảnh trong mơ chút nào, đúng không?
- Nói thì nói như thế không sai.
Anna khẽ cười nói:
- Nhưng mà bây giờ có phải ngươi hơi chột dạ rồi không hả?
- Hả?
Roland ngẩn người ra:
- Làm gì có chứ, ta chỉ…
- Đừng trả lời, để cho ta nghe một chút đi.
Nữ hài tựa đầu lên trên lồng ngực hắn, qua một hồi lâu mới thấp giọng nói:
- Ừm… có hai phần chột dạ với một phần lo lắng nha; chột dạ ở chỗ Phyllis là nữ, còn vô cùng xinh đẹp, lo lắng lại vì sợ ta suy nghĩ nhiều, ta đoán không sai chứ?
- Ờ…
Đối mặt với cách nói chính xác đến không thể chính xác hơn này, Roland nhất thời không biết nên đáp lại như thế nào.
Anna phì cười:
- Nhưng mà còn có bảy phần là thẳng thắn thành khẩn, cho nên lo lắng của ngươi chỉ là lo lắng suông mà thôi, yên tâm đi.
Nàng dừng lại một chút, giọng điệu trở nên nghiêm túc:
- Roland, ngươi vì hỗ trợ các nàng mà đưa ra quyết định này, giống như lúc trước đã cứu vớt ta và Hội Cộng Trợ vậy, sao ta có thể vì chút chuyện nhỏ như vậy mà để tâm chứ. Đây chính là chức trách của một quân vương, không phải sao?
Roland thoáng nhẹ nhàng thở ra.
Nếu đổi lại là Nightingale, hắn không dám cam đoan rằng đối phương sẽ không lo nghĩ lung tung, nhưng Anna lại khác, nàng nói tin tưởng thì thật sự là tin tưởng, không mang theo một chút giấu giếm. Thêm với từ trong ánh mắt của nàng có thể nhìn ra được, đối với việc cho các phù thủy Taquila một mái ấm, khiến cho các nàng một lần nữa có được tri giác đã từng mất đi, nàng duy trì chuyện này từ tận đáy lòng.
Anna lương thiện là bản tính trời sinh, từ khi biết nàng cho đến giờ một điểm này chưa hề thay đổi.
- Nhưng mà sau này chuyện ngươi làm ở trong giấc mộng đều phải nói cho ta nghe, hiểu chưa?
Nàng chớp chớp đôi mắt màu xanh, rủ rỉ nói bên tai hắn.
Roland gật gật đầu:
- Ta cam đoan.
Anna lộ ra nụ cười thỏa mãn hài lòng, chậm rãi leo lên trên người hắn, hai tay bưng khuôn mặt hắn:
- Như vậy thời gian tiếp theo, ngươi thuộc về ta.
Nữ hài nhẹ nhàng cắn cổ áo hắn, đi thẳng xuống dưới…
Trong phòng ngủ dần dần vang lên tiếng thở dốc ngọt ngấy của hai người.
…
Bên kia, khi Phyllis mang theo tin tức kinh người truyền ra, toàn bộ trong Biên Thùy Thành thứ ba giống như nổ tung.
- Chỉ cần gián đoạn ý thức trong phạm vi cột sáng thì có thể một lần nữa tìm được dáng vẻ vốn có của mình sao?
- Chuyện này không hề quan trọng có được không hả, mấu chốt là có thể khôi phục xúc giác và khứu giác đó!
- KFC thật sự ăn ngon như vậy sao… So với thịt nướng mật ong như thế nào?
- Có thể, có thể mang ta vào thế giới trong mơ nhìn xem được không?
- Còn có ta!
- Ta cũng muốn đi…
Mọi người vây quanh bên người Phyllis, liến thoắng hét lên, hoàn toàn không có vẻ lạnh nhạt như bình thường. cho dù khi đối mặt với tà thú xâm nhập quy mô lớn ở mê cung trong lòng đất, các nàng đều chưa hề kích động như vậy.
- Đừng cãi cọ, nhiều người cùng đến thành bảo như vậy, người khác còn tưởng rằng chúng ta định cướp lấy thành Neverwinter đấy!
Alethea lớn tiếng quát dừng, đồng thời thò một xúc tua ra khoác lên trên người Pasha:
- Ngươi thấy sao, đây là cạm bẫy của quốc vương người bình thường thiết lập ra sao?
- Cho dù là cạm bẫy, sợ rằng các nàng đều tình nguyện dẫm vào.
Pasha bất đắc dĩ cười khổ nói, cho đến bây giờ, chính nàng còn chưa phục hồi tinh thần lại từ trong chuyện xưa do Phyllis kể. Thế giới trong mơ vô cùng phát triển, một chốn dung thân có thể để cho linh hồn một lần nữa được hồi sinh, lực hấp dẫn của nó đối với người Taquila sống sót gần như không cách nào đánh giá được. Còn phương pháp chống lại ma quỷ mà các nàng vẫn luôn đau khổ truy tìm lại cũng tìm được đáp án từ trên người quốc vương người bình thường này, khi cực khổ đã từng trải qua mấy trăm năm lại nghênh đón ánh rạng đông chỉ trong một đêm, cảm nhận không chân thực này khiến cho nàng sinh ra cảm giác hoa mắt chóng mặt.
Đã lâu rồi nàng không nằm mơ.
Trong tiềm thức, Pasha hy vọng tất cả đều là sự thật, nhưng lại không dám tin tưởng hoàn toàn rằng sẽ phát sinh chuyện tốt như vậy. Một người bình thường không có ma lực gì lại trở thành chúa cứu thế của phù thủy Taquila sao? Cũng khó trách Alethea sẽ tràn ngập cảnh giác và hoài nghi.
Cũng may nàng vẫn rõ ràng, cho dù Phyllis nói có đúng hay không, vẫn phải phái người nghiệm chứng một phen rồi mới nhận định được.
Không phải vì nàng không tin Phyllis, sau khi trải qua tan vỡ và trốn chạy, mỗi một người sống sót đều tình như chị em.
Nàng chỉ lo lắng đối phương bị lừa gạt thôi.
Dẫu sao giấc mộng đẹp mới vừa nghe thì giống như chuyện mò trăng dưới nước này, dù thế nào đều phải cẩn thận kiểm tra thực hư đều không hề quá.
Nghĩ đến đây, Pasha truyền ý thức vào trong đầu mỗi một người:
- Bệ hạ Roland thật sự tình nguyện để người khác cũng tiến vào thế giới trong mơ sao?
- Hắn thật sự đã nói như vậy, nhưng mà ngay bây giờ thì không được.
Phyllis giải thích:
- Thế giới kia có được quy tắc tuần hoàn nhất định, cũng giống như thế giới hiện thực vậy, bởi vì để tránh cho để lộ mà dẫn đến thay đổi không cần thiết, nhóm đầu tiên chỉ có thể để cho nhân viên phù hợp với yêu cầu tiến vào. Các nàng gánh vác nhiệm vụ người khai thác, vì để gây dựng nền móng cho sau này tiếp nhận được càng nhiều người đi vào trong giấc mộng.
Pasha thoáng yên tâm lại, nếu như là cạm bẫy, tự nhiên sẽ để cho các nhiều người đi vào càng tốt chứ không để cho người mở đường phát hiện ra sơ hở sau đó có cơ hội đưa ra nhắc nhở trước.
- Là yêu cầu như thế nào?
- Cái này…
Phyllis hơi do dự:
- Hắn cần những phù thủy hành động mau lẹ, có lẻn vào, có năng lực khống chế và tấn công cường đại.
- Nói cách khác, hắn cần là phù thủy chiến đấu hả?
Alethea chất vấn:
- Nhưng mà không phải ngươi đã nói, thế giới kia có thể có được lực lượng còn vượt trên ma quỷ hay sao? Hắn đưa ra yêu cầu này không khỏi quá không hợp lý một chút đi?
- Hắn không phải định để cho chúng ta chống lại toàn bộ thế giới, chính là…
- Chính là cái gì?
- Ờ… thực hiện một ít việc cướp bóc riêng thôi.
Phyllis hơi ngượng ngùng nói:
- Đương nhiên, mục tiêu đều là những kẻ không thể tha thứ.
Hiện trường xuất hiện yên tĩnh ngắn ngủi.
- Chờ chút, hắn coi chúng ta thành tay đấm lưu manh sao? Chúng ta đường đường là…
Alethea còn chưa nói xong, lời tiếp theo đã bị tiếng ồn ào của mọi người đè xuống.
- Nghe dường như rất thú vị nha!
- Những tên kia không có đá thần phạt đúng không? Có ai có thể đỡ nổi cầu lửa liên hoàn của ta sao!
- Ngươi sẽ gây ra thanh thế quá lớn, bệ hạ cần đương nhiên là tĩnh lặng, phi đao bóng tối của ta càng không tệ.
- Chỉ có thể bắn được mười bước, càng đừng bàn đến năng lực tấn công cường đại.
- Ta có thể che giấu hành tung của đồng đội bên mình, để cho ta đi đi!
Pasha an ủi vỗ vỗ lưng Alethea:
- Đừng để ý, mọi người chỉ vì buồn bực quá lâu rồi mà thôi.