Mỗi ngày huấn luyện như thế đều sẽ kéo dài hai đến ba canh giờ (tức từ 4 đến 6 giờ), kết thúc xong, Vanner phải quay trở lại bức tường thành và tiếp tục làm công việc cũ và nhàm chán của mình. Những kẻ cùng ở trong ký túc xá đã đăng ký vào đội súng firelock bây giờ đang xách theo cây firelock mới tinh khoe khoang liên tục. Nếu không phải vì những quy tắc cấm đấu đá nội bộ, Vanner đã vá miệng thằng đấy cho nó câm luôn.
Nhưng gã cũng nhìn thấy có cái gì đó không ổn.
Có phải những người tham gia vào đội súng firelock chỉ mới được huấn luyện trong trong vài ngày thôi sao? Ấy thế mà bọn họ đã được trực tiếp học kỹ thuật bắn súng để chiến đấu chống lại bọn thú quỷMà bắt đầu đang cùng thú quỷ trong chiến đấu ma luyện bắn kỹ xảo, mà đội Pháo binh thì sao? Ngay cả một phát pháo cũng không được bắn ra. Hơn nữa, pháo nặng như vậy, căn bản không có thể vận chuyển lên bức tường thành đâu.
Khi nhìn vào trên đỉnh tường thành, gã có thể nhận thấy hai người sóng vai đứng thẳng gần như lấp đầy lối đi. Bình thường, tất cả mọi người đều quen chạy trên những con dốc bên trong bức tường, dù cho xoay mình cũng lo lắng vướn vào giáo của đồng đội. Còn pháo… nội hai cái bánh xe còn rộng hơn đỉnh tượng, cộng thêm còn phải hướng xuống dưới bắn. Nhìn qua nhìn lại cũng không thấy thực tế.
Chẳng lẽ... Thứ này không phải dùng đi đối phó thú quỷ?
Lần luyện tập tiếp theo đã xác nhận phỏng đoán của Vanner.
Bốn tiểu đội pháo binh được Iron Axe dẫn tới bờ sông. Vanner phát hiện, chẳng biết lúc nào, trong sông Redwater có một chiếc “thuyền” khổng lồ! Không... gã cũng không xác định đây có phải là thuyền hay không, vỏ ngoài nhìn qua y hệt đá dựng tường thành, vừa rộng vừa ngắn, trừ hai cái cột buồm trụi lủi thì chỗ nào giống thuyền vậy? Vì thế tiểu đội của Vanner ra sức tranh cãi.
- Đây rõ ràng là một cái cầu nổi. – Người đưa ra kết luận đầu tiên chính là Pomelo, gã từng theo thuyền vận chuyển khoáng sản đi qua pháo đài Epopee, thường khoe khoang kiến thức rộng rãi”
- Boong tàu rộng nhiều như thế, hiển nhiên là ổn định hơn rồi! Tớ đi khắp nơi thấy cũng nhiều rồi, nếu đây là một chiếc thuyền thì làm sao nó có thể di chuyển khi không có gió? Trước đây con sông này ngập trong nước, cây cầu có tuổi đời hơn chục năm của pháo đài Epopee đã bị nước lũ cuốn rồi. Dân trong thành đã dùng cầu nổi thay thế. Họ dựng một đống ván gỗ đóng chặt trên thuyền, sau đó kéo xích sắt nối với nhau một loạt để cho chúng thêm ổn định!
- "Nơi xa nhất tớ từng đến là pháo đài Epopee", ấy thế mà cậu khoe là vào nam ra bắc à? - Rodney cất giọng cười nhạo:
- Nếu như nó là cái cầu phao thì cần hai cột buồm làm cái gì, sợ bản thân nó không bị gió thổi ấy à?
- Hơn nữa cậu xem cuối đuôi kia kia, theo chiều ngang không phải bánh lái à? Cầu phao cũng chưa dùng tới cái này. - Nelson nói giúp vào, hai anh em bọn họ cho tới bây giờ luôn cùng một phe:
- Mặt khác, khung gỗ được sắp ở giữa cho thấy nó là một cái nhà kho, chẳng qua là chưa đóng xong mà thôi. Đây là một con tàu, không còn nghi ngờ gì nữa.
Vanner không có hứng thú quá nhiều đối với chuyện nó rốt cuộc là có phải tàu thuyền gì hay không, gã chỉ quan tâm nội dung huấn luyện kế tiếp. Đáp án được công bố rất nhanh, Iron Axe yêu cầu bọn họ kéo xe pháo vượt qua cầm kéo pháo xa ngựa vượt qua Little Town – không sai, chính là tên chiếc tàu này, vẫn là hoàng tử điện hạ tự mình đặt tên. Nghe xong Iron Axe giới thiệu, Pomelo tức khắc sắc mặt cứng ngắc, mà hai anh em kia đắc ý.
Rồi cả bọn bắt đầu buộc các bánh xe của khẩu pháo lên boong tàu.
Trên boong tàu, có hai nhóm cột dừng, mỗi nhóm gồm bốn cột. Chúng nằm ở giữa boong tàu, và được sắp xếp lần lượt. Điều này rõ ràng chỉ ra rằng một lần có thể chuyên chở hai khẩu pháo.
Được rồi, Vanner nghĩ, lần này có thể xác định, bọn họ phải đối phó không phải thú quỷ - Sông Redwater chảy từ bắc sang nam, trong rừng Misty cũng không có lòng sông rộng đến thế.
Lần đầu tiên bước trên boong tàu, Vanner lập tức cảm nhận được tính ổn định vượt trội của nó. Nước sông chảy qua thân tàu, mà con thuyền đá kia vẫn không chút sứt mẻ, như là đứng trên mặt đất vậy. Chỉ có khi ngựa chạy qua, mới có thể cảm nhận được một chút đung đưa.
Gã còn chú ý tới, mỗi khi một tổ pháo binh hoàn thành một vòng luyện tập từ trên xuống dưới thuyền, Iron Axe cũng sẽ ở bên cạnh ghi chép thời gian xuống. Nhận ra trên boong tàu chỉ có hai cột dừng cho xe pháo, xem ra bốn tiểu đội chỉ có hai mới được phái lên trên đó. Vanner lén lút nói tin tức này cho thành viên tiểu đội, mọi người lập tức được truyền cảm hứng, từng trình tự đều dùng hết toàn bộ năng lương. Nếu không được chọn, một lần nữa bị đá trở về đội lính giáo thì mất thể diện chỉ là việc nhỏ, thì việc mất thù lao mới là việc lớn!
Đợi cho đến ngày thứ bảy, Vanner cuối cùng nghênh đón đợt huấn luyện bắn đạn thật mà bản thân gã mong đợi từ bấy lâu.
Vào ngày này, hoàng tử điện hạ cũng đích thân tới hiện trường, quan sát pháo binh luyện tập.
Bốn tiểu đội không một người không ưỡn ngực thật cao, tràn đầy nhiệt huyết khi đi trên đường.
Bởi đã quen thuộc với việc lắp đạn dược, cho nên phát pháo đầu tiên liền do tiểu đội Vanner dẫn đầu khai hỏa.
Đây cũng là lần đầu tiên gã thấy uy lực của pháo. Với một tiếng gầm đinh tai nhức óc, quả đạn pháo bằng sắt gấp đôi nắm tay rơi vào trong bãi tuyết cách đấy một dặm (*), làm nổ rất nhiều tuyết và bùn trong không khí rồi sau đó nảy ra xa hơn. Mà với mắt thường, gã căn bản không nắm được quỹ tích của quả đạn sắt bắn ra.
(*) Đây là 1 dặm của Trung Quốc, tầm 500m
Điều này làm cho Vanner vừa hưng phấn cũng như có cảm giác sợ hãi mơ hồ, hoàng tử điện hạ rốt cuộc là như thế nào chế tạo ra vũ khí đáng sợ đến nước này? Nếu là mình đối mặt pháo công kích, cho dù có giáp bao vây toàn thân, chỉ sợ cũng không làm nên chuyện gì.
Sau khi mỗi tiểu đội bắn một lượt, hoàng tử điện hạ đều sai người cắm một cây cơ đánh dấu vị trí rơi của đạn pháo. Đồng thời lấy ra một dây thừng đo vị trí điểm rơi. Sau bốn lượt bắn, lần thứ hai đến phiên tiểu đội của Vanner, gã nghe được khẩu lệnh thay đổi góc bắn.
Hai đầu nòng được nối với một khung pháo, chỗ vị trí nối liền có một đĩa quay, phía trên có khắc năm vạch: 0, 5, 10, 25, 30. Tuy rằng không biết chuyện này có ý nghĩa như thế nào, nhưng cứ làm theo hướng dẫn là được. Iron Axe hô lớn:
- Góc bắn năm! – Pomelo có sức khỏe lớn nhất lập tức Khí lực lớn nhất Pomelo lập tức cầm que nhồi thuốc nhét nó vào nòng pháo và nâng đuôi khẩu pháo. Vanner vặn ốc vít trên giá pháo cho đến khi vạch màu trắng kia không có khe hở nào thì Pomelo mới buông nó ra.
Sau khi hạ đuôi nòng pháo xuống, vị trí so với ban đầu hơi thấp một chút, khẩu pháo hướng lên phía trước, vạch chỉ thị vừa chỉ đúng số 5 phía trên.
Tiếp tục lại là bốn lượt bắn, cắm cột cờ, lấy ra sợi dây, điều chỉnh góc bắn.
Vanner dần dần nhìn hiểu hoàng tử điện hạ muốn làm gì.
Hoàng tử đang thu thập khoảng cách mỗi một lần quả cầu sắt bắn ra, mà góc độ khẩu pháo hướng lên càng lớn thì khoảng cách quả cầu sắt rơi xuống đất càng xa.
Điểm ấy Vanner có một sự hiểu biết sâu sắc khi dùng cung, khi bắn hướng lên trên, mũi tên mới có thể bắn xa, còn nếu bắn theo phương ngang thì nó sẽ sớm rơi xuống đất. Không nghĩ tới pháo cũng là như thế này, chỉ là bởi vì tốc độ nhanh, cho nên khoảng cách bay xa hơn nhiều lắm. Gã không thể không tự hỏi, nếu như tốc độ quả cầu sắt nhanh tới trình độ nhất định, có phải chăng sẽ vĩnh viễn không bao giờ rơi xuống đất?
…
Bên bờ sông Redwater, việc thử nghiệm Little Town cũng đang được tiến hành trong cảnh chiêng trống rùm beng.
Xem xét việc sử dụng Wendy như một nguồn năng lượng, những thuyền viên nhất định phải tuyệt đối tin cậy. Thế là Roland chọn lựa một nhóm những thủ hạ đã vượt qua bài kiểm tra chính trị trở thành thuyền viên của Little Town. Thuyền trưởng kiêm nhiệm chỉ huy là thủ lĩnh hiệp sĩ Carter, người lái tàu là Brian, kéo buồm cùng hạ buồm do thủ hạ Carter và người chịu trách nhiệm liên lạc chính là Tigul Pine. Những người này thường xuyên tiếp xúc cùng nữ phù thuỷ, và với sự biến đổi thầm lặng và ý thức hệ của họ, họ không có thành kiến với các phù thủy, Tigul càng là là dạng người yêu ai yêu cả đường đi, truyền tình yêu của mình với con gái đến toàn bộ quần thể phù thủy.
….