Sau khi chiếc tàu bê tông được đặt trong phòng bảo dưỡng trong một tuần, cuối cùng cũng đến ngày nó được phơi dưới ánh mặt trời.
Các công nhân được gọi đã trợn mắt hốc mồm. Khi hoàng tử bị buộc phải đẩy mạnh cái bồn tắm này xuống nước, mọi người tự hỏi liệu mình có nghe lầm không.
Tuy nhiên, mệnh lệnh Roland quả thật là như thế.
Hắn để cho người tháo nhà kho tạm thời và gỡ nó ra, sau đó đào một con dốc dưới đáy tàu bê tông và kéo thẳng xuống sông. Phần này phải được thực hiện một cách cẩn thận, bởi vì khả năng chống lại chấn động của các sản phẩm từ xi măng cực kỳ kém. Một vài vết nứt sẽ không gây ra vấn đề, nhưng trong trường hợp nó rơi xuống đất đủ để phá hủy toàn bộ con thuyền ra năm bảy mảnh, chẳng khác nào làm không công.
Gỗ lăn đặt phía dưới, buộc chặt sợi dây khống chế tốc độ lăn xuống, khi tất cả chuẩn bị sắp xếp xong, các công nhân sẽ kéo sợi dây thừng to bằng cổ tay xung quanh một cái cọc gỗ mới vừa hạ xuống. Theo từng tiếng khẩu lệnh, từ từ thả sợi dây ra, đáy thuyền sẽ trượt trên gỗ lăn phát ra âm thanh ma sát dữ dội.
May mà tất cả thuận lợi, Roland thấy tàu bê tông từ từ trượt vào giữa sông. Toàn bộ con tàu bị chìm sâu khoảng nửa mét, và thành tàu tàu vẫn còn lộ ra một mét so với mặt nước. Các công nhân đã rất ngạc nhiên khi thấy thứ này còn không chìm xuống đáy sông như một hòn đá, mà giống như một chiếc lá trôi trên mặt nước.
- Nhanh chóng quấn dây quanh cọc vài vòng nữa, sau đó buộc chặt lại! - Roland ra lệnh.
Dây thừng được buộc vào thân tàu không thể được thả ra, nếu không, chiếc tàu bê tông sẽ theo dòng chảy mà trôi về phía nam.
Nightingale mặc dù không có hiện ra thân thể, nhưng chất giọng của nàng đã lộ ra vẻ khiếp sợ chưa từng có:
- Tại sao nó có thể nổi lên vậy?
- Á. . . Nói một cách đơn gian, mật độ trung bình của nó thấp hơn nước và nó có thể nổi trên mặt nước.
- Roland suy nghĩ một lát sau lại giải thích:
- Còn chuyện nó là sắt hay xi măng quan hệ không lớn. Kỳ thực ngươi đã thấy thuyền buồm nên hiểu, một chiếc thuyền lớn như vậy chắc chắn nặng hơn một hòn đá rất nhiều.
Thanh âm không có vang lên nữa, hắn suy đoán đối phương đã rơi vào tình trạng vắt óc suy nghĩ. Coi như là Anna, cũng không nhất định có thể lập tức phản ứng kịp. Roland cười cười, tiếp tục chỉ huy công nhân sang bước tiếp theo.
Việc làm cứng bê tông sau đó mất rất nhiều thời gian và đến khi tuyết bắt đầu rơi nhiều, công việc phải dừng lại. Chỉ khi tuyết rơi ở mức tối thiểu, họ mới có thể tiếp tục công việc. Nhiệm vụ tốn thời gian nhất là xây dựng boong tàu, được xây dựng từ nhiều tấm ván gỗ, và được đỡ bởi nhiều cọc nhỏ được đặt giữa đáy và sàn tàu. Mặc dù đây là một sự lãng phí không gian, nhưng có tính đến mục đích chính của chiếc tàu bê tông thì cũng không có vấn đề bao nhiêu.
Tiếp theo, đó là thời gian để chống ăn mòn. Các thợ mộc biết rất rõ làm làm điều này như thế nào. Đầu tiên họ quét một lớp dầu có mùi hăng lên sàn tàu. Khi dầu đã khô, họ lặp lại quy trình này với nhiều lớp dầu nhiều lần cho đến khi cuối cùng nó được phủ một lớp sơn đỏ. Sau khi hoàn thành việc xây dựng boong, dưới ánh mặt trời, bước vào giai đoạn lắp đặt kiến trúc thượng tầng.
Mà cái gọi là phần kiến trúc thượng tầng, nói cho oai vậy thôi chứ nó chỉ là một cái nhà kho bằng gỗ ở giữa hai cái cột buồm. Chỗ đó dùng để cất giữ pháo cùng đạn dược. Nhỡ đến khi trời mưa, thuyền viên cũng có thể có cái chỗ tránh mưa. Trần nhà kho còn chuyên môn gắn thêm cái sân thượng cho một người đứng, hiển nhiên đây là vì Wendy chuẩn bị. Chỉ cần nàng đứng ở trên đó, trong phạm vi thi triển năng lực là có thể bao trùm tất cả các cánh buồm.
Bánh lái của đuôi tàu được làm bằng gang, và việc lắp đặt nó hơi rắc rối, đòi hỏi phải chuyển bánh lái từ dưới nước qua cái lỗ lộ ra trên boong tàu, sau đó chèn một cái vòng sắt từ trên boong rồi hàn khóa lại. Khóa là một bảng sắt hình tam giác, với mặt dài được gắn lên bánh lái, mặt ngắn có thể tự do xoay quanh vòng sắt.
Công việc hàn hiển nhiên giao cho Anna hoàn thành, sau khi thấy cái bồn tắm đá bự chảng kia nổi lềnh bềnh, nàng cũng sợ hãi và không thể tự giải thích, nàng đành phải hỏi một câu giống như Nightingale.
Roland lặp lại đáp án lần nữa, lại thấy Anna ngồi chồm hổm ở một bên rơi vào trầm tư.
Vâng… Nhiệm vụ của giáo dục phổ cập vẫn còn một chặng đường dài.
…
Bên kia, Vanner là rốt cuộc đang do dự nên đăng ký vào đội Pháo binh hay đội súng Firelock.
Tất cả mọi chuyện là từ chỉ thị ba ngày trước.
Hoàng tử điện hạ quyết định lấy ra các thành viên xuất sắc trong hai đội dân binh để thành lập một đội ngũ đặc biệt, mà Vanner rất háo hức nghe được tên của mình đứng trong đó. Nhưng khi Iron Axe hỏi gã muốn vào đội pháo binh hay đội súng firelock thì gã phân vân vô cùng. Súng firelock thì gã biết, nó gọn gàng dứt khoát khi đối phó với bọn thú quỷ, lực xuyên thấu so với nỏ tay mạnh hơn nhiều. Hiện nay chỉ có Iron Axe, ngài hiệp sĩ thủ lĩnh cùng những thợ săn mới có thể sử dụng vũ khí hung hãn đến nước này. Vanner vốn không chút do dự muốn đăng ký vào đội súng firelock, nhưng miệng của gã hết lần này tới lần khác lại hỏi một câu, pháo là gì vậy?
Khi biết được là súng firelock phóng đại gấp mười lần, uy lực càng là mạnh hơn súng firelock gấp trăm lần xong xuôi, gã lâm vào tình cảnh lưỡng nan.
Hiển nhiên, càng có thể sử dụng vũ khí mạnh, lại càng chứng minh hoàng tử điện hạ đối với mình coi trọng, tham gia vào đội pháo binh hình như ưu việt hơn đội súng firelock, nhưng vác một cây súng firelock hiên ngang qua thị trấn, thu hút ánh mắt của tất cả mọi người là cảnh tượng gã thiết tha mơ ước. Tuy rằng uy lực của pháo mạnh hơn, nhưng phóng đại gấp mười lần xong, chắc chắn không thể khiêng đi?
Ngay lúc ngày hết hạn cuối cùng, gã cắn răng lựa chọn pháo binh. Cọng rơm cuối cùng đã áp đảo con lạc đà chính là thù lao cao hơn 5 đồng Sói Bạc mỗi tháng so với lính thiện xạ.
Bắt đầu tiếp tục nghiêm khắc huấn luyện.
Một khẩu pháo cần năm người đến thao tác, cùng Vanner chia đến một tổ theo thứ tự là Pomelo, Cat Claws, Nelson . Còn Rodney Vanner bởi vì từng đảm nhiệm đội phó đội lính giáo nên được bổ nhiệm làm đội trưởng pháo binh.
So với súng firelock, chăm sóc cái thứ đồ chơi này phiền phức không chỉ gấp mười lần! Hơn một tháng qua, gã âm thầm quan sát quy trình Iron Axe thao tác với súng firelock, tự nhận là đã thuộc làu. Nhưng pháo từ trạng thái chuyển đổi chuyển sang bắn trạng thái, liền phải trải qua quá trình thao tác cực kỳ rườm rà.
Dừng ngựa, rút chốt, kéo móc, di chuyển xe pháo, đẩy nó về phía điểm bắn, đặt chân đỡ xuống, tất cả các quá trình này đòi hỏi năm người phải hợp tác đồng loạt. Ví dụ, khi kéo móc, những người khác phải đẩy xe hỗ trợ ra khỏi khẩu pháo, biến nó từ một chiếc xe bốn bánh thành một chiếc xe hai bánh, để giá đỡ của khẩu pháo xuống đất. Trong quá trình hợp tác phải hoàn hảo nếu không sẽ khó tách được khẩu pháo nặng nề này ra khỏi xe đẩy.
Sau khi ổn định vị trí, sau đó là nhét đạn vào và sẵn sàng khai hỏa. Quá trình bắn khá giống với firelock, nhưng việc làm sạch pháo sau khi sử dụng nó đòi hỏi hai cây thông nòng khác nhau. Thuốc nổ cũng sẽ được đóng gói đúng cách và có thể được chèn trực tiếp vào pháo. Phương pháp bắn được thực hiện bởi châm lửa vào dây dẫn thuốc nổ. Thật khó để thể hiện sức mạnh của nó khi trời mưa, Vanner nghĩ.
May mắn thay, với tư cách là một đội trưởng pháo binh, hầu hết thời gian gã chỉ đứng sang một bên và ra lệnh cho những người khác làm công việc này, điều này giúp gã tiết kiệm rất nhiều năng lượng.
Trong ba ngày đầu tiên, bốn đội pháo binh mới được chọn chỉ có một khẩu pháo để huấn luyện. Vì vậy, dưới sự chỉ huy của Iron Axe, tất cả các nhóm phải trải qua quá trình dừng nâng pháo, dỡ pháo, chuẩn bị bắn, nạp pháo vào xe đẩy và sau đó khởi động lại toàn bộ quá trình. Những bước này luôn được lặp đi lặp lại và Vanner thậm chí còn nghi ngờ rằng, với việc làm sạch pháo liên tục, khẩu pháo sẽ còn sạch hơn cả khuôn mặt của gã.