Toàn bộ rèm cửa sổ đều buông xuống, ngọn lửa lò sưởi được đốt cháy để duy trì căn phòng ở nhiệt độ thoải mái nhất.
Không giống như ngày trưởng thành mà Anna đã vượt qua, Nanawa tỉnh táo. Để đảm bảo rằng cô bé có thể nhanh chóng tập trung tinh thần trước khi cơn đau đớn kinh khủng kia đến, mọi người sẽ cùng cô bé kể chuyện hoặc chơi một số trò chơi đơn giản để cô bé không mệt mỏi mà ngủ mất.
Roland còn biểu diễn trò ảo thuật với đồng xu, khiến cho mọi người sửng sốt một phen, đặc biệt là Nanawa, mắt nhìn chằm chằm vào tay Roland. Nếu hôm nay là ngày bình thườn, phỏng chừng đã la hét muốn học.
Ảo thuật của thời đại này dừng lại ở giai đoạn tổ hợp của xiếc và ảo thuật. Roland đã từng nhìn thấy điều đó trong hoàng cung, có rắn múa theo tiếng sáo, có người phun lửa hay đập nát một phiến đá trên ngực của một người. So với những nhà ảo thuật đại tài thời hiện đại với đủ chiêu trò và thủ thuật che mắt hiển nhiên những thứ kia rơi xuống tiểu thừa.
Cuối cùng đến phiên Lightning chia sẻ những câu chuyện phiêu lưu mạo hiểm cùng cha mình, tức là ngài Thunder qua những hòn đảo và những con vịnh hẹp, băng qua những xoáy nước và rạn san hô, săn những con cá mập dưới nước sâu và bạch tuộc khổng lồ tám xúc tu. Tuy rằng biết rõ ràng có hơn phân nửa là bịa đặt, nhưng tất cả mọi người nghe say mê, ngay cả Roland cũng chìm đắm trong đó. – Theo quan niệm của hắn, những chiếc thuyền buồm kia biến thành tàu chiến bọc thép đi qua biển khơi và tiếp cận vùng đất mới.
Trên thực tế, hắn không hiểu mấy về tiến trình lịch sử của thế giới này. Những niên đại được ghi nhận chính xác chỉ trong vòng bốn trăm năm mươi năm trước. Nhớ lại những kiến thức của hoàng tử được học bởi những giáo viên trong hoàng cung cũng không đề cập đến việc này.
- Có lẽ tên này cũng chẳng chăm chú nghe giảng bài. - Hắn nghĩ.
Thị trấn Bentham cũng không có kho lưu trữ hay thư viện, chờ sau này đánh chiếm được pháo đài Epopee, phải tìm được mấy học giả hỏi thăm thế nào.
Khi Lightning kết thúc câu chuyện về cuộc phiêu lưu, Roland không thể không ngáp. Hắn nhìn vào Nightingale thấy nàng lắc đầu, cho thấy phép thuật đã không thay đổi. Thật là bất tiện khi không có công cụ tính thời gian chính xác nên không thể tính toán cả bọn đã chờ đợi bao lâu. Roland rót cho mình một ly nước ấm và ngồi xuống chờ đợi.
Nhưng dần dần, mọi người đều nhận thấy có điều gì đó không ổn, thời gian này thực sự quá dài - Nanawa đã ngáp liên tục, mắt thấy không chịu nổi cơn buồn ngủ đang trĩu nặng trên đôi mắt, Nightingale cũng lo lắng, nàng vừa sờ trán cô bé, vừa nhìn chăm chú tình huống năng lực trong cơ thể của cô bé vận chuyển.
Roland bưng ly lên, mới phát hiện nước đã uống cạn. Hắn đi tới lò sưởi lấy ấm nước tự đổ đầy, khi đi qua cửa sổ, anh ta không thể không kéo rèm và liếc nhìn nó. Hắn muốn xem tuyết có thay đổi không. Khi tấm màn nặng nề mở ra một khe nhỏ, một tia sáng lọt vào.
Hắn ngạc nhiên phát hiện, đã có một màu trắng bạc xuất hiện ở phía chân trời tối đen như mực.
- Nhìn kìa! - Roland kéo rèm cửa ra và mọi người hoảng hốt hét lên và quay lại. Nhìn vào ánh sáng mờ nhạt ở phía xa, mọi người nhận ra rằng một ngày mới đã đến.
Nanawa an toàn trải qua ngày ma lực phản phệ.
....
Roland vươn mình và quay trở lại phòng ngủ, phát hiện trong phòng thừa ra hai người.
Nightingale cùng Wendy.
Trên mặt bọn họ hoàn toàn nhìn không thấy một chút buồn ngủ, chỉ có cảm giác hưng phấn.
- Ngươi thực sự xác nhận “ngày” của Nanawa là ngày hôm nay… à, không đúng, là đêm qua sao? - Roland hỏi.
- Đúng vậy, chẳng qua là lúc đó cảm giác thay đổi rất nhỏ, tôi còn cho rằng chưa đến thời điểm để chống lại phản phệ. - Nightingale khẳng định:
- Điện hạ, dự đoán của là chính xác! Chỉ cần không ngừng thả ra năng lực, tổng sản lượng của nó trở nên lớn, nhưng sự đau đớn mà thân thể phải gánh ngược lại sẽ giảm thiểu rất nhiều. Nếu có thể mỗi ngày duy trì huấn luyện, toàn bộ nữ phù thuỷ đều có cơ hội rất lớn sống qua ngày trưởng thành!
- Toàn bộ vương quốc Graycastle, chỉ có lãnh địa của ngài có thể cho nữ phù thuỷ cơ hội thi triển năng lực mà không phải gò bó, từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói, đây chính là Núi Thánh của phù thủy. – Wendy nói tiếp:
- Tôi muốn cầu xin ngài, hãy làm hết sức cho nhiều nữ phù thủy biết tin tức này để các chị em sớm đến thánh đường này càng sớm càng tốt. Tôi nghĩ rằng họ nhất định sẽ đồng ý cống hiến sức lực cho ngài.
- Ta vốn suy nghĩ như thế này. - Roland gật đầu nói:
- Đến khi Tháng của Quỷ kết thúc, những người dân cũng có kiến thức nhận định rõ ràng khi tiếp xúc với nữ phù thuỷ.
Đến lúc đó, ta sẽ sắp xếp những người truyền bá tin tức này ra – với tư cách lời đồn. Ngươi nên biết ta không cách nào gióng trống khua chiêng chiêu mộ nữ phù thuỷ, như vậy sẽ gây nên sóng to gió lớn trong nước. – Rồi hắn dừng lại chỉ chốc látL
- Trừ phi Giáo Hội tiêu vong, còn ta đang ở tên ngai vàng.
- Như vậy tôi sẵn lòng giúp ngài có ngai vàng. - Wendy hình như đang chờ những lời này, nàng không chút do dự quì một gối, tuyên thệ thuần phục. Có thể nhìn ra được, động tác của nàng có chút không thuần thục, tựa hồ là bắt chước làm theo. Nhưng Roland không có tính toán những chi tiết này, hắn vẫn giống như lúc chấp nhận sự thuần phục của Nightingale lúc trước vậy.
Sau khi đứng lên, Wendy hướng Nightingale cười cười:
- Thấy chị làm thế nào?
Nightingale bĩu môi:
- Miễn cưỡng chấp nhận.
Roland lắc đầu bất lực:
- Đã như vậy, hãy ngủ sớm đi, cả một đêm không thể chợp mắt rồi.
- Điện hạ, thần còn có một thỉnh cầu. – Wendy mới vừa đứng lên lại quỳ xuống.
- Ngươi hãy nói đi. - Roland thu hồi sự vui vẻ, chăm chú hỏi. Hành động của đối phương như thế xem ra sẽ là một lời hứa khó khăn để cho hắn thực hiện.
- Thần muốn trở về trại một lần nữa.
- Wendy! - Nightingale kinh ngạc nhìn Wendy, nhưng nàng trong ánh mắt đối phương tràn đầy kiên định.
- Thần không biết các chị em có thể tìm được Núi Thánh hay không, có lẽ có, có thể không có. Thần hy vọng sau khi Tháng của Quỷ kết thúc sẽ lên dãy núi Impasse, nếu như Hakala không có tìm được Núi Thánh, bọn họ cũng trở về trên núi.
- Loại tình huống này mới là nguy hiểm nhất. - Roland cau mày nói:
- Người dẫn đường đáng kính của các ngươi bất chấp tình nghĩa mà tấn công ngươi rồi còn gì.
- Nếu như cô ấy thật muốn giết thần thì lúc đó thần đã chết rồi. - Wendy nói:
- Rắn ma mà cô ấy gọi ra là “Suffering “ (đau khổ), mà không phải “Death penalty” (tử hình) . Chắc là thần không thể mang về nhiều người, thậm chí một người cũng không được, nhưng thần chí ít có thể báo tin tức này cho các chị em. Chỉ cần họ mỗi ngày đều phóng ra năng lực, cũng không cần gặp đau đớn đáng sợ như vậy.
Nói đến đây, giọng của nàng trở nên dịu dàng vô cùng:
- Điện hạ, chỉ cần ngài trước sau như một đối xử tử tế nữ phù thuỷ, tính mạng của thần sẽ thuộc về ngài, hiển nhiên sẽ không dễ dàng từ bỏ. Thần sẽ bảo vệ tốt bản thân. Xin ngài đáp ứng thần.
Roland im lặng, xuất phát từ sự lo lắng, hắn nên từ chối Wendy. Nhưng hắn cũng biết, loại thỉnh cầu này đối với đối phương có ý nghĩa - một khi có cơ hội cứu càng nhiều nữ phù thuỷ, nàng sẽ cam tâm tình nguyện bất chấp mọi thứ mạo hiểm. Nếu như mình từ chối, cô ấy có lẽ sẽ vâng theo mệnh lệnh của mình, cũng bởi vì những chị em mất đi nên sẽ lưu lại vết thương lòng cho cô ấy.
- Ta hứa với ngươi, - Roland sau cùng gật đầu:
- Nhưng mà nhất định phải đến khi hai Tháng của Quỷ kết thúc, hơn nữa phải cùng đi với Lightning. Ta sẽ cho các ngươi dùng súng firelock tự bảo vệ mình, cùng với... Hòn đá trừng phạt của Chúa Trời. Tia chớp ở phía xa đảm nhiệm trợ giúp, mà ngươi đeo Hòn đá trừng phạt của Chúa Trời đi thương lượng với họ. Như thế Hakala hoặc nữ phù thuỷ khác không thể dùng năng lực xúc phạm tới ngươi.
- Điện hạ, xin cho thần theo chị ấy đi! - Nightingale nói ra.
- Không, Veronica. Sự an nguy của điện hạ quan trọng hơn chị nhiều lắm, ngài là hy vọng của toàn bộ nữ phù thủy. - Wendy lắc đầu cười nói:
- Hãy bảo vệ ngài cho thật tốt.