Tucker Thor đi lên bức tường thành rắn chắc của Thánh Thành, chậm rãi đi tới trước tường đóa loang lổ.
Đây chắc là Tà Ma Chi Nguyệt yên lặng nhất sau khi xây dựng cứ điểm thành trì.
Vì chống lại sự công kích của tà thú, trong ngày thường dù tuyết lớn thế nào thì cũng có người quét dọn và phá băng, vì vậy thành tường luôn duy trì được màu nâu xanh đặc biệt của nó, trông cực kỳ bắt mắt trong không gian một màu trắng xóa. Nhưng bây giờ, hắn lại đang để lại hàng dài dấu chân trên nên tuyết đọng dày cộm bằng phẳng.
Không có mặt đường đá gồ ghề, cũng không có vết máu loang lổ thấm vào trong khe hở, tất cả dấu vết chiến đấu đều bị bông tuyết chôn vùi, như thể tất cả chưa từng xảy ra vậy, đây chắc chắn là cảnh tượng khó tin nếu đặt ở trước kia.
Nhưng dạo gần đây những kịch biến đã xảy ra quá nhiều, nên sự khó tin này đã không còn khiến người ta để ý như vậy nữa rồi.
Vốn tưởng rằng Thánh Thành Hermes sẽ bị san thành bình địa trước khi sóng triều tà thú kéo tới ồ ạt, tất cả giáo đồ cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần cùng sống chết với đại giáo đường. Nhưng không ngờ kẻ địch xuất hiện ở trên cánh đồng tuyết lại lác đác không có mấy, thậm chí còn chẳng có ý định leo lên thành tường nữa.
Nhưng mà tất cả mọi người còn chưa kịp ăn mừng thì Thần Minh chứng tỏ nó không bình thường bằng cách cực kỳ tàn khốc.
Bởi vì việc chinh phạt Greyfort đã làm tiêu hao rất nhiều lực lượng của giáo hội, thế cho nên sau khi bắt đầu vào đông nhiệm vụ thiết yếu của bọn họ chính là lại chọn lựa ra ba tổng giám mục, và thành viên lãnh đạo cấp cao tương ứng. Vì ổn định trật tự của Thánh Thành, đồng thời cũng vì lấy lại lòng tin của giáo đồ giành cho Thần Minh, nên đã có không ít giáo chúng trẻ tuổi nhảy vọt trở thành nòng cốt, hắn cũng vì có thân phận chánh án sơ thẩm nên đã trở thành một trong những giám mục tạm thời.
Mà trong đúng lúc tình huống có hơi hơi có chuyển biến tốt đẹp ấy, đại giáo đường đột nhiên sụp đổ trong một ban đêm không gió, và kéo theo một đám lãnh đạo cao tầng rơi vàng trong đáy hố sâu, chỉ trong nháy mắt cảm giác sống sót sau kiếp nạn của tất cả mọi người đã bị đánh nát bấy. Mà hắn vì đi tuần tra doanh địa nên may mắn tránh thoát được tai nạn lần này.
Không một ai biết nó xảy ra thế nào, mặc dù trước kia có nghe nói khu vực trung tâm dưới lòng đất của giáo đường từng xảy ra vụ cháy lớn, lại bị tà thú xâm lấn. Nhưng không được Giáo Hoàng cho phép thì bọn họ không được tự tiện tiến vào cơ quan Bí Khu, dù khi Tafron đại nhân đại diện cho Giáo Hoàng không rõ tung tích thì luật này vẫn không thay đổi.
Có thể nói, sự sụp đổ của đại giáo đường Hermes đã ảnh hưởng tới giáo hội, thậm chí còn nghiêm trọng hơn việc đại quân thua thảm bại—— Quân đội bại trận thì có thể là do chỉ huy, cũng có thể quy cho kẻ địch vô cùng xảo trá. Nhưng tháp thông thiên đại biểu cho bất khuất ý chí lại là tượng trưng về mặt tinh thần của giáo hội, nó sụp đổ thì đồng nghĩa với việc Thần Minh đã từ bỏ giáo hội.
Ở trong tình huống lòng người lung lay, thế cục dầy rẫy nguy cơ ấy lại xảy ra một biến cố lớn như vậy, thì chẳng khác nào một cọng rơm đè chết con lạc đà cả, e hắn có phong tỏa hiện trường thì cũng không được tích sự gì. Cư dân của Thánh thành dần rời khỏi Hermes, đầu tiên là một bộ phận nhỏ thợ thủ công và thương nhân bên ngoài không có ý chí kiên định lắm, sau đó là khu ngoại thành, rồi tới khu nội thành… Nỗi sợ hãi lan tràn giống như tà dịch, nhưng lại không có giải dược Thần ban để ngăn chặn.
Hắn từng tổ chức lên tất cả quân thẩm phán và thần quan, tổ chức một buổi cầu nguyện thành kính ở trên tường thành, hy vọng Thần Minh sẽ lại nhìn chăm chú tới tòa thành lũy cuối cùng của loài người này, đừng để hàng ngàn hàng vạn sinh linh ở phía sau vị bị lần nữa nhìn chăm chú chỗ ngồi này loài người thành lũy cuối cùng, không làm cho phía sau bị lực lượng địa ngục tà ác nuốt chửng, song vẫn luôn không nhận được bất kỳ lời đáp lại nào.
Tucker Thor còn nhớ rõ lời dạy bảo của Giáo Hoàng Mael—— Muốn đối kháng với tà ác thì điều duy nhất có thể dựa vào là thực lực mạnh mẽ, nhưng ngoài việc cầu nguyện Thần thì hắn không nghĩ ra được cách nào khác để ngăn cản chuyện tín ngưỡng tán loạn.
- Giám mục đại nhân... Thì ra ngươi ở chỗ này,
Sau lưng hắn bỗng vang lên tiếng một người phụ nữ, bỗng nhiên vang lên một nữ tử thanh âm,
Bộ đội đuổi giết dân chạy trốn đều đã trở về rồi, nhưng...
- Có vài nhánh quân đã giải tán rồi, đúng không?
Hắn quay người lại, nhẹ giọng hỏi.
Người tới báo cáo chính là chỉ huy của quân thẩm phán hiện giờ may mắn vẫn còn sống sót, tiếp nhận nhiệm vụ thay bản thân hắn - Feryna. Ở trên mặt của nàng, Tucker thấy được bóng hình khá quen thuộc, suy nghĩ một lúc thì hắn mới nhớ ra võ sĩ tiền trạm doanh đã hiến thân cho giáo hội, Alecia —— Là võ sĩ thẩm phán nữ hiếm thấy, các nàng đều có tính cách kiên nghị giống nhau, một người vẫn kiên trì chiến đấu khi đồng đội đã chết hơn phân nửa, tà thú áp sát tường rào của đại giáo đường; một người đã nhận lấy gánh nặng của chỉ huy thầm phán quân trong khi giáo hội lung lay sắp đổ, cũng gắng sức duy trì cục diện sụp đổ ở làn ranh có thể khống chế.
- Vâng,
Feryna căm tức dậm chân,
- Đám kia tân binh lâm thời gia nhập kia hoàn toàn không có tác dụng gì, lúc ra ngoài có hơn hai mươi người nhưng lúc trở về thì chỉ có một, hai người —— Dù có huấn luyện qua loa sơ sài thế nào thì cũng không có chuyện bị đào dân giết chết được. Nếu để ta tìm được bọn họ thì chắc chắn sẽ cho đám phản đồ cho biết mặt!
- Đây là chuyện khó tránh rồi.
Tucker thở dài,
- Quân thẩm phán còn ở lại có bao nhiêu người?
- Năm trăm sáu mươi bốn người, hiện giờ đều đang canh giữ ở tường quan khẩu bên trong Thánh Thành, chắc là có thể ngăn được sự đào thoát của cư dân trong nội thành.
Cộng thêm ước chừng một trăm quân thần phạt không bị đè ở dưới đống phế tích của giáo đường thì đây đã là số quân tinh nhuệ cuối cùng còn thừa lại của giáo hội rồi... Trong lòng hắn rõ ràng, chỉ với chút người này là không ngăn được sự tấn công của ma quỷ, sự diệt vong của loài người đã là kết cục định sẵn rồi.
Còn về kẻ địch cực kỳ mạnh mẽ kia, hắn có chút hiểu biết từ chỗ của miện hạ Mael. Tất cả những cố gắng mà giáo hội đã làm đều là vì bảo vệ loài người khi cuộc chiến tận thế ập tới, để ngọn lửa kế nghiệp không đến mức bị dập tắt, vì vậy mới có những võ sĩ mạnh mẽ như quân thần phạt. Nhưng như thế thì vẫn chưa đủ, giáo hội ắt phải thống nhất được tứ đại vương quốc trước khi trận đại chiến này buông xuống, chỉnh hợp lại toàn bộ lực lượng của con người thì mới có hy vọng chiến thắng.
Nếu hiện giờ hy vọng đã không còn tồn tại, vậy thì ý nghĩa của việc mọi người còn thủ vững nơi cứ điểm cao nguyên này là gì?
Chuyện hắn có thể làm sau đó quả thật không có mấy, nhưng có lẽ nó sẽ là một loại giải thoát cho hơn năm trăm người này.
- Đi tới phía Đông đi.
Tucker cất giọng nói,
- Dù là đi Everwinter hay Wolfheart đều được, cố tới gần bờ biển một chút, chúng ta có thể xây dựng Thánh Thành mới ở nơi đó.
Như vậy thì dù ma quỷ có đánh vào tứ đại vương quốc, các ngươi cũng có thể lên thuyền ở cảng và trốn tới nơi xa hơn —— Nếu may mắn thì có bình yên sống hết đời này trước khi con người bị tiêu diệt.
- Rời khỏi Hermes ư?
Feryna ngây ngẩn cả người,
- Nhưng mà thưa đại nhân... Nếu chúng ta đi rồi thì ai sẽ chống lại tà thú đây?
- Nếu như tà thú tiến vào nội địa đại lục bụng từ lỗ hổng lớn thì đó cũng là tội ác mà Greyfort phạm phải. Nhiệm vụ cấp bách bây giờ của giáo hội là bảo tồn lực lượng, đại giáo đường không có thì vẫn xây dựng lại được, nhưng tín đồ thì không chịu nổi tổn thương. Đợi khi tà thú như sông tràn gây họa ở tứ đại vương quốc thì lúc đó mọi người mới nhớ tới lực lượng của chúng ta.
Mấy thứ như tà thú gì gì đó vốn không quan trọng, bọn chúng cũng không phải kẻ địch chân chính, uy hiếp trí mạng đến từ chính nơi sâu trong địa ngục kìa, các ngươi cũng phải bó tay với chuyện này thôi. Điều cuối cùng mà ta có thể làm là cố hết sức để các ngươi rời xa chiến trường —— Các ngươi đã làm đủ điều vì bảo vệ loài người rồi.
Feryna nhăn đôi lông mày xinh đẹp lại,
- Những người quyết tâm ở lại đấy đều là những người thành kính nguyện cùng sống cùng chết với Thánh Thành, e rằng bọn họ sẽ không đồng ý bỏ lại Hermes đâu.
- Nơi các ngươi đặt chân chính là Thánh Thành, hài tử à, bọn họ sẽ đồng ý, chỉ cần ngươi biết cách khuyên.
Tucker hơi ngưng lại,
- Hơn nữa đây cũng là mệnh lệnh của người đại diện cho Giáo Hoàng —— Bảo vệ bản thân, kéo dài giáo hội, hiểu chưa?
Có thể đi được bao nhiêu thì bấy nhiêu, dân chạy nạn chẳng mấy chốc sẽ truyền tin tức này ra ngoài thôi, đến lúc đó e rằng vua của Greyfort sẽ lại ngo ngoe rục rịch.
- Ta biết rồi, thưa đại nhân... Không, miện hạ.
Feryna cắn môi, cuối cùng vẫn nắm tay đặt trên ngực, khom lưng hành lễ nói.
Đúng lúc này, bầu trời tối tăm mịt mù bỗng nhiên hiện lên cảnh hoàng hôn, hắn xoay người sang chỗ khác, chỉ thấy trong tầng mây giãn ra hàng loạt khe hở, ánh chiều tà màu chanh đỏ đang dần lộ ra, chiếu những tia sáng xuống cánh đồng tuyết trắng tinh.
- Đây là... Tà Nguyệt kết thúc rồi?
Feryna lộ vẻ vui mừng.
- Ừ, chẳng bao lâu nữa tuyết lớn sẽ tan, mau đi nói với mọi người đi. Nếu bây giờ bắt bắt đầu chuẩn bị thì sau hai, ba tuần nữa là có thể lên đường rồi.
- Vâng, ta đây cáo lui trước!
Nàng gật đầu, chạy về hướng trong trong thành.
Mà giờ khắc này, tiếng chuông cầu nguyện tuyên bố đã hoàng hôn cũng truyền đến từ trong Thánh Thành, chín tiếng chuông vang vừa có ý báo giờ cũng vừa là thời khắc giáo đồ nhắm mắt khấn cầu Thần Minh.
Nhưng Tucker Thor không cầu nguyện.
Bởi vì Thần Minh đã nghe không nữa rồi.
Hắn cởi mũ miện trên đầu xuống, đặt ở trên tường đóa, rồi sau đó bò lên tường thành, nhìn về phía ánh chiều tà nơi xa xa.
Muốn khiến những người này từ bỏ Hermes triệt để thì hắn còn phải làm một việc.
Nhưng Tucker cũng không thấy sợ, bởi vì làm thế thì hắn có thể ở cùng một chỗ với những đồng bạn đã từng kề vai chiến đấu.
Khung cảnh hoàng hôn này không những là chiều tà của giáo hội, mà nó cũng là xế chiều của cả loài người.
Hắn nhắm mắt lại, nghiêng người rơi xuống.
...
Feryna nghe thấy tiếng va chạm rất nhỏ truyền đến từ phía sau, giống như có thứ gì đó rơi xuống đáy cốc vậy.
Nàng quay đầu lại đi, chỉ thấy trên tường thành đã không có một bóng người.
…