Đợi Foliage giải thích xong, Edith là người thứ nhất đặt ra câu hỏi,
- Bệ hạ, loại lúa mạch được ma lực cải tiến ươm giống này có thể cho người bình thường ăn được thật sao?
Đây chắc cũng là vấn đề mà những người khác để ý nhất, sau khi trân châu của Bắc địa lên tiếng thì không những Pelor, mà đến Speer cũng tỏ ra lo lắng.
- Đầu tiên, hoàng kim số hai và hoàng kim số một không khác nhau về bản chất, đều là được Foliage bồi dưỡng ra —— Mà số hai chỉ phóng đại thêm đặc tính sản lượng này mà thôi.
Roland mỉm cười đáp,
- Thứ hai, mặc dù nó được cải tạo từ ma lực, nhưng bản thân nó không chứa ma lực, thế nên không cần lo người bình thường sẽ bị nó làm hại. Trên thực tế, cháo lúa mạch và bánh rán mà dạo này ta ăn, đều là hoàng kim số hai được lấy từ ruộng thí nghiệm.
Hắn không khỏi nghĩ tới cuộc tranh luận về thực phẩm thiên nhiên, thực phẩm lai giống và thực phẩm chuyển gen của đời sau. Một nhóm người luôn nhấn mạnh tự nhiên mới là tốt nhất, nhưng bọn họ không biết thực phẩm tự nhiên vốn trông như thế nào.
Muốn giải thích cặn kẽ về nguồn gốc của hoàng kim số hai thì là một vấn đề hết sức phức tạp, nó liên quan đến sự đột biến và di truyền của sinh vật, đến Foliage cũng chưa chắc đã hiểu được đạo lý trong đó. Mặc dù năng lực của nàng có thể khiến thực vật xảy ra thay đổi cực lớn trong thời gian ngắn, nhưng căn bản cũng cần luôn cung ứng ma lực, cũng không có cách nào di truyền cho đời sau. Nếu như thay đổi quá lớn, thì sau khi bị tách khỏi sự cung cấp của ma lực thậm chí có thể sẽ tử vong ngay lập tức.
Vì vậy khi Foliage bồi dưỡng hoàng kim lúa mì, tác dụng chủ yếu nhất là xúc đẩy đột biến và tăng nhanh tốc độ trưởng thành —— Chọn lựa đặc tính có lợi cho trồng hơn, loại bỏ kiểu giống thấp kém, sàng lọc nuôi cấy qua nhiều thế hệ, cuối cùng tạo ra loại lúa mạch có đặc điểm cực kỳ nổi trội. Cách này giống y như đúc với phương pháp nuôi cấy của cây trồng truyền thống, điều khác biệt duy nhất là làm quá trình rút ngắn một quãng lớn, không tới hai năm đã hoàn thành quá trình tiến hóa dài đằng đẵng mấy trăm năm.
Roland từng trông thấy hình dáng của dưa hấu nguyên thủy —— Một quả vỏ cứng bên trong có thịt quả màu vàng chia thành múi, to chừng nắm tay, trông khá giống với quýt. Mãi tới thế kỷ mười bảy, thịt quả mới biến thành màu đỏ, quả cũng to lên nhiều, nhưng hơn một nửa bộ phận bên trong vẫn còn bị sợi xơ giăng đầy, nếu như khoét bằng muỗng thì chắc phải bốn, năm lần mới hết được.
Ngoài dưa hấu, thì dáng vẻ của hoa quả, cây nông nghiệp mà mọi người biết cũng khác trước kia rất nhiều. Trên thực tế, không chỉ là thực vật, mà động vật cũng không ngoại lệ. Mà ví dụ điển hình nhất chính là chó —— Một loài thú cưng vốn không tồn tại, chúng là sản phẩm được chuyển biến từ sói qua sự ảnh hưởng nhiều đời của loài người.
Vì vậy cái gọi là thức ăn thiên nhiên đều là kết quả sau khi đã trải qua nhiều lần sàng chọn nhân tạo, nếu hoa quả mà trở về dáng vẻ nguyên sơ của nó thì khả năng cao không ai ăn nổi.
Hơn nữa không chỉ loài người, mà bất kỳ giống loài nào, từ lớn như loài thú có vú đến nhỏ như vi sinh vật, tất cả đều vẫn luôn đang thay đổi hoàn cảnh xung quanh. Theo Roland thấy, thì việc loài người tạo ra một trạm phát điện cũng chẳng khác gì việc lấy nấm men để lên men bánh bao, tất cả đều là hành vi của tự nhiên, bởi vì đến sinh mạng còn thuộc một phần của tự nhiên cơ mà.
Nhưng những đạo lý này lại vô cùng thâm ảo với quan chức các nơi, nên hắn đơn giản hoá câu trả lời thành hai phần luôn: “Ăn hoàng kim số một không có chuyện gì thì đương nhiên số hai cũng sẽ không xảy ra chuyện”, và “Nếu không tin thì ta cũng đang ăn đây”. Ở thời đại này, hành động lấy mình làm gương của quân vương là chứng minh tốt nhất.
Thấy ngoài mặt mọi người không tỏ ra nghi ngờ nữa, Roland nói tiếp,
- Ngoài ra, giao dịch lương thực của các thành thị đều phải do phòng thị chính cấp hai kiểm soát, giống như thành Neverwinter vậy, nghiêm cấm tư nhân bán lương thực. Còn phương pháp áp dụng cụ thể thế nào thì sau buổi hội nghị này tổng quản Barov sẽ nói chi tiết cặn kẽ với các ngươi.
Bá tước Speer Passy nhíu mày,
- Bệ hạ, nếu như hoàng kim số hai thật có sản lượng cao như thế thật thì e sau khi cho dân trong thuộc địa ăn no thì vẫn sẽ dư lại một lượng lớn. Nếu phòng thị chính muốn thu mua toàn bộ thì áp lực về mặt tài chính sẽ vô cùng lớn. Huống hồ trong thành Fallendragon Ridge cũng chỉ có hơn một vạn người, cũng phải sản xuất nhiều lương thực như vậy sao?
- Đúng vậy, bởi vì lương thực dư thừa không phải để ăn, mà là để tích trữ.
- Tích trữ?
Nàng có hơi sững sờ.
- Vì sắp Trận Chiến Thần Ý rồi.
Roland nói rõ từng câu từng chữ.
Mục đích mà hắn cưỡng chế mở rộng hoàng kim số hai ngoài việc thu hút lượng lớn nhân khẩu cho Greyfort, thì còn một mục đích khác là vì cuộc chiến tranh quyết định vận mệnh này —— Là một thành viên được sinh ra ở niên đại hòa bình, hắn cũng không trải qua chiến tranh tàn khốc kéo dài, thế nên chỉ đành chuẩn bị mọi thứ cho chiến tranh dựa theo kinh nghiệm mà lịch sử để lại.
Tình huống xấu nhất mà Roland có thể dự đoán ra được là đánh tới mức nhân số giảm mạnh ba mươi phần trăm, tất cả thanh niên trai tráng đều phải ra chiến trường, còn tất cả phụ nữ và trẻ em thì phải vào nhà xưởng làm việc để cung cấp vật liệu cho tiền tuyến. Loại cục diện này rất có thể sẽ làm đồng ruộng bị bỏ hoang, không người nào trồng trọt, nếu như có lương thực dự trữ đủ dùng trong hai đến ba năm thì biết đâu chừng có thể kiên trì được tới lúc có bước ngoặt xuất hiện.
Điểm này hắn đã hỏi kỹ bộ trưởng bộ xây dựng Kal Vanburt, Kal Vanburt cho rằng một kho lúa có thiết kế hợp lý, kết cấu hoàn chỉnh, còn có người chuyên trông coi thì thời gian nó dự trữ ngũ cốc có vỏ có thể lên tới năm năm. Mặc dù quá một, hai năm thì vị sẽ kém hẳn nhưng nếu tới khi đó thật thì ai còn đi quan tâm thức ăn có ngon hay không nữa chứ.
Phải biết rằng trong ruộng thí nghiệm của Foliage không phải chỉ có mỗi loại lúa mì sản lượng cao này. Sau khi trải qua sự bồi dưỡng suốt hai năm này, thì những cây nông nghiệp được đưa tới từ các nơi như cây mía, cây ngô, khoai tây v.v… Đều đã có giống cho sản lượng cao. Đặc biệt là... Những loại cây đó dựa vào ưu thế bẩm sinh nên đơn vị sản lượng còn cao hơn lúa mạch rất nhiều. Còn nguyên nhân mà Roland chọn mở rộng hoàng kim số hai, mà không phải mở rộng chúng nó thì có hai điểm: Một là đời sau của chúng nó có thể sinh sôi nảy nở bình thường, không thích hợp dùng để lũng đoạn thị trường giao dịch lương thực; hai là thời gian tích trữ của chúng nó không dài như ngũ cốc.
Đương nhiên, nông nghiệp là một ngành sản xuất cực kỳ phức tạp, nó không chỉ bao hàm thức ăn cho người ăn, mà còn bao hàm cả thứ cho động vật ăn... Ví dụ như không có đủ thức ăn gia súc, đậu nành thì không thể phát triển được ngành chăn nuôi, nhưng bây giờ hắn chẳng lo được nhiều như vậy, chỉ việc phải bảo đảm cho tất cả mọi người có lương thực chính để ăn trong thời chiến cũng đã là một đại công trình rồi.
Bởi vì hầu hết người tới tham dự hội nghị đều biết rõ ý nghĩa của Trận Chiến Thần Ý, nên không có ai đưa ra nghi ngờ về chính sách liên quan tới sự sống còn của loài người này nữa. Tới phút cuối của hội nghị, Roland nhìn về phía Scroll,
- Ta muốn thêm chương trình học của môn nông học này vào trong giáo dục trung cấp, chủ yếu là để bồi dưỡng nhân tài chuyên nghiệp nắm vững thành thạo các loại phương pháp thu hoạch gieo trồng.
Trình độ giáo dục của những thành thị khác còn kém xa thành Neverwinter, hắn cũng cảm thấy việc mở rộng phổ cập giáo dục trên cả Greyfort là một việc rất khó thực hiện, thôi thà cử luôn người thuộc chuyên ngành có học vấn của Neverwinter tới các nơi chỉ đạo việc sản xuất nông nghiệp. Hơn nữa một chuyên ngành riêng như nông học cũng coi như là một khởi đầu, sau này các khoa như hóa chất, kiến trúc, y học v.v… Cũng sẽ được đưa vào chương trình học. Hắn không yêu cầu dân trong thuộc địa được bồi dưỡng ra có thể tự mình nghiên cứu, phát minh mấy lý luận mới gì gì đó, hắn chỉ cần bọn họ dựa vào những nội dung đã được học tham gia vào hoạt động của ngành sản xuất là được.
Sau khi hội nghị kết thúc, Wendy mang đến một tin tức mới.
Các nữ phù thủy đi thăm dò di tích trong núi Snow ở Tây cảnh đã tới bến tàu của thành Neverwinter an toàn.
Khi mà Roland đến bến tàu thì có một bóng người bay thẳng vào trong ngực hắn.
Mái tóc quăn màu vàng nhạt cọ lên mặt hắn, hắn thấy có hơi ngứa, mà hơi thở quen thuộc cũng quanh quẩn ở mũi hắn.
- Ta đã trở về,
Nightingale ghé vào lỗ tai hắn, khẽ cười nói.