Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 828

Chương 828
Chương 828

Cảm xúc của Roland cũng bắt đầu bị khơi dậy bởi những lời này, vốn hắn muốn trách cứ nàng không nên lấy sinh mệnh của mình ra mạo hiểm, nhưng nhìn nụ cười nhẹ nhàng của nàng kia thì những lời đã đến bên môi cuối cùng vẫn không thốt được ra, trong lúc nhất thời hắn không biết nên nói gì cho phải.

Cuối cùng hắn chỉ đành vỗ về lưng nàng,

- Lần sau đừng lỗ mãng như vậy.

Đầu tiên Nightingale gật đầu, rồi sau đó lại lắc đầu, nàng hạ giọng tới mức chỉ có hắn nghe được,

- Ta không giống Anna có thể biến những bản vẽ kia thành thật... Điều ta có thể làm vì ngươi, cũng chỉ có những việc này thôi.

Nàng hơi dừng lại một hồi rồi lại nói tiếp,

- Nhưng ngươi cứ yên tâm đi, canh giữ ở... Bên ngươi mới là chuyện trọng yếu nhất, ta sẽ không để mình rơi hiểm cảnh đâu.

Câu nói thẳng thắn như vậy làm mặt nàng có hơi đỏ, dù cho nói được một nửa thì chợt trở nên mơ hồ không rõ ràng, nhưng Roland vẫn nghe được, đó là một chữ “Ngươi”. Sau khi nói xong, chắc là đã hao hết tất cả dũng khí, Nightingale rời khỏi lồng ngực của hắn, trốn vào trong sương mù.

Rất khó tưởng tượng ra được, một nữ nhân ban nãy rõ ràng phải lấy hết can đảm mới nói ra được những lời này lại có thể cầm súng kíp và thuốc nổ trong tay, đơn thương độc mã làm một trận quyết đấu một chọi một với quái vật kinh khủng trong ở di tích.

Hắn cầm lòng không đặng bèn cảm khái trong lòng.

- Công tác hộ vệ sau này xin hãy để ta đảm nhiệm tiếp đi.

Giọng của Nightingale truyền đến từ phía sau, nhắc tới chuyện này thì giọng điệu của nàng chợt trở nên trầm ổn hơn rất nhiều, và rồi chẳng biết vì sao trong lòng Roland lại dấy lên cảm giác yên tâm đã phai nhạt từ rất lâu rồi.

Tiếp đó là những cái ôm chầm theo lệ cũ của các phù thủy khác.

Những điều làm hắn thấy hơi khó chịu là, ánh mắt nhìn hắn của những di dân Taquila.

Khác với những thành viên của liên minh đang hoan hô, cười đùa, sau khi các nàng cập bờ thì vẫn luôn duy trì sự trật tự cơ bản, khiêng một loạt rương đen đi xuyên qua bến tàu theo sự hướng dẫn của mấy người cầm đầu. Nhưng khi đi qua Roland thì ánh mắt của các nàng như găm lên người hắn vậy, trong những ánh mắt ấy còn xen lẫn cả loại cảm xúc nóng bỏng như hóa thành thực chất, cảm xúc khát vọng và kích động đó làm hắn không nhịn được rùng mình vài lần.

Roland biết rõ nguyên nhân, đơn giản là vì đám người Pasha đã nói tin tức của thế giới trong mơ cho phù thủy thần phạt ở tiền tuyến núi Snow biết, mục đích trở về chuyến này của các nàng ngoài việc tiện thể mang chút thành quả vơ vét cướp đoạt được thì là vận chuyển thiết bị linh hồn vào trong núi Great Snow, hoàn thành chiếm lấy công việc chuyển dời trùng thân mềm cắn nuốt.

Vấn đề nằm ở chỗ, nếu như đều là ánh mắt nóng bỏng của phái nữ thì cũng sẽ không làm hắn để ý như vậy, nhưng ai dè ở trong những ánh mắt của đám phù thủy thần phạt này, có hơn nửa già là đến từ những nữ nhân có vẻ ngoài nam tính —— Suy cho cùng thì nguồn cung thể xác đã hạn chế lựa chọn của các nàng, phụ thân vào người của võ sĩ thần phạt nam cũng là hành động bất đắc dĩ, nhưng nó lại cho Roland một cảm thụ rất khác.

Dù cho hắn biết rõ về mặt linh hồn các nàng vẫn là nữ, nhưng nếu bị một đám “nam tử” cao lớn to con nhìn chằm chằm thì hắn vẫn cảm thấy bài xích theo bản năng, mà nếu ánh mắt kia còn ẩn chứa loại dục vọng khó ức chế được thì cảm thụ của hắn sẽ càng bết bát hơn.

Không dễ gì mới đợi được đến khi đợt nghênh đón kết thúc, Roland vừa về thành thì Nightingale lại quơ chân dài, xuất hiện ở trên bàn làm việc của hắn.

- Chuyện những cái xác không đó có thể đi vào thế giới trong mơ... Là thật à?

Xem ra không chỉ di dân của Taquila biết, mà tin tức kia còn truyền vào trong tai của những phù thủy khác nữa.

- Lúc ban đầu ta cũng cảm thấy kinh ngạc vô cùng,

Roland nhún vai,

- Chỉ cần ý thức của các nàng bị gián đoạn ở trong phạm vi cột sáng thì sẽ xuất hiện ở thế giới trong mơ —— Cột sáng thay vì nói là liên tiếp với Thần Minh, thà nói nó là một loại lối truyền tải thì chuẩn hơn.

Nightingale nhếch miệng, không nói tiếp, nhưng ánh mắt thì lại càng ngày càng sáng, hai chân cũng gác lên đầu gối của hắn. Rất rõ ràng, khi không có người ngoài đứng xem thì nàng to gan hơn rất nhiều.

- Không được!

Roland bác bỏ ngay,

- Ta biết ngươi đang nghĩ gì, chuyển hóa chính mình thành phù thủy thần phạt, sau đó đi vào thế giới trong mơ đúng không? Ta không đồng ý cho ngươi làm vậy đâu.

Khác với Anna, khi Nightingale làm việc rất dễ bị kích động, điểm này hắn được lãnh giáo từ lâu rồi. Vì thế sau khi phát giác được ý tưởng của đối phương thì hắn quát bảo ngưng lại ý nghĩ của bản thân nàng ngay tức khắc. Nếu như bỏ đó không quản thì rất có thể nàng sẽ làm như vậy thật.

- Nhưng mà ta...

- Không nhưng nhị gì hết.

Roland chẳng hề do dự nói,

- Tiến vào thế giới trong mơ cũng không có nghĩa là sáp nhập vào ý thức của ta, cũng không thể tồn tại vĩnh viễn. Đó chỉ là một thế giới mô phỏng kỳ lạ, còn có sự ăn mòn của loại lực lượng chưa biết tên, biết đâu chừng ngày nào đó nó biến mất thì sao. Hơn nữa cho dù mỗi ngày ta đều vào thế giới trong mơ thì cũng là một buổi tối ngắn ngủn thôi, những lúc khác thì sao? Ngươi tính cõng một thân xác vĩnh viễn không có cảm giác mà sống sao?

Nightingale cúi đầu im lặng một lúc lâu,

- Ta nghe chuyện các nàng có thể tới những nơi ngươi từng thấy nên cảm thấy không công bằng lắm.

Roland bị giọng điệu căm giận bất bình của nàng chọc cười,

- Cái giá mà bọn họ phải trả cao tới mức rất khó tưởng tượng ra được, cuộc sống không hề có tri giác còn đáng sợ hơn nhà giam vô hình. Dù là thế giới trong mơ thì cũng chỉ là một sự bồi thường nho nhỏ cho họ thôi, ngươi không cần hâm mộ bọn họ. Hơn nữa ngươi đã nói “Canh giữ ở... Bên ngươi mới là chuyện trọng yếu nhất” mà đúng không?

Hắn bắt chước giọng điệu đối phương nói,

- Ta không cần một võ sĩ thần phạt mặt đầy râu quai nón ở bên người cả ngày đâu.

Ngay tức khắc, Nightingale ngượng ngùng quay đầu đi,

- Ta, ta biết rồi! Ta đâu nói nhất định phải nhập vào cái xác không chứ, là do ngươi tự nói đó chứ.

Roland cười,

- Muốn một ly Kei Os Drinks không?

Nàng nghe vậy thì quay đầu lại luôn,

- Muốn!

Ờm, dễ dụ thật sự.

Hắn lấy một bọc cá khô thơm ngào ngạt từ trong ngăn kéo ra bày lên trên bàn, rồi hắn mở một chai đồ uống vị mới màu xanh da trời ra, đổ cho Nightingale một ly đầy,

- Lần này cảm ơn ngươi, ta nghe Akesha nói, nếu như ngươi không đánh trọng thương con quái vật đó thì e tất cả mọi người sẽ rơi vào nguy hiểm.

Nightingale uống một ngụm cạn luôn ly đồ uống, thở dài một hơi rồi ngậm một con cá khô, lúc này mới sờ mũi nói,

- Có gì đáng để cảm ơn đâu, ngươi khách sáo quá rồi.

- Đây không phải là khách sáo,

Roland lắc đầu,

- Nếu như bộ đội thăm dò của liên minh Phù Thủy bị diệt hết thì chắc chắn sẽ là tổn thất không thể vãn hồi của thành Neverwinter, thế nên công lao của ngươi quan trọng ngang với Anna, chỉ khác ở chỗ mỗi người một lĩnh vực thôi, hiểu chưa?

Sau khi nghe hắn nói vậy thì Nightingale kìm nén không được nữa, nàng nở nụ cười, nhưng hình như không muốn để hắn nhìn thấy tiểu tâm tư của bản thân nên vội vàng che giấu vẻ mặt vui sướng bằng động tác nhấm nháp cá khô,

- Ách... Đúng rồi, trước đó ngươi nói thế giới trong mơ đang bị lực lượng không biết tên ăn mòn, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra thế? Ngươi gặp nguy hiểm sao?

Nhìn kiểu đánh trống lảng, nói sang chuyện khác cứng nhắc như thế, Roland cười thầm trong lòng nhưng cũng không chọc thủng, hắn trả lời câu hỏi của nàng,

- Nói ra thì rất dài dòng, nhưng có một điều ta có thể chắc chắn là cuối cùng thế giới kia biến thành thế nào thì cũng sẽ không ảnh hưởng tới ta trong thực tế —— Chỉ cần không vào thế giới trong mơ thì cột sáng sẽ không xuất hiện.

Còn về lực lượng không biết tên kia, Garcia nói sớm muộn gì thì Hiệp hội Võ Thuật cũng sẽ tổ chức một buổi cho những người mới gia nhập hiểu biết về khuôn mặt thật của thế giới, dù điều nàng muốn nói tới là cái gì thì cũng phải nhìn mới biết được.

So với ăn mòn, điều mà Roland quan tâm hơn đó là cuốn sách Olympic toán học đột nhiên có thêm nội dung mới kia.

Bình Luận (0)
Comment