Bản thân Olympic toán học không quan trọng, quan trọng là điềm báo mà nó đại diện—— Ban đầu khi thăm dò trong thế giới trong mơ, hắn đã xác định rằng những sách mà hắn không xem qua đều trống không hết, dù là chồng sách nhỏ hay thư viện, phần lớn sách chỉ có trang bìa mà thôi. Thậm chí hắn còn suy đoán, tất cả những trang bìa đó đến từ góc khuất nào đó trong ký ức, nếu chưa xem bao giờ thì có khi cả quyển sách cũng chưa chắc đã tồn tại luôn ấy chứ.
Nhưng cuốn sách Olympic toán học trên bàn của Angela lại lật đổ kết luận của hắn.
Sao bản thân lại phát hiện được khác thường ngay từ đầu? Rốt cuộc là trong cuộc thăm dò hai, ba tháng đầu đã có sơ sót hay sự thay đổi này mới xảy ra gần đây?
Nếu là khả năng phía sau thì đáng để suy nghĩ, cân nhắc rồi.
Nếu như cuốn Olympic toán học có thể từ không thành có, dần phục hồi về như cũ, vậy những cuốn sách khác, hoặc là nói, tất cả những sự vật mà hắn chưa hề xem qua đó sẽ thế nào?
Đạt được lực lượng cổ quái, tiêu diệt kẻ đọa ma, giải phóng lực lượng tự nhiên... Giữa những việc này có mối liên quan gì, phải chăng là nguyên nhân dẫn tới thế giới thay đổi, tất cả đều là thắc mắc mà Roland rất muốn tìm được đáp án ngay.
- Bệ hạ?
Tiếng của Nightingale bỗng gián đoạn suy nghĩ của hắn.
Roland cúi đầu, mới phát hiện chẳng biết lúc nào hai tay của mình đã lên mu bàn chân của nàng, cũng vuốt ve suốt trong vô thức —— Cách một lớp vớ mỏng manh, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng da thịt bóng loáng và ngón chân mảnh khảnh của đối phương.
- Mặc dù ta đã đổi đôi vớ mới rồi, nhưng lúc ở trên thuyền không tiện tắm rửa,
Nightingale có hơi thẹn thùng nói,
- E vẫn có chút bẩn... Không thì, ta đi tắm trước ha?
Roland cảm thấy lúng túng ngay tức khắc, rõ ràng đang suy nghĩ về một vấn đề hết sức quan trọng, sao lại làm ra hành vi theo bản năng này cơ chứ?
Hơn nữa, đi tắm trước là có ý gì? Ta cũng đâu có cố ý làm vậy đâu!
Ngay lúc hắn lúng túng, không biết nên giải thích như thế nào thì bỗng nhiên cửa phòng làm việc bị gõ vang, giúp hắn làm dịu bầu không khí của hiện trường. Đợi sau khi Nightingale trốn vào trong sương mù thì hắn mới hắng giọng mở miệng nói,
- Vào đi.
Người đi vào phòng làm việc là Akesha, nàng hành lễ xong thì nói luôn,
- Hàng mấu lấy từ núi Great Snow đã chuyển tới Biên Thùy Thành thứ ba hết rồi, ngươi muốn đi xem không?
Roland làm bộ suy tư một hồi, đợi đến khi cảm xúc ổn định lại mới gật đầu,
- Đương nhiên là đi rồi, bây giờ đi luôn đi.
- Vâng,
Akesha đáp, lúc đi tới cửa thì nàng lại xoay người lại,
- Có phải ngươi thấy khó chịu ở đâu không?
- Sao lại hỏi vậy?
Hắn hơi sững sờ.
- Giọng nói của ngươi có hơi khác thường, đây là triệu chứng bị nhiễm phong hàn,
Akesha nói với vẻ chân thành,
- Tuy nói Tà Nguyệt đã qua, nhưng khi tuyết tan mới là lúc lạnh nhất, bệnh tật xâm nhập vào cơ thể vô cùng dễ dàng. Ngươi không phải phù thủy, nên chú ý giữ gìn cơ thể bất cứ lúc nào. Cho dù không vì mình thì cũng nên nghĩ cho cả nhân loại, ngươi hiểu chưa? Nhân lúc còn chưa lên đường, để ta gọi Lily vội tới kiểm tra cho ngươi một chút vậy.
...
May đợt kiểm tra này không mất bao thời gian, Roland dở khóc dở cười uống hết một lọ “Nước trừ dịch bệnh” đặc chế của Lily, rồi tiến vào đáy của dãy núi Tuyệt Cảnh trong sự bảo vệ tầng tầng lớp lớp của thân vệ và phù thủy.
Di dân Taquila tới đón tiếp khiến hắn có hơi thở phào nhẹ nhõm.
Ngoài Pasha và Alethea thì , mấy người khác đều là “Khách quen của thế giới trong mơ” hết sức quen thuộc —— Số bảy mươi sáu - Phyllis, Magic Bug Nest - Faldi, Matte Curtains - Dawnen và Shadow Walker - Ling. Mặc dù ngoài Phyllis thì mấy vị khác cũng là kỳ nhân trong dáng vẻ quân thần phạt nam, nhưng nói sao thì các nàng cũng là người từng được vào thế giới trong mơ rồi nên ánh mắt của họ cũng nhã nhặn nhiều lắm.
- Nghe nói ngươi muốn nuôi những con sâu không rõ lai lịch kai ở trong đại điện của bọn ta, còn muốn thử xem có thể thuần dưỡng chúng nó hay không á?
Alethea là người đầu tiên mở miệng nói,
- Gã quốc vương người phàm kia, ta phải thừa nhận rằng quả thực ngươi rất to gan lớn mật, không hề kém cạnh gì đám nhà nghiên cứu thuộc tổ chức Quest điên cuồng kia, nhưng loại tò mò này cũng có thể sẽ hủy diệt ngươi —— Phải biết rằng, đây là giống loài mà kẻ địch nơi biển sâu để lại!
- Thế nên ta mới nghĩ để các ngươi đến trông giữ nó, thứ bị bắt sống là loài bò sát không có tính công kích, cũng không biết đào động trong núi, chỉ cần một gian mật thất là khống chế được bọn nó rồi.
Roland nhún vai,
- Hơn nữa theo những gì Akesha quan sát được thì những con sâu này cũng không có ý thức của riêng mình, chúng nó chỉ ăn và sinh sản theo bản năng. Không loại bỏ khả năng con quái vật nhiều mắt đã chạy trốn kia lại khống chế chúng nó lần nữa, nhưng nếu đến nó mà cũng tới gần thành Neverwinter được thì đoán chừng chúng ta đã ngỏm từ lâu rồi.
- Akesha không phải một thành viên của tổ chức Quest sao?
Alethea không cho là vậy, quơ quơ râu chính, bởi vì trước khi chuyển hóa trước nàng cũng là người thăng cấp cao cấp, vì vậy lòng tôn kính với phù thủy băng không nồng nhiệt như Phyllis.
Mà Akesha tự dưng bị kéo vào chỉ bĩu môi, hiển nhiên lười đấu võ mồm với nàng.
- Nếu nói như vậy thì Celine cũng là thành viên của tổ chức Quest, nếu nàng mà nghe thấy ngươi nói câu đó thì chắc chắn sẽ tị nạnh ngươi cho mà coi,
Pasha kéo nàng tới phía sau, rồi xin lỗi với Roland,
- Alethea chỉ đang thấy lo lắng loại dị côn trùng này sẽ gây nguy hiểm cho thành Neverwinter thôi, cũng không có ý gì khác.
- Không sao,
Roland khoát tay,
- Đi xem chúng nó thế nào đã.
Trong lòng hắn rõ ràng, cách nói của Alethea cũng không phải không có lý, nhưng nội dung mà Akesha và Lightning nói tới trong bản báo cáo quả thực có ý nghĩa trọng đại, nếu vì một chút nguy hiểm rồi tiêu diệt hết dị trùng thì thành vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn. Nhốt bọn nó dưới đáy sơn mạch cũng là một biện pháp đảm bảo an toàn.
- Vâng, xin mời đi theo ta.
Pasha gật đầu nói.
...
Đi xuyên qua đại điện rộng rãi và lối đi hẹp dài, đoàn người Roland đi tới một khu vực trống trải khác —— Nó lớn ước chừng bằng bốn, năm tòa thành, trên tường khảm mấy khối ma thạch phát sáng vừa đủ để phác họa sơ sơ đường viền của nó. Mặt đất dưới chân giống như bị cày qua vậy, chỗ nào cũng có đất bị xới tung lên, một bên khác còn có tiếng nước chảy tí tách tí tách truyền đến.
- Đây là phòng nuôi cấy mà Fran mới tạo ra,
Pasha giới thiệu nói,
- Lối ra chỉ có một, nước ở dưới đất là thấm vào từ tường nham thạch, tính an toàn có thể bảo đảm. Nhưng mà... Ngươi định nuôi dưỡng nấm ma cô và dị trùng ở bên trong thật đấy à?
- Bởi vì những ma cô khổng lồ kia vừa hay là thức ăn của dị trùng,
Akesha giải thích,
- Nếu như bọn nó cũng có thể sinh trưởng bình thường ở chỗ này, thì chúng ta chỉ cần bỏ ra một lượng công sức cực kỳ ít ỏi là đã có được một nhóm lớn dị côn trùng rồi.
Nếu như không cách nào cấy ghép được thì cũng chỉ đành để Lily nuôi dưỡng nhân tạo. Roland không khỏi tiếc nuối nghĩ, đáng tiếc nấm ma cô trong di tích núi Snow có độc tính, người không thể ăn, nếu không chỉ dựa vào thân hình khổng lồ như thế của ma cô ở đáy, hoàn toàn có thể trở thành một loại thực phẩm giàu anbumin thay thế được thịt.
- Ngươi cần nhiều sâu như vậy làm gì?
Phyllis tò mò hỏi,
- Nếu như chỉ vì nghiên cứu chúng nó thì nuôi nhốt vài con là được mà ha?
- Có lẽ chúng nó sẽ có tác dụng lớn trong việc phát triển thành Neverwinter,
Roland ra hiệu cho Akesha,
- Nếu như báo cáo không sai.
Akesha gật đầu, tìm một con bò sát quái dị nằm bò trên ma cô rồi kéo nó xuống đất, sau đó triệu hồi ra hai nhũ băng găm lên đỉnh đầu và các đốt xương chi bên hông của nó.
Con sâu vùng vẫy kịch liệt trong chốc lát, rồi chết cứng cơ.