Hai ngày sau, một chiếc thuyền xi măng có hình dáng kỳ lạ chậm rãi rời khỏi bến tàu của thành Neverwinter.
Trên bong thuyền bằng phẳng của nó gồ lên, song lại bị vải gai che kín mít, giống như một sườn núi nhỏ di động. Hai bên mạn thuyền không những có binh sĩ mang sung thật đạn thật đứng canh, mà còn có hơn mười phù thủy thần phạt đảm nhiệm công việc hộ tống.
Chiếc thuyền này là có tên con tàu Chiến Thắng, nó chịu trách nhiệm vận chuyển thiết bị linh hồn đến núi Great Snow, phù thủy Taquila sẽ hoàn thành nghi thức chuyển hóa, nhập vào người vật dẫn trùng thân mềm ở nơi đó.
Bởi vì để đảm bảo bí mật, trước khi đi không hề có bất kỳ nghi thức gì, cũng không có tiếng còi hơi, đến cả công tác vận chuyển cũng là lặng lẽ thực hiện vào ban đêm.
Roland đứng bên ở bến tàu gạch ướt nhẹp, nhìn thuyền bè rời đi. Một khi chuyển hóa hoàn thành thì thành Neverwinter sẽ có ba vật dẫn là trùng thân mềm, dù là xây dựng quản lí thành phố hay xây dựng công trình phòng tuyến Tuyệt Cảnh thì đều có đủ lực lượng để thực hiện. Đây vốn là một chuyện tốt, nhưng hắn không vui như trong tưởng tượng của bản thân.
Hai phù thủy tự nguyện tiếp nhận chuyển hóa ấy, một người tên Jasmine, một người gọi Lyra. Sau khi khôi phục lại hình người thật ở trong thế giới trong mơ, hai người bọn họ chỉ là cô gái có hai mươi tuổi, không khác mấy với Tilly, tính cách cũng rất hoạt bát.
Roland muốn để các nàng tận hưởng một phen cho thỏa thích nên đã cố ý dẫn hai người tự nguyện này và đám người Phyllis tới sân chơi nằm ở ngoại ô thành phố một chuyến. Vòng đu quay, Ma Thiên Luân, tàu lượn siêu tốc, nhà ma (Jasmine trượt tay làm hỏng một đầu quỷ từ trên trời rơi xuống), walkhammer cũng đều chơi một lượt, ăn uống thỏa thích. Nếu lúc trước không đánh cướp mấy tên kẻ đọa ma thì hắn không có đủ tiền để chi trả cho lượng tiêu này.
Trong hai ngày ấy, mặc dù Jasmine và Lyra đều thấy vô cùng kinh ngạc và không dám tin, nhưng vẫn luôn không hỏi một câu, bảo đi đâu thì đi đó. Lúc ngồi trên tàu lượn siêu tốc cũng sẽ thét chói tai như những người khác, lúc kem dâu cũng cười vui vẻ như cô gái nhà bên, trông không khác gì người bình thường.
Nếu không biết trước đáp án thì sẽ chẳng có ai tin hai người này đã đưa ra quyết định từ bỏ thân thể con người, cống hiến cả đời mình cho công cuộc chống lại ma quỷ. Hệt như lựa chọn đã đưa ra khi đối mặt với hạch tâm ma lực ở dưới đáy di tích vào bốn trăm năm trước vậy.
Đến cuối cùng khi tỉnh mộng, ánh mắt của các nàng còn bình tĩnh hơn cả dự đoán của Roland.
Hắn muốn an ủi hai người, nhưng lại như nghẹn ở cổ họng, không nói ra được một câu nào. Kêu các nàng suy nghĩ lại về chuyện có chuyển hóa thành trùng thân mềm cắn nuốt hay không ư? Chuyện này không có lợi cho lợi ích của hắn, cũng không có lợi cho lợi ích của mặt trận thống nhất. Ngoài điều này thì tất cả lời nói khác đều không có nghĩa lý nào, nó sẽ càng giống sự thiện chí dối trá tỏ vẻ việc không liên quan đến mình thôi.
Mà cuối cùng, người được an ủi lại là hắn.
Đến bây giờ, Roland vẫn còn nhớ rất rõ ràng lời nói và ánh mắt của hai người bọn họ khi đó.
- Cảm ơn ngươi,
Jasmine mỉm cười nói,
- Và...
- Chúng ta không hối hận,
Lyra bổ sung.
Khoảnh khắc ấy, hình như hắn nghe thấy tiếng tim đập thình thịch của hai người bọn họ.
Không phải các nàng không thích những thứ ở đây.
Nhưng các nàng cũng không hối hận với quyết định của mình.
- Bệ hạ
Phyllis cùng tới đưa tiễn nhìn về hắn,
- Ngươi... Không về thành sao?
Lúc này Roland này mới lấy lại tinh thần, con tàu Chiến Thắng đã biến mất trong tầm mắt của bọn họ, chỉ còn lại đôi chút sương khói lượn lờ.
Hắn kìm nén cảm xúc xuống, hít một hơi thật sâu,
- Sau khi nhập vào người vật dẫn thì không có cách nào cắt đứt ý thức thật sao?
Có vẻ Phyllis biết hắn muốn nói điều gì, nàng hơi hạ giọng,
- Phù thủy thần phạt khác với vật dẫn, cho dù phù thủy thần phạt không thể chuyển dời linh hồn được, những cũng có ý thức cơ bản ở một mức độ nhất định. Với phù thủy, thay vì nói là dung hợp, thì nói là người điều khiển sẽ hợp hơn. Nhưng vật dẫn thì không giống vậy, nó là vật chứa chuyên dụng, khi đã vào rồi thì gắn bó chặt chẽ, mặc dù không dùng tới trong thời gian dài thì có thể chuyển qua trạng thái hôn mê, nhưng vẫn chưa có ai thoát khỏi nó được hoàn toàn —— Ít nhất thì đám người Pasha đều không làm được điều này.
- Nhưng trên đỉnh đầu của vật dẫn cũng có cột sáng mà đúng không?
- Cái này thì đúng,
Phyllis gật đầu,
- Không có ma lực duy trì thì thân thể khổng lồ như vậy sẽ không hoạt động được.
- Cho nên biết đâu chừng có một ngày, chúng ta tìm được cách để linh hồn của các nàng trở về thế giới trong mơ,
Roland ngẩng đầu lên nhìn lên bầu trời xanh vời vợi, chậm rãi nói.
Sau khi Phyllis im lặng một hồi thì cũng nhìn theo ánh mắt của hắn,
- Ừ... Biết đâu chừng bọn họ sẽ đợi được tới ngày đó.
...
Rừng rậm ở Tây cảnh bị tuyết lớn bao trùm là một trải nghiệm về thị giác với Lorgar.
Nàng đã nghe thương thân lữ hành nói về tuyết trông ra sao rất nhiều lần, trong đầu cũng đã đặt nó ngang bằng với cát trắng lạnh như băng. Nhưng khi được tận mắt nhìn thấy thì nàng mới phát hiện, tuyết nhẵn nhụi hơn cái sỏi rất nhiều, cũng trắng hơn nhiều. Dù là cát sông thuần khiết nhất của sông Silver thì cũng không thuần bằng một chỗ tuyết đọng tìm bừa.
Cả thế giới như đổi sang cùng một màu sắc.
Mặc dù Tà Nguyệt đã kết thúc, nhưng Ashes nói với nàng, nếu muốn đợi tới lúc tuyết tan thật thì phải khoảng nửa tháng nữa.
Thế thì tốt quá, nàng nghĩ, vậy thì nàng sẽ được nhìn thấy một tòa thành tuyết thuần trắng rồi.
Trong quá trình đi thuyền, gần như là không có việc để làm, Lorgar đi dạo hết các nơi tỏng con thuyền lớn làm bằng sắt, nhưng vẫn luôn không tìm được nguyên nhân vì sao nó không có gió mà vẫn tự di chuyển được. Vấn đề này dù nàng có hỏi Andrea thì cũng không có được một câu trả lời chính xác, nàng chỉ biết là có một máy móc đang không ngừng nấu nước sôi và đẩy thân thuyền đi, còn cụ thể thế nào thì chỉ có bệ hạ Roland và tiểu thư Anna mới biết rõ ràng.
Roland thì không nói, mà Anna thì coi như là một thành viên trong “Bảng chiến lực Neverwinter” mà Ashes nói rồi.
Nàng có năng lực mạnh mẽ, song cũng có tri thức uyên bác, Tam công chúa của Wildflame có ấn tượng khá sâu sắc với cái tên này.
Nhưng nàng nói điều này với Andrea thì lại nhận được sự cười nhạo đầu khinh thường của Andrea.
- Thứ hạng năng lực chiến đấu?
Nàng trợn trắng mắt,
- Người và sói khác nhau, một người có mạnh tới đâu thì cũng không sánh được với lực lượng của cả quần thể. Chỉ xét về sự mạnh yếu của một cá thể thì có khác gì một dã thú cấp thấp đâu?
- Sói cũng là loài hành động theo quần thể đấy.
Lorgar nói.
- Được rồi, vậy thì đổi thành những động vật khác, ví dụ như con hổ, báo tuyết v.v...
Andrea ho khan,
- Tóm lại, Anna là nguồn gốc của hết thảy các loại lực lượng ở thành Neverwinter, Đệ Nhất Quân có thể đánh tan chó giữ nhàvà gia tộc Ironwhip dễ như trở bàn tay, phần lớn đều là nhờ năng lực của Anna. Hơn nữa ta đoán chắc chắn nàng vẫn chưa nói với ngươi chuyện sút nữa thì nàng đã thua bởi một gã người bình thường.
Nhìn lang nữ tỏ ra kinh ngạc, thì nàng cảm thấy quả nhiên là thế,
- Mà tên người bình thường kia là cầm vũ khí mà Anna chế tạo—— Đánh bại những kẻ tới bàn luận năng lực chiến đấu, nên hoàn toàn không có chút ý nghĩa nào. Nếu như ngươi muốn trở nên mạnh hơn thì ta đề nghị ngươi xin bệ hạ một bộ vũ khí chuyên dụng,
Nói tới đây, Andrea vỗ súng trường sau lưng,
Nếu như có thể mang những cái ống lớn đó trên lưng của ngươi sau khi ngươi biến thân thì ta đảm bảo nó nó có hiệu quả hơn bất cứ kỹ xảo chiến đấu nào.
Mặc dù Lorgar cũng không tán thành cách nói này những vẫn thầm nhỡ kỹ lời đề nghị này ở trong lòng.
Suy cho cùng thì phụ thân thường nói, nghe nhiều nhìn nhiều là cách làm chính xác, nhưng cũng đừng quên đi ước nguyện ban đầu của mình.
Bởi vì đi ngược dòng nước, cộng thêm nước sông tăng nhanh nên tốc độ tiến lên của thuyền sắt chậm lại một cách rõ ràng. Ngày thứ năm khi tiến vào Tây cảnh, lang nữ thấy được một con chim bồ câu to khỏe xinh đẹp.
Sau khi nó bay quanh quẩn trên không trung mấy vòng thì bay thẳng về phía Ashes đang đứng ở mũi thuyền .
Ngay lúc nàng tưởng buổi trưa có thêm món thì phát hiện Ashes cười rồi lấy lương khô đã xào chín ra, bẻ ra đút cho con chim bồ câu. Mà chim bồ câu cọ mặt Ashes đầy thân mật, như thể là người bạn cũ lâu rồi không gặp vậy. Cho đến khi nó cất tiếng nói chuyện thì Lorgar mới biết đó là phù thủy.
- Cục, cục cục!
- Biết rồi, nói với điện hạ Tilly ta sẽ tới nhanh thôi.
- Cả ta nữa!
Andrea không cam lòng bị tụt lại phía sau, nói.
- Cục cu!
Chim bồ câu gật đầu, sau đó giương cánh bay lên không trung, chẳng mấy chốc đã biến mất ở hướng Tây Bắc.
- Nàng là...
Lorgar hỏi.
- Macy, nàng giống ngươi, là phù thủy có thể thay đổi hình thái cả người,
Ashes quay người lại.
Thì ra là vậy —— Khoan, hớ? Không phải đã nói dáng vẻ sau khi Macy là một con cự thú trông hung ác xấu xí nhưng lại có lực lượng mạnh mẽ vô cùng sao! Sao lại là một con chim bồ câu?!
Khi mà Tam công chúa còn đang thấy bàng hoàng thì Ashes vỗ vai nàng nói,
- Chuẩn bị thu dọn hành lý đi, chẳng bao lâu nữa là chúng ta tới thành Neverwinter rồi đó.