Điều này khiến trái tim của Lorga ngay lập tức chìm xuống.
Nàng cũng biết cơ thể của mình trông như thế nào. Khi ở thành Ironsand, nàng đã không ít lần nghe nói về các quái vật hình sói, nửa thú nhân và Thần Khí Giả. Khi đó, nàng là tam công chúa đứng đầu thị tộc, những lời này thường chỉ đồn thổi sau lưng, không ai dám nói ra trước mặt nàng.
Nhưng nơi này không phải là thành Ironsand, bây giờ nàng cũng không còn là nàng công chúa cuồng diễm, nếu không có sự che chở của thị tộc, rất nhanh nàng sẽ phải một mình đối mặt với những lời cay nghiệt này.
- Tai của ngươi… và cái đuôi đều là thật sao?
Đại tù trưởng muốn nói lại ngừng nhưng vẻ mặt không thể kìm nén được:
- Bọn họ cần duy trì ma lực, vẫn là trở thành một phần của thân thể ngươi?
Lorga cắn môi, vén tóc lên và đưa một bên má trống không cho đối phương - nơi lẽ ra là tai đã trở nên bằng phẳng, nhẵn bóng, đáp án thì không cần nói cũng hiểu.
- Thưa bệ hạ, ta không thể lấy lại chúng. Mặc dù trông chúng rất kỳ lạ, nhưng chúng thực sự trông giống như ta, ta không muốn che giấu những khiếm khuyết này... Nếu ngươi yêu cầu, ta sẽ cố gắng giảm thiểu thời gian đứng trước mặt mọi người, tránh làm họ sợ hãi.
Mặc dù đã đưa ra quyết định trực tiếp đối mặt với bản thân, nhưng lúc này, đáy lòng nàng vẫn có một chút cảm giác tự ti. Nữ thần ban đầu được người Modin coi là sự kết hợp của sức mạnh và sắc đẹp, là sự kiêu ngạo của các bộ tộc và hầu như được các chiến binh trẻ nhất trí tâng bốc, nhưng nàng lại là một ngoại lệ.
Sau khi tỉnh lại, không những không ai quan tâm đến nàng, mà thậm chí còn có những lời đồn đại hoài nghi trong thị tộc, đó là lý do tại sao cha nàng quyết tâm để nàng tiếp nhận vị trí tộc trưởng. Lorga dồn hết tâm sức vào việc huấn luyện chiến đấu, bình thường giả vờ không quan tâm, nhưng hắn nghe được rất nhiều điều nên sẽ bị ảnh hưởng.
Tất nhiên, những tình huống này đều nằm trong dự đoán của nàng, nếu đã chọn con đường mình muốn đi thì dù có gặp trở ngại gì đi chăng nữa cũng không dễ dàng bỏ cuộc. Con đường cát vô song trong mơ đã chỉ lối cho nàng. Nghĩ đến đây, lang nữ không khỏi ưỡn thẳng ngực hơn chút nữa.
- Kỳ lạ?
Đại tù trưởng chặc lưỡi:
- Tại sao lại nói như vậy?
- Ừ?
Lorga vốn đã âm thầm chuẩn bị tâm lý, không khỏi sửng sốt:
- Không phải là vì…
- Nó không giống tai của người thường?
Roland nhún vai:
- Người bình thường không có ma lực như vậy. Hơn nữa chúng cũng không hoàn toàn ảnh hưởng đến hành động và thính giác của ngươi. Vậy làm sao có thể coi là khuyết tật, cùng lắm chỉ có thể coi là khuyết thiếu đặc điểm ngoại hình. Hơn nữa, vẫn còn đặc điểm rất thú vị mà ngươi chưa nghĩ đến, đôi tai này trông rất đẹp phải không?
- Khụ khụ, bệ hạ chú ý lời nói.
Cùng lúc đó, phía sau đối phương truyền đến một giọng nữ, tuy rằng rất thấp, nhưng vẫn bị bắt được.
Nhưng mà, lúc này, lực chú ý của Lorga đã hoàn toàn bị lời nói của đại tù trưởng thu hút, không có thời gian quan tâm chuyện khác.
Xinh đẹp?
Nàng cảm thấy không thể dùng từ này trên người mình, nhất thời không biết phải nói gì, phần lớn cảm xúc ấp ủ được bộc lộ vô tư và cảm thấy một luồng nhiệt nóng bỏng trên má nàng.
Nửa người nửa thú thì làm sao có thể xinh đẹp được?
- Nói chung, ta sẽ không yêu cầu ngươi phải che lại, hoặc cố gắng đội mũ trùm đầu ra ngoài… Ngươi có thể làm theo những gì ngươi nghĩ.
Roland tiếp tục nói:
- Có thể ai đó sẽ nói xấu ngươi, nhưng thời gian càng lâu, họ sẽ dần dần chấp nhận. Ngươi nên để Soria vẽ một bức tranh liên hoàn về ngươi hoặc tham gia đoàn Star Flower để biểu diễn một vở kịch cũng là cách tốt - cuối cùng trở thành thần tượng là con đường tốt nhất để mọi người nhanh chóng quen thuộc ngươi.
Tranh liên hoàn? Đoàn Star Flower sao? Thần tượng ư? Lorga cảm thấy não mình sắp không quay được, ngoài trừ đứng im tại chỗ, hắn không thể nói tiếp được một câu nào. Cũng may là lúc này, đối phương cuối cùng cũng chuyển chủ đề về quỹ đạo ban đầu.
- Đúng rồi, nghe Ashes nói, ngươi đến đây là vì muốn đấu với ma quỷ?
Lang nữ thở phào nhẹ nhõm:
- Thưa Bệ hạ, đồng thời cũng là để trau dồi kỹ năng. Ta nghe nói có một phù thủy tên là Nanawa ở thành Neverwinter, người có thể chữa lành vết thương do chiến tranh để lại, điều này đặc biệt quan trọng đối với một tên võ giả. Ngươi nên hiểu rằng, việc tích lũy kinh nghiệm chiến đấu mà không phải lo lắng là ước mơ của mọi võ giả. Tất nhiên, ngoài việc chiến đấu chống lại những kẻ thù hùng mạnh đó cho ngươi, ta cũng sẽ trả toàn bộ chi phí điều trị.
- Hóa ra như vậy!
Roland gật đầu:
- Nếu ngươi sẵn sàng tham gia Liên minh Phù Thủy, ngươi sẽ có cơ hội đánh nhau với chúng trong tương lai.
-Nhưng thưa bệ hạ, ta thích chiến đấu một mình hơn.
Lorga nhẹ nhàng ngắt lời:
- Cũng giống như một lính đánh thuê, ta không muốn bị phân tâm bởi bất cứ điều gì khác ngoài chiến đấu.
Nàng biết rõ đó chỉ là những lời bào chữa, mục đích thực sự chỉ đơn giản là không muốn cống hiến cho đại tù trưởng khi không hiểu rõ tình hình của vương quốc phía bắc. Nàng vẫn chưa quên thân phận của mình là người Sand. Nếu đối phương không thực hiện lời hứa ở vùng đất Lửa, người Sand di chuyển về phía nam sớm muộn gì cũng bị tách khỏi Greyfort. Nếu khoảnh khắc đó đến, vua của Greyfort sẽ trở thành kẻ thù của nàng, vì thế nàng không thể đưa ra quyết định một cách nhẹ nhàng.
- Thật là...
Roland suy nghĩ một chút, sau đó xòe tay ra có chút tiếc nuối:
-Vậy ta không thể đồng ý yêu cầu của ngươi.
- Tại sao?
Lorga ngạc nhiên hỏi.
Theo ý tưởng của nàng, sự tồn tại của một lính đánh thuê quý phải được săn đón ở bất cứ đâu, chưa kể nàng chưa nói về cái giá phải trả! Không chỉ chiến đấu miễn phí, còn tự mình trả tiền chữa trị, đây đơn giản là việc tốt đưa đến tận cửa, nhưng hắn lại từ chối! Sao có thể như thế được?
- Bởi vì chúng ta đang phải đối mặt với một cuộc chiến toàn diện, không phải là một cuộc chiến nhỏ giữa một vài bộ tộc.
Có phải hắn đang nói rằng những trận chiến của người Sand là trò chơi của trẻ con! Lorga đột nhiên cảm thấy một tia máu dâng hẳn lên trán, nàng dựng đuôi, vừa muốn phản bác, nhưng đối phương đột nhiên chuyển chủ đề:
- Ngươi lẽ ra phải đấu với Ashes mới đúng? Thực lực của nàng như thế nào?
Lang nữ cố nén bất mãn trong lòng, tức giận đáp:
- Cực kỳ mạnh mẽ, cho dù ở cực nam, nàng cũng là chiến sĩ nhất lưu.
Roland chậm rãi nói:
- Đây là sức mạnh phi thường của một phù thủy. Hơn nữa, còn có một khả năng siêu phàm không thể tưởng tượng nổi. Những người sau này đã hoàn toàn đột phá giới hạn của cơ thể con người, không có bất kỳ rào cản nào sau khi trưởng thành, có thể nói là cách nhau một trời một vực với những người siêu phàm.
Siêu phàm ... Bên trên? Lorga không khỏi bị thu hút bởi những gì hắn nói, đó rốt cục là cảnh giới gì mà ngay cả Ashes cũng chỉ có thể ngước nhìn?
- Tuy nhiên, ba vị siêu phàm chi thượng, hàng chục siêu phàm giả và hàng nghìn phù thủy chiến đấu đều không thể ngăn chặn cuộc tấn công của ma quỷ, một đế quốc khổng lồ sụp đổ, tan tành mây khói. Bây giờ, đến lượt chúng ta.
Mỗi từ trong miệng của đại tù trưởng nói ra dường như vang lên trong trái tim nàng.
- Lý do ta không thể hứa với các ngươi rất đơn giản. Đây không phải là cuộc cạnh tranh sòng phẳng một với một, mà là trận chiến tồn vong quyết định sự tiếp tục của hai nền văn minh. Dù một cá nhân có mạnh đến đâu thì hiệu quả của chiến đấu một mình đem lại cũng cực kỳ bé nhỏ... Quan trọng hơn, ta không muốn ngươi tự tìm đường chết.