Roland suy nghĩ một lát, mới nhớ lại thương hội Liên Hợp đúng là dưới sự chỉ đạo của hắn kinh doanh ra một tổ chức hợp tác mua bán, thành viên chủ yếu đều là thương gia giàu có của mấy đảo lớn ở Fiordland.
Mùa thu năm trước đàm phán tuy rằng đạt thành nhận thức chung cơ bản, nhưng lúc đó Kei Os Drinks mà Evelyn sản xuất ra còn xa mới đạt tới số định mức có thể tiêu thụ lượng lớn, bởi vậy các thương hội chỉ mang về vài bình hàng mẫu, vẫn chưa bắt đầu chính thức bán, lần này có lẽ bọn họ chính là vì chuyện này mà đến.
Bởi vì thế công mùa đông và kế hoạch hành động sa mạc, cùng với toàn bộ Tây Cảnh đều vì thống nhất vương quốc mà chuẩn bị chiến tranh, trong nhất thời hắn quăng chuyện thương hội Liên Hợp ra sau đầu. Hiện tại đối phương chủ động tìm tới đến, thật sự tiết kiệm cho hắn không ít công sức.
- Dẫn bọn họ đi đến phòng khách đi, ta theo ra sau.
Roland phân phó nói.
Chờ sau khi Barov đồng ý rời đi, hắn lại quay sang Nightingale:
- Đi thông báo cho Tilly và Wendy, kêu các nàng cũng đến tòa thành, dù sao cũng là cuộc làm ăn đầu tiên của phù thủy Liên Minh và đảo Trầm Thụy hợp tác thực hiện.
Đi vào phòng khách, vài tên thương nhân lập tức đứng dậy, khom mình hành lễ với hắn.
Trừ người quen cũ Margaret, Garmore và Marland của thương hội Huyền Nguyệt Loan ra, tên của mấy người khác Roland nghĩ lại một lúc mới nhớ ra, lần lượt là là Nibelon của thương hội Thành phố Shallow Water và Etier của thương hội đảo Sunset.
Vừa ngồi xuống, Nibelon không kịp đợi mở miệng nói:
- Bệ hạ, hàng mẫu mang về lần trước khiến cho thương nhân trên đảo kinh ngạc rất lớn, phàm là thử qua một ngụm, không ai không khen hương vị mới lạ của nó. Ta dám cá, chỉ cần bắt đầu bán, Kei Os Drinks nhất định sẽ trở thành sản phẩm thành công nhất từ trước tới nay ở Fiordland!
- Hơn nữa nó không chỉ là đồ để uống đơn giản như vậy.
Etier phụ họa nói:
- Tỷ như nước trái cây vị chua cay của bình lửa đỏ đó, tuy nói uống vào không thể nào giải khát, nhưng rưới vào cá hấp hoặc thịt nướng lại đặc biệt ngon; đồng thời cũng có thể dùng để xua lạnh và nâng cao tinh thần, hiệu quả còn hiệu nghiệm hơn so với rượu đế của ngươi —— ít nhất người sau uống nhiều dễ dàng choáng váng đầu óc, không thể hưởng thụ thời gian đi thuyền, mà người trước hoàn toàn không có vấn đề này!
- Chính xác.
Margaret cười gật đầu:
- Không chỉ là thương nhân, ngay cả không ít nhà thám hiểm đều chú ý tới Kei Os Drinks. Suy cho cùng đồ uống có thể xua hàn giữ ấm, lại không có tác dụng phụ, lúc gặp phải tai nạn trên biển nói không chừng có thể cứu bọn họ một mạng.
- Bởi vậy ta đề nghị chia Kei Os Drinks khác nhau thành giá cả khác nhau.
Etier nói tiếp:
Giống loại sản phẩm có hiệu quả đặc thù này, chỉ cần thêm chút tuyên truyền, hoàn toàn có thể bán ra giá cả rất cao —— huống chi chúng nó còn là uống một bình ít một bình.
Đây hiển nhiên là xem nó như đồ uống công năng mà dùng, Roland tỏ ý khen ngợi nhìn hắn một cái, quả nhiên, thương nhân tài năng ở Fiordland kiêu ngạo, đều có đôi mắt kinh doanh không tồi, thông qua vài hàng mẫu đã ý thức được thực ra là tổng loại sản phẩm đủ mẫu mã, sai biệt rõ ràng. Đối với loại sản phẩm này, nhằm vào đặc tính tách ra định giá mới là cách làm có nghiền ép tối đa giá trị.
- Nếu phản ứng tốt như thế, vậy thì chúng ta có thể dựa theo khế ước đã ký kết xong trước đó tiến hành bước tiêu thụ tiếp theo.
Roland vỗ tay nói:
- Cho dù là đặt hàng kim ngạch, hay là phân khu tỉ lệ tiêu thụ, những điều này có lẽ các vị đều đã không còn dị nghị. Nhưng mà hoá đơn nhận hàng cần dự chi ba phần tiền hàng, hẳn là các ngươi mang đủ kim long nhỉ?
Bởi vì điều khoản chủ yếu của thương hội Liên Hợp trong năm trước đã đàm phán thỏa đáng, bởi vậy cũng không có quá nhiều chi tiết cần nói chuyện. Hắn mời Tilly tới đây mục đích chủ yếu là vì chứng kiến kết quả này, chứng tỏ bản thân chưa thực hiện động tác chia kim ngạch. Dù sao đối phương không chỉ đồng ý sau này ở lại thành Neverwinter, mà còn nhận lời chuyển từng nhóm phù thủy của đảo Trầm Thụy đi Tây Cảnh, hắn cũng phải bày ra thành ý của bản thân.
Dựa theo "Đánh cuộc song thắng" của Tà Ma Chi Nguyệt, cho dù là khoản dự chi hay là tiêu thụ kim ngạch cuối cùng, đều sẽ có ba phần thuộc về ngân sách khen thưởng, quy cho toà thị chính, phù thủy Liên Minh và Maleficent đồng sở hữu.
- Đương nhiên, bệ hạ.
Nibelon nhếch môi:
- Lần này trên thuyền của ta ngay cả một rương hàng cũng không trang bị, trừ trừ thợ thủ công và thủy thủ ra, còn lại đều là tiền vàng tươi.
- Vậy chúng ta hiện tại phải đi kiểm nghiệm sản phẩm thôi.
Roland mỉm cười nói.
...
Để xưởng đồ uống mà Evelyn đặc biệt xây dựng nằm đối diện nhà xưởng rượu cồn, nhưng mà nói nó là nhà xưởng, chi bẳng nói giống như một kho hàng phòng thủ nghiêm mật.
Nó chiếm diện tích không lớn, tầng trệt chỉ có một trăm mét vuông, bản thân là kết cấu gạch vữa, bốn phía không có cửa sổ, cửa ra vào duy nhất là một mảnh cửa sắt dày, ngoài cửa còn có tân binh Đệ Nhất Quân phụ trách trông coi, giống như dáng vẻ của một khu quân sự trọng yếu.
Roland mang theo nhóm thương nhân xuyên qua cửa viện, đi vào gian bình phòng, theo cầu thang đi vào tầng hầm, tầm nhìn của mọi người nháy mắt thoáng đãng không ít. Chỉ thấy diện tích tầng hầm phải gấp khoảng ba bốn lần so với trên mặt đất, từng giá gỗ sắp xếp chỉnh tề, tựa như một hầm rượu của trang viên. Vì tránh cho hoả hoạn tạo thành tổn thất khó có thể vãn hồi, nơi này không cho phép sử dụng lửa, cũng không nối dây điện, mà là chọn lấy ánh sáng trần nhà để cung cấp chiếu sáng, bởi vậy vẫn có vẻ có chút u ám.
Trên mỗi hàng giá gỗ đặt tràn ắp hai tầng thùng gỗ tròn, đương nhiên cũng không phải trong mỗi một cái thùng đều chứa Kei Os Drinks. Mỗi ngày Evelyn chỉ có thể biến ra phân lượng một thùng, cho tới bây giờ cũng chỉ hơn trăm thùng mà thôi —— mặt khác còn phải giảm đi số định mức mà Roland độc chiếm, và mỗi tháng phân phát cho thành viên phù thủy Liên Minh.
Roland gõ vào thân thùng, bên trong lập tức truyền đến tiếng vang nặng nề.
- Cái này một tháng có thể cung cấp hai mươi thùng Kei Os Drinks, nếu chia đều, thì từng thương hội năm thùng. Mặc kệ các ngươi bán hết trong bao lâu, chỉ cần nếu sản lượng không xảy ra thay đổi, đều là số này cho nên ba tháng đến một lần hoặc nửa năm đến một lần đều giống nhau. Một chuyến đồ uống mà các ngươi có thể mang đi tổng cộng một trăm thùng, đều ở trên hàng giá gỗ thứ nhất, nếu nghiệm hóa không có vấn đề, ta sẽ phái người vận chuyển tới khu vực bến tàu.
- Ngươi không cho bọn ta thử hương vị sao?
Garmore kinh ngạc nói.
- Cái này cũng không phải là rượu, càng để hương càng thơm thuần.
Roland nhún vai:
- Có vài Kei Os Drinks quả thật có thể giữ thật lâu, nhưng không có nghĩa là mỗi một loại đều như thế, bởi vậy sau sản xuất ra, đầu tiên cần phải làm là diệt khuẩn niêm phong cất vào kho.
- Diệt... Diệt khuẩn?
- Chúng nó giống với thực vật sẽ hư hỏng, thời tiết càng nóng hư hỏng càng nhanh, mà diệt khuẩn có thể ức chế quá trình này, về phần làm thế nào đến các ngươi không cần biết, chỉ cần biết rằng một khi mở ra thùng gỗ, đồ uống bên trong sẽ không thể duy trì mùi vị tốt nhất.
Hắn thả lỏng tay nói:
- Các ngươi có thể lựa chọn nhanh chóng bán ra, hoặc là bảo tồn lần nữa —— chỉ cần đặt ở nơi râm mát ưa tối, trong một hai tháng vẫn không thành vấn đề.
- Nhưng mà... . như theo như lời Etier nói, Kei Os Drinks mỗi một đợt cũng không giống nhau hết, tóm lại sẽ có một vài hương vị bán tốt hơn so với những cái khác, vậy thì làm sao bọn ta chọn lựa?
Mặt Garmore mang do dự nói:
- Ngươi có thể sai người chia mỗi thùng làm bốn phần, lại tiến hành niêm phong cất vào kho? Như vậy mọi người đều không cần vì lựa chọn một thùng nào mà lo lắng.
Như vậy nhiệm vụ của Soria và Lily có thể tốt hơn vài lần, Roland nghĩ thầm, đối với loại chuyện chiếm dụng công nghiệp sản xuất tài nguyên này, đối với bản thân lại không có chỗ tốt rõ ràng, đương nhiên đơn giản thế nào thì tốt thế nấy.
- Vô khuẩn niêm phong cất vào kho cũng không phải một chuyện dễ dàng, hơn nữa sau khi chia đều thành bốn phần, lượng tích trữ trong tay từng thương hội ít mà phức tạp đối với việc bán cũng bất lợi. Về phần khẩu vị à...
Hắn dừng một chút:
- Chỉ là khu vực Greyfort, Bắc Cảnh và Tây Cảnh nhu cầu về rượu hoàn toàn khác nhau, hương vị nơi này không được hoan nghênh, ở thành phố khác có thể được hoan nghênh nhiều, điều này đối với các ngươi thường xuyên vận chuyển sản phẩm mà nói, hẳn là càng rõ ràng hơn.
- À, cái này...
Garmore nhất thời nghẹn lời.
Để các ngươi thường thức hương vị trước thì không thể nào, bằng không chỉ là phân phối và cân đối nguồn cung đã đủ phiền toái rồi, huống chi trên khế ước là lấy thùng làm giá cả, lại không cưỡng chế quy định số lượng nhập hàng, lỡ như hương vị không ai hỏi thăm tạm thời không được ưa chuộng, thành Neverwinter chẳng phải là lỗ sao. Roland âm thầm bĩu môi, dù sao đối với Evelyn mà nói, ma lực phải trả cho mỗi thùng đều giống nhau.
- Tóm lại, hương vị cũng không phải trọng điểm, mà nằm ở phương thức tiêu thụ —— triển khai đầy đủ mỗi loại hương vị, tìm được người mua thích hợp, mới là chuyện các ngươi nên làm.
Roland vỗ thùng rượu.
- Nào, chọn ra Kei Os Drinks mà các ngươi vừa ý đi.