Cho dù có chút ý tứ ép mua ép bán, nhưng cuối cùng nhóm thương nhân Fiordland vẫn tiếp nhận cách chọn này. Bọn họ đều biết, nếu hiện tại rút khỏi, những người khác sẽ tính cả một phần kia cùng nhau nuốt vào —— đối mặt với sản phẩm không có vật thay thế, chuyện nhượng bộ nho nhỏ này tính là gì.
Hơn nữa bọn họ không thể không thừa nhận lời Roland nói có đạo lý nhất định, hàng mẫu mang về trước đó cho dù hương vị sai biệt rõ ràng, nhưng cũng không phải rượu trái cây hoặc rượu khác trên thị trường có thể so sánh được, khác biệt chính là kiếm nhiều kiếm ít mà thôi. Huống chi khu vực mà mọi người phụ trách tiêu thụ cũng không giống nhau, tính khả thi hình thành cạnh tranh có thể không cao, tiến thêm một bước giảm bớt rủi ro chọn phải hàng kém.
Nhìn thấy đám người Garmore vây quanh thùng gỗ qua lại đánh giá, thậm chí dùng cái mũi dán lên ngửi thử, ý đồ tìm được chút dấu vết đồ uống lưu lại, trong lòng Roland cười thầm không thôi. Đừng nhìn bề ngoài những thùng này bình thường, bên trong lại dán thêm một tầng Soria mỏng, hoàn toàn ngăn cách không khí trong ngoài, chỉ dựa vào cái mũi khẳng định là không nghe ra khác biệt gì.
Thừa dịp mọi người chọn lựa Kei Os Drinks, hắn bất động thanh sắc gọi Margaret đến một bên, thấp giọng nói:
- Bên trong mấy thùng hai bên số mười và số hai mươi bốn, hương vị đồ uống chứa trong đó coi như không tồi, ít nhất cá nhân ta rất thích.
Margaret lộ ra vẻ mặt kinh ngạc:
- Bệ hạ...
- Coi như quà cảm ơn đi.
Roland cười khẽ đứng lên:
- Nếu không phải ban đầu ngươi mang đoàn thương nhân kia đến, nói không chừng Tây Cảnh còn phải tiêu tốn hơn hai ba năm mới có thể giống như dáng vẻ hôm nay. Tuy rằng ngay từ đầu mục tiêu của ngươi cũng không phải muốn làm ăn buôn bán cùng Biên Thùy Trấn, nhưng thôn trấn vẫn được lợi không ít, cho nên đền đáp này không tính là gì.
Hắn dừng một chút:
- Đương nhiên, chỉ có lần này —— dù sao nếu mỗi lần ngươi đều lấy được hàng tốt, thế nào người khác cũng sinh lòng nghi ngờ.
Những điều hắn nói vốn dĩ đều là sự thật, mô hình máy hơi nước lúc đầu cồng kềnh lại khó thao tác, chỉ có thể dùng để chở nước và công việc vận chuyển đơn giản nhất, ở Tây Cảnh cũng không có nhiều thị trường tiêu thụ lắm. Nếu không có nàng đem giới thiệu khoáng sản Silverlight City cho thương nhân, từ đó mở ra thương lộ lợi nhuận cao, tích luỹ ban đầu của giai đoạn trước chỉ sợ còn gian nan hơn nhiều.
Huống chi khu vực mà thương hội Margaret phụ trách tiêu thụ là đại lục Greyfort, trước đó dùng kiểu sản phẩm hương vị cao cấp chiếm lĩnh thị trường bản địa cũng là lựa chọn không tồi.
- Vậy thì ta nhận quà cảm ơn của ngươi.
Nữ thương nhân cũng chưa từng từ chối nhiều—— trong chuyện xử sự với người ngoài, quả thật nàng hơi có chút bóng dáng của Thunder, sang sảng hào phóng, đồng thời không câu nệ tiểu tiết. Sau khi hơi vuốt ngực hành lễ với Roland, Margaret che miệng cười nói:
- Nếu đã nhận lễ vật của ngươi, ta cũng không thể không có gì tặng lại, trước hết tiết lộ cho ngươi một tin tức tốt vậy.
- Ồ?
Roland nhíu mày.
- Thương đoàn ban đầu mà ngươi nhắc tới kia, cũng chính là bạn cũ của ta Hogue, gần đây cũng dự định thăm hỏi Tây Cảnh.
Nàng đè thấp giọng nói:
- Nhưng mà từ thư hắn gửi đến, lần này cũng không chỉ một mình hắn đến —— những máy móc mà ngươi bán ra đã truyền rộng trong khu vực vương quốc, hiện tại dường như tất cả thương nhân khu mỏ, đều nghe ngóng hệ thống vận chuyển quỹ đạo kia từ hắn. Không đến nửa năm sau, nhà xưởng của ngươi phải bận rộn cả ngày không ngừng.
- Thật không...
Roland thoáng ngẩn ra, sau đó mỉm cười gật đầu nói:
- Xem ra quả thật là một tin tốt đang chúc mừng.
Nhưng mà chỉ có chính hắn mới biết được, sau khi nghe tin tức này, đáy lòng hắn bỗng nhiên dâng lên cảm giác thành tựu từ thâm tâm.
Ngày này cuối cùng vẫn đến rồi.
Thời gian hai năm trước, tổng cộng hắn bán ra gần trăm máy hơi nước, trong đó trong vương quốc con chiếm ba phần. Trong công ty công nghiệp Greyfort thành lập ban đầu, mỗi tháng sản lượng chỉ hai đến ba cái vô cùng thê thảm, cho dù lúc nhu cầu của bản thân lãnh thổ cũng không thỏa mãn, hắn vẫn đem bán một phần trong đó cho Silverlight City, chờ mong chính là ngày này.
Số lượng nguồn năng lượng thưa thớt như thế đối với cách mạng công nghiệp mà nói dường như có thể xem nhẹ, lại là một tín hiệu, đi từ sức người chuyển sang máy móc, tín hiệu của phương thức sản xuất sắp thoát thai hoán cốt. Khi tất cả mọi người chú ý lực lượng mới sinh ra này, khi muốn bắt chước đuổi theo, cải cách đã bắt đầu rồi.
Kiểu cải cách lấy ích lợi làm chủ đạo dường như không thể bị ngăn cản, hiệu quả của nó còn tốt hơn một ngàn lần so với bản thân rêu rao khắp nơi đẩy mạnh tiêu thụ sản phẩm, năng lượng ẩn chứa đủ để thay đổi cả thời đại.
Mà thành Neverwinter hiện giờ cũng xưa đâu bằng nay, sản lượng một ngày của khu công nghiệp tương đương với một tháng trong quá khứ, sau ba buổi còn có thể tăng thêm càng nhiều. Quan trọng nhất là, lượng lớn người học việc hoàn tất giáo dục tiểu học không ngừng chuyển hóa thành công nhân —— bọn họ chưa bao giờ sờ qua thiết chùy, cũng chưa tạo ra một thanh đao kiếm, lại học xong làm thế nào dùng máy móc tạo ra máy móc. Chỉ cần đến thời cơ thích hợp, thành Neverwinter sẽ có thể bộc phát ra sức sản xuất khiến thời đại này nghẹn họng nhìn trân trối .
Từ trong tin tức của Margaret, Roland giống như nhìn thấy thời cơ này đã cách hắn không xa.
...
Hai ngày sau, thương nhân Fiordland mang theo Kei Os Drinks đã lựa chọn xong rời khỏi thành Neverwinter, Barov không vội ôm một chồng vở thật dày đi vào văn phòng của hắn.
Từ trên biểu cảm của thầy tổng quản cười đến sắp không nhìn thấy con mắt, Roland chỉ biết thu hoạch lần này nhất định phong phú.
Nhưng mà sau khi mở ra thống kê bạc, hắn cũng không vào kho kim ngạch hạng nhất dừng lại lâu lắm, mà đặt lực chú ý vào nhân khẩu mới vào.
Dựa theo giao ước hội đàm lần trước, đảo Sunset và thành phố Shallow Water cung cấp ba trăm thợ thủ công, đổi lấy trong năm năm hoàn thành cải tạo tàu thủy có guồng; mà Huyền Nguyệt Loan tài đại khí thô lại trực tiếp hơn, dùng hai ngàn người cùng năm vạn kim long mua một con thuyền sắt thép lớn không có buồm. Cho dù mục tiêu của hai người đều đến vì kỹ thuật chế tạo thuyền, nhưng mà Roland cũng không để ý tâm tư đó, ngược lại biến nó trở thành giao dịch lợi ích—— chỉ cần bằng lòng giữ người lại, không riêng gì phương pháp chế tạo và kỹ thuật công nghệ, ngay cả bản vẽ thiết kế đều có thể cho bọn họ.
Bởi vậy lần này bọn họ cũng bỏ ra đủ công sức, căn cứ thống kê của Barov, số lượng công nhân mà chuyến này Fiordland mang đến còn nhiều hơn hai phần so với trong giao ước, hơn nữa phần lớn đều là lão thợ mộc có nhiều năm kinh nghiệm chế tạo thuyền, ý đồ này không cần nói cũng biết: nếu thành Neverwinter không cấm truyền kỹ thuật ra bên ngoài, vậy thì đợi cho khế ước hoàn thành, trừ những nhân công bị xem như bộ phận giao dịch ra, những người còn lại có thể mang tất cả những thứ học được về Fiordland.
Đáng tiếc đối với kỹ thuật của thời đại mới bọn họ một từ cũng không giải thích được.
Roland không nhịn được nhếch miệng, không bao lâu người Fiordland sẽ phát hiện, bản thân muốn sản xuất tàu thủy có guồng hơi nước, phải mua nguyên vật liệu, gia công thiết bị, mấu chốt linh bộ kiện từ thành Neverwinter... Kết quả là, chỉ có thể càng thêm ỷ lại vào Greyfort, giống như tiểu quốc đời sau không có năng lực công nghiệp hoàn chỉnh.
Hắn nhấc bút lông ngỗng lên, ở bên dưới tổng số thợ thủ công vẽ một vòng tròn, sau đó trả thống kê bạc lại trong tay Barov.
- Bố trí cho bọn họ đàng hoàng, kêu Kal Vanburt cùng đến, căn cứ tình huống khu công nghiệp trước mắt làm một kế hoạch tài chính.
Roland phân phó nói, "Chúng ta phải xây dựng thêm mấy nhà xưởng rồi."