Sau khi quay lại tòa thành, Roland vẫn còn hơi thổn thức. Tục ngữ thường nói khóc vì sung sướng, nhưng trong tiếng khóc của người Hero hắn cảm nhận được không phải hoàn toàn là sự sung sướng mà giống như đã kìm nén quá nhiều oan ức trong quá khứ, những đau khổ và trách móc cuối cùng cũng được trút hết ra ngoài.
Nói cách khác, sự kiên cường mà nàng thể hiện ra không phải xem đau khổ không ra gì, mà là kìm nén những cảm xúc tiêu cực đó vào tận đáy lòng. Nhưng đây cũng là phản ứng bình thường của một con người, trước khi gặp phải sự thay đổi đột ngột, Hero cũng chỉ là một cô gái mới lớn chưa từng bị những giày vò này làm cho suy sụp, vẫn mang theo một niềm hy vọng, có thể làm được điều này đã là vô cùng hiếm có rồi.
Kết quả trị liệu có thể nói là vô cùng thành công, đôi chân của nàng hồi phục căn bản chẳng khác gì người bình thường. Mặc dù do không đi lại trong một khoảng thời gian dài dẫn đến việc muốn cong ngón chân rất khó khăn, nhưng nếu đã có thể cảm nhận được bộ phận này của cơ thể thì cũng có nghĩa là thần kinh đã được nối với cột sống, sau này chỉ cần trải qua tập luyện phục hồi chức năng sớm muộn cũng sẽ lấy lại được khả năng tự do hoạt động.
Lần trị liệu này cũng khiến cho Roland càng thêm xác định sức mạnh của Broken Sword, đó chính là nâng cao “điểm tới hạn” của phù thủy.
Năng lực của mỗi phù thủy đều có một giới hạn của nó, ví dụ như Hummer – giảm trọng lượng thể tích vật thể, trình độ kéo dài thời gian và giảm trọng lượng đều có giới hạn, dù cho một điều kiện vượt qua thì ma lực cần thiết cũng sẽ tăng lên nhanh chóng giống như chỉ số dao động vậy, mà kết quả của việc vượt qua quá nhiều chính là không thể nào thực hiện được. Ví dụ nàng không thể nào khiến cho một ngọn núi lớn nhẹ như lông hồng, cũng không thể khiến hiệu quả giảm trọng lượng được duy trì mãi, nguyên nhân có lẽ do làm như vậy thì ma lực hao phí cần thiết e rằng sẽ là một con số vô cùng lớn.
Nanawa cũng giống như vậy, phục hồi lại chi bị gãy có lẽ đã vượt xa điểm tới hạn năng lực của nàng, do đó rõ ràng có thể hồi phục lại ngón tay bị nổ tung nhưng tứ chi lại không thể hồi phục như ban đầu, cho dù nhờ đến Leaf cũng không thể.
Broken Sword lại giống như mở rộng phạm vi giới hạn này, khiến cho những việc trước đây không thể nào làm được biến thành những việc có thể miễn cưỡng thực hiện. Còn cách tiến hành vốn dĩ tiêu hao lượng lớn ma lực lại biến thành năng lực có thể tiến hành nhiều lần.
Hắn rút một chồng báo cáo từ trong ngăn kéo bày ra trước bàn – đó chính là những ghi chép về thí nghiệm của Wendy khi dung hòa Broken Sword với phù thủy còn lại.
Có thể thấy, sức mạnh của đa số phù thủy đều được tăng lên rõ ràng, chỉ số tăng trưởng dĩ nhiên đáng kinh ngạc, nhưng đảo ngược lại lợi ích cũng rất cao. Ví dụ như Dawn One mê hoặc của Mystery Moon, thời gian duy trì từ năm ngày kéo dài đến nửa tháng, trước khi thành Neverwinter vẫn chưa có đủ khả năng phát điện trên quy mô lớn hạng mục này được đề lên có thể nói là vô cùng quý giá. Dù sao thì nhà máy ngày càng nhiều, dùng điện chiếu sáng đã dần trở thành nút thắt của sản xuất.
Còn có cố định trạng thái của ánh nến, dưới biên độ tăng trưởng của Broken Sword còn có thể kéo dài hơn nữa, điểm này rất có lợi với tuổi thọ sử dụng và trình độ gia công của máy công cụ. Nếu như không có sức mạnh của nàng lại trong tình huống có rất nhiều người mới bị nhét vào nhà máy, một ngày báo hỏng mười mấy ống xy lanh hoặc hai ba cái máy cũng chẳng có gì lạ.
Ngoài ra còn có các phù thủy thúc đẩy dây chuyền sản xuất như Soria, Akesha, Lucia, White Paper đều là người thụ hưởng của Broken Sword. Trình độ công nghiệp của thành Neverwinter tăng lên nhanh chóng, có rất nhiều chế độ hệ thống hỗ trợ và nhân lực đều không đủ, hoàn toàn phải nhờ vào phù thủy mới không sụp đổ, nếu không dựa vào phương pháp sản xuất lỗ mãng thô sơ thì có lẽ hai ngày đình công, ba ngày một vụ nổ cũng chẳng phải tin mới gì. Bây giờ đã có Broken Sword bộ phận này càng thêm kiên cố hơn.
Roland viết kết luận của mình ở phía sau cùng của báo cáo, có thể đoán được sau này Broken Sword sẽ trở thành một trong những phù thủy bận rộn nhất ở thành Neverwinter.
Đến buổi chiều, cận vệ Sean vào phòng làm việc của hắn.
- Bệ hạ, Bộ trưởng công nghiệp hóa chất Kaymer rất mong ngươi đến phòng thí nghiệm một chuyến, hắn nói món đồ ngươi giao đã có manh mối rồi.”
- Ồ?
Đôi mắt Roland sáng lên:
- Ngươi sắp xếp lịch trình tiếp theo, ta lập tức lên đường.
- Vâng, thưa bệ hạ.
Roland cùng với đội vệ sĩ đến phòng thí nghiệm số bốn.
Cùng với sự thành lập nhà máy chế tạo axit và nhà máy nitrat hóa, lúc mới đầu chỉ mang tính chất phân xưởng vô cùng nhỏ ngay cả phòng thí nghiệm và sản xuất đơn sơ cũng trở thành nơi nghiên cứu chính thức của thành Neverwinter. Những tòa kiến trúc nằm bên bờ sông Xích Thủy không những dùng bức tường phân ra mà còn được trang bị thủ vệ và hậu cần, ngay cả căn nhà cũng được trang trí lại, bên ngoài bức tường sơn màu trắng gạo trông trang nghiêm hơn rất nhiều.
Kaymer Schuider không hề đứng ở cửa đón hắn, chỉ có Phó Bộ trưởng Chamies lẻ loi đứng trước của, nét mặt có hơi ngượng ngùng. Roland đã sớm biết cái nết của nhà giả kim hàng đầu này rồi, phất phất tay bước thẳng vào trong phòng.
Kaymer đang hết sức chăm chú canh giữ trước chiếc bàn dài, nhìn chằm chằm vào chất lỏng trong ống ngưng tụ nhỏ từng giọt xuống cốc thủy tinh – chất lỏng đó trong veo giống như hổ phách, tiến gần lại có thể ngửi thấy một mùi vị vừa quen thuộc vừa hoài niệm. Xung quanh nó xếp thêm vài cái cốc khác, chất lỏng bên trong nó từ nhạt cho đến đậm, gần như mỗi cái đều không giống nhau.
Roland không kìm được hít sâu một hơi.
Hắn đã lâu rồi không được ngửi thấy một mùi xăng thơm như vậy.
Đương nhiên gọi sản phẩm sơ chế này là xăng thì không thích hợp lắm, nó còn khác xa với nhiên liệu xăng mà thế hệ sau sử dụng trên quy mô lớn, chỉ là có mùi giống vậy mà thôi. Muốn để nó làm nguồn năng lượng ổn định không phải trong chốc lát có thể thực hiện được.
- Bệ hạ
Lúc này nhà giả kim hàng đầu mới chú ý đến hắn, để tay lên ngực hành lễ nói:
- Ngươi nói không sai, dòng nước màu đen ở cực Nam cảnh quả thực do nhiều loại chất lỏng tạo thành, ta dựa theo phương pháp của hóa học trung cấp làm một vài thí nghiệm, phát hiện phương pháp chưng cất có thể tách bọn chúng ta từng tí một. Chỉ có điều...
Hắn chỉ vào ly thủy tinh trên bàn nói:
- Nếu như phân tách thêm bước nữa thì thành phần của chúng nó gần như giống nhau.
- Gần giống nhau là đúng rồi.
Roland lơ đễnh nói. Những thứ này đều thuộc hợp chất hydrocacbon, nếu để Lucia phân tách thì đến cuối cùng chắc chắn chỉ có một hình dạng.
- Còn phát hiện gì khác không?
- Chúng nó còn có thể đốt cháy hơn nữa là chất lỏng phân tách ra từ tầng trên thì càng cháy dữ dội. Ví dụ như cái này...
Hắn nâng một cái cốc thủy tinh màu hổ phách lên, lắc lắc:
- Thời gian đốt cháy quả thật như thời gian phát nổ! Bệ hạ, ngươi định dùng nó chế thuốc nổ mạnh hơn sao?
Nhìn nhà giả kim hăng hái bừng bừng, trong lòng Roland không nén được cười khẽ một tiếng, vừa nhìn thấy có thể đốt cháy liền liên tưởng đến thuốc nổ, hắn đã có đủ những tố chất cần thiết để trở thành một nhà hóa học chân chính.
Thực tế dòng nước màu đen này chính là hàng mẫu được lấy từ mũi đất Endless.
Từ lúc bắt đầu hắn đã nghi ngờ địa hỏa mãi mãi không thể dập tắt đó là do giếng dầu phun trào mà tạo thành. Cái gọi là dầu mỏ thật ra là một gia tộc to lớn với tư cách là thành phần chính của công nghiệp cận đại, và là vật tư chiến lược cho bước tiến của chiến tranh thế giới, hắn đương nhiên từng tìm hiểu những thứ này. Trên thực thế, sự khác biệt giữa dầu mỏ khai thác từ phía đông đại lục và dầu mỏ từ phía tây đại lục khác hơn nhiều so với màu da, nói thành chất lỏng hoàn toàn khác nhau cũng không sao. Màu sắc của chúng nó từ vàng kim, xanh thẫm đến đen nhánh, đỏ nâu thậm chí là trong suốt có thể nói lộng lẫy rực rỡ. Có cái có thể chảy như nước, có cái dính chặt vô cùng, có cái không thể nào đốt trực tiếp được, mà có cái lại đốt cháy rất dễ dàng...
Xét từ thành phần chỉ cần là oxit cacbon do hydro và cacbon cấu thành sau khi trộn hòa vào nhau đều có thể cho vào hệ thống dầu mỏ.
Do đó, dòng nước màu đen thuộc dầu mỏ cũng không phải chuyện lạ.
Nói cách khác, dù nó không giống với bất cứ loại dầu mỏ nào ở đời trước cũng không sao, chỉ cần có thể tách ra dầu có thể đốt là được. Dù sao thì ngay cả thế giới xuyên không trước đây, con người đều không rõ nguồn gốc của dầu mỏ và xác định rõ toàn bộ các loại của nó. Từ nhỏ hắn đã nghe về cách nói sắp dùng hết năm mươi năm, nhưng sau này mới phát hiện, mỏ dầu mới phát hiện hàng năm, trữ lượng tốc độ tăng nhanh hơn so với mức sử dụng, còn cộng tất cả trữ lượng lại với nhau đã vượt xa phân lượng của giả thuyết sinh vật chuyển hóa.