Sau khi Broken Sword giúp nàng mang vớ bảo hộ xong, bế nàng lên xe lăn, kế tiếp là rửa mặt, dùng bữa sáng... Amy ở phòng kế bên cũng tỉnh dậy, khi tất cả đều chuẩn bị ổn thỏa, hai người đẩy xe lăn, đi đến bệnh viện.
Có thể nhìn ra được, Hero hồi hộp hơn bình thường rất nhiều, cả đoạn đường gần như không hề nói chuyện. Cũng may có Amy làm bầu không khí sôi động lên, mới không khiến cảm xúc căng thẳng lan đến Broken Sword.
Về phần bản thân Amy... có lẽ lạc quan là thiên tính của nàng, bất cứ lúc nào nàng đều có thể lộ ra nụ cười, cho dù là đang trên đường chạy chốn đến Dawn Kingdom – Chuyện này khiến Broken Sword rất hâm mộ.
Lúc đến bệnh viện thì đã gần chín giờ sáng, vừa bước vào trong sân, thì ba người nhìn thấy đại nhân Wendy đang đứng đợi ở cửa.
Không, không chỉ có Wendy, còn có Scroll, Anna, Leaf, Mystery Moon, Lily... Gần như phần lớn thành viên liên minh Phù Thủy đều tụ hợp ở đây, đợi bọn họ đến.
Mặc dù không phải người bị điều trị, nhưng Broken Sword vẫn cảm nhận được đáy lòng dâng trào sự ấm áp, thậm chí nàng còn cảm thấy khóe mắt hơi cay cay.
Có rung động rất nhỏ truyền đến bàn tay nắm xe lăn, nàng biết đó là tâm trạng phập phồng của Hero.
- Bệ hạ và hầu tước Spell đã ở phòng điều trị chờ các ngươi.
Wendy cười đi về phía trước, sờ đầu của Hero:
- Đừng lo lắng, ngươi sẽ nhanh chóng có được tự do một lần nữa.
- Bệ hạ?
Broken Sword kinh ngạc nói:
- Bệ hạ Roland cũng đến sao?
- Không thì còn có thể là ai.
Mystery Moon reo lên:
- Có thể làm cho Lily buông kính hiển vi và những con sâu quái dị xuống, đi theo qua đây, cũng chỉ có mình bệ hạ thôi.
- Đừng nói bậy!
Lily kêu to che miệng của nàng lại.
Chuyện này khiến ba người nhịn không được cười ra tiếng, tâm trạng căng thẳng không khỏi dịu đi mấy phần.
Wendy bất đắc dĩ lắc đầu:
- Đi thôi, đừng để bệ hạ chờ lâu quá.
Broken Sword đẩy xe lăn đi vào phòng điều trị, sau khi hành lễ với vua và hầu tước, thật cẩn thận bế Hero lên trên giường.
Ngay lúc Hero chuẩn bị dùng thuốc, Annie rốt cuộc cũng chạy đến.
Nàng nhẹ nhàng nắm tay Hero, giống như trước kia vậy:
- Ta sẽ đợi ở đây cho đến khi ngươi tỉnh lại.
Câu nói này giống như có ma lực khó tin vậy, Broken Sword nhìn thấy thiếu nữ trên giường bệnh rốt cuộc cũng an ổn.
Cũng đúng, trên đường chạy trốn dài đằng đẵng, là Annie một mình bận xui bận ngược, dẫn ba cô gái không có kinh nghiệm sinh tồn bình yên vô sự đi đến Dawn Kingdom. Trên đoạn đường này, bọn họ đều xem Annie là người đáng tin cậy, tin rằng chỉ cần có nàng ở đó, vấn đề khó cỡ nào đều sẽ giải quyết dễ dàng.
Nuốt vào viên thuốc không bao lâu, Hero đã ngủ say.
- Bắt đầu đi.
Wendy nói với Broken Sword.
Nàng gật đầu, nhắm hai mắt – trong phút chốc, năm giác quan nháy mắt biến mất, giống như bị vứt vào trong một khoảng hư vô. Nhưng loại cảm giác này chỉ duy trì không đến mấy giây, rất nhanh nàng lại “nhìn thấy” sự vật xung quanh – thông qua đôi mắt của tiểu thư Nanawa.
Sau khi thể nghiệm thi triển năng lực vô cùng kì diệu, thậm chí nàng có thể nhìn thấy bản thân mình, giống như một con “dao găm” vừa ngắn vừa mỏng, trong lưỡi dao chảy đầy lực xanh biếc của sinh cơ.
Con dao găm giống như lá liễu này là bệ hạ đưa ra ý kiến, hắn nói ở trước giường bệnh vung vẩy trường kiếm quá mức quái dị, cũng cực kì không tiện, không bằng biến thành dao ngắn như thế này. Hắn còn đặt một cái tên cổ quái cho loại vũ khí này, tên là dao giải phẫu.
Đột nhiên, một ma lực cuồn cuộn vọt vào trong cơ thể nàng, cảm giác chướng bụng này khiến nàng kiềm chế không được mà rên ra tiếng, đương nhiên, cũng chỉ có cô bé đang cầm nàng có thể nghe thấy tiếng rên rất nhỏ này.
- Vẫn rất khó chịu sao?
Nanawa giơ dao giải phẫu lên trước mặt.
- Đỡ hơn mấy lần trước nhiều.
Broken Sword hít sâu một hơi – đây là nàng hành động theo bản năng mà thôi, dù sao vũ khí cũng sẽ không thở
- Không sao, ta chịu đựng được, ngươi tùy ý sử dụng là được.
Ma lực mạnh mẽ này đến từ Leaf, khi Spell Passy liên kết hai người với nhau, ma lực này cũng sẽ tạo thành chấn động đối với Broken Sword. Cũng may năng lực của bản thân tiểu thư Leaf vốn có đặc tính sinh cơ và xoa dịu, sau khi thích ứng sẽ không quá khó chịu, không giống hắc hỏa của Anna, cứng rắn, phong liệt, lạnh băng, giống như cả người bị nhét vào châm thép, cộng thêm dung lượng ma lực mênh mông, gần như làm cho nàng khó mà chịu đựng.
Vì thế khi hợp tác làm việc với phù thủy, chỉ tiểu thư Anna có số lần hợp tác ít nhất.
Do sau khi biến thành mũi dao, nàng và người sử dụng có thể sản sinh liên hệ ý thức ở mức độ nhất định, cũng mơ hồ cảm giác được ma lực của phù thủy và tính cách của tự thân không phải không có liên quan, phần lớn tính khí của phù thủy là có thể cảm nhận được từ trong dao động của ma lực. Vì thế nàng vô cùng khó hiểu, nhìn qua bình dị gần gũi, tuy tiểu thư Anna không nói nhiều lại vô cùng thông tuệ, ở phương diện ma lực lại sẽ cho nàng cảm giác như thế.
Anna cởi vớ của Hero, đầu ngón tay hiện ra một sợi dây mỏng màu đen, giống như dây thừng trói lại hai chân của đối phương.
Broken Sword không khỏi rùng mình.
Nàng tận mắt thấy qua, khi có việc cần thiết, hắc hỏa này có thể trong nháy mắt nung chảy kim loại, thiêu hủy tất cả, nhưng hiện giờ, nó mang cho nàng cảm giác như khi hợp tác với ma lực của đối phương, chỉ là một sợi dây mỏng lạnh băng lại vô cùng chắc chắn mà thôi.
Dây đen rất nhanh biến mất, Broken Sword biết nó đã co rút thành một chấm đen nhỏ không thể thấy được, trong lúc co rút, làn da, mạch máu và xương cốt đều bị phân thành hai một cách sạch sẽ lưu loát – bởi vì bề mặt cắt qua quá bằng phẳng, vị trí bị dây quấn quanh phải qua một lát mới dần hiện ra một vòng vết máu.
Chân gãy bị cắt xuống độ sâu không đến một lóng tay, Nanawa dùng dao găm đẩy ra phần da đã bị bong, huy động ma lực bao vây miệng vết thương.
Việc chữa trị tiếp theo đây Broken Sword đã từng thấy rất nhiều lần.
Miệng vết thương đầy máu bắt đầu sinh trưởng, lớp da cũ bên dưới sinh ra da mới trắng nõn, ma lực trong cơ thể hai người cũng tiêu hao nhanh chóng, nếu không có Leaf không ngừng giúp họ bổ sung ma lực, thì chẳng bao lâu nữa bọn họ sẽ tiêu hao hết ma lực.
Khoảng nửa canh giờ sau, một đôi bàn chân hoàn chỉnh rốt cuộc xuất hiện trước mặt mọi người.
Tinh thần của Nanawa cũng đã tới cực hạn, nàng gần như là ném Broken Sword như ném dao giải phẫu bình thường vậy, dựa mép giường há mồm thở dốc, trên trán đầy giọt mồ hôi.
Còn Broken Sword cũng không ổn chút nào, cả quá trình đối với nàng mà nói giống như liên tục bơm khí vào trong lục phủ ngũ tạng, cho dù sau khi khôi phục nguyên trạng, toàn thân vẫn đau nhức không thôi.
Cô bé bị Wendy bế đi phòng kế bên để nghỉ ngơi, nhưng nàng lại khăng khăng ở lại.
Nàng muốn cùng Annie, Amy đợi Hero tỉnh lại trước.
.....
Sau khi công hiệu của thuốc An Miên Quyết rút đi, Hero dần dần mở mắt.
- Thấy thế nào?
Wendy nâng nàng dậy, ngồi dựa vào đầu giường, dịu dàng hỏi:
- Có thể cảm giác được sự tồn tại của nó không?
Nàng trước tiên là lắc đầu, giống như muốn ném cảm giác còn sót lại của hôn mê ra khỏi đầu, kế đến là mở to mắt, nhìn chằm chằm hai chân mình – mà nơi đó ban đầu chỉ là nửa đoạn trơ trọi, ngoại trừ vết sẹo khiến người ta đau lòng, còn lại chẳng có gì.
Tất cả mọi người đều nín thở, ánh mắt nhìn mu bàn chân của nàng, trong phòng điều trị nhất thời yên lặng không một tiếng động.
Đột nhiên, ngón chân mảnh khảnh hơi run.
Tim của Broken Sword cũng run theo, thậm chí nàng còn cho là mình hoa mắt, trừng mắt, lại nhìn lần nữa.
Ngón chân lại run hai lần, sau đó giống như cây kéo rỉ sét lâu ngày không dùng đến, chậm chạp vụng về co lại.
Tâm sự nàng vẫn để trong lòng có thể buông xuống rồi, vừa định hoan hô ra tiếng, lại nhìn thấy khóe mắt Hero xuất hiện hai giọt nước mắt lấp lánh. Nàng không khỏi sững sờ, cho dù là khoảng thời gian khó khăn nhất kia, nàng cũng chưa từng thấy đối phương rơi lệ.
- Cám...
Hero vừa mở miệng thì nghẹn ngào, rất lâu đều không thể nói ra câu hoàn chỉnh, nhưng mọi người ở đó đều hiểu ý của nàng:
- Cám... ơn...
Annie cúi người bế nàng, nàng ở trong lòng Annie òa khóc.