Quốc vương sắp đến rồi!
Kể từ sau khi quân đội của Roland Wimbledon tiến vào thành phố Xích Thủy, tin tức kia đã bắt đầu lưu truyền khắp đầu đường hẻm nhỏ ở vương đô cũ, và nó đạt đến đỉnh điểm sau khi lãnh chúa của thành Silverlight quy thuận. Mặc dù có một phần nhỏ người nhấn mạnh lại lần nữa hắn vẫn chưa lên ngôi, nhưng so với danh hiệu vị vua phản bội và người xâm lăng hồi một năm trước thì phần lớn dân chúng đều đã tin tưởng, tương lai trừ Roland ra thì còn ai có thể trở thành vua của Greyfort— thậm chí rất có thể chuyến này hắn đến chính là vì lên ngôi.
Nhưng mà hình như hành động của vị vua mới cũng không hăng hái lắm, mỗi khi đến một tòa thành thị đều muốn nghỉ ngơi khoảng chừng một tuần, vì vậy nên khi tin tức trở thành sự thật thì thời gian đã trôi đến giữa mùa hè.
Nhiệt độ ngày càng cao lên không làm giảm độ hăng hái của mọi người một chút nào, trong quán rượu tất cả âm thanh đều đang thảo luận về nghi lễ lên ngôi, hai bên đường phố đã treo ruy băng lên, toàn bộ nhà dân cao hơn hai tầng khu vực gần cung điện được thuê hết. Vương đô dần lộ vẻ tiêu điều cũ kỹ dường như vừa khôi phục sức sống, có lẽ chỉ có tại ngay lúc này, nó mới có thể làm cho mọi người cư trú ở đây nhớ tới phong cảnh xứng đáng với tên vương đô.
Roland bước lên vùng lãnh địa này một lần nữa sau một năm.
Một khoảnh khắc đi qua cửa thành kia, các cô gái tung cánh hoa bay đầy bầu trời, tiếng hô to của dân chúng tràn ngập toàn thành trong nháy mắt... cũng không phải bọn họ đang khen tụng vị vua mới có tài đức sáng suốt hay nhân ái, đối với người vương đô mà nói thì đây chỉ là một loại thói quen mà thôi.
Nini và Pod chính là những thành viên trong số đó.
Bởi vì hai người vừa vặn ở tại một cái nhà gần sát toà nhà hình tháp trên con đường chính, do đó họ chiếm được một chỗ ngồi tốt nhất có thể quan sát toàn trường. Cha mẹ đang loay hoay đáp ứng không xuể để chiêu đãi khách thuê phòng, căn bản không có sức lực để quản lý hai đứa quỷ nhỏ này, nên bọn họ vui vẻ bò lên đỉnh tháp, nằm bò ở trên đá đỏ ngói quan sát đại quân đi rầm rộ vào thành.
- Đến rồi... Người đứng trên xe ngựa cái kia chính là Quốc vương bệ hạ sao? Nhìn thoáng qua thì hắn trẻ tuổi hơn so với Nhị Vương tử điện hạ rất nhiều.
Nini hô to gọi nhỏ nói.
- Oa, nhìn mau, hắn ngoắc tay về hướng chúng ta! Đại nhân Deflick chưa từng làm như vậy!
- Là đối với mọi người ở phương hướng này nữa.
Pod nhún nhún vai.
- Chúng ta bò lên cao như vậy, hắn phát hiện được mới là lạ.
- Tất nhiên mọi người cũng bao gồm cả chúng ta, những lời này chẳng lẽ không đúng sao?
Nini nói đúng lý hợp tình, nếu chỉ nhìn diện mạo, hắn hiền hòa hơn so với Nhị Vương tử điện hạ nhiều.
- Sau đó vị Quốc vương bệ hạ hiền hòa này treo cổ chết một nhóm quý tộc lớn, trong đó còn bao gồm vị Deflick điện hạ... anh ruột của hắn. Giá treo cổ chế tạo tạm thời trên quảng trường đến nay vẫn còn ở đó, nếu như tính thêm cả Rats thì hắn được coi như là người thống trị giết nhiều người nhất trong vương đô rồi.
- Này, tại sao ngươi luôn chống đối ta vậy?
Nini tức giận địa trừng mắt liếc hắn một cái.
- Ta không thích hắn.
Pod chu mỏ nói:
- Hắn căn bản không coi tòa thành thị này là nhà của mình, tuyên dương khắp nơi là phía Tây có nhiều cơ hội công việc, khích lệ mọi người đều đi phía Tây, vậy thì chúng ta phải làm sao bây giờ? Hiện giờ số khách cũ của quán rượu nhỏ cha ta mở bị ít hơn một nửa không phải là do hắn ban tặng sao?
- Vậy ngươi thích người nào, Nhị Vương tử điện hạ?
- Hắn cũng đáng ghét, vì bắt một nữ phù thuỷ mà làm cho cả toà thành không được an bình... Lão Quốc vương vẫn là tốt nhất, ít nhất sẽ không...
- Trời ạ, mau nhìn! Cô gái bên cạnh bệ hạ kìa!
Nini không chờ hắn nói xong, trong nháy mắt đã ném chủ đề đang tranh chấp ra tận sau gáy, chỉ vào mui xe ngựa đang mở của Quốc vương, ngạc nhiên hô lên.
- Nàng xoay người lại rồi... Trời ạ, nàng cũng đẹp quá đi!
Pod chỉ đành phải thở dài bất lực.
Nhưng mà hình như điều phát hiện kia cũng trở thành tiêu điểm mới trong sự chú ý của mọi người... Trong giờ phút này có thể ở cùng xe với Quốc vương, ý nghĩa sau đó gần như không cần nói cũng biết. Trong khoảnh khắc tiếng nghị luận huyên náo hai bên đường phố lại cao hơn mấy phần, hiển nhiên tất cả mọi người tràn đầy hứng thú đối với cô gái xinh đẹp xa lạ này.
Đang lúc này, hai người chợt nghe thấy một tiếng kêu to kỳ lạ.
Còn chưa chờ bọn họ phản ứng lại, một bóng dáng màu xám tro thoáng qua như mủi tên rời cung, xẹt qua trước mặt hai người, chui thẳng tắp vào trong toà nhà hình tháp. Tiếp theo lầu dưới vang lên một trận tiếng thét hoảng hốt, hình như có người té ngã trên đất, còn có chén rượu vỡ vụn giòn vang.
- Vừa rồi là cái gì vậy...
Nini kinh ngạc nói.
- Không biết, nhưng hình như nó hướng về phía nhà chúng ta!
Pod lo lắng nhảy dựng lên.
- Trước tiên chúng ta nhanh chóng về xem một chút.
- Ừ!
Hai người một trước một sau trèo xuống tường gạch dọc theo đường về, nhảy vào trong phòng từ cửa sổ, nhưng kinh ngạc phát hiện mấy tên võ sĩ người mặc áo giáp đã vây quanh khách trong nhà cực kỳ nghiêm ngặt, trên mặt đất, ngoại trừ rượu và mảnh nhỏ đồ đựng cùng dụng cụ bị rơi, còn sót lại vài chiếc lông chim.
Phản ứng đầu tiên của Nini là nghĩ lời nói Pod nói xấu bệ hạ bị người khác nghe được, phản ứng thứ hai chính là che miệng của hắn đi trốn, bất kể thấy cái gì cũng không thể phát ra âm thanh.
Song cả hai ý nghĩ đều không thể thực hiện được.
Trong nháy mắt rơi xuống đất, võ sĩ lập tức chú ý tới hai vị hách không mời mà đến, nhưng người nào cũng không đến đuổi bắt bọn họ, ngược lại còn nhếch miệng cười cười về phía bọn họ. Nửa phút đồng hồ sau, nhóm người này rất nhanh nối đuôi nhau đi ra, chỉ còn lại cha mẹ với vẻ mặt trố mắt đứng nhìn và người khách, trong đó một vị nhìn như người đứng đầu còn lấy ra mười miếng ngân lang giao vào trong tay cha đang kinh ngạc đến ngây người.
Cho đến khi mọi người rời đi, Nini mới chần chờ đi đến hỏi:
- Rốt cuộc... Xảy ra chuyện gì?
- Quả thực không thể tin nổi
Cha kích động hoa tay múa chân nói.
Trong thời điểm đội danh dự đang đi qua khúc quanh trên đường phố, một tên khách đột nhiên móc ra một cái cung nỏ rất tốt nhắm trực tiếp vào Quốc vương bệ hạ trên xe!
Nini không khỏi hít vào một miệng khí lạnh.
- Sau đó thì sao?
- Chúng ta cũng bị sợ hãi, nếu như mũi tên này bắn ra, mọi người trong phòng này đều không sống được. Đúng vào lúc này, một con chim... Không đúng, một người bay vào ngăn trở tên kia!
Người?
- Cũng không thể nói như vậy, lúc nàng bay vào là chim, nhưng thời điểm đâm vào trên đầu người kia lập tức biến thành người... Là một cô gái nhỏ tuổi không chêch lệch nhiều so với ngươi.
Một người khách bổ sung.
- Chúng ta thấy cung nỏ rơi xuống đất mới phản ứng lại, cùng nhau đi lên ngăn chặn tên thích khách gắt gao, về sau, những võ sĩ kia phá cửa vọt vào.
- Các ngươi xác định không bị hoa mắt?
Pod chất vấn nói:
- Cái con chim kia... Không đúng, cái người có thể biến thành chim kia đâu? Các ngươi không phải là uống trộm Aquadream nên sinh ra ảo giác đi?
- Chờ sau khi chúng ta khống chế được thích khách thì đã không thấy nàng nữa.
Cha hắn giơ tay lên vỗ vào sau gáy con trai, vỗ cho hắn lảo đảo một cái.
- Mặt khác, tùy tiện nghi ngờ ta... là phải chịu khổ đấy!
Mọi người không khỏi cười rộ lên.
Nhưng Nini tập trung lực chú ý lên mấy chiếc lông chim kia... Màu sắc của chúng nhìn như cánh chim diều hâu bình thường, nhưng lại to lớn và mềm mại hơn nhiều lắm. Nàng thật cẩn thận thu thập mấy chiếc lông chim lai, sau đó buộc chúng lên tóc của mình, nhìn vào gương xem xét bản thân một lần.
Nhìn qua giống như nàng cũng có thể bay... Cô gái nhỏ nghĩ xong cảm thấy mỹ mãn, cái này dùng để làm đồ trang sức mới thật tốt.
Sự kiện ám sát nhìn như hết sức nguy hiểm này cũng không có nhấc lên bất kỳ gợn sóng nào, rất nhanh mọi người quay đề tài trở lại về đoàn người của Quốc vương, mà ở địa phương các nàng không biết, những chuyện tương tự ít nhất còn xảy ra thêm chục lần.
Nhưng mà dưới sự canh gác chắc chắn của Sylvia, tất cả vụ ám sát cá nhân hành động một mình hy vọng vào sự may mắn đều tuyên bố thất bại mà không hề có ngoại lệ. Thậm chí dưới tình huống không kinh động quần chúng xung quanh, đội tuần tra đã trực tiếp bắt lại phần lớn những mục tiêu còn đang dự mưu.
- Ngươi cực khổ rồi.
Roland nhân dịp đang vẫy tay gật đầu nói về hướng phía sau buồng xe.
- Không nghĩ tới vương đô cũ nơi còn tồn tại có nhiều phe phái còn sót lại như vậy, xem ra thế cục cũng không ổn định giống như ta nghĩ.
- Đây là việc ta phải làm, bệ hạ.
Sylvia trả lời.
- Nếu ngươi biết là không ổn định thì ngươi không nên lựa chọn phương thức này để vào thành.
Âm thanh không hề khách khí đến từ Akesha... Không biết có phải liên quan đến số tuổi hay không nhưng mỗi lần nói đến vấn đề an toàn, Roland có cảm giác tính cách của nàng càng lúc càng giống Scroll rồi.
- Người bình thường quá yếu ớt, có đôi khi chỉ cần một vết thương tầm thường là có thể lấy mạng của ngươi.
- Ta sẽ ngăn chặn tất cả cuộc tiến công.
Ở một bên, Anna bình tĩnh nói.
- Huống chi Nana Pine cũng ở trong đội ngũ.
- Ngươi không thể chiều hắn như vậy.
- Khụ khụ...
Roland vội vàng ngắt lời, nói:
- Vì tạo uy thế, một ít nguy hiểm này coi như cũng có thể chấp nhận, dù sao làm Quốc vương mới cũng phải trở nên quen mặt ở trước mặt nhân dân mà.
Trong xe ngựa có Sylvia, Akesha, Isabella, Phyllis và Zoe ngồi, cộng thêm bên ngoài có Đệ Nhất Quân tinh nhuệ, trên lý thuyết sự bố trí mạnh mẽ như thế gần như không có khả năng có việc ngoài ý muốn.
- Đây là hai chuyện khác nhau... ngươi hoàn toàn có thể chọn phương thức ổn thỏa hơn, ví dụ như đứng ở trên đài cao của cung điện tuyên truyền giảng giải với người dân trong thuộc địa.
Đúng vậy, nhưng hắn không thể nói là hành động lần này là vì hắn muốn tận hưởng niềm vui khi tham quan dò xét, chẳng hạn như đặt hai chiếc microphone ở trước xe ngựa, lại nói một câu kiểu như Các đồng chí của tôi...
- Bệ hạ, sắp đến vương cung rồi.
Thân vệ nhắc nhở, những lời này cũng làm cho Akesha dừng lại lời nói giảng giải.
Roland thở phào nhẹ nhõm, qua cánh cổng lớn của nội thành đã được trang trí lại, hắn đã thấy được một đám khoảng gần trăm người xếp thành hàng, đang cung kính chờ đợi hắn giá lâm... Trong bọn họ có quan chức cũ của Tây cảnh như đệ tử của Tassa và Barov, cũng có không ít quan chức mới xuất thân từ tiểu quý tộc đã đầu hàng, nhưng nhiều hơn nữa là học giả cùng bình dân được chiêu mộ vào từ địa phương.
Sau khi hoàn thành chỉnh đốn và cải cách lần trước, toàn bộ khu vực trung tâm của Greyfort đều chính thức nằm trong tay hắn, đợi đến khi quân đội phía Đông chiếm lĩnh được vùng Seawindshire, bước đầu coi như Greyfort là một vương quốc được thống nhất rồi.
Khi xe ngựa dừng lại, Roland hăng hái nhấc lên áo choàng, đi từng bước xuống khỏi chiếc xe, vung tay áo về hướng mọi người ở phía sau.
- Đi thôi, theo ta vào vương cung!