Mà một bên khác, trong trung tâm lều lớn trú quân phương Bắc, tất cả mọi người vì ngăn chặn đánh chiến sắp đến mà công việc bận rộn lên.
- Giao toàn bộ chiến trường cho phù thủy?
Nghe xong sự sắp xếp của Edith, Eagle Face lộ ra vẻ kinh ngạc:
- Ta không phải không tin năng lực của các nàng, nhưng các bộ của Dawn ít nhất có trên một vạn người, đeo đá thần phạt cũng không phải số ít, chính diện đối phó với địch rất có thể sẽ khiến phù thủy rơi vào khổ chiến. Đến lúc đó cho dù bên phía ta muốn cứu, chỉ sợ vượt quá khả năng.
- Ngay từ đầu ta cũng cho rằng như vậy.
Edith cười:
- Trên thực tế, phương án này cũng không phải xuất phát từ bộ tham mưu, mà là đến từ ý của quốc vương bệ hạ.
- Có bản ghi chép chính thức không?
Tiểu đoàn phó hỏi.
- Ở chỗ này.
Trân châu của Bắc địa đưa cho hắn một mật thư có con dấu màu đỏ.
- Nhân tiện nhắc nhở, cuối thư trao cho ta giữ quyền chỉ huy đại quan tạm thời.
Dựa theo quy củ của Đệ Nhất Quân, bất kì kế sách tiền tuyến về hành động quân sự nào đều phải hình thành bản ghi chép giấy, phải do nhân viên tham mưu cấp bậc thích hợp xét duyệt ký chương. Nếu người ký chương là bệ hạ Roland, trên ý nghĩa bất kì quân đội nào cũng phải chấp hành vô điều kiện.
Sau khi Eagle Face xác nhận không có sai lầm, lập tức đứng thẳng ngẩng đầu chào theo nghi thức quân đội:
- Trú quân phương bắc cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!
- Tốt lắm.
Edith nhếch miệng:
- Nhưng mà phải nhớ kỹ một chút, mục tiêu của các ngươi là cho kẻ thù chạy tán loạn với tiến công mang tính hủy diệt, trọng điểm ở từ Chạy tán loạn. Nếu điều kiện tiên quyết không tồn tại, coi như tác chiến thất bại, tất cả nhân viên mai phục dựa theo đường cũ quay về thang trong mây, không được tự tiện nghênh địch -- mệnh lệnh này mong nhất định phải cho mỗi người sự ăn nói rõ ràng.
- Ngươi là chỉ... rút lui không?
Eagle Face kinh ngạc nói:
- Chẳng lẽ bệ hạ cũng không biết phương pháp của hắn có thể đi thông được không?
- Chuyện chưa thử qua, ai biết được?
Trân châu của Bắc địa nói thẳng:
- Nếu phương pháp này không thể thực hiện được, chỉ có thể cân nhắc lại biện pháp khác... Bệ hạ phái ta đến nơi này, chính là vì phòng ngừa bất trắc.
- Phù thủy kia làm sao bây giờ?
- Cho dù thất bại, các nàng cũng sẽ không có bất kì nguy hiểm gì.
- Hiểu rồi, vậy ta đi chuẩn bị, sáng mai các tiểu đội có thể xuất phát.
Eagle Face lại hành lễ nói.
- Lần này dấu hiệu tác chiến là máy ném bom hành động, đợi sau khi các ngươi vào chỗ, trận chiến sẽ gặp chính thức khai hỏa.
Edith đáp lễ chào theo nghi thức quân đội:
- Đi thôi.
- Vâng!
Tuy rằng không biết máy ném bom là ý gì, nhưng trong lòng Eagle Face khó hiểu tin tưởng hơn vài phần. Thứ mà có thể được bệ hạ gọi là Máy gì đó, nhất định không phải tầm thường -- máy hơi nước không phải chính là ví dụ vô cùng tốt sao?
Sáng sớm hai ngày sau, cuối cùng Lightning ở nơi đóng quân đợi đến mệnh lệnh xuất phát.
- Maggie đã chuyển tất cả nhân viên lên đúng chỗ, các ngươi có thể khởi hành rồi.
Ấn Phù Lắng Nghe trong tay nàng truyền đến âm thanh của Sylvia:
- Đại quân Dawn đang nhổ trại tụ tập lại, hy vọng các ngươi có thể theo kịp.
- Yên tâm, chúng ta theo sau là tới.
Sau khi cô gái nhỏ nói xong vẫy tay với Macy cùng Hummer cùng đi:
- Mau tới đây, chúng ta phải đi rồi!
Trong thời gian hai ngày này, nàng không chỉ từ trên không thẩm tra đối chiếu bản đồ của thang trong mây, mà còn nhìn bao quát tình huống khu vực xung quanh một lượt. Kế hoạch của bệ hạ cũng không phức tạp, phù thủy làm viện quân tổng cộng có sáu người, dựa theo phương án tác chiến được chia làm hai tổ nhỏ, một tổ phụ trách bảo đảm vận chuyển kịp công tác hậu cần, năng lực chủ yếu của nó là thuyền cứu hộ ma lực của Maggie. Trừ điều đó ra còn vận chuyển Sylvie và Lily, người trước bảo đảm trước địch phát hiện, trước địch nổ súng, người sau là vì nhằm vào bệnh dịch quái ác mà giáo hội chế tạo -- nếu đại quân Dawn đánh vào Thánh Thành cũ, rất khó cam đoan giáo hội có được ăn cả ngã về không, ở trong thành quy mô lớn thả vi khuẩn gây bệnh không.
Mà một tổ khác, là trung tâm của hành động lần này.
- Ò ó!
- Cục cục!
Hummer ngồi vào trong giá đỡ, cầm thanh kết nối hai bên, khiến ma lực cuồn cuộn không dứt chảy lên các thanh. Chỉ chốc lát sau, cái giá thiết mà được bệ hạ gọi là Đông Phong Hào, tính cùng chín quả bom rơi vào khoảng một phần trăm trọng lượng ban đầu, mà cái giới hạn vận chuyển này cũng là sau khi Macy dị hoá.
Tiếp theo cô gái nhỏ tóc trắng biến thân thành cự thú, nằm sấp phía trên cái giá đỡ, Lightning dùng ruy băng và dây thừng nối tiếp cố định xong, lập tức Đông Phong Hào và Macy hình thành một chỉnh thể.
Bởi vì năng lực của Hummer không cách nào phát huy hiệu quả với vật sống, trọng lượng mà Macy mang được cơ bản tương đương một phù thủy cộng thêm một cái giá treo bom di động tương đương trọng lượng một phù thủy, chỉ cần hiệu quả giảm trọng có thể tiếp tục duy trì, nàng có thể ở trên không trung thời gian dài chấp hành nhiệm vụ tiến công chính xác.
Đây cũng là sau khi dùng chiến thuật khinh khí cầu oanh tạc phá được vương đô, Roland căn cứ báo cáo hậu chiến tiến hành cải tiến.
So với khí cầu, tốc bộ bay của Macy còn nhanh hơn rất nhiều, lúc chấp hành nhiệm vụ càng thêm linh hoạt. Như lúc áp dụng lao xuống ném bom, còn có thể bỏ bớt quá trình sửa đổi của Lightning, làm cho người sau có tinh lực nguyên vẹn tiến hành điều tra, hướng dẫn công tác.
Đương nhiên, ma lực của Hummer cũng không thể duy trì Đông Phong Hào bay cả một ngày, cho dù rèn luyện vận chuyển đại bác làm cho trình độ ma lực của nàng tăng lên không ít, nhưng đối với thể tích khổng lồ, quả bom lại có sức nặng kinh người mà nói, có thể kiên trì nửa ngày đã tính là vô cùng tốt rồi. Dù sao thân đạn, đầu dẫn nổ và chứa dược của bom đạn bình thường, đều là tách ra vận chuyển .
Cũng may đối với quân đội Dawn gần trong gang tấc mà nói, nửa ngày đã đủ rồi.
- Tất cả đường thông, có thể cất cánh, lặp lại, có thể cất cánh!
Lightning kéo kính bảo hộ xuống, thả người nhảy lên giữa không trung.
- A... Lại tới nữa.
Hummer che trán, thở dài.
- Gào gào gào ----!
Khi Macy giang đôi cánh rộng ra, trên mặt đất giống như mọc lên một bóng ma khổng lồ. Lều trại của nơi đóng quân sóng không khí hơi dao động, giống như cuồng phong lướt qua. Sau đó nàng điều chỉnh phương hướng, bay tới chân núi Hermes.
Sau nửa canh giờ, ba người thuận lợi bay đến trên không Thánh Thành cũ, cũng thoải mái tìm được mục tiêu hành động lần này --bộ đội lớn trên vạn người cho dù ở trên cao quan sát cũng vô cùng bắt mắt. Nhánh đại quân này xa xa nhìn lại giống như là một dòng suối chảy ra, phía sau còn có thể miễn cưỡng duy trì đội hình, nhưng tới trong thành, đã hoàn toàn tản ra. Lấm tấm vô số màu sắc rực rỡ như con kiến chậm rãi nhúc nhích, đang từng chút xâm chiếm khu vực Thánh Thành cũ.
Lightning không thích giáo hội chút nào, bọn họ hiện giờ gặp kiếp nạn này chỉ có thể nói là báo ứng, nhưng trong thành trừ tín đồ ra, còn có rất nhiều người vô tội-- đặc biệt là cô nhi mà giáo hội từ các nơi bắt người cướp của tới, đến nay vẫn bị nhốt trong mấy tu viện.
Các nàng không nên chôn vùi cùng Thánh Thành cũ như thế.
Cô gái nhỏ hít một hơi thật sâu, không ngừng kéo ra độ cao của bản thân, cho đến khi cảm thấy hô hấp có chút khó khăn, mới mở hai cánh tay ra, dọc theo tuyến trong Dòng suối bắt đầu lao xuống -- chẳng qua phương hướng hoàn toàn ngược lại.
Hạ xuống nhanh chóng khiến ngũ tạng lục phủ của nàng đều giống như di chuyển về phía sau, quá trình này lẽ ra không dễ chịu cho lắm, nhưng có loại sảng khoái nhanh như chớp.
Lightning không quay đầu lại, nàng biết Macy nhất định sẽ đi theo phía sau -- nhiều năm ở chung đã làm cho hai người phối hợp thiên y vô phùng.
Người và vật trên mặt đất đang nhanh chóng mở rộng, một vài kỵ sỹ hiển nhiên cũng chú ý tới bóng đen từ trên trời rơi xuống, thậm chí nàng có thể lờ mờ nhìn thấy sự kinh hãi trên mặt đối phương.
Khi thời gian mà một người một thú bay đến chỗ đám người tụ tập, Lightning mạnh mẽ kéo thân mình, đồng thời hô lớn:
- Chính là bây giờ, ném bom!
Hummer ngồi trong cái giá dùng sức bấm xuống công tắc hoạt động.