Từ trên ý nghĩa nào đó mà nói, giáo đường Bóng không chỉ là nơi chuyển giao của giáo hoàng tiền nhiệm, bản thân của nó cũng là một viện bảo tàng.
Chỉ là bên trong trưng bày tượng bán thân của người cầm quyền giáo hội đủ ý nghĩa lịch sử, càng đừng nhắc đến còn có có thể thông qua phù ấn ma thạch để hồi tưởng những sự kiện trọng đại trong lịch sử thông qua phương thức hình ảnh ba chiều.
Nếu sau này làm thành địa điểm danh lam thắng cảnh, vé vào cửa nhất định sẽ bán rất chạy.
Chỉ là hiện tại nếu Roland muốn đi vào, còn phải tiêu phí một mớ công sức -- giáo đường Bóng tuy rằng ngay dưới lòng đất của giáo đường Thánh Thành cũ, bố trí hoàn toàn gương phản chiếu, nhưng hai phía cũng không thông nhau. Khoảng cách giữa đá phiến và đất sét khoảng chừng hơn mười mét, hơn nữa đá thần phạt phân tán rải rác, cho dù dùng nhân lực đào bới hay là dùng thuyền cứu hộ ma lực trực tiếp vượt qua, đều là chuyện vô cùng phiền phức.
Sau khi hắn hỏi Isabella tình hình cụ thể, quyết định vẫn là từ thông đạo dưới đất của tu viện tiến vào.
Dù sao những thông đạo này trước kia là thông suốt, sau này mặc dù bị nhân công phá hư, lấp kín, nhưng đối với thuyền cứu hộ ma lực mà nói cũng không tính là vấn đề lớn. Quan trọng hơn là, thông đạo bỏ hoang sẽ không bị ảnh hưởng của thần thạch, so với toàn bộ hang động đều bao phủ trong cơ quan cơ mật dưới ảnh hưởng của mạch khoáng thần thạch, cái trước đó đương nhiên an toàn ổn thỏa hơn rất nhiều.
Ngoài ra để tránh lạc đường, hắn còn để Sylvia trước nhìn qua một lần, xác định xong tuyến đường tham quan tốt nhất này.
Bởi vì những công việc chuẩn bị này, nhóm phù thủy cũng phải biết tin tức này. Vào ngày xuất phát, Roland phát hiện ngoài lều trại tụ tập một đống người, trong đó cô gái nhỏ Lightning kích động nhất.
- Bệ hạ, thám hiểm quan trọng như thế, sao ngươi có thể không gọi ta!
Nàng bĩu môi, giống như chịu oan ức rất lớn:
- Chẳng lẽ ta không phải nhà thám hiểm cấp cao của ngươi sao!
- Cục cục cục! Thám hiểm cục!
Macy phụ họa nói.
- Ặc... Đây chỉ là một chuyến tham quan du lịch mà thôi, chỗ giáo hoàng truyền ngôi, nào có nguy hiểm gì đáng nói.
- Vậy ta cũng muốn đi... được không?
Cô gái nhỏ chớp hai mắt rưng rưng hỏi.
Vốn dĩ hắn không có cách nào từ chối.
Có người thứ nhất, tự nhiên sẽ có người tiếp theo.
- Bệ hạ, mang theo ta đi.
Hummer nhỏ giọng nói:
- Ta có thể giúp ngươi mang hành lý.
- Là một người của tổ chức Quest, sao ta có thể bỏ qua thời khắc mang tính mấu chốt như vậy, ngươi nói đúng không, bệ hạ?
Người nói chuyện chính là Akesha.
- Nơi chị Anna đi ta cũng phải đi!
Âm thanh trong trẻo đến từ Nanawa.
- Lỡ như kiến trúc dưới lòng đất này cất giữ bệnh dịch thể lây nhiễm thì phiền phức, Ngươi không phải nói nơi không khí không lưu thông dễ dàng nảy sinh dịch bệnh nhất sao?
Lily nghiêm trang nói.
- Nếu là nữ vương Starfall, ta cũng muốn gặp nàng một lần...
Không chỉ phù thủy, ngay cả số bảy mươi sáu Phyllis cũng tụ lại đây.
- Đợi đã, nàng không phải kẻ địch của Taquila các ngươi sao?
Roland tò mò nói.
- Nhưng nàng cũng là thủ lĩnh đáng để tôn kính -- nếu không có Aquarius đại nhân, chúng ta căn bản không chống đỡ được đến lúc chia rẽ xuất hiện.
... Đến cuối cùng, dường như mỗi người đều như ý nguyện lấy được cơ hội đi đến trước giáo đường Bóng.
Ban đầu Roland chỉ dự định mang theo Anna, Nightingale, Sylvia và Isabella, hiện tại bởi vì người tham gia tăng thêm lượng lớn, Maggie không thể không qua lại vận chuyển vài chuyến, mới mang tất cả mọi người vứt vào bên trong đường hầm.
Những đường hầm này rắc rối phức tạp cho dù bị lấp kín đã lâu, vẫn duy trì dáng vẻ hoàn hảo. Không có dấu hiệu thấm nước, cũng không bị bộ rễ thực vật ăn mòn, trừ nhiều góc bụi bặm ra, đi qua vô cùng thông thuận.
Sau khi đi bộ khoảng chừng mười lăm phút, đoàn người thuận lợi đến khu vực phần trên giáo đường Bóng. Tiếp theo dưới sự dẫn dắt của Isabella, đoàn tham quan rất nhanh đến trước đại sảnh to lớn -- nói nó to lớn cũng không phải là nó rộng lớn bao nhiêu, mà là mái vòm dường như nhìn một cái không thể nhìn thấy đỉnh. Hai bên cửa lớn dựng một hàng cột đá vững chắc, cũng thẳng tắp mà lên, biến mất trong bóng đêm.
Nói cách khác, độ cao của nó phải lớn vượt xa độ rộng của nó.
Roland đi vào đại sảnh, lập tức cảm nhận được cảm giác khó chịu mãnh liệt, giống như hắn đang đi trong ở một đoạn vách núi thẳng đứng. Hai bên vách tường mặc dù có ma thạch phát quang chiếu sáng, nhưng hoàng quang yếu ớt chỉ đủ chiếu sáng phạm vi một vòng tròn cực nhỏ.
- Nơi này là phòng cầu nguyện, bức họa giáo hoàng tiền nhiệm treo trên tường của đại sảnh.
Isabella vừa đi vừa giảng giải nói:
- Ngày chuyển giao đó, Obas Llane chính là mang theo Mael đi đến nơi này một chuyến, nhưng vốn dĩ đại giáo chủ không dự đoán được, trừ hắn ra, Obas Llane còn dẫn theo một người khác đến.
- Người đó là Angela.
Roland trầm giọng nói.
- Ừ, theo lý thuyết người thuần khiết tuyệt đối không được phép bước vào nơi đây, phù thủy mà vì phù ấn rót ma lực đều là sàng lọc từ trong người chuyển hóa, một khi sau khi nhìn thấy ảo giác này, rất nhanh sẽ bị dùng cho nghi thức chuyển hóa của quân thần phạt.
Isabella gật đầu:
Từ khoảnh khắc Angela đến nơi này, nàng đã trở thành một trong những người được đề cử giáo hoàng.
- Thật sự là cách làm ghê tởm.
Nightingale căm giận nói, cũng không biết là nói nghi thức chuyển hóa, hay là đang nói Angela.
Isabella thức thời ngậm miệng.
Khi đi đến cuối đại sảnh, một bức họa toàn thân chiếm cứ cả vách tường chợt xuất hiện trước mặt mọi người. Khác biệt với con đường lờ mờ, chung quanh khung ảnh đá phát quang bao bọc, ánh sáng nhu hòa phơi bày từng chi tiết sinh động trên bức tranh.
Cho dù Roland đã nhiều lần nghe đám người Akesha đề cập qua dáng vẻ Ma Nữ Chi Vương, nhưng khi thực sự nhìn đến bức họa, trong lòng vẫn nổi lên một cảm giác khó có thể nói rõ.
Hai tay Aquarius cầm kiếm, ánh mắt nhìn thẳng, giống như nhìn chằm chằm tương lai không thể biết, lại giống như đang đánh giá hắn.
Bất kì từ ngữ miêu tả dung mạo của nàng đều không đủ biểu đạt, mềm mại và kiên nghị, hàn băng và ngọn lửa giống như đều dung hợp nàng hoàn mỹ trên người, chỉ cần gặp mặt sẽ rất khó quên. Nếu chỉ là ngũ quan xuất chúng, còn không đến mức khiến hắn kinh ngạc như thế. Ở trên người Aquarius, khí thế của người thống lĩnh đập vào mặt, giống như có thực chất -- giống như nàng là người thần quyến trời sinh, chỉ cần đi theo bên người nàng, có thể nghênh đón thắng lợi tất yếu.
- Thật sự là cô gái xinh đẹp.
Anna cảm khái nói:
- Vẫn may nàng hiện tại đã không còn.
Ê ê, nửa câu sau là mấy nghĩa? Roland vỗ nhẹ xuống đầu của nàng, cho dù Aquarius vẫn còn sống, hắn vẫn có thể bị đối phương hấp dẫn đến thần hồn điên đảo sao?
Nhưng mà nhìn Nightingale bên cạnh, hắn quyết định vẫn là không cần nói ra những lời này.
Hắn khẳng định không thẹn với lương tâm, nhưng lỡ như... lỡ như bị tên đó đưa ra phán đoán “Lời nói không thật”, "Nửa thật nửa giả" gì đó thì sao? Đó thật sự là hết đường chối cãi.
Sau khi đoàn người thưởng thức xong dung nhan của nữ vương Starfall, đi vào gian ảo giác giấu sau lưng bức tranh khổng lồ.
- Nơi này tổng cộng có chín ma thạch phù ấn, ta cũng không xem qua toàn bộ, dường như có vài cái là từ niên đại rất lâu truyền thừa xuống.
Isabella đưa tay đặt trên ma thạch:
- Nếu ngươi muốn thấy, ta sẽ kích hoạt mỗi cái một lần.
- Vậy bắt đầu đi.
Roland gật đầu.
Nháy mắt bốn phía trở nên tối đen một mảng.