- Nhưng mà giải quyết người đứng đầu Dawn Kingdom chưa bao giờ là vấn đề, vấn đề là khống chế trật tự của Dawn Kingdom như thế nào, nếu người cầm quyền tiếp theo là người của gia tộc Moore hoặc ủng hộ vương thất, như vậy hành động lần này sẽ không thể đạt được tới mục đích nên có, chắc ngươi rất rõ ràng đạo lý này.
Roland nhìn thẳng vào hai mắt Andrea tiếp tục nói:
- Sự tham gia của ta vốn khiến trận càn quét này trở nên danh chính ngôn thuận, nhưng đến hiện giờ chỉ sợ khiến tam đại gia tộc đến đứng trước đài.
Đạo lý rất đơn giản, phải có người tiếp nhận cục diện chính trị hỗn loạn ở Shining City sau khi Alpein Moore rơi đài, mà danh hiệu vua của Greyfort và thực lực của Đệ Nhất Quân đủ để khuất phục tất cả quý tộc rục rịch, kể cả bá tước Quinn thượng vị nhiếp chính cũng sẽ bị coi là người phát ngôn do vương thất Wimbledon nâng đỡ.
Nhưng trong kế hoạch mới, tiền đề Greyfort tham gia đời này đã khó có thể thực hiện được, bản thân phù thủy thần phạt không tính là thế lực chính trị, bởi vậy chỉ có thể quy đến dưới danh nghĩa của tam đại gia tộc, bằng không chiến tranh ngoại giao sẽ biến thành một hành động ám sát mang tính trả thù, đây là chuyện mà Roland tuyệt đối muốn tránh đi.
Phương án như thế có lợi và có hại cho gia tộc Quinn, chỗ có hại là phải trở thành cái đích để cho mọi người chỉ trích, chỗ có lợi lại là uy vọng sẽ tăng lên gấp bội, nếu như hắn có thể mượn cơ hội này khống chế được Shining City, người phát ngôn nhiếp chính sắp có cơ hội trở thành tân vương chân chính của Dawn Kingdom. Suy nghĩ đến năng lực của bản thân Bá tước Quinn, có lẽ chỗ có lợi còn lớn hơn chỗ có hại.
Andrea do dự một lát, nhanh chóng đã nghĩ sáng tỏ được điểm mấu chốt trong đó:
- Nhưng làm như vậy… ưu việt mà ngươi lấy được sẽ hết sức có hạn.
- Luôn tốt hơn để mặc cho Alpein tiếp tục đối nghịch với ta, không được việc cũng có thể bảo vệ tính mạng của Otto.
Roland chần chừ:
- Chính như theo lời ta ở trên hội nghị trước đó vậy, ta sẽ không dễ dàng vứt bỏ bất cứ một ai đã từng cống hiến cho Greyfort.
- Thì ra là thế… ta hiểu rồi.
Vẻ mặt của nàng trầm tĩnh lại, trong mắt nhiều thêm một phần cảm kích:
- Edith tiểu thư nói không sai, ngươi quả nhiên là một quân vương nhân từ.
- Hả… cái gì?
Roland nao nao:
- Edith Kant? Nàng nói gì vậy?
- À, cách nói của nàng giống như của ngươi vậy – trước khi xuất chinh, nàng biết ngươi nhất định sẽ chìa tay giúp đỡ Tước sĩ Otto. Trên thực tế nếu không phải trân châu của Bắc địa khuyên nhủ, ta chỉ sợ sẽ không nhanh chóng đưa ra quyết định như thế.
Còn có chuyện như vậy?
Roland giả bộ bình tĩnh gật gật đầu:
- Một khi đã như thế, ta sẽ viết một phong thư gửi cho Bá tước Quinn, trong đó trừ bỏ các bước hành động ra, nó cũng sẽ đại biểu cho hiệp ước đồng minh của Greyfort. Tuy rằng phần lớn mọi người sẽ có lựa chọn chính xác, nhưng ta hy vọng kết quả này là trăm phần trăm, cho nên ngươi phải cùng với phù thủy thần phạt đi tới Shining City, bảo đảm hắn hành động dựa theo kế hoạch của ta. Nói thật, ta tín nhiệm ngươi, chứ không phải là phụ thân ngươi Bá tước Quinn, bởi vậy chỉ có thể để cho ngươi ở chỗ này lâu thêm một thời gian. Đương nhiên một khi vấn đề được giải quyết, ngươi có thể cùng nhóm phù thủy trở về Neverwinter.
Sau khi buông bỏ băn khoăn, Andrea lại khôi phục vẻ tao nhã của quý tộc, nàng vén váy, hơi khom người nói:
- Ngươi đã làm được đến nước này, ta tự nhiên không cách nào từ chối được nữa. Mặt khác ta cũng có phong thư muốn gửi cho Tilly điện hạ, kính xin ngươi chuyển giúp ta.
- Tiện tay mà thôi.
Roland cười đồng ý.
Sau khi Andrea rời đi, Nightingale nhíu mày:
- Tên kia đang giở trò quỷ gì?
- Ngươi đang nhắc đến Edith?
Hắn sờ cằm:
- Ừm… có lẽ khi nói chuyện phiếm đã nhắc đến chuyện này đi, dù sao hai người đều tham dự hội nghị quyết sách trước khi xuất chinh. Sao vậy, chẳng lẽ nàng không thể coi ta là một người nhân từ sao?
- Ta cảm thấy cho dù ngươi là người tốt thiên hạ vô song, bọn ta đều sẽ không khen ngươi như vậy.
Nightingale nhún nhún vai:
- Nàng không giống như người sẽ nhắc đến đến người nhân từ…
Khi Roland còn định nói gì nữa, thân vệ ở bên ngoài lều rém vèn cửa lên báo cáo:
- Bệ hạ, Edith Kant đại nhân muốn gặp ngươi.
Hả? Vậy thú vị nha.
Hắn và Nightingale liếc nhau, sau đó đáp:
- Mời nàng vào đi.
- Vâng!
Sau khi trân châu của Bắc địa đi vào lều lớn đã khẽ cúi người thi lễ:
- Bệ hạ, ta hy vọng ngươi sửa đổi chủ ý, bỏ qua can thiệp vào Dawn Kingdom.
Roland nhíu mày:
- Nếu ngươi có ý tưởng, nên trực tiếp đề xuất trong hội nghị mới đúng, hiện giờ đã định ra quyết sách, ta lại đổi ý thì chẳng phải coi mệnh lệnh thành trò đùa sao?
- Cho nên sau đó ta mới báo cáo lại cho riêng ngươi.
Edith thong thả nói:
- Kế hoạch có thể tiếp tục thực thi, chỉ cần sửa đổi một chút tình tiết là được – như vậy người bên ngoài nhìn vào thì thấy ngươi không vi phạm lời hứa của chính ngươi, chẳng qua vì vài nhân tố ngoài ý muốn dẫn đến nhiệm vụ không thể thực hiện đúng thời hạn thôi.
Nghe đến đó, Nightingale không nhịn được hiện thân hình ra:
- Ngươi rốt cuộc đang đánh chủ ý gì vậy? Trước thì khuyên bảo Andrea tìm bệ hạ hỗ trợ cứu người, hiện giờ lại nói không can thiệp vào công việc của Dawn Kingdom, nếu trong này không có âm mưu gì cũng khiến cho người ta khó mà tin tưởng được!
Khi người bình thường bị vạch trần lời nói mâu thuẫn đều sẽ xuất hiện lúng túng hoặc do dự, nhưng Edith lại không hề thay đổi sắc mặt, giống như đã sớm dự đoán được một màn này:
- Bởi vì thế cục thay đổi mà thôi.
Nàng thản nhiên nói:
- Ngươi có thể phân rõ nói dối đúng không? Như vậy ngươi có thể nghe ra được mỗi câu nói của ta đều là sự thật.
- Nói lý do của ngươi.
Roland sinh ra hứng thú.
- Thế công hai sườn sắc bén không thể đỡ sẽ khiến toàn bộ Dawn Kingdom biết đến đại danh của ngươi, kể cả Bá tước Quinn nhiếp chính, bình dân đều sẽ biết được chủ nhân chân chính sau màn này là ai. Đợi đến khi uy hiếp của ma quỷ yếu bớt, ngươi có thể chậm rãi ảnh hưởng đến hướng chính sách của Dawn Kingdom, thậm chí chuyển hóa nó thành đất phong của ngươi. Dưới thực lực cường đại của Đệ Nhất Quân kìm hãm, chỉ cần phân ra một phần nhỏ tinh lực đã có thể thực hiện được một điểm này – nhưng hiện giờ trụ cột này không có.
Edith mân mê tóc dài, đâu vào đấy nói:
- Đại quân Greyfort vào thành và Bá tước Quinn phát động đảo chính là hai chuyện khác nhau về bản chất, để Bá tước Quinn phát động đảo chính chỉ biết sẽ tăng mạnh uy vọng của Bá tước – cho dù quý tộc khác kinh sợ hay đầu hàng, hoặc âm thầm đối nghịch, có thể nói đều không liên quan gì đến ngươi cả.
- Tiếp sau sẽ mặc kệ Alpein Moore đối địch với Greyfort như vậy sao?
Nightingale chất vấn.
- Cho dù bệ hạ không làm gì cả, hắn cũng khó bảo toàn ở vương vị, ít nhất không thể lại kêu gọi phong thần phục vụ cho hắn nữa – sau trận chiến Thánh Thành cũ, Alpein đã không có đủ lực lượng và uy tín để đi thống trị vương quốc nữa, Dawn Kingdom sẽ nhanh chóng rối thành một nùi.
Giọng điệu của Edith giống như đang trần thuật sự việc:
- Trong trận hỗn loạn này, Bá tước Quinn vẫn có khả năng thượng vị, nhưng lực ảnh hưởng tuyệt đối không thể lan đến cả nước; nếu vận khí đủ tốt, Otto Rakusai cũng có thể giữ được tính mạng, cho dù không còn, Andrea đều sẽ không trách lên đầu ngươi, bởi vì đây không phải là “Sai lầm” của ngươi, bệ hạ.
Nàng cường điệu nói.
Có thể nói Andrea đều đã lo lắng đến một bước này, cho nên nàng mới có thể do dự nói ra câu nói nhắc nhở kia “Ưu việt mà ngươi lấy được sẽ hết sức có hạn”.
Roland rất rõ ràng chuyện này, nhưng so với được và mất trong đó, hắn càng hy vọng được một đồng minh tương đối củng cố – cho dù mới đầu Bá tước Quinn sẽ không toàn tâm toàn ý hướng về mình, cuộc chiến Thần Ý cũng sẽ xóa bỏ ngăn cách giữa nhân loại, ở trước mặt kẻ địch quyết định vận mệnh văn minh này, nhất trí đối địch mới là ích lợi quan trọng nhất.
Trân châu của Bắc địa không hẳn không nhìn thấy một điểm này, ở trong ấn tượng của hắn, Edith không phải là người có ánh mắt thiển cận.
Nếu quả thật như thế, vậy đối phương chỉ bị quyền lực trước mắt che mờ, như vậy hắn sẽ thật sự thất vọng rồi.