Roland nói suy nghĩ của mình ra sau đó nhìn đối phương:
- Ngươi thật sự cảm thấy để Bá tước Quinn quản lý Dawn Kingdom sẽ tệ hơn một nước láng giềng thối nát sao?
Đối mặt với chất vấn, Edith không hề tỏ ra ngoài ý muốn:
- Trên thực tế, ta cho rằng theo ngắn hạn hai bên đều không phân cao thấp, một đồng minh ổn định có thể cung cấp tài nguyên, dân cư cho ngươi, cùng với hỗ trợ ngươi trong trận chiến Thần Ý, hành động này có lẽ tràn ngập biến số đối với quý tộc khá, nhưng Bá tước Quinn có Andrea một khâu này làm đảm bảo, về điểm này còn có vài phần nắm chắc.
Nàng… thừa nhận điểm ấy? Điều này khiến Roland không hiểu được, hắn cho rằng điểm mà đối phương phản bác sẽ ở trên quý tộc không thể tin được, vậy ngoài ra ngắn hạn trong miệng nàng là có ý tứ gì?
- Ngược lại đến xem, sau khi Dawn Kingdom rơi vào hỗn loạn, trật tự mới cần lửa bằng máu để đúc lại, thời kỳ này nhất định khiến vương quốc yếu đi. Nếu lại thêm ma quỷ xâm nhập, nước láng giềng sẽ giống như Đông và Nam cảnh của Greyfort, dân chạy nạn khắp nơi, cỏ hoang mọc thành bụi. Đến lúc đó chỉ cần bố trí một chút, Greyfort có thể có được lượng lớn dân cư khác với tình huống trước, những người này sẽ vĩnh viễn thuộc về ngươi.
- Nhưng không phải ngươi mới vừa nói, trừ bỏ dân cư ra thì đồng minh còn có thể cung cấp tài nguyên và hỗ trợ chiến tranh sao?
Nightingale không vui nói:
- Trước không đề cập đến một chỗ tốt sao lại không phân cao thấp với ba chỗ tốt, chẳng lẽ ngươi chưa từng lo lắng đến trong quá trình những dân cư chạy trốn này di chuyển sẽ có bao nhiêu người vì thiếu quần áo thiếu lương thực mà bất lực chết đi sao?
Edith đối chọi gay gắt nói:
- Ba chỗ tốt nhìn như lớn hơn một chỗ tốt, nhưng phải có điều kiện tiên quyết. Vì lợi dụng toàn bộ tài nguyên của đồng minh, bệ hạ cần bỏ vào lợi thế nhất định, ví dụ như máy hơi nước, hoàng kim số hai, thậm chí súng ống hỏa dược. Nếu như không có những thứ này, chỉ dựa vào lực lượng bản thân Dawn Kingdom vốn không có khả năng chống lại ma quỷ, chứ đừng nói đến hỗ trợ Greyfort trên chiến trường. Đó là một khoản chi xa xỉ, cho dù nó có thể đổi về càng nhiều chỗ tốt, nhưng dưới tình huống chính bản thân thành Neverwinter còn chưa thỏa mãn nhu cầu, trọng lượng của lợi thế không thể coi nhẹ. Bởi vậy dưới một tăng một giảm, ta cho rằng hai bên cơ bản bằng nhau.
Roland không khỏi nhíu mày, người có thể nhìn ra được ưu việt từ trong cung cấp viện trợ, ở toàn bộ Greyfort đã là tồn tại vô cùng hiếm có. Nếu đổi lại là Barov, hắn nhất định không đồng ý để hàng hóa và kỹ thuật của nhà mình thành “Đồ vật trợ giúp” vận chuyển sang nước láng giềng.
- Nếu ích lợi cơ bản bằng nhau, vì sao ngươi vẫn kiên trì cho rằng Dawn Kingdom hỗn loạn càng tốt hơn?
- Bởi vì phù thủy, bệ hạ.
Câu trả lời của Edith ngoài dự đoán của hai người.
- Phù… thủy?
Roland kinh ngạc nói.
Trân châu của Bắc địa giơ một ngón tay:
- Đúng vậy, ngươi hãy thử tưởng tượng xem, Dawn Kingdom mới sẽ không coi hãm hại phù thủy là chuyện đương nhiên, thậm chí bị Andrea ảnh hưởng đến, có khả năng rất lớn Bá tước Quinn sẽ nâng đỡ phù thủy, cũng dựa theo chính sách của ngươi để cho các nàng tham dự vào trong sản xuất và xây dựng. Không có áp lực sinh tồn, phù thủy mới thức tỉnh sẽ không di chuyển xa đến Greyfort nữa, hành động lần này đã tạo thành tổn thất cho ngươi đó là thứ nhất.
- Thứ hai, vị trí của Dawn Kingdom càng có ưu thế hơn Greyfort, kể cả ma quỷ xâm lược Wolfheart và Everwinter, hay là người của Giáo hội trốn chạy còn sót lại không diệt hết đều sẽ đẩy phù thủy của hai nước về hướng nam, một khi Dawn Kingdom đã rơi vào trạng thái ổn định, các nàng còn có thể tiếp tục di chuyển về phía Greyfort không? Đáp án rất rõ ràng là không, có lẽ vài chục năm sau, số lượng phù thủy mà nước láng giềng có được sẽ vượt qua Greyfort, so sánh với cái trước, xu thế này càng khiến ta cảm thấy bất an hơn.
- Tất cả mọi người đều có thể sống tốt… Đây chẳng lẽ không tốt sao? Ngươi có gì mà phải bất an chứ?
Giọng điệu của Nightingale trong bất tri bất giác đã không còn khí thế giống như trước nữa.
Edith không nhìn Nightingale, mà ngước đầu nhìn thẳng vào Roland:
- Ngươi có nghĩ tới một khả năng không, một hoặc mấy phù thủy có được năng lực không thể tưởng tượng nổi có thể nháy mắt thay đổi chênh lệch giữa vương quốc với vương quốc?
- Giống như Anna vậy?
- Không sai, giống như Anna, giống như Akesha, giống như Soria… năng lực của các nàng đều có thể được xưng tụng là không thể tưởng tượng nổi, trong khoảnh khắc khi ngươi có được các nàng, thành Neverwinter đã kéo ra chênh lệch với lãnh địa của các quý tộc khác rồi, đây cũng là nguyên nhân khiến cho ngươi có thể đi được đến một bước ngày hôm nay.
Edith chậm rãi nói:
- Trừ chuyện này ra, tri thức và tầm nhìn mà ngươi nắm giữ cũng không ai có thể sánh bằng, chỉ cần ngươi còn tại vị, thành viên của Liên minh Phù Thủy không thiếu một ai, Greyfort sẽ rất khó gặp được người khiêu chiến ngoại trừ ma quỷ.
Nói đến đây nàng thoáng dừng lại:
- Nhưng sau đó thì sao? Hơn trăm năm đi qua, nước láng giềng đã giống Greyfort như đúc rồi, phù thủy làm việc ở các lĩnh vực, tri thức ngươi viết đã không thể chỉ hạn chế trong phạm vi thành Neverwinter. Bọn họ có thể học phương pháp chế tạo máy móc, nắm giữ tất cả những gì ngươi đã truyền thụ… Sau đó chỉ cần có một gã phù thủy Dawn Kingdom thức tỉnh được năng lực không thể thay thế, chỉ sợ Greyfort sẽ thành chỗ lạc hậu kia!
- Không thể nào…
Nightingale theo bản năng định phản bác, nhưng nói được một nửa lại khựng lại.
- Huống chi đây vẫn thành lập trên cơ sở năng lực thần kỳ của Anna, mà ngươi có thể bảo đảm Anna mạnh nhất trong số các phù thủy sao?
Edith gằn từng tiếng hỏi:
- Nếu như năng lực của đối phương còn kinh người hơn Anna, kẻ kế thừa sau đó của Dawn Kingdom còn bằng lòng coi Greyfort là đồng minh sao?
Roland gần như muốn cho lời nói này một tràng vỗ tay.
Hóa ra Edith không chỉ nghĩ không xa mà còn nghĩ đến quá mức xa xôi, người bình thường chỉ có thể nhìn biến hóa trong vài năm, nhưng ánh mắt của nàng lại đã vượt qua sau trăm năm rồi!
Nếu chỉ như vậy thì thôi, nhưng từ trong lời nói của nàng, Roland lại nghe ra được ý tứ hàm xúc kỹ thuật nổ mạnh. Thân là một “Người từng trải”, hắn tự nhiên rõ ràng khoa học kỹ thuật của nhân loại đã đẩy mạnh tốc độ không ngừng tăng lên, từ người vượn đến đốt lửa, lại từ động cơ hơi nước vọt đến thời đại thông tin, trong một đời người ngắn ngủi trong xã hội hiện đại, có thể thấy được biến hóa trong mấy vạn năm đều không thể thể hiện.
Hiện giờ sau khi có phù thủy gia nhập vào tiến trình, quá trình này có thể sẽ ngắn lại thêm một bước, sự xuất hiện của một hai phù thủy mấu chốt rất có thể sẽ khiến kỹ thuật thay đổi một phen. Trên thực tế giống như đối phương đang nói, nếu như Anna thức tỉnh ở Shining City mà không phải Biên Thùy Trấn, hắn có thể đi đến một bước kia vẫn là một dấu hỏi chấm.
Làm thành viên của Liên minh Phù Thủy liên tục già đi, phù thủy mấu chốt mới lại xuất hiện ở Dawn Kingdom, kết quả như vậy ít ỏi đến mức không nói cũng biết. Đây cũng là lý do Edith kiên trì nếu như không cách nào nắm được Dawn Kingdom trong tay thì còn không bằng mặc kệ cho bọn họ rơi vào trong hỗn loạn.
Roland tự nhận nếu như mình là một lãnh chúa thổ dân, như vậy không thể nghi ngờ gì giờ phút này đã bị Edith thuyết phục. Bất cứ một quân vương nào đều hy vọng quốc gia của mình có thể thiên thu muôn đời, lâu dài vĩnh viễn bất diệt, cũng hy vọng đời sau có thể tiếp tục kéo dài vinh quang của mình tiếp. Nếu như bồi dưỡng ra một đối thủ có khả năng uy hiếp đến vương quốc, hành vi như vậy tuyệt đối phải ngăn chặn.
Hiện giờ sửa đổi chủ ý còn kịp, mà cái giá hắn phải trả chỉ là một lần thất hứa và lừa gạt nho nhỏ thôi, sau đó mặc kệ Otto phó thác cho số phận là được.
Nhưng mà hắn lại cố tình không thể.
Quốc gia chỗ Roland quan tâm không hề ở đây.
Trừ chuyện này ra, hắn cũng không để ý sau khi mình mất đi vương quốc sẽ có dáng vẻ gì, so với tạo nên người thống trị muôn đời trường tồn, hắn càng có khuynh hướng nhìn thấy cả nhân loại tiến bộ. Cho dù người kế nhiệm của Greyfort là ai, hắn đều không có nghĩa vụ và trách nhiệm hộ giá hộ tống, chỉ cần trong cuộc đời này dốc hết khả năng phát triển lên đến một độ cao mới, hơn nữa giải được đáp án của trận chiến Thần Ý, hắn đã cảm thấy chuyến đi này không tệ rồi.
Về sau trong tứ đại vương quốc ai mạnh ai yếu, vậy đều nhìn xem lựa chọn của chính họ.
Cuối cùng, trong lòng hắn còn có một chấp niệm nhìn như nhỏ bé, nhưng lại khó có thể xem nhẹ. Vì ích lợi mà dễ dàng xóa đi giao ước, biến nói dối thành lợi thế, khi hắn ý thức được mâu thuẫn kiểu phản xạ có điều kiện này đã rõ ràng, đời này hắn không có khả năng trở thành một nhà chính trị chân chính trên ý nghĩa.
- Suy đoán đặc sắc.
Roland vui mừng nhìn Edith:
- Nhưng ta sẽ không thu hồi mệnh lệnh đã phát ra.
- Bệ hạ.
Edith kinh ngạc nói.
- Ta biết ngươi định nói gì, ví dụ như một quân vương chân chính nên lấy lợi ích làm trọng, lại ví dụ như lừa gạt chẳng qua là chuyện bình thường của vương gia.
Hắn ngắt lời đối phương:
- Nhưng mà ta muốn nói chính là, trừ bỏ quân vương ra, trên thế giới này vẫn còn tồn tại người thống trị khác…
- Người… thống trị khác?
Edith không hiểu lặp lại.
- Không sai, ví dụ như người lòng mang chủ nghĩa lý tưởng.