- Ma quỷ không hề bị mù!
Nàng vừa dứt lời, Iphies lập tức phủ định nói:
- Ngươi có thể thấy Taquila nhờ vào mặt trời xuống núi thì bọn họ nhất định cũng có thể nhìn thấy ngươi! Trên không trung không có bất kỳ thứ gì để che dấu, ngươi muốn làm mục tiêu sống sao?
- Ta cũng cảm thấy quá mạo hiểm.
Lian tiếp lời:
- Đại nhân Tilly nói ngươi chỉ có thể khống chế ma thạch phi hành theo chiều thẳng từ trên xuống dưới, lỡ như bị phát hiện thì ngay cả chạy trốn ngươi cũng không có biện pháp trốn. Ít nhất thì chúng ta có thể làm điều này vào lúc ban đêm không?
Nghe được lời khuyên can của hai người, đặc biệt là phù thủy của Hội Răng Máu ngăn trở, trong lòng Ashes hơi xúc động một chút. Chỉ một năm trước, các nàng vẫn đang là đối thủ căm thù lẫn nhau, thậm chí Heidi Morgan còn muốn giết chết nàng và Tilly. Nếu như không phải Tilly cố ý nhẫn nhịn, nàng đã sớm ra tay với Hội Răng Máu. Vốn tưởng rằng đây là vết rạn nứt mà Đảo Trầm Thụy không thể nào xoá bỏ hoàn toàn, không nghĩ tới chuyện này còn có thể phát sinh bước ngoặt như thế.
Mà bây giờ, các nàng đã đứng ở trên cùng một chiến tuyến.
Hơn nữa chiến thuật mà nàng tưởng tượng cũng cần phải dựa vào sự hợp tác của mọi người mới có thể thực hiện.
- Buổi tối thì di tích bị bóng đêm bao phủ không thể nhìn thấy gì được, hiện tại dây leo đã mọc thành bụi, không có đủ ánh sáng rất khó phát hiện ra nó ở đâu, thế nên lúc hoàng hôn là cơ hội thích hợp nhất.
Ashes kiên trì nói:
- Nói không chừng chúng ta cũng chưa lệch khỏi quỹ đạo phương hướng đã dự định, có lẽ di tích đang ở sau một mảnh rừng rậm hoặc sườn núi thấp, ta chỉ cần bay lên và bóp nát ma thạch là đủ rồi.
- Nếu như ở gần đó có ma quỷ phi hành phát hiện ngươi thì sao?
Lian nhíu mày.
- Sợ rằng ở trên không trung ngươi không thể phát huy ra được một phần mười năng lực chiến đấu thì sao?
- Về kế sách ứng phó, ta đã nghĩ kỹ hoàn toàn.
Ashes giữ bình tĩnh tự nhiên giơ ba ngón tay ra:
- Căn cứ theo tình huống khác nhau, tổng cộng có ba kế hoạch.
- Ồ?
Orbit tò mò đến gần:
- Lời nói của ngươi giống hệt đại nhân Tilly thường nói:
- Thật sao?
Vẻ mặt Lian cũng có chút buông lỏng.
- Nghe kỹ đây, trong thời điểm ta quan sát ở trên không trung ma thú duy nhất có cơ hội phát hiện được ta chính là Khủng Thú cưỡi trên Phi Hành Thú, vì vậy ba loại tình huống theo thứ tự là ra gặp phải một con Khủng Thú, hai con Khủng Thú và ba con Khủng Thú, trong đó ba con trở lên thì cũng ứng phó như có ba con, như vậy là không sơ hở tý nào.
- Trời ạ... Lian bất lực giơ tay che đầu.
- Phốc
Ngay cả Iphies cũng không nhịn được cười ra tiếng.
- Này, các ngươi không có ý định trước hết nghe hết kế hoạch tác chiến trong ba loại tình huống cụ thể là cái gì rồi mới đưa ra cái nhìn sao?
- Nếu như ta là Macy thì nhất định ta sẽ giơ hai tay đồng ý.
Orbit nghiêm túc nói:
- Bây giờ cuối cùng ta cũng biết tại sao trước kia tên kia thích hành động cùng ngươi nhất.
...
Nhưng mà cuối cùng Ashes vẫn thuyết phục mọi người.
Dựa theo lời nói của Lian mà nói chính là “Mặc dù giả thiết ở nửa phần trước phần nghe không đáng tin cậy hết sức, nhưng biện pháp ứng phó ngoài ý muốn thì có thể tiến hành” ; cách nhìn của Iphies đối với cái này thì là “Trực giác của dã thú tích lũy được từ hàng trăm nghìn lần thực chiến”, dĩ nhiên quan trọng nhất là do ngoài cái này ra thì các nàng cũng không nghĩ ra phương pháp tốt hơn.
Sau một ngày di chuyển dưới lòng đất, ánh sáng phát ra thông qua lỗ thông gió đã từ từ mờ đi, đám mây trắng nõn dường như bị đốt lên sau đó hoà dần vào bầu trời hoàng hôn. Rõ ràng, bây giờ mặt trời đang lặn trên bình nguyên màu mỡ, thời điểm hành động theo kế hoạch đã đến.
Orbit vỗ vào người Ashes tạo thành một ấn ký, một Vết lốm đốm màu xanh lam xuất hiện trống rỗng ở phía sau đỉnh đầu, thoạt nhìn nó giống như một vết lõm đầy nước, ánh sáng dịu dàng đung đưa trong nước, dường như ba người đang đứng sững ở dưới nước, nhìn xuyên thấu qua gợn sóng phập phồng liên tục để thấy bầu trời xanh lam trên mặt nước.
Ashes biết đây chỉ là hình dạng vốn có của lối đi, cũng không phải là cảnh tượng chân thật ở phía bên kia.
Sau khi xác nhận xong xung quanh nơi ẩn náu không có đội ma quỷ tuần tra, nàng gật đầu với ba người, rót ma lực vào trong nhẫn. Ngay sau đó một luồng cảm giác khó có thể hình dung bao quanh nàng, giống như là có thêm một cánh tay hoặc một cái chân khác mọc ra mà Tilly gọi nó là cánh.
Nếu như chưa từng thử bay lượn, hiển nhiên không thể nào biết cảm thụ của con chim, có thể hiểu được độ khó khăn khi điều khiển một bộ phận không thuộc về mình là như thế nào. Trên thực tế ở Đảo Trầm Thụy cũng chỉ có Tilly mới có thể sử dụng được ma thạch phi hành như trời sinh.
Ashes nhắm mắt lại, tưởng tượng chính mình đang vỗ cánh, sau đó nhảy về phía trước!
Trong phút chốc, không khí mới mẻ đập vào mặt, bên tai cũng vang lên âm thanh sột soạt của lá cây đung đưa. Ngoài ra còn có tiếng gáy gọi chim về tổ, côn trùng kêu vù vù, cùng với tiếng gió chiều rì rào thổi qua gương mặt, không gian không thể thay đổi dưới mặt đất bỗng trở nên có rất nhiều tầng lớp.
Nàng mở mắt ra, toàn bộ thế giới rộng mở trong sáng, mặt đất thu nhỏ lại nhanh chóng ở dưới chân, mà rất nhanh lối ra cũng hóa thành một đốm sáng nhỏ không thể nhìn thấy.
Cảm giác như này... Thỉnh thoảng được trải nghiệm một lần có lẽ cũng không tệ.
Ashes kiềm lại ý muốn ngắm phong cảnh, tập trung tư tưởng nhìn về phương bắc, lập tức trong lòng trầm xuống.
Kể cả đến cuối tầm mắt, nàng cũng không phát hiện được một địa phương nào giống như di tích, càng không nói đến bộ xương quái vật trong miệng lang nữ, không có cái gì ngoại trừ một số cây bụi và đồng cỏ đỏ thẫm bởi mặt trời lặn.
Chẳng lẽ các nàng tìm sai phương hướng hoàn toàn rồi?
Nàng quay người lại, muốn tìm phương hướng của dãy núi Impassable để phán đoán vị trí trước mắt của mình, nhưng chợt ngẩn ra khi thấy bên trong khu rừng đông nam rõ ràng có vài con quái vật khổng lồ dựng đứng, chỉ cách nàng khoảng vài trăm mét. Những thứ khổng lồ đó rõ ràng được tạo ra bởi ma quỷ, ngay bên dưới chúng là những bức tường bị phá vỡ, chính là di tích thánh thành Taquila!
Thì ra không phải là các nàng là đi không đủ xa, mà là sự sai lệch bị tích lũy không ngừng khiến cho các nàng đi theo phía đông bỏ qua di tích!
Nếu như đặt trên bản đồ, chỉ sợ vị trí này cũng chỉ bị lệch khoảng một hai độ so với con đường dự định, nhưng trên thực tế thì độ sai lệch tạo thành khác biệt giữa mặt trước và mặt sau của Taquila.
Hiện giờ nếu muốn quay đầu về hướng nam sợ rằng cần phải phí mất thời gian khoảng hai ba ngày; nàng cũng có thể bay trực tiếp về hướng nam, sau khi hoàn thành việc xác định vị trí lại bay trở về, nhiều nhất chỉ cần gần nửa ngày, nhưng ngoại trừ bay thẳng từ trên xuống dưới thật ra nàng chưa thử qua bay ngang.
Rốt cuộc nên làm như thế nào mới tốt?
Song, không đợi Ashes đưa ra quyết định, một tiếng kèn nặng nề đã truyền đến từ phương hướng Taquila.
Theo sau tiếng còi hiệu vang lên là khoảng chừng mười con Khủng Thú nhảy lên từ trên bộ xương quái vật rồi đánh thẳng về hướng của nàng! Trong khi đó, một đám Khủng Thú đông nghịt xuất hiện từ vùng đất xung quanh di tích và bao quanh thánh thành Taquila chặt chẽ.
Được rồi, xem ra tính cảnh giác của bọn chúng rất cao, nàng nghĩ thầm, từ ba con trở lên thì làm theo kế hoạch với ba con, hình như đây chính là tình huống xấu nhất trong kế hoạch rồi.
Ashes không hề do dự móc ra ma thạch năm màu rồi bóp thành phấn vụn, sau đó tung người bay thẳng xuống phía dưới.
Năng lực quan trọng của một chiến sĩ là chính là phán đoán tình thế, sau đó đưa ra biện pháp đối phó tương ứng: Một con Khủng Thú thì bắt sống, hai con Khủng Thú thì chém giết, còn lại ba con hoặc ba con trở lên thì rút lui. Cũng không phải bởi vì nàng không tin mình có thể đối phó nhiều ma quỷ như vậy, chỉ là nàng không có cách nào để đảm bảo làm chúng nó câm miệng hết trước khi bọn chúng phát ra báo động thôi.
Về phần tình huống như trước mắt, không thể nghi ngờ gì độ nguy hiểm sẽ tăng lên trên diện rộng nếu còn muốn bay đến gần di tích Taquila, vì vậy mặc dù vị trí không được đẹp lắm, nàng cũng chỉ có thể làm như vậy.
Thật sự nàng không có tài năng kinh người như Tilly để có thể khống chế được Cánh như thể cánh tay, nhưng nàng có phương pháp của mình để cho tốc độ phi hành trở nên nhanh hơn một chút.
Đó chính là trút thêm càng nhiều ma lực vào ma thạch.
Theo ma lực không ngừng tăng lên, Ashes có thể cảm nhận được cặp cánh vô hình sau lưng đã to ra đến cực hạn, mỗi một lần vỗ cánh trong tưởng tượng đều nổi lên gió lớn cuồn cuộn. Nàng gần như là lướt nhanh như gió để rơi xuống mặt đất, tốc độ kia nhanh hơn gấp khoảng ba bốn lần so với lúc bay lên.
Trong trạng thái như vậy, ngay cả những tên Khủng Thú ném giáo chính xác nhất cũng không thể gây tổn thương cho nàng một chút nào.
Nhưng tốc độ cực cao mang đến quán tính thật lớn, bởi vì chiều dài của lối đi hạn chế, Lian chỉ có thể tạo ra một chỗ trống khoảng năm sáu mét là nhiều nhất, khoảng cách ngắn như vậy dựa vào một mình nàng tuyệt đối không có biện pháp ngăn lại đà rơi xuống.
Bây giờ chuyện nàng có thể làm chỉ có tin tưởng vào đồng đội thôi.
Sau hơn mười giây ngắn ngủi, vết đốm màu xanh lam tượng trưng cho cửa vào lối đi nhanh chóng xuất hiện trên mặt đất ở trước mặt Ashes lần nữa.
Nàng đưa hai tay lên ôm đỉnh đầu, cơ bắp toàn thân siết chặt, xuyên thẳng vào trong lối đi!
Gần như cùng lúc đó, một số ánh sáng màu tím bỗng dưng hiện lên từ không khí và giữ lại nàng vững vàng, đó chính là ngục tù ma lực của Iphies!
Trong nháy mắt tốc độ rơi xuống được giải trừ, khi nàng hoàn toàn dừng lại, hai tay cũng chỉ cách mặt đất khoảng một cánh tay.
- Ngươi thật là nặng.
Iphies vẫn duy trì tư thế cầm nắm, nhún vai nói:
- Bây giờ biết rõ chúng ta đang ở nơi nào sao?
- Dĩ nhiên rồi, nhưng mà bây giờ không phải là thời điểm thảo luận chuyện này.
Ashes nhìn về phía Orbit.
- Lập tức rút lui về hướng rừng rậm Dodge, ma quỷ đến rồi!